Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú (Truyện full)

Advertisement

Lúc mọi người đến dưới chân núi Côn Luân thì mặt trời đã ngả về tây.
Sau khi trời tối, mọi người không thể tiến vào núi được nữa, dù gì ban đêm cũng dễ xảy ra điều bất trắc.
Vì thế đám người Cẩn Du bắt đầu dựng lều ở bên ngoài, bọn họ đã sớm chuẩn bị ổn thỏa rồi.
Lạc Tú bước xuống xe, vận động gân cốt, thấy một đám người bắt đầu nhóm lửa dựng lều thì không khỏi cau mày.
Dù gì anh cũng tu đạo vạn năm, không biết đã đi dã ngoại bao nhiêu lần.
Do đó có rất nhiều thứ đã không thể nói là kinh nghiệm, mà là thói quen.
Rõ ràng, ngủ ngoài trời là một quyết định hoàn toàn sai lầm.
Thế là Lạc Tú lên tiếng nhắc nhở.
"Giáo sư Cẩn, tôi đề nghị chúng ta hãy ngủ trong xe một đêm, có lẽ bên ngoài sẽ nguy hiểm hơn."
Nhưng Cẩn Du còn chưa kịp lên tiếng, Đường Huy đang đứng bên cạnh đã cười khẩy.
"Anh cảm thấy nhóm cao thủ chúng tôi sẽ gặp nguy hiểm à?"
Ngay cả Cẩn Du cũng lắc đầu, đây mới chỉ là chân núi mà thôi, làm gì có nguy hiểm chứ, hơn nữa đâu chỉ có bọn họ dựng lều qua đêm dưới chân núi.
Mà rất nhiều người đến Côn Luân du ngoạn cũng làm như thế.
Nhưng chưa từng xảy ra nguy hiểm gì, quan trọng hơn là xe của bọn họ không có thoải mái như xe của Lạc Tú, làm sao có thể qua đêm ở trong xe được?
"Đội trưởng Lạc, mấy người lão Hoàng đều là cao thủ, thấp nhất cũng là tông sư, cho dù có dã thú gì, cũng có thể giết người bằng một chiếc lá." Cẩn Du giải thích.
Nhưng trong lòng cô ta lại thầm thở dài, người thoạt nhìn giống như cậu chủ nhà giàu, còn dẫn theo người hầu đi du lịch như Lạc Tú, làm sao biết được thế nào là tông sư?
E rằng anh còn chưa từng nghe qua, huống chi là hiểu rõ rốt cuộc tông sư lợi hại đến cỡ nào.
Ngay cả lão Hoàng đang đứng bên cạnh cũng lắc đầu, lần này không biết lão Dương suy nghĩ thế nào, mà cử người như thế này đi?

Mặc dù lão Hoàng cực kỳ coi thường Lạc Tú, nhưng bị vướng mặt mũi, đành phải lên tiếng.
"Đội trưởng Lạc lo xa rồi, có tôi ở đây, làm sao có thể xảy ra chuyện."
Thấy Lạc Tú muốn nói lại thôi, lão Hoàng khinh bỉ nói.
"Chẳng lẽ đội trưởng Lạc nghi ngờ thực lực của tôi?"
Lạc Tú nghe ông ta nói thế thì không nói gì nữa, mà dứt khoát chui vào xe.
Một số người, sau khi chịu thiệt mới có thể hiểu rõ.
Lời hay khó mà khuyên nhủ ma quỷ.
Đám người lão Hoàng nhìn thấy Lạc Tú đi vào thì một người cao gầy, mặt sẹo ở trong đó không khỏi liên tục cười khẩy.
Anh ta tên là Nhậm Quân, cũng là cao thủ tông sư, mặc dù không hoạt động trong giới giang hồ, nhưng lại là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong giới quốc gia.
Nhất là công phu Hoành Luyện, đã luyện đến trình độ đao thương bất nhập, da thịt khắp người đều hiện lên màu đồng thau, rất có cảm giác thiết bố sam.
Nhưng chính vì thế, anh ta càng coi thường chàng trai có vẻ ngoài trắng trẻo, tay trói gà không chặt như Lạc Tú.
Không thể chịu đựng chút khổ sở, hơn nữa còn nhát gan như vậy.
"Haizzz, không biết lần này lão Dương suy nghĩ thế nào? Chỉ mới ở dưới chân núi mà thằng oắt con này đã sợ hãi như vậy rồi, nếu thật sự tiến vào núi gặp phải nguy hiểm, chẳng phải sẽ sợ đến mức tè ra quần hay sao?"
“Hơn nữa anh ta còn làm đội trưởng của chúng ta, thật nực cười.” Nhậm Quân đứng bên cạnh mỉa mai.
“Tiểu Nhậm, cậu bớt nói lại đi.” Lão Hoàng đi tới, vỗ vai Nhậm Quân nói.
Nhưng trong lòng ông ta cũng coi thường Lạc Tú, thật nhát gan.
“Lão Hoàng, tôi không hiểu, dựa vào cái gì mà một thằng oắt con như này lại làm đội trưởng của chúng ta?” Nhậm Quân bất mãn hỏi.

"Bàn về thực lực, lai lịch và kinh nghiệm, làm sao có thể so bì với ông."
“Bỏ đi, Tiểu Nhậm, cứ để sự thật lên tiếng đi.” Lão Hoàng an ủi.
“Mọi người hãy nghỉ ngơi sớm một hút, để bồi dưỡng tinh thần, có lẽ ngày mai sẽ rất nguy hiểm.” Lão Hoàng nói.
“Dù gì tôi cũng không nghe theo lời chỉ huy của anh ta.” Nhậm Quân vẫn không chịu phục.
Rồi anh ta bất mãn cúi đầu, chui vào trong lều đã được dựng sẵn.
Trên thực tế, ngoài anh ta ra, gần như cả đội đều không có ai chịu phục Lạc Tú.
Mọi người đều cảm thấy, cử một thằng nhãi vắt mũi chưa sạch đến chỉ huy đám cao thủ bọn họ thật sự hoang đường và khôi hài.
Anh có tư cách đó không?
Tất nhiên lão Hoàng cũng biết điều này, nhưng dù gì cũng bị vướng mặt mũi của lão Dương, bằng không ông ta đã sớm vung cái tát, để thằng nhãi vắt mũi chưa sạch kia cút đi.
Còn muốn dẫn dắt cả đội ư?
Cậu ta không trở thành gánh nặng của bọn họ đã tốt lắm rồi.
Nghĩ đến đây, Lão Hoàng cũng tự mình chui vào trong túi ngủ, nghĩ đến ngày mai sẽ rất khó khăn, không ngờ lại ngủ thiếp đi.
Tiếng côn trùng kêu vang, cả thế giới dần trở nên yên tĩnh.
Tất nhiên, người đầu tiên phát hiện ra điều bất thường chính là Lạc Tú.
Bởi vì hai tiếng sau, bên ngoài ngày càng yên tĩnh, đến nỗi không còn một chút âm thanh nào.
Lạc Tú cau mày, đang định đi ra ngoài xem thử thì một tiếng hét thảm thiết bỗng vang lên.
"Á, cứu tôi với!"
Âm thanh bỗng im bặt.
Mọi người vội vàng thức dậy, Lạc Tú mở cửa xe, nhảy ra ngoài, đám người lão Hoàng đã xếp thành một vòng tròn.

Đợi Lạc Tú bước vào xem xét, người chết không ai khác mà chính là Nhậm Quân.
Hơn nữa anh ta chết rất thê thảm, như thể đã nhìn thấy một thứ gì đó rất đáng sợ, bị dọa đến chết khiếp.
Nhưng sau lưng lại có một vết thương lớn máu chảy đầm đìa, như thể đã bị dã thú nào đó cào rách.
Ngay cả lão Hoàng cũng hơi ngạc nhiên.
Phải biết rằng Nhậm Quân là tông sư Hoành Luyện.
Tất nhiên tông sư Hoành Luyện am hiểu nhất là phòng ngự, cả người đao thương bất nhập, rõ ràng dã thú bình thường không thể tổn thương đến anh ta.
Cộng thêm dã thú làm anh ta bị thương cũng rất kỳ lạ, sau khi anh ta phát ra tiếng hét thảm thiết, lão Hoàng là người đầu tiên thức dậy, nhưng đã không còn nhìn thấy bóng dáng.
Rốt cuộc đây là thứ gì, mà có thể giết chết tông sư Hoành Luyện chỉ trong một đòn?
Phải biết rằng, tông sư đã đến trình độ thở ra cũng có thể giết người, hái lá cũng có thể tổn thương người khác.
Cho dù gặp phải hổ, cũng không bao giờ là đối thủ của tông sư.
Rốt cuộc đó là thứ gì mà có thực lực mạnh mẽ đến thế?
Lão Hoàng sa sầm mặt, đám người Cẩn Du và Đường Huy cũng thế, dù gì ban nãy Lạc Tú cũng đã nhắc nhở bọn họ.
Anh đã bảo bọn họ hãy nghỉ ngơi ở trong xe, nhưng lão Hoàng lại luôn miệng nói rằng Lạc Tú đang nghi ngờ thực lực của ông ta đúng không?
Bây giờ, một thứ gì đó không biết tên đã giết chết Nhậm Quân ngay dưới mi mắt của ông ta, chẳng khác nào đang vả vào mặt ông ta.
Đây mới là điều khiến lão Hoàng càng khó chịu hơn.
Mà lúc này, Huyết Thi Vương đã đi xuống, vừa mới đến gần, Lạc Tú đã lấy tay che mắt Huyết Thi Vương lại, rồi đẩy Huyết Thi Vương quay về xe.

Ý định ban đầu của Lạc Tú là dù gì gần đây Huyết Thi Vương cũng đang kiềm chế bản tính, nếu nhìn thấy thi thể máu chảy đầm đìa, sẽ khó mà nhịn được nữa.
Nhưng trong mắt đám người Cẩn Du, không khỏi khinh thường Lạc Tú hơn, mặc dù bọn họ đã có một người chết.
Nhưng nhìn thấy hành động này của Lạc Tú, rõ ràng là không muốn để cô gái kia phải sợ hãi, nên mới không cho cô ta xem.
Nếu là vậy thì chút tố chất tâm lý cũng chẳng có. Chẳng phải ngày mai khi tiến vào Côn Luân sẽ liên lụy đến mọi người hay sao?
Nghĩ đến đây, lão Hoàng cũng không thể nhịn được, nên tiến về phía xe của Lạc Tú.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement