Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế? - Phong Thừa Vũ (Truyện full)

Advertisement
Vài tia nắng tinh nghịch đùa giỡn ngoài cửa sổ, xuyên qua lớp rèm cửa mong manh, hắt một lớp ánh sáng lên khuôn mặt đẹp đẽ, tĩnh lặng.

Người đàn ông ưu nhã nửa nằm nửa ngồi, tựa đầu trên thành giường, đưa đôi mắt ưng xanh thẳm như ngọc ngắm nhìn cô gái bên cạnh. Ánh mắt anh dịu dàng, ôn nhu cực độ.

Một tay anh bị cô gái nắm lấy, giữ chặt trong lòng. Anh đưa bàn tay còn lại, suốt mấy sợi tóc vừa bị gió thối bay của cô vén ra sau tai. Động tác của anh có phần vụng về nhưng rất nhẹ nhàng, như sợ rằng chỉ cần anh dùng lực mạnh hơn một chút sẽ đánh thức cô dậy.

Cô gái này vì ngấm nước mưa quá lâu nên cả đêm qua không ngủ yên. Nhiễm lạnh đến phát sốt. Người như bị rơi vào băng hỏa, lúc nóng, lúc lạnh. Tâm trạng lại bất ổn, lúc nào cũng trong trạng thái hoảng loạn, sợ hãi. Suốt một đêm mê man không tỉnh. Còn túm chặt lấy anh không buông. Gần sáng mới ngủ yên được một lát.

Nhìn gương mặt tĩnh lặng ôm cánh tay anh vùi trong chăn ấm, bất giác khóe môi anh vẽ lên một đường cong đẹp mắt

"Lúc ngủ thì đáng yêu như vậy, tỉnh dậy lại xù lông giơ nanh giơ vuốt với tôi. Em là yêu tinh à?"

Đúng là yêu tinh thật!

Bị cô giữ chặt một tay như thế, anh chẳng thể làm được việc gì. Định cầm tablet xem chút tài liệu nhưng sợ đánh thức cô gái đang yên giấc bên cạnh nên anh lại đặt xuống. Đến chuông điện thoại cũng chuyển sang chế độ yên lặng.

Khi con người ta không làm gì thì rất dễ buồn ngủ. Vả lại cả đêm hôm qua lo lắng cho cô gái này nên anh không chợp mắt tí nào. Giờ mới thấy có cảm giác muốn ngủ mọt giấc.

********************

Gương mặt đẹp đẽ, tĩnh lặng khẽ động đậy. Đôi mi cong vút chớp chớp, hé dần, hé dần, thích nghi với ánh sáng rồi mở to đôi mắt trong. Thứ đầu tiên cô nhìn thấy là chiếc đèn chùm thủy tinh pha lê xa hoa đắt đỏ trên trần nhà.

Nơi này hoàn toàn xa lạ với cô.

Trên giường cô ngủ còn có đàn ông.

"Aaaaaaaaaaaaaaaa"

Cô vừa hét toáng lên vừa co chân đạp mạnh khiến người đàn ông đang nằm ở mép giường lăn xuống đất.

Người đàn ông giật mình đứng dậy.

Nhưng anh ta làm sao giật mình bằng cô được.

Nét mặt Hàn Giai Tuệ thoáng hoảng hốt, cô lắp bắp

"Phong... Phonggg.... Phong tổng... Sao... sao anh lại ở đây"

Phong Thừa Vũ bị cô đạp một cú đau, tỏ ra tức giận nhưng giọng nói lại trầm ấm xen chút giễu cợt

"Không phải là cô kéo chặt tay tôi nhất định không buông, còn cầu xin tôi đừng đi à?"

Cái gì cơ?

Cô kéo tay hắn?

Còn cầu xin hắn đừng đi?

Thì ra là không hẳn là mơ, bảo sao cô thấy cảm giác lại chân thật như thế.

Nhưng cảm giác trong giấc mơ lại rất dịu dàng, ấm áp, an toàn.

Thấy cô còn thẫn thờ ngồi đó, Phong Thừa Vũ giục

"Mau lên rồi xuống nhà ăn sáng"

Hàn Giai Tuệ sực tỉnh, thoát ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn, vội vàng vén chăn bước xuống giường. Đôi chân trắng muốt lộ ra bị cơn gió thổi vào lành lạnh. Cô nhìn xuống. Trên người cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng rộng thùng thình. Cổ áo tuy được cài hết cúc nhưng so với dáng vóc mảnh mai của cô lại rất rộng, thi thoảng trượt xuống vai, để lộ da thịt trắng như tuyết.

Chắc là áo của anh ta.

Dưới ánh mắt của Phong Thừa Vũ, người Giai Tuệ thoáng nóng ran. Cô vội vàng khép chân, ngồi lại lên giường, kéo chăn che đi, gương mặt đỏ bừng vì dưới áo sơ mi không có gì che đậy.

"Ở đây chỉ có anh và tôi thôi sao?"

Hàn Giai Tuệ nói rất nhỏ, chỉ đủ để Phong Thừa Vũ nghe thấy.

"Cô mong ở đây có ai khác nữa à?"

"Không. Nhưng... nhưng ai đã... đã thay quần áo cho tôi?"

Chẳng nhẽ là anh ta.

Không phải chứ!

Vậy anh ta đã nhìn thấy hết rồi sao?

Nghĩ đến đây, cô cảm nhận nhiệt độ hai bên má tăng lên rõ rệt.

"Cô mong người thay quần áo cho cô là tôi à?

Phong Thừa Vũ quay lưng rời đi để che giấu một nụ cười đắc ý.

Anh xuống nhà, không vào bếp mà đi thẳng vào phòng tắm, ngâm mình trong làn nước mát lạnh để khắc chế dục vọng. Một màn vừa rồi của Hàn Giai Tuệ suýt vượt quá giới hạn kiềm chế của anh.

**************************

Hàn Giai Tuệ đang vuốt nước lên mặt để làm giảm nhiệt độ ở hai bên má.

Sao cô có thể mê man mà túm lấy tên Tổng tài lạnh lùng cường bạo đó, kéo hắn ngủ chung giường với cô chứ?

Lại còn để hắn thay đồ cho cô. Nghĩ đến đấy thôi, hai má cô lại nóng ran.

Cũng may, cô cảm thấy phía dưới không có dấu vết gì, chắc chắn chưa có chuyện gì xảy ra.

Đang mải mê suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng gõ cửa

"Tiểu thư, tôi chuẩn bị quần áo cho cô"

Hàn Giai Tuệ ra mở cửa, bên ngoài là một người phụ nữ lớn tuổi đang cầm trên tay mấy bộ đồ. Cô nhận lấy và nói cảm ơn, còn nhờ bà lấy giúp cốc nước. Giai Tuệ đứng ở cửa quan sát người phụ nữ, bà rất nhanh nhẹn, còn thông thạo địa thế trong căn nhà. Thuần thục như vậy chắc chắn bà ấy là quản gia ở đây. Cô có thể hỏi bà ấy vài chuyện đang thắc mắc.

Một lát sau, người phụ nữ lớn tuổi quay lại cùng với một cốc nước ấm.

"Thím ơi, tại sao cháu lại ở đây?"

"Tối qua cậu chủ đã đưa tiểu thư về đây, người cô ướt sũng, lạnh như băng, còn sốt cao, mê man hoảng loạn. Cậu chủ đã bảo tôi chăm sóc tiểu thư"

"Vậy thím là người đã thay đồ cho cháu phải không"

Người phụ nữ gật đầu

"Đêm qua lúc cô lên cơn sốt cứ bám chặt tay cậu chủ không buông, cậu chủ đã thức suốt đêm chăm sóc cô"

Tảng đá nặng đè nén bấy lâu trong lòng Giai Tuệ được gỡ bỏ. Thì ra không phải là anh ta thay quần áo cho cô. Nếu không cô không còn mặt mũi nào mà xuống dưới đó nhìn mặt anh ta nữa.

Coi như là tên háo sắc đó còn có chút liêm sỉ.

Thấy cô vẫn đứng im đó, ánh mắt đầy vẻ hoài nghi, người phụ nữ lại lên tiếng

"Cậu chủ nhìn thì có vẻ lãnh đạm thế thôi, chứ cậu ấy không phải là người xấu, chắc chắn không làm hại cô đâu. Cậu ấy cũng chưa bao giờ đưa người phụ nữ nào về đây cả"

Nói rồi người phụ nữ quay đi, cậu chủ bảo bà có thể về nhà nghỉ ngơi mấy ngày, khi nào cần cậu chủ sẽ gọi.

***********************

Phong Thừa Vũ đeo tạp dề đứng trong bếp nấu vài món đơn giản. Mùi thức ăn thơm phức lan tỏa khắp căn phòng.

Hàn Giai Tuệ từ trên cầu thang bước xuống đã thấy anh đang rửa tay. Hôm nay, anh không mặc âu phục mà mặc bộ quần áo phong cách thể thao thoải mái, gần gũi. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh trong bộ dạng như vậy. Không phải là kiểu xa cách, tự phụ của giới nhà giàu xã hội thượng lưu, lạnh lùng cao vời vợi, khó có thể với tới. Nắng lúc này chiếu từ ngoài cửa vào khiến cho cô nhìn anh có cảm giác bình di, gần gũi, ấm áp hiếm thấy.

Nhìn thấy bóng dáng của cô, Phong Thừa Vũ ngồi xuống ghế, cầm lên một miếng bánh mỳ cho vào miệng

"Cô không xuống nhanh thì tôi sẽ ăn hết đấy"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement