Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 621: Gặp lại cố nhân.

Diệp Thành xoay người lại liền nhìn thấy Thu Linh Nhi đã lâu không gặp, đang đứng không xa tròn xoe mắt kinh ngạc nhìn về phía này. Ở bên cạnh cô ta là Tô Như Sương đang mặc một bộ đồ màu tím, xinh đẹp tuyệt trần, sắc mặt lạnh lùng đang lặng lẽ đứng nhìn bọn họ.

“Mọi người sao lại đến đây thế?”

Diệp Thành thấy hơi lạ.

Quần đảo Nam Ngọc cách sông Thương Lan khá xa, mà con đường di chuyển cũng vô cùng nguy hiểm, dựa vào hai tu sĩ một Kim Đan một Tu Thể như bọn họ muốn đến được đây là vô cùng khó khăn.

Nhưng mới có nửa năm không gặp, tu vi của ba cô gái đã có chút tiến bộ hơn so với trước. Tiết Mộng Ngưng đã đột phá Kim Đan trung kỳ, Thu Linh Nhi, Tô Như Sương cũng đã đạt đến Ngưng Đan rồi.

“Sau khi Chân Quân rời khỏi quần đảo Nam Ngọc, sư phụ cảnh báo chúng tôi không nên giới hạn bản thân ở quần đảo Nam Ngọc, nên đi phiêu lưu nhiều hơn để mở mang tầm mắt cũng như tăng thêm kiến thức của mình”.

Tiết Mộng Ngưng cúi đầu nói, cô gái kiêu ngạo này không còn dáng vẻ cao ngạo không coi ai ra gì như ngày trước nữa.

Thế hệ trẻ tuổi của quần đảo Nam Ngọc, người có thể tu thành Kim Đan vô cùng hiếm có. Nhưng ở trong các tông môn thượng cổ, có thể nói là đâu đâu cũng có, thậm chí nếu không thể tu thành Kim Đan thượng phẩm, cho dù là núi Hoành Lan cũng không có tư cách để leo lên.

Sự cách biệt to lớn thế này quả thực khiến cho người ta vô cùng tuyệt vọng.

“Đúng thế, Diệp tiền bối. Chúng tôi dọc đường đi tới đây đã nhìn thấy rất nhiều người vô cùng lợi hại. Cứ tưởng rằng những người như Nam Tuyệt và Đấu Chiến Hoàng đã vô cùng lợi hại rồi, không ngờ được rằng đến cả một đệ tử bình thường nhất của tông môn thượng cổ cũng không kém hơn bọn họ là bao. Chúng tôi còn gặp phải không ít người xấu, còn may gặp được anh”.

Thu Linh Nhi cũng nói.

Một đường đến đây, ba người hiển nhiên phải chịu rất nhiều đả kích, cho nên có chút trầm lặng. Bọn họ giống như ba cô gái thôn quê lần đầu đến thành phố, phải vô cùng cẩn trọng trong cả lời nói và hành động, không dám nói chuyện nhiều.

“Người xấu nào thế?”

Diệp Thành đang định nói tiếp thì có một giọng nữ kiêu ngạo đột nhiên vang lên:

“Ba cô nhóc đến từ quần đảo Nam Ngọc, không phải các người tự tin nói mình có thể leo lên được núi Hoành Lan hay sao? Làm sao mà bây giờ không đi nữa thế, chẳng lẽ định đi lên cuối cùng sao?”

Diệp Thành ngẩng đầu nhìn, liền thấy một đoàn người hùng hổ đi tới, đứng ở ngay trung tâm là một nữ tu sĩ khá xinh đẹp được cả đoàn người vây quanh, đang hất cằm với vẻ kiêu ngạo nói.

Nữ tu sĩ cực kỳ xinh đẹp lộng lẫy, khoác một một bộ váy sang trọng của những người phụ nữ Hoa Hạ thời phong kiến, lộ ra một mảng ngực trắng nõn nà, váy dài xẻ tà, hai chân thon dài trắng mịn, ẩn hiện thấp thoáng làm cho người ta say đắm không dứt, giống như là một món bảo vật quý giá đến mức mà người ta không nỡ buông tay vậy, cô ta có tu vi Kim Đan, dưới sự che chở của những tu sĩ trẻ tuổi giống như là một nữ hoàng cao quý vậy.

Nhưng lúc này cô gái kia lại ngẩng cao đầu, ánh mắt kiêu ngạo khinh thường nhìn về phía này, làm mất đi ba phần diễm lệ, lộ ra là một người vô cùng chuyên quyền độc đoán.

“Hà Lâm Tuyết, chúng tôi có lên núi Hoành Lan hay không thì liên quan gì đến cô!”

Ba cô gái nhìn thấy cô gái kia, sắc mặt đột nhiên tái nhợt đi, Thu Linh Nhi lấy chút dũng khí còn lại hét lớn.

“Ha ha, tôi chỉ hỏi Tiết Mộng Ngưng thôi, cô nhóc mới đạt đến cảnh giới Ngưng Đan như cô thì là cái thá gì cơ chứ? Không biết kính trọng tiền bối à?”

Người phụ nữ gọi là Hà Lâm Tuyết kia hừ lạnh khinh thường nói, đột nhiên giơ tay lên tát một cái về phía Thu Linh Nhi.

Một tiếng vụt vang lên, đột nhiên có một tia sáng đỏ xuất hiện trong hư không. Tia sáng đỏ này giống như pháp bảo, xé rách không khí tạo ra âm thanh bén nhọn xông về phía trước. Đây là một đòn của Kim Đan, đủ để làm chấn động cả phạm vi trăm mét xung quanh đây, ánh sáng rực rỡ mạnh mẽ lao tới với một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp.

Thu Linh Nhi và Tô Như Sương sắc mặt trắng bệch, vô cùng sợ hãi đứng ngẩn người tại chỗ.

Bọn họ vừa mới đạt đến cảnh giớ Ngưng Đan, làm sao có thể chống lại được sức mạnh của đòn đánh này cơ chứ? Cho dù có linh bảo hộ thân đi nữa thì trong nháy mắt cũng sẽ hóa thành bánh thịt mà thôi.

“Leng keng!”

Thanh kiếm phát ra một tiếng kêu dài.

Tiết Mộng Ngưng cũng chỉ vào thanh kiếm, một luồng kiếm khí sắc bén bay thẳng ra trực tiếp đánh tan đòn công kích kia.

“Hà Lâm Tuyết, đừng có hỗn láo. Cô có thù với tôi, không phải với Thu Linh Nhi, ra tay độc ác như thế là muốn giết bọn họ sao?”

Tiết Mộng Ngưng sắc mặt lạnh như băng, vô cùng phẫn nộ nói.

“Giết rồi thì làm sao, dám mạo phạm cô chủ Tuyết, đừng nói là giết mấy tên thổ dân ở quần đảo Nam Ngọc, cho dù là đích truyền của các tông môn cũng phải trả cái giá đắt”.

Một tu sĩ mặc áo bào trắng ở bên cạnh Hà Lâm Tuyết cười lạnh nói.

Gã mặc một chiếc áo bào trắng như tuyết, nhìn qua trông khá đẹp trai. Đặc biệt là tu vi cũng rất mạnh mẽ, đã đạt đến cảnh giớ Kim Đan trung kỳ. Cả thân thể gã tỏa ra một luồng hào quang vàng nhạt, trên người mang theo đến vài món linh bảo, nếu cùng cảnh giới chiến đấu thì Kim Đan trung kỳ thông thường không thể nào là đối thủ của gã.

“Đúng thế, cô nhóc kia, các người có biết thân phận thực sự của cô chủ Tuyết hay không?”

“Cô chủ Tuyết chính là em gái của cậu hai nhà họ Hà, đích hệ của nhà họ Hà, một gia tộc Chân Quân là thứ mà các người có thể đắc tội nổi hay sao? Còn không mau quỳ xuống xin tha mạng đi?”

“Người phụ nữ mặc áo tím trông khá ổn, cũng có một chút tu vi. Khi cô chủ Tuyết trừng phạt xong có thể giao cho chúng tôi mang cô ta về làm thú vui tiêu khiển có được không”.

Mấy người thanh niên tu sĩ liên tục nói.

Tu vi của bọn họ đều rất mạnh, đều có tu vi Kim Đan sơ kỳ trở lên. Đặc biệt là thân thể bọn họ tỏa ra nhiều luồng hào quang nhàn nhạt, có rất nhiều pháp bảo, hiển nhiên đều là người của các gia tộc và tông môn lớn. Những tu sĩ vây xem xung quanh đã sớm biến đổi sắc mặt, vội vàng lùi ra khỏi nơi này, rõ ràng là vô cùng kiêng dè những người này.

Bị mấy người bọn họ nói những lời này, ba cô gái sắc mặt vô cùng khó coi.

“Có chuyện gì thế?”

Lúc này Diệp Thành mới lên tiếng.

Anh nhìn thấy những người đối diện chắc chắn đều là các đệ tử của các gia tộc lớn và tông môn thượng cổ. Nếu không cũng sẽ không còn trẻ như thế mà đã đạt đến tu vi Kim Đan.

Nhưng phẩm cấp Kim Đan của những người này đều không cao, hầu hết đều chỉ đạt đến trung phẩm, trong tông môn đều là con cháu của những nhân vật lớn nhưng thiên phú bình thường, dùng tài nguyên để đẩy lên cảnh giới Kim Đan. Điều khiến cho Diệp Thành thấy lạ là đám người Tiết Mộng Ngưng làm sao lại chọc đến bọn họ được cơ chứ?

“Thưa Diệp tiền bối, trước đây khi chúng tôi đến Hoa Hạ thì gặp đám người Hà Lâm Tuyết”.

“Kết quả là một người đàn ông họ Hàn ở bên cạnh cô ta hình như là thích chị Tiết, từ lúc đó trở đi, Hà Lâm Tuyết này trở nên vô cùng thù ghét chị Tiết, luôn tìm chị Tiết gây phiền toái, nghe nói chúng tôi định đến núi Hoành Lan, thậm chí còn lớn tiếng thách thức chúng tôi không thể nào lên được núi Hoành Lan. Linh Nhi nhất thời không chịu được liền phản bác lời nói của bọn họ”.

Tô Như Sương cắn chặt đôi môi đỏ mọng nói nhỏ với Diệp Thành.

Nhìn Hà Lâm Tuyết nghiến chặt răng, nhìn chằm chằm về phía Tiết Mộng Ngưng. Diệp Thành đã hiểu ra, nguồn gốc chính là Hà Lâm Tuyết ghen tuông do người đàn ông của cô ta bị cướp mất, đây chính là một đòn chí mạng giáng vào người phụ nữ phong lưu thành tính này.

Chỉ là Tiết Mộng Ngưng lạnh lùng cao ngạo quả thực là có sức hút hơn Hà Lâm Tuyết rất nhiều.



“Cô nhóc ở quần đảo Nam Ngọc Hàn Hiểu Vũ kia có thích hay không, cô đây không thèm quan tâm, cô đây có nhiều người theo đuổi như thế, cũng không thiếu một người như anh ta. Nhưng đánh vào thể diện của cô đây, nếu không quỳ xuống xin lỗi thì tôi sẽ phế đi tu vi, giam cầm thần thức cô, tống cô vào kỹ viện, để cho cô nếm thứ mùi vị bị ngàn người cưỡi lên là như thế nào”.

Hà Lâm Tuyết cười lạnh nói, ánh mắt trợn trừng tỏ vẻ oán hận vô cùng.

Cac tu sĩ xung quanh nghe được lời này đều rùng mình sợ hãi.

Quá độc ác.

Cho dù thế nào, Tiết Mộng Nhưng cũng là một cường giả Kim Đan. Kỹ viện đó là nơi thấp kém hèn mọn nhất của người bình thường, đến thanh lâu và giáo phường cũng không bằng, người ra vào nơi đó đều là những người bình thường không hề có chút tu vi nào. Để cho một cường giả Kim Đan lại phải đi tiếp khách còn khiến người ta khó chịu hơn là cái chết.

“Khốn kiếp”.

Tiết Mộng Ngưng nhíu mày lại vô cùng phẫn nộ, sát khí nổi lên vô cùng dữ dội. Thanh cổ kiếm màu đen phát ra từng âm thanh nổ tanh tách như phẫn nộ vì chủ nhân của nó.

Hà Lâm Tuyết căn bản không thèm để ý, chỉ cười lạnh một tiếng. Còn những tu sĩ trẻ tuổi của các gia tộc tông môn bên cạnh cô ta đều mỉm cười thoải mái từng luồng ánh sáng của các pháp bảo trên người bọn họ liên tục sáng lên.

“Ầm ầm!”

Một luồng khí mạnh mẽ xông thẳng lên bầu trời, linh bảo bên cạnh liên tục bùng phát sức mạnh vô cùng kinh khủng, ở trên không trung phát ra những âm thanh giống như rồng thét hổ gầm làm chấn động cả trăm dặm xung quanh, khiến cho trời đất cũng phải run rẩy, làm cho tất cả mọi người xung quanh sắc mặt trắng bệch liên tục run rẩy sợ hãi.

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement