Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 534: Nam Huyền lão tổ

“Em cứ tưởng rằng Nam Ly Vương tung hoành thiên hạ vô địch, một mình một kiếm áp chế tất cả các môn phái lớn, đã là tu sĩ đỉnh phong, không còn ai có thể vượt qua tu vi của ông ta được nữa, chỉ có ông ta mới có thể cứu được chị ra. Mãi đến một ngày, Diệp Tiên sư dùng một chiêu kiếm áp chế được cả vương thành, kẻ thù dù có đông đến mấy cũng bị anh ấy đánh bại, lúc ấy em mới biết được cái gì gọi là bất khả chiến bại thực sự”.

Thẩm Hàn Lâm ngẩng đầu, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc cùng khâm phục, thì ra người mà anh ta gian khổ tìm kiếm lại ở ngay bên cạnh anh ta!

Anh Đông nhìn về phía Diệp Thành với ánh mắt phức tạp. Người ta bằng tuổi hắn, tu luyện cũng như hắn, hắn lại chỉ là một đệ tử trẻ tuổi của Chính Khí Tông, mà Diệp Thành đã trở thành người đứng đầu của cả thành Nam Ly, một kiếm uy chấn cả thiên hạ, khiến cho vô số Chân Quân phải cúi người bái phục.

“Khác biệt trên trời dưới đất chắc cũng chỉ như thế này mà thôi. Trước đây coi thường Hoa tộc, bây giờ… cả quần đảo Nam Ngọc ai còn dám động đến Hoa tộc cơ chứ?”

Anh Đông thở dài chán nản, nở nụ cười ngượng ngùng chào Thẩm Hàn Lâm…

Mà lúc này, Diệp Thành đã chỉ còn cách Nam Sở hơn ba mươi trượng, cuối cùng có một vị tộc lão đứng lên.

“Diệp Chân Quân, xin hãy nghe tôi nói một lời, chuyện này chỉ là hiểu lầm…”

Có người nhận ra, vị tộc lão đó có bối phận là bác của Nam Sở, là anh em của Nam Ly Vương hiện tại. Tu vi cũng đạt tới cảnh giới Xuất Khiếu trung kỳ, khi phối hợp với huyết mạch Lôi Giao thì thực lực có thể đạt tới Đại Chân Quân Xuất Khiếu hậu kỳ. Cũng có thể chiến đấu với anh vài chiêu, là cường giả tiếng tăm của vương tộc vương thành. Địa vị vô cùng tôn quý, cho dù là Nam Ly Vương gặp được ông ta cũng phải có ba phần tôn trọng.

“Xoẹt!”

Nhưng Diệp Thành lại chỉ dùng một kiếm chém qua.

Trên kiếm Hiên Viên đã có nhiều vết gỉ sét loang lổ, cũng không thức tỉnh, chỉ lóe lên một luồng kiếm khí rồi lại ảm đạm như lúc ban đầu. Nhưng luồng kiếm khí này lại có sức mạnh kiên cố không gì phá nổi, nó lập tức cắt xuyên qua hư không, tách cả người của tộc lão đó ra làm hai.

Thiên bảo có uy lực khủng khiếp đến cỡ nào co chứ? Cho dù là một tu sĩ phổ thông cũng có thể giết chết được Kim Đan đỉnh phong khi có thiên bảo, nó trong tay Diệp Thành lại càng mạnh mẽ đến cực điểm.

Vị tộc lão đó vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, đến chết cũng không hiểu nổi Diệp Thành làm sao có thể trực tiếp giết ông ta, còn không thèm nói một câu khách sáo với ông ta.

Tiếp theo lại có mấy vị cường giả vương tộc và tộc lão đứng dậy muốn khuyên anh. Diệp Thành lại không chút do dự vung kiếm chém xuống. Anh bước lên bảy bước, liền chém liên tiếp bảy kiếm chém chết bảy vị Chân Quân Xuất Khiếu. Cho dù như thế sẽ khiến cho dây Khổn Tiên của Diệp Thành sẽ càng trói chặt hơn, cắm vào da thịt sâu hơn mấy tấc, cổ kiếm càng ngày càng ảm đạm, nhưng Diệp Thành cũng hề không nương tay một chút nào.

Cuối cùng, không có người nào dám đi ra ngăn cản nữa, khi Diệp Thành chỉ còn cách Nam Sở mười trượng,. Hắn đã bị dọa đến nỗi ngã cả ra đất, cả người liên tục run rẩy sợ hãi, thậm chí còn không có cả dũng khí để chạy trốn.

Lúc này, một tiếng thở dài đột nhiên vang lên.

Một ông lão già cỗi xuất hiện, không biết đã sống được bao nhiêu tuổi, hai mắt đờ đẫn, tóc đã rụng gần hết chỉ còn lại một vài sợt tóc bạc lưa thưa trên đầu. Lão ta ngồi xổm người xuống, thở hổn hển một cách mệt nhọc trước mặt Diệp Thành.

“Khụ khụ, dừng lại ở đây đi, ân oán hận thù của cả hai bên đã khiến cho vương tộc tổn thất hơn mười vị Chân Quân Xuất Khiếu, tổn thương lực lượng nghiêm trọng, chắc là đã có thể làm nguôi được cơn giận của các hạ rồi chứ…”

Mỗi lần ông lão ta nói ra một câu, đều phải dừng lại một lúc, dường như việc nói chuyện đối với lão ta là một chuyện vô cùng khó khăn, giống như ngọn nến lung lay trước gió, có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào.

Nhưng lại có tiểu bối của vương tộc kinh ngạc nói: “Là Nam Huyền lão tổ, ông cụ ấy vẫn còn sống ư?”

Nghe được cái tên này, không ít tu sĩ lâu năm sắc mặt đều biến sắc, dường như nghĩ đến một cái gì đó, đến cả chưởng môn của các môn phái lớn lúc này sắc mặt cũng vô cùng nghiêm trọng.

“Anh Đông, Nam Huyền lão tổ là ai thế?”

Thẩm Hàn Lâm nghi ngờ hỏi, trong tình huống mà các tộc lão của vương tộc cũng không dám ngăn cản thanh kiếm của Diệp Thành mà lại có người dám đứng ra khuyên nhủ?

Anh Đông giờ phút này cũng không dám khinh thường Thẩm Hàn Lâm nữa, hắn nhíu mày suy nghĩ một lát, lại vô cùng kinh ngạc nói ra: “Nam Huyền? Lẽ nào là người trong truyền thuyết kia, anh ruột của Nam Ly Vương đời trước, bác của Nam Ly Vương hiện tại?”

“Truyền thuyết nói lão ta là thiên tài bậc nhất cả ngàn năm mới có một, trong cùng thế hệ không ai có thể là đối thủ của ông ta, mấy ngàn năm trước đã tu thành Đại Chân Quân Xuất Khiếu hậu kỳ, đáng tiếc là tài năng của lão ta bị che mờ bởi ánh hào quang rực rỡ Nam Ly Vương đời trước, cuối cùng chỉ có thể chán nản rút lui khỏi tranh đấu vương quyền. Lão ta có thể sống được tới bây giờ chắc chắn là đã tự phong linh mạch, nếu không với tuổi thọ của lão, đã sớm hóa thành cát bụi rồi”.

Tuổi thọ của Chân Quân Xuất Khiếu chân chính cũng phải một hai ngàn năm, huyết mạch Lôi Giao vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ có thể sống được hơn ba ngàn năm mà thôi. Mà các đời Nam Ly Vương đến nay đã có người sống được cả hơn năm ngàn năm rồi.

Đối diện với một người trong truyền thuyết như thế, vô số người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Diệp Thành lần đầu tiên dừng lại nhìn về phía lão già phía trước, chỉ là ánh mắt lại ánh lên vẻ khinh thường không quan tâm: “Ông là cái thá gì mà dám ngăn cản tôi cơ chứ?”

Ánh mắt của Nam Huyền bỗng nhiên lóe lên một tia sáng sắc bén, sau đó lại trở về dáng vẻ già cỗi yếu ớt như ban đầu, chậm rãi lắc đầu thở hổn hển: “Lão đây đã sống được mấy ngàn năm rồi, lần này phá quan mà ra cũng không thể nào tự phong lại được nữa, ước chừng cũng không sống được mấy năm nữa, nếu đánh nhau với cậu, cho dù thắng bại ra sao thì chắc cũng không sống qua được đêm nay”.

“Chỉ là nếu cậu muốn giết Nam Sở thì cũng phải nghĩ lại cho kĩ càng. Thằng nhóc này tôi tuy rằng không thích cho lắm, nhưng em trai tôi chính là ông nội của của nó, cũng mạnh hơn nhiều so với lão già gần đất xa trời như tôi, em trai tôi vẫn còn sống, khí huyết vô cùng tràn trề, hơn nữa em tôi đã hoàn toàn có thể hóa thành Lôi Giao thật sự, luyện đến tầng thứ tư của huyết mạch Lôi Giao. Dựa vào thực lực của các hạ, nếu không dùng toàn lực thì sẽ không có nắm chắc tất thắng đâu. Nhưng dựa vào tình hình hiện tại của các hạ, chẳng lẽ không sợ dẫn đến lôi kiếp hay sao?”



Nam Huyền đã trải qua biết bao thăng trầm của cuộc đời, ánh mắt tinh tường đến cỡ nào cơ chứ, vừa nhìn đã nhận ra được tình hình khó khăn hiện tại của Diệp Thành.

Lão ta vừa nói ra lời này, tất cả mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngẩn người ra, Nam Ly Vương đời trước, lão ta… lão ta vẫn còn sống hay sao?

Không phải nói lão ta bởi vì nguyền rủa lời nguyền huyết mạch lên Hoa tộc, cho nên không đến một nghìn tuổi đã kiệt sức mà chết hay sao?!

Nhưng nếu lão ta còn sống, vì sao lại trơ mắt nhìn con cháu của mình bị tàn sát không thương tiếc mà thờ ơ bất động không dám ra tay cơ chứ?

“Ha ha, nếu Nam Ly Vương đời trước nếu không phục thì cứ việc đến tìm tôi, Diệp mỗ sẽ chơi đến cùng”.

Diệp Thành cười lạnh một tiếng, không thèm để ý đến tiếng bàn tán sôi nổi ở xung quanh.

Anh vừa giơ tay lên, Nam Sở từ hơn mười trượng bên ngoài bay thẳng vào lòng bàn tay của anh.

“Tha mạng, Chân Quân tha mạng, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi…”

Nam Sở sợ đến mức tè cả ra quần, đối mặt với nguy cơ tử vong, đâu còn chút uy phong của thái tử vương đình Nam Ly cơ chứ, hắn vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng như băng của Diệp Thành liền sợ hãi hét lớn:

"Lão tổ cứu con! Con chính là cháu nội của người, đời thứ ba của vương tộc, hy vọng tương lai của vương tộc. Nếu để cho cậu ta giết con thì vương tộc hai nghìn năm sau sẽ không còn ai có thể kế thừa được nữa..."

Nam Huyền vừa nghe xong, hai mắt lóe lên, vừa định mở lời thì Diệp Thành đã nhẹ nhàng siết chặt cổ lại...

“Uỳnh!”

Nan Sở giống như quả dưa hấu bị ép đến mức nổ tung, một tiếng nổ lớn vang lên, vô số máu thịt bắn tung tóe khắp nơi, vương vãi ra cả mười trượng xung quanh. Trước khi chết, trên mặt Nam Sở còn mang theo một vẻ khó tin, như là không ngờ được rằng Diệp Thành giết người quyết đoán đến như thế, nói giết liền giết, không có một chút chỗ trống nào để thương lượng cả.

“Ôi!”

Nhìn thấy cảnh này, Nam Huyền chầm chậm nhắm mắt lại: “Tên nhóc này nói đúng, nó là hậu duệ đời thứ ba của vương tộc chúng tôi, là người có thiên phú tốt nhất, không có nó, tương lai của vương tộc sẽ không còn người có thể kế thừa được nữa. Giết người khác thì em trai tôi còn có thể bỏ qua, nhưng giết chết nó rồi thì chính là không chết không thôi, em trai tôi cho dù không muốn chiến thì cũng không thể không quyết một trận sống chết với cậu rồi”.

“Vậy thì gọi lão ta đến đây đi, tôi cũng đang định đi tìm lão ta đây”.

Diệp Thành phẩy phẩy tay áo, tác phong nhẹ nhàng như gió thổi mây bay, giết Nam Sở như bóp chết một con kiến vậy, không có gì quá khó khăn cả.

Lão ta vừa nói ra lời này, tất cả mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngẩn người ra, Nam Ly Vương đời trước, lão ta… lão ta vẫn còn sống hay sao?

Không phải nói lão ta bởi vì nguyền rủa lời nguyền huyết mạch lên Hoa tộc, cho nên không đến một nghìn tuổi đã kiệt sức mà chết hay sao?!

Nhưng nếu lão ta còn sống, vì sao lại trơ mắt nhìn con cháu của mình bị tàn sát không thương tiếc mà thờ ơ bất động không dám ra tay cơ chứ?

“Ha ha, nếu Nam Ly Vương đời trước nếu không phục thì cứ việc đến tìm tôi, Diệp mỗ sẽ chơi đến cùng”.

Diệp Thành cười lạnh một tiếng, không thèm để ý đến tiếng bàn tán sôi nổi ở xung quanh.

Anh vừa giơ tay lên, Nam Sở từ hơn mười trượng bên ngoài bay thẳng vào lòng bàn tay của anh.

“Tha mạng, Chân Quân tha mạng, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi…”

Nam Sở sợ đến mức tè cả ra quần, đối mặt với nguy cơ tử vong, đâu còn chút uy phong của thái tử vương đình Nam Ly cơ chứ, hắn vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng như băng của Diệp Thành liền sợ hãi hét lớn:

"Lão tổ cứu con! Con chính là cháu nội của người, đời thứ ba của vương tộc, hy vọng tương lai của vương tộc. Nếu để cho cậu ta giết con thì vương tộc hai nghìn năm sau sẽ không còn ai có thể kế thừa được nữa..."

Nam Huyền vừa nghe xong, hai mắt lóe lên, vừa định mở lời thì Diệp Thành đã nhẹ nhàng siết chặt cổ lại...

“Uỳnh!”

Nan Sở giống như quả dưa hấu bị ép đến mức nổ tung, một tiếng nổ lớn vang lên, vô số máu thịt bắn tung tóe khắp nơi, vương vãi ra cả mười trượng xung quanh. Trước khi chết, trên mặt Nam Sở còn mang theo một vẻ khó tin, như là không ngờ được rằng Diệp Thành giết người quyết đoán đến như thế, nói giết liền giết, không có một chút chỗ trống nào để thương lượng cả.

“Ôi!”

Nhìn thấy cảnh này, Nam Huyền chầm chậm nhắm mắt lại: “Tên nhóc này nói đúng, nó là hậu duệ đời thứ ba của vương tộc chúng tôi, là người có thiên phú tốt nhất, không có nó, tương lai của vương tộc sẽ không còn người có thể kế thừa được nữa. Giết người khác thì em trai tôi còn có thể bỏ qua, nhưng giết chết nó rồi thì chính là không chết không thôi, em trai tôi cho dù không muốn chiến thì cũng không thể không quyết một trận sống chết với cậu rồi”.

“Vậy thì gọi lão ta đến đây đi, tôi cũng đang định đi tìm lão ta đây”.

Diệp Thành phẩy phẩy tay áo, tác phong nhẹ nhàng như gió thổi mây bay, giết Nam Sở như bóp chết một con kiến vậy, không có gì quá khó khăn cả.

Cả thành đều kinh hãi vô cùng, vô số người cúi đầu sợ hãi, không dám đối mặt trực tiếp với ánh mắt sắc bén của Diệp Thành. Cho dù là chưởng môn hay gia chủ cả các môn phái lớn cũng phải cúi đầu kính cẩn trước vị cường giả mạnh mẽ đến mức bất khả chiến bại như thế này.

“Người cũng giết rồi, thành cũng phá rồi, uy danh cũng lập được rồi, các hạ nên rời khỏi đây được rồi chứ”.

Thái độ của Nam Huyền rõ ràng là rất lạnh nhạt, nhưng Diệp Thành ánh mắt bỗng nhiên trở nên lạnh lùng sắc bén, chậm rãi nói:

“Không đủ, người trước đây dám can đảm ra tay với tôi, xúc phạm người Hoa tộc của tôi, bọn họ đều phải chết!”

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement