Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế? - Phong Thừa Vũ (Truyện full)

Advertisement

Cô hậm hực mắng anh mấy câu. Bàn tay nhỏ nhắn với những ngón thon dài trắng muốt thi thoảng trượt trên tấm lưng trần, vờn qua những khối cơ săn chắc đang dinh dính chút mồ hôi. Từng nhịp đưa đẩy mang theo khoái lạc lan khắp căn phòng làm việc. Ánh sáng hắt lên khuôn mặt thanh tú, làm nước da vốn đã trắng lại như được phủ bạc, diễm lệ vạn lần. Đôi mắt ấy, khi thì long lanh nhìn anh, vừa mênh mang vừa êm dịu, khi lại nhắm nghiền hưởng thụ hương vị tình ái của anh. Phong Thừa Vũ hoàn toàn bị vẻ đẹp ngọt ngào ấy mê hồn.
Vòng tay đưa ra sau nhất định bám víu trên cổ anh không chịu buông. Còn đôi chân thon nhỏ quắp chặt lấy hông, như rắn nhỏ quấn lấy con mồi. Cố gắng ghì lại, mong có thể giảm lực tác động đôi chút. Cảm giác tê dại thế này, cô thực sự chịu không nổi nữa.
"Ghét đến nỗi ghì chặt lấy không chịu buông?"
Phong Thừa Vũ vừa trêu đùa vừa bế cô vào trong phòng nghỉ, vật nam tính không thèm rút ra, cứ để nguyên tư thế đó đi vào. Mỗi bước chân của anh, lại khiến vật đó động đậy phía bên trong nơi chật hẹp. Cô gái nhỏ gần như vô lực gục lên ngực anh, cằm nhỏ tì trên vai, nỉ non không thành tiếng
"Thừa Vũ, tha cho em đi"


Anh vì thấy cô dáng vẻ hết sức tội nghiệp nên cũng rủ lòng thương. Nhưng mà là hơn nửa giờ đồng hồ sau đó. Hàn Giai Tuệ như mọi lần, không còn hơi sức nào để mắng anh nữa cả. Cô nằm trên giường kéo chăn vào lòng, tựa vào lòng anh, khép mi mắt. Mùi hương bạc hà nhàn nhạt trên người anh, mùi tóc tơ mềm của cô, mùi vị của khoái lạc giăng đầy căn phòng ấm áp. Cô đưa ngón tay trỏ nguệch ngoạc lung tung trên ngực anh.
"Anh không phải về Lục thành thật à?"
Hàn Giai Tuệ mở đôi mi vốn đang ngắm nghiền, vươn cổ nhìn vào mắt anh. Anh vuốt tóc mềm, ánh mắt xao nhãng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, không để lộ nét cảm xúc nào.
"Tạm thời vẫn chưa"
Ngón tay anh vô tình luồn vào ngọn tóc mềm, cũng không thể nói là không cần về. Làm việc từ xa chỉ tính là tình thế cấp bách ngày một ngày hai. Phong thị không thể một ngày thiếu anh, vậy mà đã thiếu anh nửa tháng rồi. Lục Nghị mấy lần gọi giục, nhưng Phong Thừa Vũ không muốn để cô ở đây một mình, nên vẫn còn dây dưa ở lại.
Thấy Hàn Giai Tuệ không nói gì thêm, anh nhìn xuống đã thấy cô ngủ rồi. Mỗi lần lăn lộn cùng anh xong, cô đều lăn ra ngủ bất tỉnh nhân sự như thế. Âu cũng là do mất sức quá nhiều.


Thấy Hàn Giai Tuệ không nói gì thêm, anh nhìn xuống đã thấy cô ngủ rồi. Mỗi lần lăn lộn cùng anh xong, cô đều lăn ra ngủ bất tỉnh nhân sự như thế. Âu cũng là do mất sức quá nhiều.
***************************
Trong phòng ánh đèn nhỏ ấm áp, Hàn Giai Tuệ trốn trong chăn như con rùa rụt cổ, nhất định chờ đến tối muộn, nhân viên trong công ty tan ca hết mới chịu về nhà. Ai bảo cô da mặt mỏng, dù có kín đáo đến đâu, nhưng cô biết, anh biết, trời biết, đất biết, đến cả cái bóng đèn trong phòng cũng biết, thì cô làm gì còn mặt mũi nhìn ai.
Người ta nói, lúc tới hiên ngang bao nhiêu thì khi về thảm hại bấy nhiêu. Hàn Giai Tuệ ngó nghiêng một lúc thấy thực sự không còn ai mới bước ra khỏi thang máy. Ai bắt gặp cô lúc này không khéo lại tưởng trộm mà ra sức đuổi đánh cũng nên. Phong Thừa Vũ cười cợt cầm lấy tay cô
"Phu nhân Tổng giám đốc, em đường hoàng lên chút xem nào"
Hàn Giai Tuệ liếc xéo anh, mắng mỏ không thương tiếc, rằng tất cả đều tại anh không biết kiềm chế bản thân, hại cô ra nông nỗi này, còn nói vì anh nên rốt cục tối nay cô cũng chưa mua được đồ.


Hành lang vắng lặng, Hàn Giai Tuệ vô tư càm ràm, không biết rằng có một nhân viên mẫn cán còn tăng ca muộn nãy giờ đã vô tình nghe thấy hết những gì cô vừa nói.
**************************
Sau hôm ấy, thỉnh thoảng Hàn Giai Tuệ lại đến Phong thị. Nhân viên ở đây vẫn không rõ lai lịch của cô thế nào, chỉ biết rằng cô có thẻ từ ra vào công ty, mà thẻ từ của cô là loại cao nhất, có thể mở được cả cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc.
Hôm nay, Hàn Giai Tuệ tan học đã vội về nhà, cô vào bếp chuẩn bị bữa tối. Xong xuôi lại muốn chờ anh tan làm. Thế là cô lái xe đến công ty, dùng thẻ anh đưa cho, đi thẳng lên phòng làm việc.
Hình như Phong tổng không có trong phòng, cô gõ cửa hai lần không thấy động tĩnh thì quẹt thẻ để vào. Bên trong sáng đèn, nhưng yên ắng bao trùm. Hàn Giai Tuệ ngồi xuống ghế. Trên bàn làm việc có một hộp dâu tây tươi, loại giống hệt mọi lần anh vẫn mua cho cô. Nhìn những trái dâu đỏ au xinh đẹp xếp ngay ngắn trong hộp giấy tinh tế , cô không giấu được nụ cười tươi tắn. Người đàn ông cô yêu lại luôn chiều chuộng cô như vậy, thật hạnh phúc làm sao.
Hàn Giai Tuệ đang nghĩ lát nữa cô nên cảm ơn anh thế nào, anh sẽ thích một nụ hôn vào má hay một cái ôm thật chặt? Có lẽ người tham lam như Phong Thừa Vũ sẽ thích cả hai. Dù sao thì những thứ đó không mất tiền mua, nên cô cũng không cần tiếc anh làm gì. Cô ngốc nghếch cười một mình, bên ngoài có tiếng mở cửa.


"Thừa Vũ, cây hồng cạnh ngôi nhà gỗ đã có quả chín, em hái cho anh rồi này"
Một giọng con gái ngọt ngào kèm theo tiếng giày cao gót nhịp trên sàn nhà. Cô gái ấy tự nhiên đẩy cửa bước vào.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement