Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 516: Cùng là một người

Làn sóng này mạnh mẽ tới nỗi cho dù là Chân Quân Xuất Khiếu đến đây đi nữa cũng phải biến sắc, Diệp Thành tin là nếu nó bộc phát toàn lực thì đủ để san bằng thành Nam Hoa.

“Phù!”

Diệp Thành nhanh chóng rút chân nguyên ra, hào quang tụ lại vào thanh kiếm, âm thanh gào thét dần dần biến mất, thanh kiếm nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ ảm đạm với những vết gỉ sét ban đầu.

“Đây lại có thể là một món thiên bảo, không, chính xác mà nói thì là một bộ phận của món thiên bảo năm xưa, uy lực chỉ có thể xem như chuẩn thiên bảo mà thôi. Nó bị kẻ thù đánh gãy thành hai đoạn, đến cả khí linh cũng bị hủy diệt mất rồi, hưng vẫn có được sức mạnh vô cùng khủng khiếp, vượt xa cả ngọc Thuần Thanh Lưu Ly Như Ý của mình, không hổ là bội kiếm mà Hiên Viên Đại Đế đã từng dùng”.

Trên linh bảo là tiên bảo, mà vượt trên cả tiên bảo chính là thiên bảo, vũ khí cấp bậc này cho dù là Hợp Đạo chân tiên cũng chưa chắc có thể luyện chế được. Từ hơi thở quen thuộc của đoạn kiếm gãy và vết máu trên đó, Diệp Thành đã có thể đoán ra chủ nhân của thanh kiếm gãy này chính là Hiên Viên Đại Đế.

Dựa vào sức mạnh năm đó của Hiên Viên Đại Đế, dùng một kiếm đã chém đứt cả bầu trời, hủy diệt một hành tinh, rốt cuộc là ai có thể chém đứt được bội kiếm của ông ấy cơ chứ? Thậm chí còn hủy diệt cả khí linh trên thân kiếm đi, lẽ nào là chính là vị thần đã nguyền rủa lời nguyền huyết mạch hay sao?”

Diệp Thành hai mắt híp lại, trong lòng anh hiểu rõ, Hiên Viên Đại Đế sợ là lành ít dữ nhiều.

“Yên tâm, tôi sẽ không dể thanh kiếm này một lần nữa phủ bụi ngàn năm đâu. Tôi sẽ mang theo, tự tay giết chết tên độc ác đứng sau màn thao túng mọi thứ kia, lấy máu của hắn để rửa sạch tất cả tội lỗi mà hắn đã gây ra cho Hiên Viên Đại Đế và các tiền bối Hoa tộc”.

Diệp Thành sờ vào thanh kiếm, nhẹ nhàng nói.

Mảnh kiếm thiên bảo dùng đế vương tinh kim đúc thành dung nhập vào trong cơ thể anh, lặng im không phát ra một tiếng động nào. Khi bị mất đi khí linh, nó đã bị hạ cấp trở thành một món vũ khí bình thường. Không có tu vi Chân Quân Xuất Khiếu thì không thể nào có thể điều khiển được nó. Nhưng Diệp Thành có thể cảm nhận được mảnh kiếm gãy hơi rung lên như là đồng ý với anh.

Ở trong cấm địa, Diệp Thành lại tìm ra mấy món linh bảo thượng cổ.

Uy lực của mấy món linh bảo này vẫn còn, chỉ là các thế hệ sau của Hoa tộc quá yếu, không thể nào dùng được chúng nữa, sau khi được Diệp Thành luyện chế lại, anh đã ban cho một số trưởng lão mạnh nhất của Linh Miếu để làm vũ khí, đặc biệt là đại trưởng lão Hoa Thiên Lăng.

Tiếp theo, đại điển Chân Quân cũng sắp được diễn ra…

Vào ngày khai mạc của đại điển, tất cả người dân của thành Nam Hoa ồ ạt kéo tới. Mười vạn người Hoa Hạ đứng sát cạnh nhau, hầu nhu không có chỗ trống nào để chui lọt qua nữa, ở trên bầu trời, phi thuyền dàn ra khắp nơi che lấp cả ánh sáng mặt trời chiếu xuống. Vô số luồng sáng bay tới như mưa lớn rơi xuống. Tu sĩ Ngưng Đan ngày thường khó thấy lúc này lại kéo tới đông nghịt như một làn sóng cực lớn.

“Đại trưởng lão Bắc Minh Tông, đến đây chúc mừng Diệp Chân Quân, bội phục Chân Quân thần uy vô địch!”

“Tử Điện Kiếm Quân của Thanh Hải Kiếm Môn, mong muốn được gặp mặt Diệp Chân Quân, thay vợ mình xin lỗi Chân Quân vì tội lỗi đã gây ra!”

“Sứ thần của Yêu Tộc, xin được cống nạp ba vạn linh thạch, mong DIệp Chân Quân giơ cao đánh khẽ, tha cho chúng tôi một lần!”

“….”

Không chỉ là các tông môn lớn ở bán đảo phía Bắc, các tộc lớn và người của các gia tộc tu tiên, còn có tông môn lớn đến từ ba bán đảo lớn là Đông, Nam, Tây đều mang quà đến chúc mừng.

“Nhiều người quá”.

Thu Linh Nhi quay đầu nhìn xung quanh, trên mặt hiện ra sự ngạc nhiên và cảm thán không ngừng.

“Giới tu chân cả trăm năm cũng chưa chắc đã có một vị Chân Quân xuất thế, hơn nữa vị Chân Quân mới này lại là thiên tài tuyệt thế. Chưa đầy trăm tuổi mà đã tu thành Xuất Khiếu trung kỳ, trở thành cường giả mạnh nhất cả quần đảo. Mọi người chắc chắn phải đến tạo mối quan hệ với anh ấy rồi”.

Tiết Mộng Ngưng lạnh nhạt nói, cô ta mặc một chiếc áo bào đen, tóc đen như thác, dung mạo càng xinh đẹp lạnh lùng hơn so với trước, như núi băng lạnh giá cả ngàn năm không tan. Trừ Thu Linh Nhi và Tô Như Sương, căn bản không có ai dám đến gần ba trượng xung quanh cô ta.

Tiết Mộng Ngưng ngẩng đầu lên, nhìn thấy rất nhiều người quen thuộc, Lâm Quảng Lăng, Thanh Mi Tiên Tử… Đây đều là những thiên tài bậc nhất của thế hệ trẻ hiện tại, Hoa tộc tổ chức đại điển Chân Quân, cho dù là các môn phái lớn cũng phải xem trọng, nhưng cũng không thể phái trưởng lão tới, như thế lại quá mức xem trọng rồi, thế nên để cho lứa thanh niên thiên tài của các môn phái và gia tộc như Tiết Mộng Ngưng đến chúc mừng.

Nhưng Tiết Mộng Ngưng trong lòng có chút khó chịu, cô ta cứ tưởng rằng thiên tài tranh đấu, mình chắc chắn sẽ sớm danh chấn thiên hạ, ai ngờ được lại xuất hiện một Diệp Thành quét ngang tất cả các thiên tài. Lại từ đâu chui ra một Diệp Chân Quân, đến cả cường giả Xuất Khiếu cũng vị giết chết, áp chế khiến cho người cùng thời không tài nào có thể ngẩng đầu lên nổi.

“Mọi người nên ở cạnh tôi thì tốt hơn, có thể đến tham gia đại điển này đều là cường giả mạnh mẽ của các môn phái lớn, có vài người đến cả tôi cũng không dám chọc đâu”.

Tiết Mộng Ngưng lạnh nhạt nhắc nhở.

Hai cô gái âm thầm gật đầu. Bây giờ ở trên quảng trường, Kim Đan tụ tập đông đúc, thậm chí đến cả Chân Quân Xuất Khiếu cũng có vài người. Tiết Mộng Ngưng ở trong đó cũng chỉ có thể xếp vào tầm trung, bất kì một người nào ở đây chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể giết chết được bọn họ.

Lúc này, đột nhiên có một tiếng huýt sáo từ trong núi truyền đến, nhân vật chính của đại điển ngày hôm nay đến rồi.



Ngay khi mấy người Tiết Mộng Ngưng nhìn lên, liền thấy cửa lớn của Linh Miếu mở ra, một người thanh niên tóc đen và hai tròng mắt đen mặc trường bào có thêu hoa văn hình rồng bước ra, diện mạo của người thanh niên đó chỉ xem như có chút tuấn tú, nhưng lại vô cùng uy nghiêm, còn có một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt trần mặc một chiếc váy màu xanh lục đi bên cạnh.

“Làm sao có thể là anh ấy cơ chứ?”

Ngay khi nhìn thấy người thanh niên kia, ba cô gái đông thời sững người lại, Tô Như Sương và Thu Linh Nhi nhất thời sắc mặt vui vẻ hẳn lên, mà Tiết Mộng Ngưng lại vô cùng kinh hãi như thấy ma quỷ hiện hồn về vậy.

Không chỉ có bọn họ, khi Diệp Thành xuất hiện, tất cả những người quen biết anh trước đây đều kinh ngạc ngẩn người ra.

Người được các trưởng lão vây quanh, đứng ở giữa vạn người hưởng thụ vinh quang, Chân Quân của Hoa tộc nhận được vô số lời ca tụng kính bái không phải là Diệp Thành đó sao?

“Không thể nào, Diệp Thành đã bị ba cận vệ của vương đình giết chết rồi mà!”

Tiết Mộng Ngưng cả người liên tục run rẩy, cô ta không muốn tin, nhưng Diệp Thành đang đứng sừng sững ở trên đỉnh Linh Miếu, tiếp nhận sự quỳ bái của cả vạn người, diện mạo giống y hệt như trước, không có gì khác biệt cả.

“Anh ta sao lại không chết cơ chứ? Đó là ba cận vệ của vương đình đấy, họ có sức mạnh siêu việt đủ thể tiêu diệt mộn môn phái bình thường, hủy diệt cả một gia tộc hùng mạnh một cách dễ dàng đấy”.

Thanh Mi Tiên Tử cúi đầu thì thào, mà Lâm Quảng Lăng hung hăng càng siết chặt tay lại, trong mắt bắn ra những luồng sát khi hung bạo.

Hắn ta còn nhớ như in lúc Diệp Thành dùng một chưởng tát bay mọi người xuống đất, chà đạp lên tôn nghiêm của tất cả các thiên tài như bọn họ. Chỉ cần nhìn thấy Diệp Thành thần công cái thế, Lâm Quảng lăng lại không nhịn được mà buồn bực tức giận không kìm được.

Một tu sĩ vừa mới tiến nhập vào cảnh giới Kim Đan, một người là cường giả Xuất Khiếu trung kì mạnh mẽ nhất, cách biệt của hai người không những không thu hẹp lại mà càng ngày càng dài ra.

Về phần Thu Linh Nhi và Tô Như Sương, sau bình tĩnh lại, họ không thể không véo má mình thật mạnh để xem mình có phải là đang nằm mơ hay không.

“Chị Sương, em không nhìn nhầm đấy chứ, đó… đó là Diệp tiền bối phải không?”

Thu Linh Nhi há to miệng, mặt mũi đỏ ửng lên, lắp bắp nói từng chữ.

“Không nhìn nhầm. Diệp Chân Quân của Hoa tộc chính là Diệp tiền bối mà chúng ta quen biết”. Tô Như Sương nhẹ nhàng nói. Đôi mắt cô ta lóe lên sự kích động, vẻ mặt vô cùng vui mừng hớn hở.

Sự xuất hiện của Diệp Thành khiến cho rất nhiều người kinh ngạc. Nhưng nhiều người còn ngạc nhiên hơn khi thấy Diệp Thành còn quá trẻ. Tuy rằng khi bước vào cảnh giới Ngưng Đan, dung mạo sẽ vĩnh viễn không thay đổi, không nhìn ra được tuổi tác, nhưng loại sức sống mãnh liệt kia lại không có cách nào che dấu được.

Bất kỳ người nào quen biết với Diệp Thành đều có thể cảm nhận được, anh còn rất trẻ, hơi thở sinh mệnh trên cơ thể vô cùng nồng đậm, khí huyết tràn đầy như biển cả, vừa đúng lúc bắt đầu ở thời kỳ đỉnh cao nhất của cuộc đời.

“Làm sao có thể là anh ấy cơ chứ?”

Ngay khi nhìn thấy người thanh niên kia, ba cô gái đông thời sững người lại, Tô Như Sương và Thu Linh Nhi nhất thời sắc mặt vui vẻ hẳn lên, mà Tiết Mộng Ngưng lại vô cùng kinh hãi như thấy ma quỷ hiện hồn về vậy.

Không chỉ có bọn họ, khi Diệp Thành xuất hiện, tất cả những người quen biết anh trước đây đều kinh ngạc ngẩn người ra.

Người được các trưởng lão vây quanh, đứng ở giữa vạn người hưởng thụ vinh quang, Chân Quân của Hoa tộc nhận được vô số lời ca tụng kính bái không phải là Diệp Thành đó sao?

“Không thể nào, Diệp Thành đã bị ba cận vệ của vương đình giết chết rồi mà!”

Tiết Mộng Ngưng cả người liên tục run rẩy, cô ta không muốn tin, nhưng Diệp Thành đang đứng sừng sững ở trên đỉnh Linh Miếu, tiếp nhận sự quỳ bái của cả vạn người, diện mạo giống y hệt như trước, không có gì khác biệt cả.

“Anh ta sao lại không chết cơ chứ? Đó là ba cận vệ của vương đình đấy, họ có sức mạnh siêu việt đủ thể tiêu diệt mộn môn phái bình thường, hủy diệt cả một gia tộc hùng mạnh một cách dễ dàng đấy”.

Thanh Mi Tiên Tử cúi đầu thì thào, mà Lâm Quảng Lăng hung hăng càng siết chặt tay lại, trong mắt bắn ra những luồng sát khi hung bạo.

Hắn ta còn nhớ như in lúc Diệp Thành dùng một chưởng tát bay mọi người xuống đất, chà đạp lên tôn nghiêm của tất cả các thiên tài như bọn họ. Chỉ cần nhìn thấy Diệp Thành thần công cái thế, Lâm Quảng lăng lại không nhịn được mà buồn bực tức giận không kìm được.

Một tu sĩ vừa mới tiến nhập vào cảnh giới Kim Đan, một người là cường giả Xuất Khiếu trung kì mạnh mẽ nhất, cách biệt của hai người không những không thu hẹp lại mà càng ngày càng dài ra.

Về phần Thu Linh Nhi và Tô Như Sương, sau bình tĩnh lại, họ không thể không véo má mình thật mạnh để xem mình có phải là đang nằm mơ hay không.

“Chị Sương, em không nhìn nhầm đấy chứ, đó… đó là Diệp tiền bối phải không?”

Thu Linh Nhi há to miệng, mặt mũi đỏ ửng lên, lắp bắp nói từng chữ.

“Không nhìn nhầm. Diệp Chân Quân của Hoa tộc chính là Diệp tiền bối mà chúng ta quen biết”. Tô Như Sương nhẹ nhàng nói. Đôi mắt cô ta lóe lên sự kích động, vẻ mặt vô cùng vui mừng hớn hở.

Sự xuất hiện của Diệp Thành khiến cho rất nhiều người kinh ngạc. Nhưng nhiều người còn ngạc nhiên hơn khi thấy Diệp Thành còn quá trẻ. Tuy rằng khi bước vào cảnh giới Ngưng Đan, dung mạo sẽ vĩnh viễn không thay đổi, không nhìn ra được tuổi tác, nhưng loại sức sống mãnh liệt kia lại không có cách nào che dấu được.

Bất kỳ người nào quen biết với Diệp Thành đều có thể cảm nhận được, anh còn rất trẻ, hơi thở sinh mệnh trên cơ thể vô cùng nồng đậm, khí huyết tràn đầy như biển cả, vừa đúng lúc bắt đầu ở thời kỳ đỉnh cao nhất của cuộc đời.

“Ôi, một vị cường giả đứng đầu chưa đầy hai mươi tuổi, dựa vào thiên phú của cậu ta, chắc chắn có thể phá vỡ lời nguyền huyết mạch, tương lai nói không chừng có khả năng tiến vào Xuất Khiếu hậu kỳ, thậm chí là trở thành Thiên Quân cảnh giới Nguyên Anh nữa”.

Có một vị lão tổ Kim Đan thở dài nói.

“Hừ, cảnh giới Thiên Quân sao, khó khăn đến mức nào cơ chứ? Cho dù là lão tổ Chấn Thế của thất đại huyền môn cũng chưa chắc luyện thành, kể cả Nam Ly Vương được mệnh danh là kỳ tài tuyệt thế, Kim Đan tam phẩm cũng cách Thiên Quân còn xa lắm, nói gì đến một thằng nhóc chưa đến trăm tuổi cơ chứ”.

Cũng có người ngay lập tức bắt bẻ một cách khó chịu.

Mọi người đều gật đầu, Thiên Quân Nguyên Anh. Đó là trường sinh bất tử chân chính, cho dù là thất đại huyền môn cũng chưa chắc có, nói gì đến một tên nhóc Hoa tộc cơ chứ?

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement