Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú (Truyện full)

Advertisement

Chỉ là Lạc Tú vừa nói xong, Đỗ Đông ở bên cạnh bỗng khịa một câu.

“Cậu ít nhiều cũng là thằng đàn ông, đừng nói là sợ nhá?”

Phùng Hoan cũng lắc đầu, Lạc Tú tuy trông có vẻ thanh tú nhưng cả đoạn đường lại có hơi cứng nhắc, rất ít nói chuyện, như thể rất dễ ức hiếp.

Thật ra đến Tây Tạng du lịch, lại còn đang ở nơi đất khách quê người, bất kể lúc này có quen biết hay không, nếu đã ngồi trên cùng một chiếc xe thì đàn ông nên chủ động bảo vệ phụ nữ một chút.

Mà không phải kiểu rụt rè thế này, giống một tên nhát gan lắm.

Đàn ông thế này không dựa dẫm được, cũng không được lòng con gái.

Lại nhìn sang Đỗ Đông, không lớn hơn Lạc Tú là mấy, nhưng cả người đều toát ra khí phách đàn ông, không hề nhu nhược, so sánh cả hai, Lạc Tú thua xa.

Lúc này đã xuống xe rồi, Phùng Hoan nhìn Lạc Tú mà lắc đầu, sau đó kéo Tư Thuỷ Dao sang một bên nói,

“Thuỷ Dao, bằng không ngày mai cậu ném cậu ta lại chỗ này cho rồi, cứ phải kéo theo làm gì không biết?”

Nhưng Tư Thuỷ Dao lại có vẻ không thích câu Phùng Hoan vừa nói lắm.

“Chúng ta đi cùng nhau tới đây, trên đường thêm một người đàn ông bảo vệ chúng ta cũng được mà.”

“Cậu nhìn dáng vẻ nhát gan của cậu ta đi, đừng nói là bảo vệ chúng ta, chưa cần chúng ta bảo vệ ngược lại may lắm rồi.” Phùng Hoan lắc đầu.

“Cậu nhỏ tiếng một chút, đừng để người ta nghe được.” Tư Thuỷ Dao cất lời.

“Nghe thấy thì nghe thấy, tớ cũng đâu nói sai.” Phùng Hoan trợn ngược mắt nói.

“Chả có chút phong độ đàn ông nào.”

“Được rồi, được rồi, cậu có phong độ được chưa? Đừng nói nữa, mau vào trong đi, mệt cả ngày rồi.” Tư Thuỷ Dao nói.

Phùng Hoan chỉ đành hừ lạnh một tiếng rồi đi qua kéo Đỗ Đông vào trong.

“Lạc Tú, cậu đừng để bụng những gì Đỗ Đông vừa nói, tôi cũng không thích anh ta lắm đâu, nhưng một anh ta là bạn trai Hoan Hoan, thứ hai là hai người phụ nữ chúng tôi cần người bảo vệ.” Tư Thuỷ Dao lại hiểu chuyện hơn, an ủi Lạc Tú.

Thật ra cô ta không thích con người Đỗ Đông lắm, bởi vì trên đường đi anh ta cứ ám thị mập mờ với cô ta.

Điều này làm cô ta phát phiền, nhưng anh ta lại là bạn trai của bạn thân mình, cô ta cũng không nói gì được, vậy nên hôm nay gặp được Lạc Tú, cô ta dứt khoát mời Lạc Tú đi chung.

“Không sao.” Lạc Tú lắc đầu, Tử Thuỷ Dao không xấu tính, còn khá tốt, điều này Lạc Tú nhìn ra.

“Nhưng cậu cũng được chọc Đỗ Đông, anh ta là quán quân MMA thật, có võ thật đấy.”

“Tôi tra đường rồi, khách sạn gần đây nhất cũng cách ba bốn trăm cây số, chúng ta phải chạy đến 4-5 giờ sáng mất, vậy nên chỉ còn cách ở tạm một đêm thôi.” Tư Thuỷ Dao thật ra cũng hơi sợ cái khách sạn cũ nát này.

“Thuỷ Dao, cậu làm gì đấy?” Phùng Hoan và Đỗ Đông lại đi ra.

“Ồ, đến liền.” Tư Thuỷ Dao do dự một chút, sau đó cất lời, cô ta thích sạch sẽ, thực lòng muốn tìm một nơi để tắm rửa.

Lúc này không biết từ bao giờ, một người ông cụ từ đâu ra kéo lấy Tư Thuỷ Dao.

Tư Thuỷ Dao giật mình, còn tưởng ông cụ là ăn xin, đang tính móc tiền ra thì ông cụ khua tay.

“Mấy đứa nhóc này gan quá, nơi này mà cũng dám ở.”

“Sao vậy ông?”

“Hầy, chỗ rách nát này chết người ba lần rồi đấy!” Ông cụ nói xong thì dắt con chó Ngao Tây Tạng đi tiếp.

Điều này làm cả đám nhất thời có hơi sợ.

Nhưng Đỗ Đông vẫn cười khinh như cũ.

“Đừng sợ, có tôi ở đây.”

Thấy Tư Thuỷ Dao cố chấp vậy Lạc Tú cũng không ngăn lại nữa, mà chỉ dặn Tư Thuỷ Dao buổi tối cẩn thận chút.

Trong phòng hơi tối, sảnh cũng chỉ có một cây nến.

Quầy tiếp tân có một người phụ nữ béo cỡ ba mươi mấy tuổi vừa cắn hạt dưa vừa nhìn đám Lạc Tú đi vào.

“Một đêm ba trăm, muốn tắm thì dùng bình nước nóng, trong phòng có thùng nhưng thêm một trăm tệ tiền điện.” Tiếp tân mất kiên nhẫn nói.

“Đừng nhìn tôi, chủ của chúng tôi keo kiệt, không thấy sảnh không mở đèn mà đốt nến à?” Tiếp tân lại trợn mắt.

“Với chỉ còn hai phòng ở được thôi.”

“Này cô thái độ gì thế?” Đỗ Đông có hơi bất mãn.

“Thích thì ở không thích cút mau.” Tiếp tân móc một con dao ra cắm lên bàn.

“Này, cô?” Đỗ Đông xắn tay áo lên.

Tư Thuỷ Dao vội vàng kéo Đỗ Đông lại.

“Tôi cho cô biết, hôm nay có họ ở đây, với cô là đàn bà, nếu không thử xem?” Đỗ Đông không phục.

Nhưng người tiếp tân vẫn tiếp tục cắn hạt dưa không để ý anh ta.

Mấy người họ đưa tiền, tiếp tân thắp một cây nến rồi đưa họ lên tầng hai, hành lang dài có hơi trơn, thậm chí có hơi lạnh lẽo.

Sau đó đến cuối hành lang, hai căn phòng đối diện nhau, tiếp tân ném hai cái chìa khoá rồi đi mất hút.

“Chúng ta chia phòng đi?” Tư Thuỷ Dao dùng đèn điện thoại vừa rọi vừa nói.

“Chia thế nào?” Đỗ Đông nói.

“Hai người phụ nữ các cô một phòng?”

“Anh Đông, em sợ.” Phùng Hoan làm nũng.

“Vậy anh với Hoan Hoan một phòng, tôi và Lạc Tú một phòng.” Tư Thuỷ Dao nói.

“Em Thuỷ Dao này, thế có kỳ không, chúng ta cũng không quen cậu này, ai biết cậu ta là người tốt hay xấu?” Đỗ Đông hiển nhiên có tính toán riêng.

“Hay là cậu sang với chúng tôi?” Đỗ Đông nói mục đích của mình ra.

“Không sao, Lạc Tú trông thật thà lắm, không giống người xấu!” Tư Thuỷ Dao nói.

“Ai biết được?” Lúc này Phùng Hoan cũng góp lời mỉa mai.

“Cứ thế đi, phòng ở đây cách âm không tốt có chuyện gì mọi người ới nhau một câu là được.” Tư Thuỷ Dao chiếu đèn mở cửa.

Phùng Hoan cũng mở cửa phòng kia ra!

“Á!”

Bỗng chốc có tiếng kêu vang lên.

Đỗ Đông giật mình, bởi vì vừa mở cửa ra đã thấy một gương mặt sau cửa.

Tư Thuỷ Dao và Lạc Tú cũng quay đầu lại nhìn.

Nhưng ngay lúc này, bụp một tiếng, đèn được mở lên, mọi người nhìn rõ.

Trong phòng Phùng Hoan có một người phụ nữ.

Tóc người phụ nữ hơi dài, che đi nửa khuôn mặt, thoạt nhìn có hơi đáng sợ.

“Ngại quá, làm mọi người giật mình, tôi là bà chủ của khách sạn này, đang dọn phòng.”

Mọi người nhìn sang, đúng là căn phòng vừa được dọn.

“Ôi trời ơi, bà làm tôi hết hồn.” Phùng Hoan sờ sờ ngực.

“Chào mừng mọi người, đúng rồi, nhắc mọi người một chuyện, tốt nhất đừng chọc tiếp tân chúng tôi.”

“Đầu óc cô ta không ổn lắm.” Bà chủ chỉ chỉ vào đầu mình.

“Từng chém chết người, nghe nói tâm thần phân liệt gì đấy.” Bà chủ cười nói.

Sau đó đi về phía đầu kia của hành lang.

Hành lang vẫn tối om một màu, chỉ là vừa đi không lâu lại thấy cô tiếp tân vác theo con mã tấu dài một mét đến.

“Ai vừa hét thất thanh vậy?” Tiếp tân nói.

“Còn nữa, nửa đêm các người không mau vào ngủ đi đứng đây nói gì đó?” Tiếp tân bất mãn.

“Bà chủ của cô vừa dọn phòng này, chúng tôi vừa mở cửa.”

“Bà chủ?” Tiếp tân nổi đoá.

“Khuya rồi đừng có nói bậy được không? Bà chủ tôi chết được ba năm rồi!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement