Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 598: Thành phố Thần Đan

Sau khi rời khỏi thành phố Thanh La, xe ngựa đi được khoảng nửa ngày, ở phía xa truyền tới nồng nặc mùi thuốc của mảnh vườn linh thảo nở rộ rực rỡ. Ở xa xa là một lò luyện đan khổng lổ cao ngàn trượng đâm thẳng lên không trung, xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, giống như một ký quan đồ sộ.

Đến Thần Đan Môn rồi.

Thần Đan Môn vốn là ngăn cách với thế gian, cho dù là khi linh khí hồi phục trở lại cũng không hiển lộ ra ngoài, nhưng người tu chân vốn không thể sống thiếu đan dược. Thần Đan Môn là môn phái đứng đầu đan đạo trong tất cả các môn phái, tự nhiên trở thành một thành thị, thời gian lâu dần có rất nhiều người tụ tập ở nơi đây tạo thành một thành thị cỡ trung.

Bước chân vào thành phố này, điều đầu tiên mọi người nhìn thấy là một lò luyện đan khổng lồ cao ngàn trượng chạm đến cả mây xanh trên trời.

“Lò luyện đan thật là to lớn, còn cao hơn ca đỉnh núi, đây là thật hay là giả thế?”

“Một cô bé xinh xắn đáng yêu khoảng bảy tám tuổi thốt lên kinh ngạc.

“Đương nhiên là thật, lò luyện đan này là pháp bảo của một vị Thiên Quân của Thần Đan Môn khi xưa, sau khi vị Thiên Quân này chết liền lưu lại nơi đây để trấn giữ, người ta đồn rằng chỉ thăng cấp Tiên Đan sư mới có thể luyện hóa lò luyện đan khổng lồ này”.

Ở bên cạnh cô bé, một ông già mặc một chiếc áo bào xám mỉm cười dịu dàng nói với cháu gái mình.

“Ông nội ơi, Tiên Đan Sư là gì thế ạ? Ông có phải không?”

Cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn ngây thơ hỏi lại.

“Tiên Đan sư chính là tồn tại vượt qua cả tông sư, luyện đan, còn được gọi là tiên ssư luyện đan, ông nội chỉ là đại sư luyện đan, cách Tiên Đan sư còn xa lắm”.

Ông lão mặc áo bào xám có chút ngại ngùng trả lời.

“Thế thì cả Hoa Hạ chúng ta không có lấy một vị Tiên Đan sư nào hay sao?” Cô bé chu cái miệng nhỏ lên không cam lòng hỏi.

“Nếu nói cả Hoa Hạ này ai có tư cách trở thành Tiên Đan sư nhất… thì chỉ có một người, đó chính là Đan Vương của Thần Đan Môn. Đáng tiếc, Đan Vương rất lâu rồi không đích thân luyện đan, không ai biết được ông ta bây giờ đang ở cảnh giới nào nữa”.

Ông lão lắc đầu nói với cháu gái:

“Đây là khảo thí của Thần Đan Môn, cháu phải dốc toàn lực, nhất định phải đạt được kết quả trên tam phẩm, chỉ có trở thành luyện đan sư mới có thể trở thành những người cao quý trong Thần Đan Môn"..

“Vâng, cháu biết rồi ạ”.

Cô bé tuy rằng tuổi tác không lớn, nhưng lại như một cô gái trưởng thành, ngoan ngoãn gật đầu.

Trong cỗ xe ngựa màu đen cũng có một cuộc nói chuyện đang diễn ra.

“Diệp… thiếu chủ, cả Thần Đan Môn, tất cả các môn phải lớn, thậm chí là Hoa Hạ cũng đều coi Thần Đan Môn là người đứng đầu. Mà ở Thần Đan Môn, địa vị của luyện đan sư là cao nhất, vượt xa cả tu sĩ bình thường”.

Bạch Vân Thường đen mặt giới thiệu, cô ta dù sao cũng là thần nữ của Bạch Vân Quan, đối với thông tin của các tông môn lớn đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

“Ừ, tìm một nơi để nghỉ tạm cái đã”.

Diệp Thành không lo lắng một chút nào, ánh mắt anh nhìn chăm chú vào lò luyện đan cao chọc trời tỏa ra khí thế oai hùng kia, không nhịn được mà híp mắt lại.

Thành phố nhỏ được kiến tạo bằng món bảo vật của Thần Đan môn này trực tiếp được gọi là thành phố Thần Đan.

Thành phố Thần Đan diện tích không lớn, nhưng lại được bảo vệ bởi một tường thành cao lớn và vô cùng kiên cố, nhìn qua thì giống như là một thành phố thời cổ xưa, lò luyện đan khổng lồ ở bên ngoài giống như một đỉnh núi màu đỏ rực như pha lê, mà ở bên trong thành phố, một ngọn tháp cao ngất trời ở giữa trung tâm thành phố. Bạch Vân Thường nói rằng đó là Đan tháp, người nào trải qua kỳ thì luyện đan đại sư và được sự thừa nhận của Thần Đan Môn mới có thể tiến vào đan tháp. Ở Thần Đan Môn, vào được đan tháp chính là tượng trưng cho thân phận địa vị cao quý của một người.

Nhưng cao nhất vẫn là ở trung tâm của thành phố, giống như một vị đế vương đứng trên đan tháp nhìn xuống chúng sinh, đó chính là tổng bộ của Thần Đan Môn.

Ngay sau đó hai người vào thành, nhanh chóng tìm một nơi để ở.

Thành phố Thần Đan quả không hổ là thành phố được hình thành từ Thần Đan Môn, trừ việc có nền khoa học phát triển vượt bậc ra, đi đến đâu cũng có cửa hàng linh dược, còn có cửa hàng đan dược cao đến hơn trăm trượng tồn tại. Dọc đường bán đủ thứ đan dược, linh dược, thậm chí là thượng phẩm linh đan. Nhưng Tiên Đan thì Diệp Thành chưa từng thấy qua.

“Tiên Đan hiếm thấy trên đời, trừ Tiên Đan sư đỉnh cao nhất ra tất cả các đan sư khác đều không thể luyện thành”.

Bạch Vân Thường giải thích.

“Luyện Đan sư của Thần Đan Môn còn phân ra cấp bậc?”

Diệp Thành khinh thường nhếch môi nói, dường như nhìn thấy học sinh lớp mẫu giáo được phân thành các lớp từ một tuổi đến năm tuổi vậy.

“Đương nhiên, luyện đan sư của Thần Đan môn được chia thành cửu phẩm, nhất phẩm luyện đan sư là thấp nhất, cửu phẩm là cao nhất. Mà trên cửu phẩm luyện đan sư chính là luyện đan đại sư, mà trên luyện đan đại sư chính là tông sư luyện đan, có thể luyện ra linh đan thượng phẩm. Một đường đi qua, những người ở đỉnh cao chính là tông sư luyện đan tông sư”.

Bạch Vân Thường cung kính nói.

“Về phần Tiên Đan sư thì còn ở trên cả các luyện đan tông sư. Cho dù có tìm khắp cả các tông môn lớn cũng vô cùng hiếm có, có thể so sánh với Chân Quân. E rằng trong thành phố Thần Đan, cao nhất cũng chỉ là luyện đan tông sư mà thôi”.

Nói đến đây, Bạch Vân Thường liếc Diệp Thành một cái.

Tuy rằng trong lòng rất hận người này, nhưng dù sao cô ta cũng tận mắt chứng kiến Diệp Thành đánh bại được một luyện đan tông sư chân chính. Đan thuật thần kỳ đó vô cùng mạnh mẽ và hoa lệ, khiến cho thần nữ của Bạch Vân Quan cũng phải bái phục từ tận đáy lòng.

“Ừ”.

Diệp Thành gật đầu nhè nhẹ.

Cho dù là Tiên Đan sư thì cũng không lọt được vào mắt của Diệp Thành? Nói về đan thuật, Diệp Thành nếu so với những Thần Đan sư chân chính cũng chỉ xem như là nhập môn, nhưng cũng đủ để đánh bại tất cả những luyện đan sư cấp thấp này rồi.

Sau khi tìm được nơi ở trong thành phố Luyện Đan, Diệp Thành bắt đầu đi dạo quanh thành phố này.

“Không Minh Quả, thượng phẩm linh dược, là loại tiên dược tốt nhất dùng để chữa thương, không ngờ có thể thấy nó ở đây”.

“Phượng Hoàng Hoa, có thể luyện thành Cửu Phong Triều Phượng Đan, nếu như Lâm Cửu Nhi ở đây thì có thể tặng cho cô bé cũng được”.

“Giọt lệ Ngưng Hồn, thiên tài địa bảo có chức năng ngưng luyện thần hồn, giá trị không thua kém gì bảo dược trung phẩm…”

Đối với Diệp Thành, thành phố Thần Đan này giống như là một nơi cất giấu kho báu khổng lồ. Từ khi anh hồi sinh đến nay, chưa từng được nhìn thấy nhiều chủng loại linh dược và số lượng linh dược lớn đến như thế, Diệp Thành chỉ cho rằng những thứ này ở trên Trái Đất đã hoàn toàn biến mất rồi, không ngờ được chúng vẫn còn tồn tại.

“Thật tốt, thật tốt quá”.

Diệp Thành cười vui đến nỗi hai mắt híp cả lại.

Lúc này anh đang nắm giữ linh hồn của vương tử Lệ Ma, đây là chủ dược có thể so được với cả tiên đan, nhưng cho dù là tiên đan hạ phẩm cũng không thể nào chỉ cần có vài loại dược liệu là có thể chắc chắn luyện chế thành công, có một vài loại dược liệu có thể dùng thứ khác để thay thế vào, nhưng có một số loại thì không thể nào thay thế được bằng vật khác.

Tuy nhiên sau khi đã đi dạo quanh thành phố Thần Đan này vài ngày, anh đã mua được rất nhiều thứ tốt, nhưng có một số loại dược liệu để luyện chế tiên dược anh vẫn chưa tìm được ra.



Đáng tiếc là sau mấy ngày, Diệp Thành đã đi dạo cả một nửa thành phố Thần Đan nhưng cũng không thể tìm thấy cửa hàng bán tiên dược và những thương hội lớn.

“Người an hem này, tiên dược quý giá đến mức nào cơ chứ? Tất cả đều do các gia tộc và môn phái lớn nắm độc quyền bán ra. Ở chỗ tiệm nhỏ của tôi không có đâu, nếu nói ở thành phố Thần Đan chúng tôi nơi nào chắc chắn có tiên dược thì chỉ có thể là Thần Đan Môn mà thôi”.

Một ông chủ cửa hàng cười nói.

“Thần Đan Môn?”

Diệp Thành ngẩng đầu nhìn về phía cái tháp luyện đan cao chọc trời đặt ở vị trí trung tâm kia.

“Đúng thế, Thần Đan Môn tồn tại từ rất lâu trước đây, cho dù ở trong tông môn thượng cổ cũng là thế lực lâu đời nhất. Thời gian lâu đến như thế không biết đã tích lũy được bao nhiêu tiên dược và các loại dược phẩm quý hiếm. Cho dù phần lớn được dùng để luyện đan thì chắc chắn vẫn còn lại một số nhỏ”.

Ông chủ cửa hàng dược liệu giải thích.

“Ừ, cảm ơn ông nhiều”.

Diệp Thành gật đầu.

Sau đó, Diệp Thành tuy rằng vẫn đi thu mua linh dược, nhưng trọng điểm chủ yếu vẫn là ở Thần Đan Môn.

Tổng bộ của Thần Đan Môn là một tòa tháp cổ làm bằng đá vô cùng to lớn. Trên tòa tháp đá có vô số trận pháp tồn tại, hiển nhiên là vị Thiên Quân của Thần Đan Môn năm đó lưu lại, cho dù là thực lực của Diệp Thành bây giờ, nếu không trực tiếp xông vào thì không thể nào lén lút vào trong được.

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement