Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú (Truyện full)

Advertisement

Lạc Tú và đại sư Lý biết nhau?

Chuyện này thì đúng là khiến người ta bất ngờ, hơn nữa trông tình huống này thấy thế nào cũng là đại sư Lý rất sợ Lạc Tú?

Nhất thời ánh mắt tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía hai người này.

“Sư phụ, cậu ta… “

“Mẹ nó, ngậm miệng, không thấy đây là tình huống gì hay sao?” Đại sư Lý phẫn nộ quát đồ đệ của mình.

Sau đó lại quay đầu, trên mặt mang theo vẻ áy náy mở miệng nói.

“Xin lỗi, ngài Lạc, tôi không biết ngài cũng ở trong này.”

Mọi người nhìn thấy tình thế xoay chuyển, ngay cả đồ đệ Tiểu Ngô của đại sư Lý cũng phải trợn tròn mắt.

“Không sao, tôi vốn đến để chữa bệnh, kết quả đồ đệ này của ông lại nói người ta trúng tà, còn muốn xử lý luôn cả tôi.” Lạc Tú khoanh tay mở miệng nói.

“Ngài Lạc, là tôi quản giáo không nghiêm, vẫn mong ngài thứ tội cho.” Đại sư Lý rất biết tự mình hiểu lấy mình.

Hoặc là nói ông ta cực kỳ thông minh.

Lần trước có thể chạy thoát khỏi hải Đông, đó là vì ông ta ăn may, bởi vì ông ta biết, nếu Lạc Tú muốn bắt ông ta thì ông ta nhất định không chạy được.

Từ đó về sau, ông ta không dám đến Hải Đông nữa, dù sao lỡ đụng trúng Lạc Tú thì không chắc còn may mắn được như lần trước hay không.

Ai ngờ trở lại Tương Tây bên này rồi mà vẫn có thể gặp lại Lạc Tú?

Cái số này của ông ta đúng thật là chó má.

Mọi người thấy vị đại sư Lý vốn được đồn là vô cùng kỳ diệu kia lại kiêng kị và tôn kính Lạc Tú như vậy là biết có chuyện xấu rồi.

Đặc biệt là Thị trưởng Lý, nhìn tình huống này thấy thế nào cũng không đúng.

Hôm nay chẳng lẽ ông ta thật sự có mắt như mù, đắc tội với người ta rồi sao?

“Đại sư Lý, ngài đây là?” Thị trưởng Lý vội vàng hỏi, dù sao chuyện cũng liên quan đến sống chết của mình.

“Có ngài Lạc ở đây thì đừng gọi tôi là đại sư làm gì.” Đại sư Lý thật không dám sĩ diện trước mặt Lạc Tú.

“Luận bản lĩnh y học, tôi chỉ có chút tài mọn, ngài Lạc mới là người học đạo chân chính.”

“Thế bệnh này của tôi?”

“Bệnh này của ông đúng là không phải trúng tà, tuy tôi không dám khẳng định, nhưng chắc chắn là trúng thi độc, không sai đâu.”

Có Lạc Tú ở đây, đại sư Lý cũng không dám nói bậy nữa.

Vừa dứt lời, nhất thời sắc mặt lão trung y nọ lập tức đỏ au.

Thật sự là thi độc sao?

Hơn nữa cái tên Tiểu Ngô kia còn thật sự là kẻ lừa đảo ăn nói bừa bãi.

“Thế đại sư Lý, tôi phải làm sao?” Thị trưởng Lý lại hỏi.

“Thứ cho tôi bất lực, bệnh này tôi không chữa được, bởi vì độc của ông đã ngấm vào nội tạng, nếu Thị trưởng Lý thật muốn giải độc, sợ là còn phải phiền ngài Lạc ra tay.” Đại sư Lý nói xong câu đó thì nhìn về phía Lạc Tú.

“Ngài Lạc, ngài xem tôi có thể đi được chưa?”

“Đi đi.” Lạc Tú trái lại không làm khó đại sư Lý.

Vừa nghe thấy thế, đại sư Lý gần như co cẳng mà chạy, đến đồ đệ của mình cũng không thèm quan tâm.

Nói đùa, vừa rồi tim ông ta còn suýt nhảy ra khỏi cổ họng đây này.

Nếu như Lạc Tú thật sự ra tay với ông ta, ông ta thật sự sợ hôm nay sẽ bỏ mạng tại nơi này.

Nhưng đại sư Lý vừa đi mất.

Hiện trường bỗng trở nên xấu hổ.

Thị trưởng Lý bỗng nhiên hối hận, vừa nãy mình lại thất lễ với vị đại sư chân chính.

Hơn nữa lúc nãy còn suýt chút nữa nảy sinh xung đột với người ta.

Nhưng câu nói trước khi đi của đại sư Lý vẫn còn văng vẳng bên tai.

Muốn chữa được bệnh, thật sự phải nhờ đến Lạc Tú ra tay!

“Ngài Lạc, vừa rồi đều là hiểu lầm, hiểu lầm.” Thị trưởng Lý lập tức thay đổi sắc mặt mở miệng nói.

“Hiểu lầm?” Lạc Tú cười khẩy một tiếng.

“Hiện tại tin tôi rồi sao?”

“Muộn rồi.” Lạc Tú kéo Giang Đồng Nhiên đi ra ngoài.

“Ngài Lạc, xin dừng bước, xin dừng bước mà, bệnh này của tôi phải làm sao?”

“Phú quý tự có mệnh, sống chết tại trời, liên quan gì đến tôi!” Lạc Tú cười khẩy một tiếng, không thèm quay đầu lại mà rời đi.

“Chủ tịch Thẩm, không phải bà biết cậu ta sao?”

“Hay là bà giúp tôi nghĩ cách đi, tôi sẽ giúp bà nghĩ cách chuyện mảnh đất kia?” Lúc này Thị trưởng Lý lại bắt đầu cầu xin Thẩm Nguyệt Lan.

“Chúng tôi đúng là biết nhau, nhưng không quen thân đến nỗi đó đâu Thị trưởng Lý, hơn nữa vừa rồi thái độ kia của ông, nếu đổi lại hiện tại là ông, ông còn bằng lòng ra tay giúp không?” Thẩm Nguyệt Lan ăn ngay nói thật.

Hơn nữa diễn biến sự việc xoay chuyển thật sự nằm ngoài dự kiến của bọn họ.

“Cháu Vạn, hay cháu xem giúp chú chuyện này đi?” Thị trưởng Lý lại nhìn về phía Vạn Hồng Uy.

Dù sao có ai mà không sợ chết đâu?

“Chú, ài, nói thật, địa vị của người ta còn ở đó, nếu không phải cháu đi cầu xin người ta, chú đừng hòng mời được người ta.”

“Hiện tại chú lại đi đắc tội với người ta mất rồi.” Vạn Hồng Uy thở dài một tiếng.

“Còn không phải tại chú không biết sao?”

“Nếu không cháu bảo cậu ta nể mặt chú tí đi?”

“Chú à, thứ cho cháu nói chứ, cái thể diện kia của chú không đủ để người ta nể đâu.” Vạn Hồng Uy lắc đầu rồi đi luôn.

Nể mặt mũi ông à?

Chó má gì vậy!

Nếu không phải tôi có quen biết với người ta, còn tiêu tốn những ba mươi triệu để cầu xin người ta, người ta có thể tới sao?

Kết quả người ta đến rồi, chú lại đối xử với người ta như vậy?

Vừa rồi đến chính Vạn Hồng Uy còn thấy nổi nóng.

Huống chi là Lạc Tú?

Mà Vạn Hồng Uy vừa dứt lời, Thị trưởng Lý thật sự nóng nảy.

Mày nói xem tại sao mày không đàng hoàng, khách khí nói chuyện với người ta hả?

Giờ thì sướng chưa, cũng chỉ bởi vì mày không có mắt nhìn mà khinh thường người ta.

Cho nên hoàn toàn đắc tội với người ta rồi.

Nhưng ông ta vẫn không thể từ bỏ chuyện này!

Tìm khắp một vòng cũng không ai có thể chữa khỏi cho bản thân, Lạc Tú là niềm hi vọng duy nhất của ông ta.

Chuyện này chờ hồi sau còn phải đi xin lỗi rồi cầu xin người ta nữa.

“Tôi nói này Tiểu Tú, sao trông như ai cậu cũng biết thế?”

“Hơn nữa còn toàn là những nhân vật có máu mặt?” Giang Đồng Nhiên kéo Lạc Tú mở miệng nói.

“Khụ, chị Nhiên Nhiên, thế giới này chính là nhỏ bé, kỳ diệu như vậy đấy, tôi có cách nào đâu?” Lạc Tú cười, thật sự bất đắc dĩ không biết giải thích thế nào.

“Được rồi, còn dám có bí mật với chị Nhiên Nhiên của cậu hả?”

“Lần trước cậu và cô chủ nhà họ Giang kia là có chuyện gì hả?”

“Tôi không tin tối hôm đó cậu không làm gì người ta nha?” Giang Đồng Nhiên đang xách cạp quần chuẩn bị xử lý Lạc Tú.

Thẩm Nguyệt Lan theo sau lại vội ho một tiếng.

“Đừng làm loạn, đợi lát nữa em họ Dật Phi của con sẽ tới đó.” Thẩm Nguyệt Lan mở miệng nói.

Bà phải nghĩ cách để cho Giang Đồng Nhiên hết hy vọng, Lạc Tú này càng nhìn càng thấy không phải người mà Giang Đồng Nhiên có thể gửi gắm cả đời.

Thẩm Nguyệt Lan cực kỳ chắc chắn điều này.

Mình không thể để cháu gái bị người ta gây tai họa được.

“Tiểu Tú, lát nữa cùng đi dạo phố đi.” Giang Đồng Nhiên vừa nói vừa chạy về phía trước, hiện tại bên kia đang diễn ra buổi biểu diễn âm nhạc trên nước.

“Cậu nhóc, tôi cảnh cáo cậu, sau này cách cháu gái của tôi xa một chút, đừng có gây tai họa cho cháu gái tôi.”

“Hơn nữa tôi nói cho cậu một bí mật, cháu gái tôi là đứa trẻ đáng thương, thật ra nó là một đứa trẻ mồ côi.” Thẩm Nguyệt Lan thở dài một tiếng.

Giang Đồng Nhiên không phải con ruột nhà họ Giang, mà là được ôm từ viện mồ côi về.

Lạc Tú không tiếp lời, ba người đi ô tô đi tới trung tâm thành phố, lúc này đã hơn tám giờ rồi.

Tại đường dành riêng cho người đi bộ ở trung tâm thành phố cực kỳ náo nhiệt, chẳng qua tự dưng lòi ra một cái từ đường cổ xưa ở bên cạnh trông thật sự rất chói mắt.

“Tiểu Tú, nếu cậu quen biết nhiều người như vậy, thế chị cho cậu một cơ hội thể hiện, cậu có thể giành được mảnh đất này tới tay không?” Giang Đồng Nhiên chỉ vào cái từ đường cách bọn họ tầm một km vô cùng chói mắt kia.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement