Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

 
             “Soạt soạt…”  

             Ở chỗ không ai nhìn thấy được, trên đầu Diệp Thành cháy lên một đóa hoa màu vàng kim huyền ảo. Đóa hoa đó vừa xuất hiện thì xung quanh liền có hoa từ trên trời rơi xuống lả tả và cả tiếng trống pháp vô hình vang to như tiếng sấm.  

             Điều đó chứng tỏ cơ thể của Diệp Thành đã bức phá đến cấp đỉnh điểm, không còn chỗ để tiến thêm được nữa. Anh chưởng ra một chưởng với sức mạnh tương đương sức mạnh của tu thể Nguyên Anh đỉnh phong.  

             “Không xong rồi!”  

             Khi nhìn thấy Diệp Thành đánh ra chưởng đó thì gần như tất cả các tu sĩ Nguyên Anh đều mặt mày biến sắc. Bọn họ có thể cảm nhận rất rõ chưởng đó của Diệp Thành mang theo uy lực khủng khiếp đến mức độ nào.  

             Giống như thiên ấn của Thiên Tôn thượng cổ đánh ra, khi chưởng đó được đánh ra thì sông núi đều biến sắc, mặt trăng, mặt trời và các ngôi sao đều sụp đổ, vũ trụ và hỗn độn đều bị phá tan.  

             Mặt dù chưởng ấn lớn màu vàng kim xuất hiện trong hư ảo đó chỉ lớn chừng mấy chục trượng nhưng lại nặng hơn gấp chục lần, gấp trăm lần một ngọn núi thần thượng cổ. Đừng nói là mấy trưởng lão Nguyên Anh trung kỳ, dù cho là các thần tử, thần tướng Nguyên Anh đỉnh phong cũng chưa chắc có thể đỡ được đòn sét đánh đó.  

             “Dừng tay!”  

             Thần tướng Huyền Minh hét lớn lên, một con thoi hình tia chớp với hai màu đen, trắng phóng ra từ lòng bàn tay, giống như một luồng sáng kiếm sáng chói, lập tức xuyên qua mấy ngàn trượng hư không, chém mạnh lên chưởng khổng lồ màu vàng kim đó.  

             Còn mấy vị trưởng lão lớn tuổi thì thi triển đủ loại phép tắc thần thông, nào là dùng lửa đỏ đốt cháy không gian, nào là ánh sáng vàng kim sáng chói như ngọc hay là rồng tím gầm thét bay thẳng lên trời.  

             Năng lượng phép tắc khủng khiếp toát ra quanh người họ, giây phút đó, những luồng sáng năng lượng cực mạnh đan xen với chưởng khổng lồ màu vàng kim, điên cuồng tấn công, rất nhiều luồng khí tức Thiên Bảo cực mạnh thức tỉnh, muốn phá nát chưởng khổng lồ.  

             Nhưng Diệp Thành không quan tâm, chỉ hét lớn một tiếng:  

             “Chết!”  

             Anh không dùng đến chân nguyên, chỉ đơn thuần dùng cơ thể của mình để hét. Giây phút đó, đá trên núi trong phạm vi một trăm mét đều bị chấn động đến nát vụn, rất nhiều ma vật dưới Nguyên Anh đang thành hình đều bị chấn động nứt ra. Trong phạm vi mấy ngàn trượng tính từ chỗ của Diệp Thành còn có gió bão cấp mười lăm gào thét quét qua, rất nhiều pháp khí bay lượn của các tông phái nhỏ đều bị rơi xuống hết.  

             Dù cho là chiến thuyền của giáo phái lớn thì tấm chắn ánh sáng bảo vệ cũng rung lên dữ dội, phát ra ánh sáng bảy màu. Nếu không được chiến thuyền và các tiền bối bảo vệ thì e rằng rất nhiều tiểu bối có tu vi chưa đến cấp Nguyên Anh đều sẽ bị tiếng hét của Diệp Thành làm cho tan xác ngay tại chỗ.  

             “A…”  

             Bọn họ vẫn chưa kịp kinh hãi trước sức mạnh thể xác đáng sợ của Diệp Thành thì đã nhìn thấy chưởng khổng lồ như thiên ấn đột ngột giáng xuống, đập lên đầu của mấy vị trưởng lão lớn tuổi của các giáo phái lớn.  

             “Ầm…”  

             Giống như một cái búa vàng khổng lồ đập lên tảng đá lớn, mặt đất trong phạm vi một ngàn mét đều rung chuyển, người nào tai thính còn thấp thoáng nghe thấy tiếng rắc rắc, dường như là tiếng xương bị gãy vụn.  

             Khi Diệp Thành thu tay về lại thì tất cả mọi người đều im lặng.  

             Trước cổng thần điện làm gì còn bóng dáng của mấy vị trưởng lão lớn tuổi nữa, chỉ còn lại dấu tích của mấy đốm màu vàng kim, màu tím, màu đỏ mà thôi. Mấy vị trưởng lão của các giáo phái lớn đã bị Diệp Thành đánh cho cả cơ thể lẫn nguyên anh đều tan thành bột chỉ bằng một chưởng từ sớm rồi.  

             …  

             “Phù, phù…”  

             Trong mảnh đất tiên, gió lớn rít lên, ma vật gào thét, những ngọn núi thần đội đất nhô lên, thẳng đứng như những thanh trường kiếm. Còn một cái hố cực lớn thì hõm sâu xuống, như cánh cổng vào địa ngục, ma khí đáng sợ phun ra từ bên trong, đan xen với tiên văn trên không tạo thành những ma vật với hình thù kì lạ.  

             Một thần điện nguy nga mọc lên sừng sững giữa mảnh đất tiên này.  

             Nhưng lúc này, trước thần điện, một trăm mấy tu sĩ Nguyên Anh từ khu vực ngoài biển sao, thậm chí là tinh vực bị bỏ rơi cũng như vô số đệ tử Kim Đan đều không có ai nói một lời nào, mọi người đều mắt chữ A mồm chữ O nhìn chưởng ấn màu vàng kim cực lớn đó, hoặc cũng có thể nói là nhìn dấu máu của một đám người trong chưởng ấn đó.  

             Một lúc lâu sau mới có người mở lời một cách khó khăn.  

             “Chết rồi sao?”  

             “Chết rồi, đến cả dấu vết của thần hồn cũng không tìm thấy, dù cho Đại La Kim Tiên có đến đây thì e là cũng không có cách nào sống sót nổi!”. Một người khác liếm môi rồi nói.  

             “Ực ực!”  

             Vị Thiên Quân mặc áo xanh, giáp xanh đó nuốt nước bọt, nửa khuôn mặt của anh ta vẫn chưa khỏi hẳn, vốn dĩ đang nổi giận đùng đùng chuẩn bị liều mạng với Diệp Thành. Nhưng lúc này hai chân anh ta đã bất giác run lên.  

             “Cập, cập, cập.”  

             Không chỉ có anh ta, mấy thiên quân Nguyên Anh đến từ tinh vực bị bỏ rơi ở xung quanh cũng giống như bị sốt rét, răng cứ đánh vào nhau cầm cập.  

             Thiết nghĩ bọn họ đều đường đường là Thiên Quân, ngày thường làm mưa làm gió ở hành tinh của mình, ngoài việc hơi kính sợ tinh hà khu vực ngoài trong truyền thuyết ra thì vốn dĩ không có bất kỳ ai có thể uy hiếp được bọn họ. Nhưng hôm nay, đối diện với thiếu niên tóc đen, áo đen đó, những thiên quân đã sống hơn vạn năm đó lại bắt đầu thấy khiếp sợ.  

             Đúng vậy, là khiếp sợ!  

             Mấy trưởng lão lớn tuổi đã ra tay đó không có ai không phải đến từ đạo giáo chính thống Chân Tiên thật sự, bọn họ đều sống được một hai vạn năm tuổi rồi, ai cũng từng chinh chiến cả trăm trận, trải qua vô số chuyện chém giết, thậm chí không chỉ mới giết qua một tu sĩ Nguyên Anh không thôi. Họ đều tu luyện công pháp thần thông khủng khiếp của đại giáo Chân Tiên, đều có thực lực dũng mãnh giống như tôn giả Bằng.  

             Thường ngày, một trưởng lão lớn tuổi như thế này đã đủ để quét sạch mấy hành tinh trong tinh vực bị bỏ rơi rồi. Dù cho tập hợp tất cả các thiên quân Nguyên Anh của một Thiên Tông trong dải ngân hà thì cũng chưa chắc là đối thủ của ông ta, dù sao thì tinh vực bị bỏ rơi cũng chỉ là Nguyên Anh giả, yếu hơn một cấp so với Nguyên Anh trong biển sao. Nếu như so với đại giáo chân tiên thì nói không chừng còn phải thua một bậc nữa.  

             Nhưng trưởng lão thần giáo mạnh mẽ như thế lại bị đánh chết bởi một chưởng của Diệp Thành sao?  

             “Hơn nữa, anh ta chỉ mới dùng đến sức mạnh khí huyết của cơ thể, gần như chưa thi triển pháp lực”, Ma La cúi đầu nói. Mặc dù anh ta nói nhỏ nhưng rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh đều đã nghe thấy, khiến bọn họ càng cảm thấy kinh sợ hơn.  

             Giết chết năm vị trưởng lão thần giáo Chân Tiên chỉ bằng sức mạnh một chưởng của cơ thể.  

             Tu vi cỡ này, thực lực cỡ này thì e là đã đủ để bước vào hàng thần tướng đỉnh cao, đủ để đứng vào vị trí top đầu của Hợp Đạo Chân Tiên, đi theo giáo chủ chinh chiến khắp biển sao, vũ trụ, lưu lại danh tiếng rồi.  

             “Đáng chết, sao một… Một hành tinh hoang vu nhỏ bé mà lại có cao thủ đáng sợ như thế tồn tại chứ? Không hiểu, thật sự không thể hiểu”. Một trưởng lão Nguyên Anh lắc đầu.  

             Sắc mặt của các đệ tử của Trường Sinh giáo, bao gồm cả thần tướng Thiên Tuyệt đều cực kỳ khó coi.  

             Diệp Thành mạnh mẽ đến như thế, vốn dĩ ông ta chỉ bán tín bán nghi, nhưng lúc này thì ông ta đã hoàn toàn tin rằng Diệp Thành đã giết chết Cố Trường Sinh.  

             Đến cả Phong Linh cũng khẽ trợn to đôi mắt xinh đẹp, không dám tin Diệp Thành lại có sức mạnh lớn đến như thế. Cái tên này thật sự lợi hại vậy sao?  

             “Tên nhóc muốn tìm cái chết mà. Dám khiêu khích các giáo phái lớn của bọn ta, tội đáng muôn chết!” Thần tướng Huyền Minh giận dữ trợn to mắt.  

             Trong năm trưởng lão bị chết lúc nãy, có hai người là người của Vô Cực Tông. Hai trưởng lão lớn tuổi đó có thể xếp vào hàng ngũ cấp cao trong Vô Cực Tông, thuộc cấp trưởng lão nội bộ, bây giờ lại bị chết trên một hành tinh hoang vu.  

             “Giết!”  

             Thần tướng Huyền Minh điên cuồng hét lên.  

             Một thần thoi thái cực với hai màu đen trắng như con rồng lượn quanh trong lòng bàn tay của ông ta, khi thần tướng Huyền Minh tác động thì nó lập tức phóng về phía Diệp Thành. Còn bản thân thần tướng Huyền Minh thì đứng giữa ánh sáng thần màu đen và trắng, một thần mâu dài gần một trượng đột nhiên xuất hiện trong tay ông ta, không biết thần mâu đó được làm từ kim loại gì, mang theo rất nhiều khí tức của hỗn độn, dường như là thần vật đã có từ trước.  

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement