Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

 
             Bình thường thì Diệp Thành cũng chưa chắc có thể được nhiều pháp tắc đến như vậy, ngọn lửa được tạo nên rất nhỏ. Nhưng bây giờ anh phải chịu nhân quả do trời phạt, lại thêm pháp tắc trên người, chẳng khác gì có cả đống củi chất đầy dưới chân, chỉ cần mồi lửa nhỏ thôi thì trong chớp mắt đã tạo nên một ngọn lửa rực trời.  

             Dùng vạn pháp thiên địa để làm lửa!  

             “Phì phì…”  

             Ngọn lửa pháp tắc vô hình đang tôi luyện bên trong thân thể, pháp lực và linh hồn của Diệp Thành.  

             Chỉ nhìn thấy cơ thể của anh được xưng là Kim Thân bất diệt, lúc này lại giống như một khối đồng bị lửa lớn bao trùm xung quanh, mồ hôi từng giọt chảy ròng ròng. Những giọt mồ hôi đó cũng đều có màu vàng kim, nhìn thì giống mồ hôi nhưng trên thực tế lại là xác thịt của Diệp Thành đang được tôi luyện, từng giọt chảy xuống mặt đất, biến thành những viên cầu nhỏ mà vàng vô cùng cứng cáp.  

             Mà linh hồn, pháp lực của anh lại nóng hừng hực như nước sôi, từng lớp từng lớp sôi lên, sương mù toả ra vô tận.  

             Mỗi một tầng sương mù đó đều tượng trưng cho một luồng pháp lực hoặc linh hồn mà Diệp Thành khổ sở tu luyện. Mỗi một luồng khí bốc hơi đồng nghĩa với việc Diệp Thành hoàn toàn mất đi phần pháp lực này. Vỏn vẹn chỉ trong bảy tám phút đồng hồ, Diệp Thành đã mất đi hơn mười phần trăm pháp lực và linh hồn, toàn bộ thể xác anh bị đốt cháy và dường như bị giảm nhỏ đi.  

             Nhưng vẫn chưa đủ, Diệp Thành lấy ra một cái bình ngọc bích nhỏ, bên trong vẫn còn lại vài giọt dịch lỏng màu vàng kim nhạt.  

             Máu của chân tiên!  

             Có thêm một giọt máu chân tiên đi vào, pháp tắc tăng lên, trong chớp mắt ngọn lửa cũng phừng mạnh hơn. Ngọn lửa pháp tắc hừng hừng bùng cháy thiêu đốt tinh thần của Diệp Thành.  

             Với tu vi được xưng là vô địch của anh lúc này dường như cũng không thể cầm cự được nữa.  

             Hai giọt, ba giọt…  

             Diệp Thành một hơi đổ hết máu chân tiên vào, người ngoài nhìn vào chỉ thấy cách làm này đơn giả là điên rồ, cho dù là chân tiên Hợp Đạo chân chính cũng chẳng dám làm như vậy.  

             Ngọn lửa pháp tắc giống như đã phá vỡ nút thắt cổ chai, bùng cháy dữ dội, thậm chí nếu nhìn gần cũng có thể mơ hồ nhìn thấy không gian quanh người Diệp Thành cũng hơi méo mó, đó chính là ngọn lửa pháp tắc vô hình vô dạng đã thoát khỏi hình thái, cô đọng thành bản chất đang mơ hồ giao thoa với hiện thực.  

             “Hay lắm! Vạn Pháp Quy Nhất, lên!”  

             Diệp Thành cười lớn, quát lớn một tiếng.  

             Hàng ngàn ký tự cổ xưa của thần quyết Vạn Pháp Quy Nhất chảy từng dòng từng chữ xuyên qua tim anh biến thành những chữ với ánh vàng kim sáng rực, giống như một bộ thần thiên được khảm sâu trong thức hải Diệp Thành, hơn nữa còn dung nhập vào pháp lực, vào linh hồn thậm chí cả trong thân thể. Trở nên dày đặc có không biết bao nhiêu lá bùa nhỏ.  

             Cuối cùng, cả người Diệp Thành khoanh chân ngồi xuống giống như một cái lò luyện đan. Mà sức lực pháp tắc vô tận trong cả trời đất chính là ngọn lửa thiêu cháy lò luyện đan. Tinh thần của Diệp Thành chính là viên thuốc trong lò luyện đan.  

             Diệp Thành lấy trời đất làm than, vạn pháp làm lò, rèn đốt thân mình.  

             Thân thể, linh hồn, pháp lực của anh lúc này ở trong lò luyện lúc này phát ra ánh sáng càng chói, cuối cùng vô số các tạp chất rơi xuống từng giọt, đây vốn dĩ là ba thứ kiên cố bất động, thậm chí còn có dấu hiệu dung hợp. Mà hơi thở của Diệp thành không giảm mà tăng, có vẻ càng lúc càng ẩn hiện, như hoà nhập với vũ trụ trời đất, với trời trăng ngân hà, tràn ngập pháp tắc kỳ diệu.  

             Khi mặt trời mọc vào sáng sớm.  

             Rất nhiều người dân ở núi Hoành Lan cuối cùng đã dậy, vội lên đỉnh núi muốn hít thở luồng khí đầu tiên của đất trời. Rốt cuộc cũng để ý đến người đang ngồi khoanh chân xếp bằng ở đỉnh núi, quần áo một màu đen, trên đầu có cỏ khô, ngực có vết máu, như một cậu thanh niên vô cùng chật vật.  

             “Tên nhóc này là ai vậy?”. Nhiều người sửng sốt.  

             Mà lúc này Diệp Thành cuối cùng cũng đã thiêu đốt hết toàn bộ sức lực pháp tắc, từ từ mở mắt ra.  

             Núi Hoành Lan, chính là nơi đầu tiên xuất hiện linh khí phục hồi ở Địa Cầu, còn có truyền thuyết nói Diệp Thiên Quân đã từng có hai lần quyết chiến ở đây đánh bại kẻ thù lớn là Cừu Lăng Vân và Vấn Kiếm Lão Tổ, vì vậy danh tiếng vang khắp thiên hạ.  

             Mà đến hiện tại hơn mười năm sau, ở đây, vì linh khí ngưng tự từ lâu nên rất dễ ngộ đạo, trở thành nơi thánh địa tu luyện nổi danh khắp xa gần.  

             Ở cả hai tỉnh Tô Bắc, Tô Nam không biết có biết bao nhiêu nhà giàu quyền quý, mong muốn nóng lòng bỏ ra cả ngàn đô mua một căn biệt thự nhỏ ở đây. Sau đó đưa con cháu có hy vọng tu luyện trong gia tộc đến đây tu hành. Cũng có nhiều người già đến đây dưỡng lão.  

             “Anh Châu, chào buổi sáng!”  

             “Là cậu Lưu à, cũng dậy sớm luyện tập à.”  

             “Đúng vậy, dạo này con trai tôi có đến xin một vị đại sư, lấy được một bài luyện cơ rèn xương cốt đưa cho tôi. Già đầu như tôi đây tuy cũng già rồi, không thể luyện khí tu hành như người trẻ được, nhưng lại nghĩ cứ rèn luyện thêm gân cốt sống thêm được hai ba chục năm thì cũng tốt, không phụ thành ý của đám nhỏ”.  

             Có mấy ông cụ dậy sớm chào hỏi nhau.  

             Bọn họ mặc quần áo may bằng lụa nhung, cắt may vừa vặn, chất lượng thủ công rõ ràng không phải là hàng công nghiệp trên thị trường. Mấy ông cụ đầu đã bạc trắng nhưng tinh thần rất tốt, cùng nhau lên núi tu hành.  

             Mà trước bọn họ đã có mấy người trẻ tuổi đến đỉnh núi. Mấy người trẻ này đều là những con cháu ưu tú của các gia tộc mới thăng cấp ở tỉnh Tô Bắc, đừng nhìn họ chỉ mới có mười mấy tuổi nhưng đã trở thành Trúc Cơ, không giống như những người phàm bình thường.  

             “Ai, vị trí của tôi lại có người chiếm mất rồi, người này là ai vậy, mọi người có biết không?”  

             Điền Khởi Văn mặc bộ đồ luyện khí được quốc gia công nhận trên toàn quốc,  toàn bộ màu trắng, cơ thể nhanh nhẹn như khỉ, hai ba bận đã đi lên đến đỉnh núi, bất ngờ nhìn thấy một người đàn ông áo đen đang ngồi khoanh chân xếp bằng ở chỗ mà mình thường dùng để luyện công, đột nhiên cau mày.  

             “Vù vù vù…!”  

             Mấy người đàn ông trẻ tuổi khác cũng cùng nhau đi lên nhìn thấy Diệp Thành, cũng rất ngạc nhiên.  

             “Chưa từng gặp, có lẽ không phải người của núi Hoành Lan chúng ta!”  

             Mọi người đều khẽ lắc đầu.  

             “Nhìn bộ dạng cậu ta cả người nhếch nhác, trên người còn có cỏ khô với sương đọng, có lẽ nửa đêm đã lén trèo lên núi. Tên nhóc này không biết núi Hoành Lan là khu vực tư nhân, người ngoài không thể chạy vào sao?”. Một người đàn ông dáng người tháo vát, ánh mắt sắc bén, hơi nhướng mày. Tu vi hắn là cao nhất, đã là cảnh giới Tu Thể, đi đứng ngồi nằm đều mạnh mẽ như hổ vậy.  

             Tu vi này lúc trước chính là thuộc về cảnh giới Võ Thánh, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở một người trẻ tuổi.  

             “Tôi đi đến bắt cậu ta đi, đưa đến chỗ bảo vệ!”  

             Điền Khởi Văn vươn tay ra, cánh tay duỗi thẳng như khỉ, đầu ngón tay cong lại như móng vuốt chim ưng, cuốn theo gió mạnh phần phật chụp tay về phía Diệp Thành.  

             “Điền Khởi Văn, anh làm gì vậy, cậu ta chỉ là người bình thường thôi!”  

             “Phách…!”  

             Cô gái bên cạnh mặc quần áo bình thường màu trắng vội đưa tay ra chặn lại cánh tay Điền Khởi Văn. Sắc mặt Điền Khởi Văn không tốt nhưng khi nhìn thấy cô gái áo trắng thì lập tức nuốt lại lời định nói, chỉ có thể cười gượng hai tiếng.  

             “Được, nể mặt cô nên tôi tha cho anh ta một mạng, nhưng đây là lần cuối cùng, Phong Linh, không phải lúc nào tôi cũng đều cho cơ hội đâu!”  

             Nói xong, hắn quay người rời đi, đi về phía trước lặng lẽ liếc nhìn Diệp Thành, ánh mắt có chút tàn độc.  

             “Hừ, hừ, nếu như năm đó chị mà còn tu vi, có cho Điền Khởi Văn mười cái gan cũng chẳng dám nói năng như vậy!”  

             Cô gái áo trắng vẫn chưa mở lời mà một cô gái áo hồng đứng bên cạnh đã khẽ hừ một tiếng, kiêu ngạo hất cằm.  

             Nghe thấy lời này, ánh mắt cô gái áo trắng có chút đau buồn, nhưng ngay lập tức đã biến mất, nhưng ngay khi cô nhìn về hướng Diệp Thành, bất giác kinh ngạc nói:  

             “A? Sao người này lại nhìn quen mắt như vậy?”  

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement