Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 572: Xin Tiên sư ra tay!

“Tu sĩ phàm tục, công pháp không trọn vẹn, có gì mà phải sợ?”

Đao Phong phóng dao găm trong tay ra, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Con dao ngắn đen như mực trong tay hắn ta phát ra tiếng vù vù, giống như là tán thành. Hóa ra nó là một món linh bảo, hơn nữa phẩm cấp còn rất cao. Nửa tháng trước, Đao Phong từng dùng con dao găm này chém chết ba vị cao thủ của Sương Diệp Lâu, chấn động Hoa Hạ.

“Không tồi, bọn tôi chờ xem Diệp Tiên sư được xưng là đánh bại Chân Quân này có bản lĩnh thế nào!”

Hòa thượng Khổ Ách cười lớn, giọng cười như sấm đánh.

Chùa Long Tường nổi tiếng về luyện thể, công pháp có tên là Long Tường Cửu Thiên, thân xác vô cùng mạnh mẽ, còn mạnh hơn đại sư hoành luyện không biết bao nhiêu lần.

Mặc dù hòa thượng Khổ Ách chưa đạt tới Chân Quân nhưng độ mạnh của cơ thể không chênh lệch với Chân Quân là bao, không thua kém gì Đấu Chiến Hoàng.

Chỉ có ba người nhóm Từ An Dân, Lôi Linh Tử không quan tâm đến Diệp Thành mà vẫn nhìn vào biển mây. Trong mắt bọn họ, chỉ một kẻ phàm tục hoàn toàn không đáng để chú ý. Chỉ có Tinh Hà Kiếm Cung sắp mở và Phá Thiên Tinh Vân Kiếm Quyết của kiếm cung trong truyền thuyết mới có thể khiến bọn họ dồn hết tinh thần vào.

“Ầm!”

Tiếng đáp đất nặng nề vang lên, Diệp Thành đặt chân xuống mặt đất.

“Sư phụ!”

“Chủ nhân!”

“Lâu chủ!”

“Diệp Tiên sư!”

“…”

Các võ giả thuật sĩ của Hoa Hạ, người của phủ Tiêu, Sương Diệp Lâu đều vội vàng tiến tới chào hỏi. Diệp Thành còn nhìn thấy cả môn chủ Tuyệt Đao Môn Nhậm Ly Phong và những người khác đã lâu không gặp.

“Xin Tiên sư ra tay giết hết đám người này trả thù cho chúng tôi!”

Có người quỳ xuống khóc lóc cầu xin.

“Xin Tiên sư ra tay!”

Ngay sau đó, hết võ giả này đến võ giả khác quỳ xuống.

Chẳng mấy chốc, có vô số người quỳ xuống xung quanh Diệp Thành, nước mắt chảy ròng ròng. Vừa rồi đám người Cố Kinh Thiên ra tay quá tàn nhẫn, bọn chúng đều là cao thủ Kim Đan, giết người bình thường giống như giết gà. Chỉ trong chớp mắt, trên Thái Sơn đã bị nhuộm đỏ một mảng, mấy trăm người thương vong.

“Sư phụ…”

Nhóm người Tào Hinh Toàn cũng nhìn anh, trong mắt ngập tràn sự cầu xin.

Vừa rồi Sương Diệp Lâu cũng có mấy tu sĩ chết dưới tay đám người Cố Kinh Thiên. Các cô gái đều đỏ bừng hai mắt, trịnh trọng nhìn anh.

Đám người tông môn Thượng cổ này chỉ vì e ngại võ giả thế tục gây cản trở, nhìn chướng mắt mà ra tay tàn sát, đã khơi dậy lòng căm phẫn của cả giới võ đạo, thậm chí nhiều võ giả từng có thù oán với Diệp Thành cũng buông bỏ thù hận, quỳ xuống cầu xin.

Diệp Thành không nói gì, chỉ quay đầu nhìn đám người tông môn Thượng cổ bằng ánh mắt lạnh lùng:

“Ai là Cố Kinh Thiên?”

“Chính là ông đây! Xem ra mày chính là Diệp Tiên sư có thể đánh bại Chân Quân mà bọn chúng nói nhỉ? Chỉ một kẻ cảnh giới Kim Đan mà dám xưng là đánh bại Chân Quân, đúng là nói dối không chớp mắt. Chân Quân là Tiên nhân Cửu Thiên, tối cao đến mức nào. Cả đời mày e rằng cũng không được nhìn thấy Chân Quân nữa là”.

Cố Kinh Thiên không hề sợ hãi, cười giễu nói.

Vừa rồi gã hơi kiêng kị Diệp Thành có kim đan trong Trung Phủ, nhưng Diệp Thành đã chủ động khiêu khích, Cố Kinh Thiên cũng không thể lùi bước.

Hơn nữa, sau lưng gã có mười mấy người tông môn Thượng cổ ở đây, đại sư huynh Lôi Linh Tử còn ở trên đỉnh núi, Cố Kinh Thiên thầm nghĩ dù mình không phải là đối thủ của Diệp Thành thì cũng có thể hỗ trợ Lôi Linh Tử chiến đấu.

“Kẻ xúc phạm Hoa Hạ ta, nên giết!”

Diệp Thành không vui không buồn, bình tĩnh nói.

Anh vừa nói xong thì nâng tay đánh ra một chưởng. Trên mặt Cố Kinh Thiên vẫn còn nụ cười giễu cợt, nhưng đồng tử bỗng nhiên thay đổi.

“Ầm ầm ầm!”

Trên không trung phát ra tiếng cối xay chuyển động, tựa như thần linh đẩy vòng xoay khổng lồ nghiền qua bầu trời. Một bàn tay vàng với to khoảng một trượng bỗng dưng xuất hiện.

Mặc dù bàn tay này không vĩ đại bằng bàn tay tỏa ánh sáng xanh to hai mươi trượng trước đó, nhưng nó giống như được đúc bằng vàng. Trên bề mặt phủ đầy những kí hiệu thời Thái cổ xa xưa, chẳng khác nào bàn tay trái của thần linh.

Hỗn Nguyên Trấn Hải Thần Chưởng!

Dù một chưởng này không chứa chân nguyên cuồn cuộn như trước kia, nhưng lại mang theo sức mạnh của ba vị Thiên Đế, Minh Vương và Hải Hoàng. Sức mạnh của ba vị thần vương hợp lại thành một thể, uy lực không thể tưởng tượng nổi.

“Thứ quái quỷ gì đây, xem Cuồng Lôi Đao Pháp của tao đây!”

Cố Kinh Thiên cười khẩy một tiếng, vỗ ra sau lưng, cây Lôi Đao màu tím sẫm tức khắc bay vọt vào tay gã. Mặc dù Thần Lôi Sơn vang danh với lôi pháp, nhưng tông phái này pháp và võ hợp nhất, không câu nệ pháp thuật hay võ đạo, mỗi một môn công pháp đều có thể cận chiến hoặc chiến đấu từ xa.

Cuồng Lôi Đao Pháp mà Cố Kinh Thiên tu luyện chính là tuyệt học tiên võ của một vị Chân Quân sáng tạo ra, khi tu luyện đến đỉnh cao thì một đao có thể hóa thành sấm sét cuồn cuộn ngất trời, bổ đôi cả một ngọn núi lớn.

“Rắc!”

Đao vừa vào tay, Cố Kinh Thiên đột ngột giơ đao lên bằng hai tay, ầm ầm chém xuống. Trên lưng đao đen tuyền có tia điện màu tím chớp lóe, cuối cùng toàn bộ trường đao hóa thành một con rồng sấm sét dài hơn mười trượng. Đó là sấm sét màu tím khổng lồ ngưng tụ đến cực điểm, gần như hóa thành màu đen mực.



Con rồng sấm sét màu tím dài hơn mười trượng chém về phía chưởng ấn màu vàng với uy lực đáng sợ.

“Dựa vào một chiêu này, Cố Kinh Thiên đã đánh bại Võ Thần khắp thiên hạ!”

Đám người Tiêu Dao ai nấy đều kinh hãi. Trong giới tu luyện ở Địa Cầu, ngoại trừ mấy vị Chân Quân thì hầu như không ai có thể đỡ được một đao lay động nhật nguyệt của Cố Kinh Thiên. Mọi người đều đang lo lắng, không biết chưởng tay màu vàng bé nhỏ kia có thể đỡ được đòn đánh đáng sợ này không.

Nhiều người cảm thấy sợ hãi trong lòng, Cố Kinh Thiên đã khủng khiếp đến mức này, vậy thì đại sư huynh của gã là Lôi Linh Tử và đám người Từ An Dân ngang tài với gã hay thậm chí hơn gã nửa bậc còn đáng sợ đến thế nào nữa.

“Phá!”

Cố Kinh Thiên nổi giận đùng đùng, hai mắt lóe lên tia điện. Cả người gã như hợp thành một thể với rồng sấm sét màu tím, tiến nhanh thoăn thoắt, giống như giao long bay thẳng lên chín tầng trời. Trước mặt nó, chưởng tay màu vàng có kích thước gần một trượng kia giống như bàn tay của trẻ sơ sinh vậy.

“Có lẽ một đao này của Cố huynh đủ để chen chân vào hàng hai mươi người đứng đầu thế hệ trẻ”.

Hòa thượng Khổ Ách vỗ tay tán thán.

“Tôi thấy ngoại trừ một số người quái dị của thất đại huyền môn ra, trong thế hệ trẻ tuổi của các tông môn chúng ta không được mấy ai có thể chống đỡ một đòn này của Cố huynh”.

Trong mắt truyền nhân của Liệt Diệm Cốc cháy lên ngọn lửa màu tím.

Vài người trong tông môn Thượng cổ gật đầu tán thành, dù là Lôi Linh Tử ở trên đỉnh núi cũng không khỏi tỏ ra kiêu hãnh.

Trong khi tất cả mọi người đều cho rằng Cố Kinh Thiên chắc chắn sẽ thắng…

“Chết!”

Sắc mặt Diệp Thành vô cùng bình tĩnh, nhẹ nhàng đè tay xuống.

“Ầm!”

Chẳng khác nào Thiên Tôn đánh ra Phiên Thiên Ấn, hay thần linh ôm lấy Thái Sơn đập xuống biển.

Chưởng tay màu vàng mang theo sức mạnh không thể chống đỡ lập tức đánh xuống. Trước mặt nó, con rồng sấm sét màu tím dài hơn mười trượng cứ như thủy tinh mong manh bị búa đánh vỡ từng chút một, thậm chí sức mạnh còn sót lại của một chưởng đó cũng không hề giảm, tiếp tục đánh Cố Kinh Thiên rơi xuống mặt đất, cả người và đao nát vụn.

Cuối cùng, trên mặt đất chỉ còn lại dấu tay dài khoảng một trượng, đường chỉ tay vô cùng rõ ràng.

Đám người Tiêu Dao ai nấy đều kinh hãi. Trong giới tu luyện ở Địa Cầu, ngoại trừ mấy vị Chân Quân thì hầu như không ai có thể đỡ được một đao lay động nhật nguyệt của Cố Kinh Thiên. Mọi người đều đang lo lắng, không biết chưởng tay màu vàng bé nhỏ kia có thể đỡ được đòn đánh đáng sợ này không.

Nhiều người cảm thấy sợ hãi trong lòng, Cố Kinh Thiên đã khủng khiếp đến mức này, vậy thì đại sư huynh của gã là Lôi Linh Tử và đám người Từ An Dân ngang tài với gã hay thậm chí hơn gã nửa bậc còn đáng sợ đến thế nào nữa.

“Phá!”

Cố Kinh Thiên nổi giận đùng đùng, hai mắt lóe lên tia điện. Cả người gã như hợp thành một thể với rồng sấm sét màu tím, tiến nhanh thoăn thoắt, giống như giao long bay thẳng lên chín tầng trời. Trước mặt nó, chưởng tay màu vàng có kích thước gần một trượng kia giống như bàn tay của trẻ sơ sinh vậy.

“Có lẽ một đao này của Cố huynh đủ để chen chân vào hàng hai mươi người đứng đầu thế hệ trẻ”.

Hòa thượng Khổ Ách vỗ tay tán thán.

“Tôi thấy ngoại trừ một số người quái dị của thất đại huyền môn ra, trong thế hệ trẻ tuổi của các tông môn chúng ta không được mấy ai có thể chống đỡ một đòn này của Cố huynh”.

Trong mắt truyền nhân của Liệt Diệm Cốc cháy lên ngọn lửa màu tím.

Vài người trong tông môn Thượng cổ gật đầu tán thành, dù là Lôi Linh Tử ở trên đỉnh núi cũng không khỏi tỏ ra kiêu hãnh.

Trong khi tất cả mọi người đều cho rằng Cố Kinh Thiên chắc chắn sẽ thắng…

“Chết!”

Sắc mặt Diệp Thành vô cùng bình tĩnh, nhẹ nhàng đè tay xuống.

“Ầm!”

Chẳng khác nào Thiên Tôn đánh ra Phiên Thiên Ấn, hay thần linh ôm lấy Thái Sơn đập xuống biển.

Chưởng tay màu vàng mang theo sức mạnh không thể chống đỡ lập tức đánh xuống. Trước mặt nó, con rồng sấm sét màu tím dài hơn mười trượng cứ như thủy tinh mong manh bị búa đánh vỡ từng chút một, thậm chí sức mạnh còn sót lại của một chưởng đó cũng không hề giảm, tiếp tục đánh Cố Kinh Thiên rơi xuống mặt đất, cả người và đao nát vụn.

Cuối cùng, trên mặt đất chỉ còn lại dấu tay dài khoảng một trượng, đường chỉ tay vô cùng rõ ràng.

Còn Cố Kinh Thiên đã biến dạng đến mức không thể nhận ra, kết cục của gã đương nhiên chỉ có một… Đó là hoàn toàn biến mất khỏi cõi đời này!

Trong phút chốc, tất cả mọi người đều cực kỳ yên lặng.

Bất kể là hòa thượng Khổ Ách hay là truyền nhân của Liệt Diệm Cốc đều há hốc miệng khi chứng kiến cảnh này. Ngay cả những người trong giới võ đạo Hoa Hạ rất có lòng tin ở Diệp Thành cũng không ngờ được, Cố Kinh Thiên tung hoành vô địch, chèn ép Hoa Hạ lại không đỡ nổi một chưởng của Diệp Thành, bị đánh chết như một con gà vậy.



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement