Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú (Truyện full)

Advertisement

Nhà họ Điền ở sâu trong một ngọn núi lớn tỉnh Bắc, quanh năm trời đông tuyết phủ, phía sau là núi Trường Bạch.
Nghe nói rắn bà thích nhất là được bơi lội trong hồ Thiên Trì núi Trường Bạch, có mấy lần bị người khác nhìn thấy, thậm chí còn lan truyền chuyện cười trong hồ Thiên Trì có thủy quái.
Xe chạy ròng rã một ngày một đêm mới đến gần thôn nhà họ Điền.
Nói là thôn, nhưng khắp nơi đều là biệt thự san sát nhau, xung quanh là cây cối xanh tươi, nhưng lại bị lớp tuyết dày bao phủ, trông rất độc đáo.
Thậm chí ở cổng vào thôn nhà họ Điền còn có một tòa lâu đài khổng lồ. Toàn bộ lâu đài óng ánh, rõ ràng nó đã được điêu khắc bằng băng.
Xe của Đường Hân nhanh chóng đi tới cổng, sau khi xuống xe, Đường Hân liền đi thẳng vào trong.
“Em trai, tôi chỉ lái đến đây thôi.” Tài xế không muốn tiến lên phía trước nữa, mà mang theo nỗi sợ hãi, nếu Lạc Tú không đưa nhiều tiền cho ông ta, còn lâu ông ta mới muốn chở Lạc Tú đến nơi quỷ quái này.
Dù gì đây cũng là thôn nhà họ Điền.
Nổi tiếng ăn tươi nuốt sống người khác.
Lạc Tú cũng không gây khó dễ cho tài xế, sau khi xuống xe, anh giẫm lên lớp tuyết, đi thẳng vào cổng thôn nhà họ Điền.
Cũng không có ai chặn ở cổng, dù gì rất nhiều người đều biết rõ đây là đâu, một khi đi nhầm vào, rất có khả năng sẽ không ra ngoài được.
Lúc Lạc Tú đi tới, anh khẽ cau mày lại, luồng yêu khí thật mạnh mẽ.
Vừa đi qua lâu đài được chạm khắc bằng băng, đập vào mắt là một đập nước lớn, những cây ngô cao được chất thành đống ngay ngắn, nhưng xung quanh đã đứng đầy người, đen kịt cả một vùng.
Rõ ràng Đường Hân đã thông báo cho người nhà họ Điền, bà lão đứng đầu chính là tổ mẫu của Điền Kỳ Kỳ.
Điền Kỳ Kỳ lo lắng nhìn Lạc Tú, cô ấy không ngờ Lạc Tú lại theo cô ấy đến đây, bây giờ vẻ mặt đang tràn đầy lo lắng.

 

Dù gì cô ấy cũng từng chứng kiến bản lĩnh của tổ mẫu, bây giờ anh lại đến đầm rồng hang hổ như nhà họ Điền, làm sao Điền Kỳ Kỳ có thể không lo lắng chứ?
Đường Hân cười khẩy nhìn Lạc Tú, ánh mắt tràn ngập vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Cô ta đã nhắc nhở đối phương rồi, nhưng rõ ràng đối phương không tin lời cô ta, nếu bây giờ đối phương đã muốn tìm đường chết, vậy thì cứ để đối phương xem thử, rốt cuộc mình nhỏ bé đến nhường nào, trêu chọc sự tồn tại mạnh mẽ như thế nào.
“Chàng trai trẻ, cậu rất can đảm đấy.” Lão tổ mẫu chống gậy đầu rồng, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
“Bà giao người ra cho tôi.” Lạc Tú lạnh lùng nói.
“Anh Lạc, anh mau đi đi, bọn họ không phải là người bình thường.” Điền Kỳ Kỳ không nhịn được hét lớn.
“Không sao đâu, có anh Lạc của em ở đây, cho dù hôm nay trời có sập, anh cũng chống đỡ thay em.” Lạc Tú mỉm cười với Điền Kỳ Kỳ, phớt lờ đám người đen kịt ở trước mặt.
 “Ha, cậu cũng mạnh miệng đấy.” Lão tổ mẫu chống gậy đầu rồng, mấy người đàn ông cao lớn cởi trần bước ra từ trong đám người ở phía sau.
Điền Kỳ Kỳ nhất thời sốt sắng, khóc lóc nói.
"Lão tổ mẫu, cháu cầu xin bà hãy tha cho anh Lạc, anh ấy vô tội."
"Bà đã cho cậu ta một cơ hội rồi, nhưng bản thân cậu ta lại không biết quý trọng, không ngờ còn mơ mộng hão huyền cứu người ra khỏi nhà họ Điền?"
“Ngay cả một vị tông sư võ đạo cũng không có bản lĩnh này.” Lão tổ mẫu nở nụ cười giễu cợt.
"Cậu tưởng đây là đâu mà muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?"
“Bà lão, tôi nói lại lần cuối, nhân lúc tôi còn chưa nổi nóng, bà hãy giao người ra cho tôi.” Lạc Tú vẫn rất bình thản, nhưng đã hơi mất kiên nhẫn.
Anh không ngại đại khai sát giới ở đây.
“Ha ha, cậu đúng là ngày càng mạnh miệng, nhiều năm như vậy, cậu là người đầu tiên dám ăn nói như thế trên địa bàn nhà họ Điền chúng tôi.” Lão tổ mẫu nhìn Lạc Tú bằng ánh mắt đầy sát khí.

 

Bà ta biết Lạc Tú có chút võ thuật, hơn nữa còn là một cậu chủ giàu có.
Nhưng bọn họ đang đứng ở đâu?
Đó chính là nhà họ Điền mà mấy nghìn quỷ đều phải sợ.
Càng nổi tiếng ở tỉnh Bắc.
Ai dám đến đây giở thói ngang ngược chứ?
Nếu hôm nay bọn họ thả thằng nhãi này rời đi, chẳng phải sẽ hạ thấp danh tiếng của nhà họ Điền bọn họ à?
Sau này còn ai sẽ sợ sệt tôn kính nhà họ Điền bọn họ nữa.
Do đó, hôm nay, thằng nhãi này chỉ có một con đường chết.
Chỉ là một người bình thường thôi mà, muốn giết thì giết thôi.
Nghĩ đến đây, lão tổ mẫu bỗng nhìn về phía Đường Hân.
“Đường Hân, tôi cho cô một cơ hội, nếu cô bắt được cậu ta, sau này cô sẽ là người nhà họ Điền.” Lão tổ mẫu bỗng nói với Đường Hân.
Bà ta phải bắt được Lạc Tú để dâng cho rắn bà, bởi vì rắn bà thích nhất là kiểu gà tơ này.
Bà ta đã ngửi thấy khí tức này trên người Lạc Tú.
Khí tức trẻ trung, năng động, lại không phá vỡ Nguyên Dương.
Đường Hân cau mày, do dự một hồi, dù gì cô ta và Lạc Tú cũng không thù không oán.
"Sao thế? Cô không muốn à?" Lão tổ mẫu quát mắng.
Đường Hân nhất thời bật dậy, cho dù giữa hai người không thù không oán, cũng không thể nào trở thành chướng ngại để ngăn cản cô ta tiến về phía trước.
“Anh hãy bó tay chịu trói đi, để giảm đi chút đau khổ, coi như nể tình chúng ta đã quen biết nhau.” Đường Hân bước ra ngoài, nhìn Lạc Tú từ tốn nói.
“Dù gì chúng ta cũng quen biết nhau, nên tôi không muốn ra tay với anh.” Đường Hân lại ngạo mạn nói.

 

“Cô cũng xứng ra tay với tôi à?” Lạc Tú bỗng tức đến mức bật cười, lắc đầu nói.
Nhưng câu nói này đã chọc giận Đường Hân.
“Đúng là u mê không tỉnh, ngu xuẩn mất khôn.” Đường Hân sa sầm mặt nói, trên ngón tay phải nhất thời bùng lên một ngọn lửa.
"Tôi đã sớm nhắc nhở anh rồi, bây giờ tôi đã không còn giống như ngày xưa nữa, nếu anh khăng khăng muốn chết, vậy thì tôi sẽ tác thành cho anh." Dứt lời, Đường Hân bỗng tiến lên một bước, vung tay phóng ra một ngọn lửa về phía Lạc Tú.
Lạc Tú chẳng thèm đoái hoài đến nó.
Mà chỉ mở miệng nói một chữ.
"Cút!"
Chữ cút vừa được thốt lên, giống như tiếng sấm nổ, nói là làm ngay.
Ngọn lửa của Đường Hân bị dập tắt ngay tức khắc, như thể đã gặp phải một thứ cực kỳ đáng sợ.
Mà Đường Hân cũng bị một chữ này chấn động đến mức mắt mũi tai đều bắt đầu chảy máu.
Không những thế, ngay cả những người có mặt trên quảng trường cũng bị chấn động đến mức bay ra ngoài ngay.
Chỉ có Điền Kỳ Kỳ là không sao, nhưng ngay cả lão tổ mẫu của Điền Kỳ Kỳ cũng không nhịn được lùi về sau một bước, nhìn Lạc Tú bằng ánh mắt đầy kinh ngạc.
Nếu Điền Kỳ Kỳ không có ở đây, e rằng Lạc Tú vừa mới mở miệng, đám người có mặt tại đây đã sớm chết sạch rồi.
Tông sư đều có thể giết người bằng hơi thở, với thực lực hiện tại của Lạc Tú, làm sao có thể không làm được?
Đường Hân là người lấy làm lạ nhất, thậm chí cô ta còn là người cảm thấy khó tin nhất.
Cô ta không hiểu, bằng cách nào mà Lạc Tú chỉ thốt ra một chữ lại mang đến uy lực khủng khiếp như vậy?
Tại sao chỉ trong một chữ đã nhất thời hạ gục nhiều người như vậy?

 

“Cậu cũng là người tu pháp ư?” Lão tổ mẫu của Điền Kỳ Kỳ sa sầm mặt nhìn Lạc Tú hỏi.
Chuyện này sao có thể?
Đừng nói là Đường Hân, mà ngay cả Điền Kỳ Kỳ cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Lạc Tú cũng là người tu pháp ư?
Đường Hân thật sự không dám tin vào lỗ tai của mình.
Nhưng nếu lão tổ mẫu đã nói như thế, chắc chắn sẽ không có sự nhầm lẫn.
Không ngờ chỉ với một chữ cút đã khiến một đám người chấn động đến mức bay ra ngoài ngay, thực lực này phải đáng sợ đến nhường nào?
Đường Hân cay đắng nhìn Lạc Tú, vốn tưởng rằng ở phương diện nào đó mình đã vượt qua Lạc Tú rồi.
Thậm chí có thể nói là thoát khỏi thứ được gọi là người phàm, nhưng bây giờ cô ta mới biết, trong mắt Lạc Tú, cô ta chỉ là một con hề mà thôi.
“Tôi thật sự đã đánh giá thấp cậu, ngay cả bà lão tôi cũng bị che mắt, nhưng vậy thì sao chứ?” Lão tổ mẫu cười thâm trầm: "Tôi mặc kệ cậu có phải là người tu pháp hay không, một khi cậu đã tới đây, vậy thì hôm nay cậu chỉ có một con đường chết."

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement