ẩn – Trần Phong

Advertisement
Chương 373: Anh dám lấy không?"Quá quắt? Tôi quá quắt cái gì? Chẳng phải tôi vẫn cho thằng vô dụng này một trăm nghìn sao?", Bành Diễm Phương bĩu môi, tỏ vẻ phản đối.Sau đó bà ta lại chuyển mắt sang Trần Phong: "Trần Phong, hoa hồng tám trăm nghìn đó, buổi sáng tài vụ đã chuyển vào thẻ cậu nhỉ?"."Gửi vào thẻ cháu rồi...".Trần Phong còn chưa nói xong Bành Diễm Phương đã không nể mặt ngắt lời: "Nếu đã chuyển vào thẻ cậu rồi thì cậu lấy ra đi, vừa hay mọi người đều có mặt, cậu chuyển bảy trăm nghìn cho Thế Bình trước mặt mọi người đi".Bành Diễm Phương vẫn nhìn Trần Phong không chịu thôi, bà ta nhất định phải lấy được bảy trăm nghìn trong tay Trần Phong, nếu hôm nay không lấy được, đợi Trần Phong ra khỏi cánh cửa này từ chức rời khỏi Trung Hải thì muốn lấy cũng khó."Ngại quá, tám trăm nghìn đó cháu tiêu hết rồi", Trần Phong mỉm cười.Tiêu hết rồi?!Mọi người kinh ngạc, sáng vừa mới chuyển chiều đã tiêu hết? Lừa quỷ à?"Trần Phong, cậu tưởng bọn tôi là đồ ngốc à?", Bành Diễm Phương ngay lập tức bùng nổ: "Sáng vừa chuyển hoa hồng, tối cậu đã tiêu hết rồi? Đó là tám trăm nghìn không phải tám mươi đồng! Cậu không muốn chia cho Thế Bình thì cứ nói thẳng, lấy lí do vớ vẩn đó ra lừa người khác hay lắm à?", Bành Diễm Phương sắp tức chết rồi, bà ta không ngờ, Trần Phong lại bịa ra cái cớ sỉ nhục IQ họ như vậy.Trần Phong lắc đầu cười: "Cô Bành, cháu cảm thấy cháu phải nói với cô một việc, hoa hồng đã chuyển cho cháu lúc sáng thì đúng, nhưng tám trăm nghìn đó không phải của một mình cháu. Lúc đầu người đến Bệnh viện Đông Đình bàn chuyện hợp tác với cháu còn có Lý Nhạc, nên tám trăm nghìn đó cháu đã chia cho Lý Nhạc hai trăm nghìn"."Vậy còn sáu trăm nghìn đâu?", Bành Diễm Phương hung dữ nhìn Trần Phong."Sáu trăm nghìn còn lại, cháu bảo Lý Nhạc đi mua xe rồi", Trần Phong hờ hững nói.Tất cả lại lần nữa lặng im.Bành Diễm Phương tức đến mức giọng nói cũng bắt đầu the thé: "Trần Phong, tôi thấy cậu rõ ràng là không muốn chia tiền cho Thế Bình đúng không? Cậu vừa đến Trung Hải, đến cả chỗ ở cũng không có thì sao có thể bỏ sáu trăm nghìn ra mua xe?"."Cô Bành không tin thì cháu cũng bó tay", Trần Phong bất lực nhún vai, anh nói thật lòng thật dạ, không thẹn với lòng mình là được, Bành Diễm Phương tin hay không chẳng liên quan gì đến anh hết.Thấy Trần Phong tỏ vẻ lợn chết không sợ nước sôi, Bành Diễm Phương tức điên, bắt đầu ăn vạ: "Tôi mặc kệ! Tôi không cần biết cậu có tiêu tám trăm nghìn đó không, dù sao bảy trăm nghìn cậu nợ Thế Bình không được trả thiếu một xu! Hôm nay cậu phải lấy ra được bảy trăm nghìn, nếu không cậu đừng hòng ra khỏi nhà tôi!"."Bành Diễm Phương, bà biết sĩ diện tí được không?", Vương Hoằng Nghị đập mạnh bàn, tức giận nhìn Bành Diễm Phương, ông ấy không ngờ Bành Diễm Phương lại có thể nói được cái lời uy hiếp như đừng hòng ra khỏi nhà họ Vương, hành vi này có khác gì cướp ngày đâu?"Chú Vương, chú đừng giận", Trần Phong cau mày xoa dịu, anh vốn không định để ý loại người chẳng ra gì như Bành Diễm Phương, nhưng Bành Diễm Phương lại ngày càng được nước lấn tới, còn thế này có lẽ Bành Diễm Phương sẽ ỉa đái lên đầu anh luôn mất.Chuyển mắt sang Bành Diễm Phương, Trần Phong bình tĩnh nói: "Cô Bành, bảy trăm nghìn mà cô nói cháu có thể cho giám đốc Lý".Nghe thấy lời này của Trần Phong Bành Diễm Phương mừng húm, nhưng Lý Thế Bình ở bên cạnh thì lại rùng mình, thằng vô dụng này chắc không phải định...Ngay sau đó, Trần Phong đã chứng thực suy nghĩ của Lý Thế Bình: "Nhưng cô hỏi thử giám đốc Lý xem cháu cho anh ta bảy trăm nghìn, anh ta có dám lấy không?".Anh ta dám lấy không?Câu này như một cái búa tạ vô hình đập vào ngực Lý Thế Bình, khiến mặt Lý Thế Bình trắng bệch."Cậu có ý gì? Cậu cho Thế Bình tiền, sao Thế Bình không dám lấy? Đừng nói là bảy trăm nghìn, kể cả là bảy triệu, chỉ cần cậu cho được thì hôm nay Thế Bình đều dám lấy!", Bành Diễm Phương hoàn toàn không ý thức được xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy Trần Phong đang khiêu khích bà ta."Ha, ha, giám đốc Lý, tôi cho anh bảy trăm nghìn, anh dám lấy không?", Trần Phong cười ha hả, chuyển mắt sang Lý Thế Bình, cơ thể Lý Thế Bình run lên, nhìn Bành Diễm Phương cười ngượng ngập nói: "Bác gái, thôi vậy, thực ra cháu cũng không giúp người anh em Trần Phong nhiều lắm, chuyện tiền nong..."."Chỉ là không giúp nhiều lắm sao?", giọng Trần Phong lạnh đi.Da đầu Lý Thế Bình tê dại, Trần Phong đang ép hắn nói thật, nếu hắn không nói có lẽ Trần Phong sẽ kể hết ra."Bác gái, thực ra, đơn hàng mười triệu kia của người anh em Trần Phong cháu không giúp được gì cho cậu ấy cả, đơn hàng mười triệu kia hoàn toàn do một mình người anh em Trần Phong lấy được, không có quan hệ với bất kì ai", Lý Thế Bình gắng gượng nói, trong lòng thì lại hối hận muốn chết, hắn không nên tham chút công lao mà Bành Diễm Phương nhét cho hắn, giờ thì hay rồi, công lao chẳng lấy được mà mình còn bị nghiệp quật nữa.Bành Diễm Phương sững sờ: "Thế Bình, cháu nói vậy là có ý gì? Đơn hàng của thằng vô dụng này chẳng lẽ không phải cháu đàm phán giúp cậu ta à?".“Không phải, không liên quan gì đến cháu hết”, Lý Thế Bình nghiến răng nói, việc đến nước này hắn cũng chỉ đành nói thật, làm bẽ mặt Bành Diễm Phương.Nếu hắn không thừa nhận, Trần Phong sẽ nói hết ra, rồi Vương Hoằng Nghị chỉ cần sai đại một người đến công ty hỏi thử thì sẽ rõ ràng mọi việc, lúc đó, mặt hắn sẽ bị vả cho đau hơn.“Không liên quan gì tới cháu hết?”, Bành Diễm Phương tức rồi: “Lúc nãy chẳng phải cháu còn nói là cháu đã giúp thằng vô dụng này đàm phán được sao, sao giờ lại nói không phải?”.“Bác gái, cháu hình như… chưa từng nói vậy”, Lý Thế Bình muối mặt phủ nhận, hắn đúng là chưa từng chính miệng thừa nhận, chỉ là sau khi Bành Diễm Phương nói ra thì ngầm thừa nhận thôi.Ngược lại là chính Trần Phong thừa nhận, nhưng bây giờ xem ra Trần Phong lúc đó hoàn toàn coi Bành Diễm Phương là đồ ngốc.“Cháu…”, Bành Diễm Phương suýt thì tức ói máu, bà ta không ngờ bà ta vắt hết óc kiếm lợi cho Lý Thế Bình, thế mà cuối cùng lại bị Lý Thế Bình bán đứng.“Thế Bình, cháu nói thật cho bác gái biết có phải thằng vô dụng này uy hiếp cháu, không cho cháu nói thật không?”, Bành Diễm Phương hơi không cam tâm, bà ta thực sự không chấp nhận nổi sự phản bội của Lý Thế Bình.Lý Thế Bình sắp khóc rồi, não Bành Diễm Phương bị úng nước à? Lời như vậy sao bà ta có thể nói thẳng mặt chứ, dù Trần Phong uy hiếp hắn thì hắn dám nói sao?“Không phải, bác gái. Người anh em Trần Phong không uy hiếp cháu, đơn hàng của Bệnh viện Đông Đình đúng là một mình cậu ấy đàm phán được, cháu không giúp gì hết”, Lý Thế Bình bày vẻ mặt ảo não, hắn chỉ có thể đi đến cùng thôi.Bị Lý Thế Bình vả mặt liên tiếp, Bành Diễm Phương chỉ cảm thấy mặt mình bỏng rát.Việc đến nước này, đừng hòng nghĩ đến việc đòi Trần Phong tiền nữa, Lý Thế Bình không thừa nhận, ai đòi cũng vô ích.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement