Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 503: Cảnh cáo của Hoa Lộng Ngọc

“Đây là Thánh nữ mà ông trời ban tặng cho Hoa tộc chúng ta. Trời phù hộ cho Hoa tộc chúng ta”.

Các trưởng lão của Linh Miếu vui mừng kích động đến chảy nước mắt khóc lớn.

Sau đó, Dao Nhi được các tu sĩ vội vàng dẫn vào trung tâm Linh Miếu, cách một tuần mới có thể quay một lần. Tất cả các trưởng lão đều sẽ truyền dạy , cho cô bé công pháp tu hành tốt nhất. Họ lấy tất cả linh quả, dược liệu quý giá của cả Hoa tộc tích lũy mấy nghìn năm qua cho Dao Nhi sử dụng hết.

Đồng thời, việc phát hiện Dao Nhi thức tỉnh được tài năng thiên bẩm cũng dẫn tới sự chú ý của các thủ lĩnh của Hoa tộc.

“Thiếu chủ, đã mấy ngày không nhìn thấy cô bé Dao Nhi rồi. Trong nhà thiếu đi cô bé ấy cảm thấy hơi có chút trống trải mà. May mà hôm nay cô bé sẽ được về rồi”.

Ông Chu cầm một chiếc kéo nhỏ cắt tỉa cành hoa, mỉm cười nói.

“Ừ”.

Diệp Thành lạnh nhạt gật đầu, một thời gian không gặp, đến cả Diệp Thành cũng có chút nhớ Dao Nhi. Mặc dù thần thức của anh có thể bao trùm lên toàn bộ thành Nam Hoa, lúc nào cũng có thể nhìn thấy toàn bộ sự việc xảy ra trong Linh Miếu và hình ảnh cô bé khổ luyện chăm chỉ.

“Quái lạ, đến cả Linh Miếu của Hoa tộc cũng không hề có ghi chép về lời nguyền rủa huyết mạch và tin tức về đám tu sĩ Hoa Hạ mấy nghìn năm trước, rốt cuộc chân tướng sự thật bị giấu ở nơi nào chứ?”

Diệp Thành thấy khó hiểu, Hoa tộc không có Kim Đan, tu vi mạnh nhất chính là Tiêu Thanh Vũ cũng chỉ là Ngưng Đan đỉnh phong mà thôi, c.ăn bản không thể phát hiện được thần niệm của Diệp Thành. Hơn một tháng nay cả Linh Miếu đều bị Diệp Thành lật tung hết qua mấy lượt rồi, tất cả các sách cổ đều xem qua, vẫn không thể tìm ra ghi chép liên quan đến đoạn lịch sử kia. Chỉ có một số cấm địa có thiết lập pháp trận bảo vệ, một khi phá vỡ liền sẽ bị phát hiện, Diệp Thành cũng không sơ ý đi thử vào lúc này.

“Lẽ nào cần mình đích thân đến Linh Miếu một chuyến, đi vào các cấm địa thử một lần xem sao?”

Diệp Thành sờ sờ cằm, ánh mắt lập lòe chăm chú suy nghĩ.

Lúc này có tiếng gõ cửa vang lên, ông Chu vội vàng chạy ra mở cửa, cứ tưởng là Dao Nhi trở về, không ngờ lại là Hoa Lộng Ngọc đứng ở ngoài cửa, cô ta đẩy ông ta ra bước vào trong.

“Xin lỗi thưa cô, đây là nơi ở của tư nhân cấm người lạ ra vào…”

Ông Chu vốn không có hảo cảm gì đối với người phụ nữ này, vừa dùng giọng điệu vô cùng khó chịu nói ra, vừa ngăn cản Hoa Lộng Ngọc vào bên trong.

“Để cô ta vào đi”.

Âm thanh của Diệp Thành truyền tới, ông Chu mới không tình nguyện tránh sang một bên.

Một nhóm tu sĩ Hoa tộc đi theo sau Hoa Lộng Ngọc tiến vào. Bọn họ vào trong sảnh, cầm kiếm mà đứng, ai nấy đều bộc phát ra sát khí bừng bừng như muốn giết người, nhưng tu vi mỗi người đều chỉ là cảnh giới Tu Thể.

“Đây chính là Ngự Lâm Quân của Hoa tộc trong truyền thuyết đây sao, xem ra đúng là cháu gái của Hoa Thiên Lăng rồi”.

Diệp Thành ngồi trên ghế bập bênh, bình tĩnh nói, đến cả hứng thú để đứng dậy cũng không có.

“To gan, đã biết được thân phận của cô chủ vì sao còn không hành lễ?”

Có người phẫn nộ quát lớn, đám tu sĩ Hoa tộc này đều coi Hoa Thiên Lăng là thần, không cho phép bất kỳ một sự mạo phạm nào.

Hoa Lộng Ngọc lại không để ý, trái lại còn nhìn về phía Diệp Thành nói:

“Diệp Thành, lai lịch không rõ, tự nhận gia đình mình là thương nhân Hoa tộc, nhưng lại không chuyên tâm vào việc kinh doanh buôn bán, lại quan tâm đến tư liệu lịch sử…, dẫn theo một người hầu họ Chu, người của thành Nam Ly, có tu vi Tu Thể đỉnh phong, hơn nữa còn tinh thông y dược và đan thuật. Anh ở Bắc Hải giết hàng chục con tiểu yêu, cứu được Thánh nữ, có đúng không?”

Ba tháng này khi Diệp Thành đến thành Nam Hoa, tất cả chuyện liên quan đến anh cô ta đều hiểu kĩ càng, nắm rõ như lòng bàn tay. Săc mặt ông Chu có chút khó coi, cảm thấy như mình cởi hết quần áo cho người ta nhìn sạch vậy.

“Người có hành vi kỳ lạ như thế này lại là thương nhân ư, thật đúng là không thể tin nổi mà”.

Hoa Lộng Ngọc ngạo mạn nói:

“Nhưng mà cũng không quan trọng, đến cả thân phận, tu vi, lai lịch của anh đều không quan trọng. Tôi cũng chẳng quan tâm , rốt cuộc vì sao mà thiên phú của Thánh Nữ được bộc lộ ra. Thế giới rộng lớn vô cùng, bí mật cũng có hàng ngàn hàng vạn. Mỗi người Hoa tộc đều có thể tu hành, đều có kinh nghiệm thoát khỏi gông cùm, đáng tiếc là những người đó không có cách nào truyền ra rộng rãi cho ngàn vạn người Hoa tộc. Lần này tôi tới đây là để cảnh cáo anh một câu…”

Hoa Lộng Ngọc xoay người, ánh mắt lóe lên một tia sáng sắc bén, nhìn thẳng vào Diệp Thành:

“Thánh Nữ Dao Nhi là báu vật quý giả nhất của Hoa tộc chúng tôi, càng là chỗ dựa lớn nhất trong mấy nghìn năm qua để chúng tôi có thể trở lại thời huy hoàng ngày xưa. Tôi không cho phép bất kỳ một ai làm phiền cũng như kéo chân cô bé lại. Nếu có ai dám làm như thế, tôi chắc chắn sẽ giết hết!”

“Xoạt!”

Theo lời nói của Hoa Lộng Ngọc, thanh kiếm trên thắt lưng cô ta bật ra khỏi vỏ ba tấc, có một luồng kiếm khí xuất hiện, tràn ngập khắp cả căn phòng này, khiến cho hoa cỏ khắp cả căn phòng đều bị khô héo hết.

Mà Diệp Thành lại không hề quan tâm, hờ hững ngáp nhẹ một cái, lạnh lùng nói: “Nói nhảm xong chưa? Nếu xong rồi thì mời đi cho”.

“!”



Hoa Lộng Ngọc có chút phẫn nộ, chỉ là cô ta rất nhanh khôi phục dáng vẻ bình thường: “Tên họ Diệp kia, đừng tưởng là được Thánh Nữ Dao Nhi yêu mến thì có thể làm gì thì làm, thành thật ở yên đấy cho tôi, nếu không tôi báo lại với ông nội đuổi các người ra khỏi thành Nam Hoa này đấy!”

Cô ta nói xong liền ngẩng cao đầu, như một con khổng tước cao ngạo dẫn đám người kia rời khỏi đây.

Ông Chu có chút phẫn nộ nói: “Thiếu chủ, đám người này có ý gì thế?”

“Chỉ là cảnh cáo mà thôi”.

Diệp Thành lắc đầu cười nhẹ, trong mắt lóe lên một tía sáng sắc bén: “Xem ra có vài người của Linh Miếu ghen ghét việc tôi và Dao Nhi thường xuyên qua lại rồi”.

Theo quan điểm của đám người ở Linh Miếu, một người là Thánh Nữ tương lai có thể thành phật thành thánh, có hy vọng trở thành Kim Đan Nguyên Anh. Một người lại là người tu tiên lai lịch không rõ ràng. Hai người rõ ràng là ở hai thế giới khác nhau hoàn toàn, cách biệt một trời một vực, tuyệt đối không thể nào có cơ hội ở bên cạnh nhau. Cho dù tình cảm của Dao Nhi chỉ giống như hoa nở chóng tàn, nhưng để tránh xảy tình huống xấu nhất, phải sớm giải quyết triệt để mối họa này.

Quả nhiên ngay chiều ngày hôm đó, Linh Miếu truyền đến một tin tức, Dao Nhi phải bế quan đánh vào cảnh giới Thông Huyền, không có cách nào trở về nhà trong một khoảng thời gian ngắn. Nghe được tin tức này, Ông Chu thở dài tức giận, trở nên lười biếng không muốn cắt tỉa hoa cỏ nữa.

Diệp Thành trầm lặng, anh vốn định để Dao Nhi ở Hoa tộc học tập công pháp của bọn họ, cho nên không hề truyền thụ cho Dao nhi công pháp tu tiên. Nhưng khi nghe được tin tức này, anh vẫn có chút buồn bực.

“Một tuần, hai tuần, ba tuần…

Dao Nhỉ vẫn không hề xuất hiện, Linh Miếu cũng không có tin tức nào. Trừ căn phòng nhỏ bên kia, cô bé dường như hoàn toàn mất tích, giống như chưa từng xuất hiện trong cuộc sống của Diệp Thành vậy.

Mà Diệp Thành hầu như ngào cũng biến mất từ ba đến năm giờ, mỗi lần anh đi về đều rất vội vàng, đến cả ông Chu cũng không biết anh đang làm gì. Chỉ thấy đôi khi góc quần áo của Diệp Thành bị cháy xém, thậm chí là xuất hiện các vết sẹo lớn, vết sẹo cắt rất gọn và chuẩn, dường như có thần đao tuyệt thế cắt qua người.

Mặc dù mỗi lần quay về Diệp Thành có chút nhếch nhác, nhưng hơi thở của anh càng ngày càng mơ hồ khó đoán. Nếu có tu sĩ Nguyên Anh ở đây chắc chắn có thể nhìn ra dây Khổn Tiên trong cơ thể anh đã dày hơn nhiều, việc này chứng tỏ sức mạnh Minh Vương trong cơ thể anh dần lớn mạnh hơn nhiều.

Ba tháng sau, khi Diệp Thành vừa mới quay về ngôi nhà nhỏ không lâu, vừa thay xong quần áo, chuẩn bị ăn cơm.

Ngay sau đó, cánh cửa đột nhiên mở ra, một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, phong hoa tuyệt đại đẩy cửa bước vào.

“Anh!”

Mấy tháng không gặp, cô gái nhỏ càng trở nên xinh đẹp mỹ lệ, như một đóa hoa sen đang đung đưa trước gió, huyết mạch chân long trong cơ thể cô bé đã được mở ra, khiến cho cô bé giờ phút này có hơi thở vô cùng cao quý, dường như cô công chúa của Thiên đế ở trên chính tầng trời vậy.

“Sao lại trở về đây thế?”

Diệp Thành lộ ra ý cười, vui vẻ nói.

“Là cái ông của Linh Miếu nói Dao Nhi bế quan quá lâu rồi, cho Dao Nhi một thời gian nghỉ ngơi, thế nên cho phép em trở về. Hơn nữa lâu lắm không gặp, Dao Nhi nhớ anh với ông Chu nhiều lắm, nhớ mọi người…”

Nói đến đây, cô bé không kìm được rơi nước mắt lao vào ôm chầm lấy Diệp Thành.



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement