Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

 
             Đúng lúc các đệ tử của núi Bồng Lai xoắn xuýt, Diệp Thành đã bay đến bên cạnh Dao Nhi, kéo lấy cô ấy rồi nói.  

             “Chúng ta đi”.  

             Thế là Diệp Thành dẫn theo thiếu nữ cùng đám Ân U Liên lao vút lên trời, bay ra ngoài Bồng Lai Tiên Sơn. Mấy chục nghìn đệ tử của Bồng Lai Tiên Sơn cùng với đám Môn chủ của Hắc Thủy Môn nhất thời cũng không dám ra tay, chỉ đành trơ mắt nhìn Diệp Thành rời đi.  

             “Lẽ nào cứ thế bỏ qua?”  

             Rất nhiều đệ tử Bồng Lai Tiên Sơn trong lòng thấy kỳ lạ, vô cùng khó chịu.  

             Diệp Thành đại náo Bồng Lai Tiên Sơn, còn dẫn thiên nữ Chân Long là Dao Nhi đi, vốn phải liều chết mà ngăn cản, nhưng anh lại có công lao ngất trời tặng tiên pháp, trợ đan thành, về tình về lý đều không nên ngăn cản. Nhưng nhìn Diệp Thành dẫn Thiên Quân tương lai đi mất, thực ra trong lòng các trưởng lão đều cảm thấy đau như dao cắt.  

             Đúng lúc mọi người đang cảm thấy xoắn xuýt, nhìn Diệp Thành nghênh ngang dẫn Dao Nhi đi.  

             Họ bỗng cảm thấy vạn vật giữa đất trời đột ngột dừng lại, bóng dáng của đám người Diệp Thành cũng cứng đờ giữa không trung, dường như thời gian đã ngừng trôi. Một tiếng thở dài thườn thượt vang lên sau núi Bồng Lai.  

             "Đạo hữu xin hãy dừng bước, để thiên nữ của tông ta lại".  

             Khi giọng nói này vang lên, mọi người chỉ cảm thấy trời đất bỗng tạm dừng, giống như một bộ phim bị người xem bấm nút dừng. Lấy Bồng Lai Tiên Sơn làm trung tâm, trong phạm vi mười dặm xung quanh, tất cả các sinh vật, cỏ cây, con người, linh thú, gió, mây, thậm chí là linh khí, linh mạch, pháp trận đều dừng lưu chuyển, dường như thời gian đã đóng băng vào đúng lúc này.  

             Tuy mắt không thể động, tay không thể giơ, vai không thể nâng, nhưng mọi người vẫn có thể suy nghĩ.  

             Rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi không biết lý do, nhưng Tông chủ và trưởng lão các tông, bao gồm cả các tu sĩ lớn tuổi, ai nấy đều thầm kinh ngạc.  

             "Cấm Thiên Pháp Địa! Đây là quyền năng một lời thành pháp của tu sĩ Nguyên Anh, Thiên Quân Nguyên Anh tới rồi, không biết là lão tổ nào của Bồng Lai Tiên Sơn? Hồng Liên, Bạch Phượng, hay là Thái Huyền lão tổ đây?"  

             Tu sĩ Kim Đan gọi là Phong Trấn, có thể trấn áp nguyên khí trong phạm vi mấy dặm.  

             Chân Quân Xuất Khiếu gọi là Chưởng Khống, một suy nghĩ có thể khiến phạm vi mấy trăm dặm gió nổi mây vần, trời đất biến sắc, nhật nguyệt nghe theo hiệu lệnh.  

             Còn phép thần thông mà Thiên Quân Nguyên Anh nắm giữ được gọi là Cấm Pháp, chỉ một lời nói đã khiến pháp tắc dừng vận chuyển. Vạn vật cả thế giới, bao gồm nguyên khí, đều vận hành trên cơ sở của pháp tắc, vậy nên khi "Cấm Thiên Pháp Địa" được khởi động, dường như ngay cả thời gian cũng ngừng trôi. Thực ra khi Diệp Thành dùng đến phép đại thần thông Hải Hoàng Quân Lâm cũng mang theo sức mạnh của Cấm Thiên Pháp Địa.  

             Nhưng phép thần thông bậc này quả thực đáng sợ, cho dù với quyền năng của vị Nguyên Anh kia, thì cũng không thể kéo dài quá lâu. Chỉ trong mấy giây, nguyên khí giữa trời đất lại bắt đầu lưu chuyển. Mọi người phát hiện mình đã có thể động đậy được rồi.  

             Đại trưởng lão Tô Khởi Tín lập tức mừng rỡ, bái lạy vùng đất cấm ở sau núi: "Đệ tử Tô Khởi Tín bái kiến Thái Huyền lão tổ".  

             Lúc này, mấy chục nghìn đệ tử của Bồng Lai Tiên Sơn đều quỳ xuống đất, cung kính dập đầu về phía sau núi. Rất nhiều trưởng lão cũng tỏ vẻ vô cùng kính nể, dập đầu kêu lão tổ.  

             "Là Thái Huyền lão tổ của Bồng Lai Tiên Sơn, đây là lão tổ lâu đời nhất của Bồng Lai Tiên Sơn, thành đạo từ một vạn ba nghìn năm trước, không ngờ vẫn còn sống".  

             Có tu sĩ già cả kinh ngạc lên tiếng.  

             Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy một người đàn ông trung niên áo xanh chắp tay sau lưng, đạp lên trời đất mà tới.  

             Người đàn ông kia mái tóc hoa râm, trên khuôn mặt anh tuấn chỉ có vài nếp nhăn, nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi tuổi. Nhưng đôi mắt lão vô cùng già nua, mang theo sự mênh mang của tháng năm qua đi, ẩn chứa trí tuệ và triết lý vô hạn. Lão chỉ đứng đó thôi, không dùng bất cứ pháp lực gì, nhưng lơ lửng giữa không trung, dường như lão vốn nên đứng ở trên trời, là lẽ trời ở đây.  

             Tu sĩ Nguyên Anh chạm đến pháp tắc thiên đạo, mỗi lời nói hành động đều hợp với đại đạo, nên được gọi là Thiên Quân.  

             "Kính chào Thái Huyền Thiên Quân".  

             Đám Môn chủ Hắc Thủy Môn đều bước lên một bước, cung kính vái lạy.  

             Thiên Quân là sự tồn tại có địa vị tôn sùng nhất, lớn mạnh nhất ở dải Ngân Hà. Cho dù là cả một hành tinh cũng chưa chắc có một Thiên Quân tọa trấn. Bất kỳ một Nguyên Anh nào cũng không phải người mà tu sĩ dưới Nguyên Anh có thể so bì, một người san bằng một hành tinh cũng không phải chuyện khó.  

             Đối mặt với những đại tu sĩ đứng trên đỉnh của dải Ngân Hà, nhìn xuống vô vàn chúng sinh này, cho dù là Tông chủ của một tông môn thì cũng phải cúi đầu.  

             "Ừm".  

             Thái Huyền lão tổ hơi cúi đầu, ánh mắt đầu tiên lướt qua Minh Sương đang ổn định trong lôi kiếp, khẽ gật đầu. Sau đó lão lại nhìn Dao Nhi, thốt ra hai chữ: "Không tệ".  

             Cuối cùng, đôi mắt lão nhìn về phía Diệp Thành.  

             "Vị tiểu hữu này sở hữu Ma Công tinh thuần tinh túy, đúng là khiến lão đạo phải mở mang tầm mắt. Sợ là ngay cả Thiên Ma nguyên thủy, luận tu vi đương nhiên hơn xa, nhưng độ tinh thuần lại kém hơn quá nhiều. E rằng Ma Công này là chân truyền Ma tộc, hơn xa Ma Công nhân gian".  

             Khi Thái Huyền lão tổ lên tiếng, mỗi một từ thốt ra đều tỏa ra ánh sáng, dường như đã trở thành pháp luật đại đạo, khắc vào hư không. Sau khi chạm đến pháp tắc, mỗi lời nói cử chỉ của tu sĩ Nguyên Anh đều sẽ in vào đại đạo trời đất. Vì vậy, tu sĩ Nguyên Anh có quyền năng một lời thành pháp.  

             "Phải thì sao? Mà không phải thì sao chứ? Ông ngăn tôi lại làm gì?"  

             Diệp Thành nheo mắt lại, mặt không cảm xúc.  

             "Ta không có ý gì cả, tiểu hữu không cần lo lắng. Lão đạo chỉ là thấy tiểu hữu sở hữu thực lực hiếm có, là thiên tài tuyệt thế vạn năm hiếm gặp trong đám hậu bối, nên mới không nhịn được ra gặp mặt".  

             Thái Huyền lão tổ mỉm cười nói.  

             Tuy mặt mày lão tươi cười, nhưng bất cứ tu sĩ nào cũng nơm nớp lo sợ, không dám thở mạnh.  

             Dưới Thiên Quân đều là con kiến, Thiên Quân muốn giết một tu sĩ trên bảng Tinh Hà quả thực không khó hơn giẫm nát một con kiến bao nhiêu. Đây là sự khác biệt giữa các tầng lớp sinh mệnh, giống như hổ và mèo vậy. Bất cứ tu sĩ nào khi đứng trước Thiên Quân cũng có thể cảm nhận được sự run sợ đến từ tận đáy lòng. Cho dù là đám người Môn chủ Hắc Thủy Môn, đại trưởng lão Tô Khởi Tín cũng cung kính đứng thẳng người, không dám tự ý ngắt lời.  

             "Bây giờ đã gặp rồi, có thể để chúng tôi đi được chưa?"  

             Diệp Thành nói xong, chẳng thèm để ý đến Thái Huyền lão tổ, kéo Dao Nhi, đang định xoay người rời đi.  

             "Tiểu hữu khoan đã".  

             Bóng dáng Thái Huyền lão tổ nhoáng lên, ngăn cản trước mặt Diệp Thành, chỉ thấy lão ta nghiêm giọng nói: "Diệp đạo hữu có thể rời đi, nhưng thiên nữ Dao Nhi là đệ tử đích truyền của tông ta, xin hãy để lại".  

             "Con bé là em gái tôi, chứ không phải người của Bồng Lai Tiên Sơn, chỉ là ở tạm núi Bồng Lai mà thôi".  

             Diệp Thành nhíu mày nói.  

             "Vào Bồng Lai Tiên Sơn ta một ngày thì cả đời là người của Bồng Lai ta. Lão đạo không cần biết cô bé là ai, nhưng đã là đệ tử của Bồng Lai Tiên Sơn ta, thì lão đạo không thể để cậu đưa đi được. Nếu không Thái Huyền ta chết đi còn mặt mũi nào nhìn tổ tiên?"  

             Thái Huyền lão tổ cẩn trọng nói.  

             "Ha ha, xem ra Bồng Lai Tiên Sơn các ông nhất quyết muốn giữ em gái tôi ở lại?"  

             Diệp Thành nheo mắt, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.  

          

 

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement