Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 487: Cướp bóc trấn lột?

Lúc này, Diệp Thành cuối cùng cũng đánh một chưởng xuống tạo thành chấn động tựa như trời long đất lở, trời trăng đảo lộn, núi sống bị nghiền nát.

Mọi người gần như không tìm được từ ngữ nào để miêu tả một chưởng này, hào quang màu xanh vô hạn từ trên không đánh xuống dưới như chín tầng ngân hà đổ ập xuống, lấp đầy toàn bộ thế giới. Hào quang màu xanh chưa tới thì trên trời đã vang lên tiếng sấm như nguyên khí nổ mạnh.

“Bùm bùm bùm..”

Từng món, từng món pháp bảo, từng luồng pháp thuật bay ra từ trong tay mấy cường giả Kim Đan, liên tiếp đánh vào chưởng pháp khổng lồ nghìn trượng. Nhưng chúng hoàn toàn vô dụng, phi kiếm dài khoảng mười trượng, thậm chí trên chưởng ấn còn chẳng để lại vết kiếm.

Tiết Mộng Ngưng lấy kiếm Độc Hỏa Công Tâm ra, biến thành cơn sóng lớn màu đen cao trăm trượng, chỉ có thứ này mới khiến chưởng ấn khổng lồ rung lắc một chút.

“A!”

Đến phút cuối, mọi người điên cuồng hét lớn, thi triển toàn bộ thực lực. Sáu, bảy món linh bảo đồng thời thức tỉnh, mang theo khí thế khủng bố hung hãn đánh vào trên bàn tay tỏa ra màu xanh khổng lồ. Có vài người tài giỏi còn bắt đầu thiêu đốt sức mạnh Khí Hồn.

Vẫn chẳng có tác dụng gì!

Chân nguyên tu vi của Diệp Thành vô cùng khủng khiếp, dù là một Tiểu Thiên Quân thì cũng có thể bị đè ép chứ đừng nói gì đến họ? Chưởng ấn khổng lồ này thuận thế ép xuống, đánh nát mặt đất.

“Ầm!”

Động phủ trăm dặm đều rung rinh, trên đại điện Vạn Độc, vô số cấm chế tan vỡ, suýt phá hủy toàn bộ tòa Tiên điện. Sức mạnh đáng sợ để lại dấu vết chưởng ấn hơn ngàn trượng trên mặt đất, sâu hắm cả hai, ba mét.

Hào quang màu xanh tan đi, một đám người nằm ngổn ngang trên mặt đất.

Những cường giả Ngưng Đan bình thường bị chưởng khổng lồ đè ép, trực tiếp bị đập nổ giữa không trung, mười mấy cường giả Kim Đan biến thành bột mịn trong tích tắc. Nhưng đám anh tài như Ngân Linh Tử đều có bùa hộ mệnh do thế hệ trưởng bối trong gia tộc ban cho, thậm chí còn có bảo vật bí mật để hộ thân, tuy bị trọng thương nhưng cũng may không chết, họ ho ra máu, thảm thương vô cùng.

“Khụ khụ!”

Quần áo Tiết Mộng Ngưng tan nát, lộ ra làn da trắng nõn nà. Cô ta chống kiếm quý trên đất, miệng trào máu tươi, ánh mắt cô ta sợ hãi nhìn Diệp Thành.

Một chưởng này giết mười mấy Kim Đan và đánh bại sáu anh tài nổi danh!

Đám người Tiết Mộng Ngưng hoàn toàn không ngờ được, trong hành trình tới dãy núi Thiên Độc này, họ vốn cho rằng đây là trận đấu của những anh tài, là trận tranh hùng giữa họ, cuối cùng có thể chọn ra người mạnh nhất trong thế hệ trẻ.

Nhưng không ngờ Diệp Thành lại bỗng dưng xuất thế, một chưởng áp chế đám thiên chi kiêu tử.

“Không thể nào... anh ta mới chỉ Kim Đan, sao có thể mạnh như thế được?”

Ngân Linh Tử kinh hồn bạt vía, một bên cánh bị bẻ gãy, cả người chồng chất thương tích, giáp bạc bị đánh nát rơi rụng đầy đất. Đấu Chiến Hoàng, Lâm Quảng Lăng, Thanh Mi Tiên tử cũng không tốt hơn là bao.

Mọi người hoảng hốt, họ đều xuất thân từ danh môn chính tông, rất nhạy bén với khí thế, họ có thể thấy được thực lực mà người này thể hiện cũng chí tới Kim Đan đỉnh phong thôi, sao lại khủng khiếp như vậy chứ?

“Vù vù vù!”

Lúc này, một con Lôi Giao lao ra từ dưới đất, bóng dáng Nam Hiền hiện ra từ bên trong. Mặt phủ đầy vảy màu xanh, khí thế mạnh mẽ hơn gấp mấy lần như thể đã là Giao Long. Cậu ta kiêu ngạo cười to:

“Thằng ranh Hoa Hạ, đây mới là phép thần thông chân chính của bổn vương...”

Nam Hiền còn chưa nói xong thì thấy tình cảnh thảm thiết của mấy vị anh tài, sắc mặt cậu ta cứng đờ, nghẹn họng không nói ra được gì nữa. Chỉ có Diệp Thành đứng nhìn cậu ta cười như không cười hỏi:

“Cậu nói cái gì?”

Lúc này, trước đại diện Vạn Độc, sáu, bảy cường giả trẻ tuổi của quần đảo Nam Ngọc nằm ngổn ngang, cả người bê bết máu, vô cùng thảm hại. Chỉ có Diệp Thành đứng cười bế Ân U Liên, lơ lửng giữa không trung, nhìn họ bằng ánh mắt mỉa mai.

Nam Hiền chỉ cảm thấy người lạnh lẽo, cậu ta không ngờ chỉ khoảng mười lăm phút thôi, khi mình kích hoạt huyết mạch thì những người khác đều bại trận. Ở đây có tới mười mấy tu sĩ đã kết Đan và sáu cường giả Kim Đan cơ mà.

“Đạo hữu có pháp lực mạnh mẽ, bổn vương hổ thẹn!”

Không hổ là vương tộc, Nam Hiền đúng là biết co biết duỗi, trong nháy mắt, cậu ta đã cúi đầu chịu thua.

Nhưng Diệp Thành vẫn nhìn cậu ta, trong mắt là sự lạnh lùng. Người này nhiều lần sỉ nhục Hoa Hạ, anh chưa từng quên điều này.

“Trước đó chỉ là hiểu lầm, bảo tàng Vạn Độc là vô chủ, đạo hữu cứ lấy, chúng tôi không hề có ý kiến!”

Khi Nam Hiền nói chuyện, âm thanh run rẩy, thân là vương tộc Nam Ly, có bao giờ cậu ta phải chịu nhục như thế này chứ?

Diệp Thành không nghe, vẫn tiến lên một bước, trong mắt như dâng lên ngọn lửa.

“Đạo hữu, tôi chính là vương tộc Nam Ly, là đại diện cho Nam Ly Vương. Mỗi người ở đây đều xuất thân từ danh môn, đại tộc, ánh thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”

Nam Hiền cố nhịn cơn giận, dịu giọng khuyên nhủ.

Diệp Thành nghe thế thì cả người khựng lại, trong lòng mọi người vui vẻ, nhất là Nam Hiền, trong mắt hiện lên tia toan tính. ở quần đảo Nam Ngọc này, Nam Ly Vương chính là trời, dù là cường nào giả nào thì cũng phải nghĩ kỹ khi trêu chọc tới vương tộc Nam Ly.

“Giao ra một món linh bảo hoặc linh tài tuyệt thế, tôi có thể tha các người một mạng, nếu không giết ngay tại chỗ!”

Diệp Thành dựng một ngón tay, thản nhiên nói, hóa ra không phải anh đang do dự mà chỉ là đang bắt bí họ thôi.

“Sao anh không đi cướp luôn đi?”



Linh bảo là thứ vô cùng quan trọng trong tông phái, là bảo vật trấn tông trấn phái bảo vệ họ, mà ngay cả nhiều lão tổ Kim Đan cũng chưa chắc có được món linh bảo nào trong tay. Những anh tài này có tương lai xán lạn mới được tông môn ban thưởng linh bảo để phòng thân, nếu mất trong này thì họ sẽ bị trừng phạt rất nặng khi quay về.

“Không giao ra thì chết!”

Diệp Thành búng tay, một tia kính khí bay vụt đi, trong tích tắc đã đánh bay Ngân Linh Tử khiến người này phun máu, xương cốt gãy nát.

Mọi người rùng mình, giờ họ mới nhớ ra tu vi khủng khiếp của Diệp Thành, nên tất cả đều chọn giao ra linh bảo, dù sao, so với mạng sống, linh bảo vẫn kém hơn một chút.

“Phù, khá tốt!”

Chỉ có Nam Hiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, với sự giàu có của vương tộc Nam Ly, một món linh bảo chẳng là gì. Huống chi, sau khi quay về, cậu ta sẽ bẩm báo Tổ Vương, triệu tập cường giả vương tộc để đuổi giết Diệp Thành.

“Ranh con, giờ mày cứ hống hách đi, chờ tao ra khỏi động phủ này, tao chẳng những muốn xé nát mày mà còn tàn sát cả nhà mày luôn, diệt toàn bộ gia tộc mày thì mới đánh tan được mối hận trong lòng!”

Trong mắt Nam Hiền hiện lên tia oán độc mà ngoài mắt lại tỏ ra vô cùng cung kính.

“Kiếm Độc Hỏa Công Tâm, Chiến Mâu Thánh Ngân, tấm khiên Huyền Vũ…”

Đám người Tiết Mộng Ngưng vô cùng đau lòng mà đưa linh bảo cho Diệp Thành. Họ còn giữ chút hi vọng, dù sao linh bảo cũng thuộc về tông môn, phía trên có dấu của lão tổ, người ngoài không thể điều khiển.

Nhưng Diệp Thành sờ một lần là lau sạch toàn bộ dấu vết, hoàn toàn đánh nát suy nghĩ của mọi người.

“Anh bạn này, cậu giỏi quá, người ta yêu cậu rồi đó!”

Thanh Mi tiên tử ngoan ngoãn dâng trường cung Huyền Thanh lên, đôi mắt lấp lánh, mê hoặc lòng người. Đôi môi cô ta đỏ mọng như lửa, sóng mắt như nước, dáng người quyến rũ, chẳng khác nào hồng nhan họa thủy khiến tim mấy người đàn ông đập mạnh.

Lúc này, giọng điệu cô ta lại có chút chân thành, dù sao có mỹ nữ nào không thích anh hùng đâu chứ? Trẻ tuổi như vậy mà đã là cường giả tung hoành thiên hạ, trong tương lai, chỉ cần đột phá chướng ngại, nói không chừng anh sẽ trở thành Thiên Quân Nguyên Anh.

“Chờ cô trẻ lại hai mươi tuổi, không chừng tôi sẽ suy nghĩ đến việc thu cô làm tỳ nữ!”

Diệp Thành lạnh nhạt nói, gương mặt Thanh Mi tiên tử cứng đờ, hiển nhiên Diệp Thành đang châm chọc cô ta già.

“Bà đây mới sáu mấy thôi, trong đám người tu tiên thì vẫn tính là trẻ!”

Thanh Mi tiên tử cắn răng, oán hận trừng mắt nhìn Diệp Thành, eo thon lắc lư vài cái, cô ta lui về phía sau.

Điều càng khiến cô ta tức giận là Diệp Thành nhận lấy trường cung Huyền Thanh rồi còn thuận tay buông ra, nói với Ân U Liên ở phía sau: “Thứ đồ chơi này khá thú vị, cho cô dùng đấy!”

“Bà đây cũng có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thế mà không bằng kẻ quái dị kia sao?”

Diệp Thành búng tay, một tia kính khí bay vụt đi, trong tích tắc đã đánh bay Ngân Linh Tử khiến người này phun máu, xương cốt gãy nát.

Mọi người rùng mình, giờ họ mới nhớ ra tu vi khủng khiếp của Diệp Thành, nên tất cả đều chọn giao ra linh bảo, dù sao, so với mạng sống, linh bảo vẫn kém hơn một chút.

“Phù, khá tốt!”

Chỉ có Nam Hiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, với sự giàu có của vương tộc Nam Ly, một món linh bảo chẳng là gì. Huống chi, sau khi quay về, cậu ta sẽ bẩm báo Tổ Vương, triệu tập cường giả vương tộc để đuổi giết Diệp Thành.

“Ranh con, giờ mày cứ hống hách đi, chờ tao ra khỏi động phủ này, tao chẳng những muốn xé nát mày mà còn tàn sát cả nhà mày luôn, diệt toàn bộ gia tộc mày thì mới đánh tan được mối hận trong lòng!”

Trong mắt Nam Hiền hiện lên tia oán độc mà ngoài mắt lại tỏ ra vô cùng cung kính.

“Kiếm Độc Hỏa Công Tâm, Chiến Mâu Thánh Ngân, tấm khiên Huyền Vũ…”

Đám người Tiết Mộng Ngưng vô cùng đau lòng mà đưa linh bảo cho Diệp Thành. Họ còn giữ chút hi vọng, dù sao linh bảo cũng thuộc về tông môn, phía trên có dấu của lão tổ, người ngoài không thể điều khiển.

Nhưng Diệp Thành sờ một lần là lau sạch toàn bộ dấu vết, hoàn toàn đánh nát suy nghĩ của mọi người.

“Anh bạn này, cậu giỏi quá, người ta yêu cậu rồi đó!”

Thanh Mi tiên tử ngoan ngoãn dâng trường cung Huyền Thanh lên, đôi mắt lấp lánh, mê hoặc lòng người. Đôi môi cô ta đỏ mọng như lửa, sóng mắt như nước, dáng người quyến rũ, chẳng khác nào hồng nhan họa thủy khiến tim mấy người đàn ông đập mạnh.

Lúc này, giọng điệu cô ta lại có chút chân thành, dù sao có mỹ nữ nào không thích anh hùng đâu chứ? Trẻ tuổi như vậy mà đã là cường giả tung hoành thiên hạ, trong tương lai, chỉ cần đột phá chướng ngại, nói không chừng anh sẽ trở thành Thiên Quân Nguyên Anh.

“Chờ cô trẻ lại hai mươi tuổi, không chừng tôi sẽ suy nghĩ đến việc thu cô làm tỳ nữ!”

Diệp Thành lạnh nhạt nói, gương mặt Thanh Mi tiên tử cứng đờ, hiển nhiên Diệp Thành đang châm chọc cô ta già.

“Bà đây mới sáu mấy thôi, trong đám người tu tiên thì vẫn tính là trẻ!”

Thanh Mi tiên tử cắn răng, oán hận trừng mắt nhìn Diệp Thành, eo thon lắc lư vài cái, cô ta lui về phía sau.

Điều càng khiến cô ta tức giận là Diệp Thành nhận lấy trường cung Huyền Thanh rồi còn thuận tay buông ra, nói với Ân U Liên ở phía sau: “Thứ đồ chơi này khá thú vị, cho cô dùng đấy!”

“Bà đây cũng có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thế mà không bằng kẻ quái dị kia sao?”

“Cảm, cảm ơn Diệp Tiên sư…”

Ân U Liên hơi đờ đẫn, cô ấy vừa mới chuẩn bị tâm lý hi sinh bản thân, để Diệp Thành chạy trốn nhưng không ngờ một chưởng của người ta đã diệt hết cả đám anh tài. Diệp Tiên sư xấp xỉ tuổi mình thôi mà, sao anh ta làm được, sao có tu vi đáng sợ như thế?

Vả lại… việc anh làm sao giống đang trấn lột vậy?

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement