Chương 9: Liếm sạch
Tiêu Hoàng Khải biết rõ rằng, Kiều Phương Hạ là loại đàn bà vì tiền mà sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào. Nếu như cô ta thật sự thuần khiết, thì đã không xuất hiện trong bữa tiệc tối nay rồi.
Hơn nữa, không phải cô ta cũng trèo lên giường của Lệ Đình Tuấn vì tiền của nhà họ Lệ sao?
“Vậy mới đúng chứ, kẻ thức thời mới trang tuấn kiệt.” Anh ta lập tức cười nói.
“Cô Kiều cũng biết đấy, sau khi Lệ Đình Tuấn đuổi cô ra khỏi nhà họ Lệ thì cô đã không đáng một xu rồi. Một trăm năm mươi tỷ cũng không phải là không thể đưa cho cô, dù sao thì cũng phải xem biểu hiện của cô thế nào đã.”
Đáy mắt Kiều Phương Hạ ánh lên vài phân châm biếm, chỉ thờ ơ nhìn Tiêu Hoàng Khải, nghe anh ta nói.
Nhìn thấy Kiều Phương Hạ đã lâm vào hoàn cảnh này còn tỏ ra thanh cao, trong lòng Tiêu Hoàng Khải liền cảm thấy vô cùng khó chịu.
Vừa rồi Kiều Phương Hạ vừa làm anh ta mất mặt, nếu như anh ta đòi lại chút quyền lợi từ trên người cô, anh ta sẽ không mang họ Tiêu nữa.
Hơn nữa thái độ của Lệ Đình Tuấn lúc nãy cũng rất rõ ràng, không những không niệm tình cũ, thậm chí còn ở trước mặt bao nhiêu người sỉ nhục Kiều Phương Hạ, nếu như không phải có Kiều Diệp Ngọc xuất hiện đúng lúc cứu nguy, thì không biết bây giờ Kiều Phương Hạ đã bị hạ nhục đến hèn mạt rồi.
Hôm nay anh ta phải dạy cho Kiều Phương Hạ một bài học. Một bài học ra trò, để bù đắp lại nỗi xấu hổ ở bữa tiệc vừa rồi.
Anh ta duỗi tay ra, đưa phần đùi vừa rồi bị cô dí thuốc lá ra, cười nói với Kiều Phương Hạ: “Qua đây nào, giúp anh đây liếm sạch vết máu ở trên đùi đi.”
Kiều Phương Hạ nương theo ánh đèn đường, mới nhìn thấy vết thương trên chân Tiêu Hoàng Khải.
Vài giây sau, cô nâng tầm mắt lên, đáp.
“Được.” Cô nở một cười dịu dàng với Tiêu Hoàng Khải.
Tiêu Hoàng Khải vừa nhìn thấy nụ cười của Kiều Phương Hạ, nhất thời ngơ ngẩn cả người. Cho dù Kiều Phương Hạ không còn sạch sẽ gì nữa, nhưng chỉ cần dựa vào khuôn mặt xinh đẹp và vóc dáng kiều diễm này, cũng đủ khiến người khác khó mà lãng quên, thậm chí còn khiến lòng người bồn chồn.
Tiêu Hoàng Khải quả thực không thể chờ lâu hơn được nữa.
Kiều Phương Hạ đi đến bên Tiêu Hoàng Khải bằng đôi chân trần của mình.
Vốn tưởng rằng trước đây ngay cả một điệu nhảy Kiều Phương Hạ cũng không thèm nhảy với anh ta, nhưng bây giờ lại chủ động bước tới khiến Tiêu Hoàng Khải hào hứng đến mức suýt nữa không thể ngồi yên.
Kiều Phương Hạ đi đến trước mặt anh ta, hơi cúi người xuống, nắm lấy chân phải của anh ta rồi đập mạnh vào cửa xe.
Động tác bất ngờ đó khiến cả người Tiêu Hoàng Khải cũng bị kéo ra ngoài, bàn chân nhỏ nhắn của Kiều Phương Hạ lập tức đạp mạnh vào giữa hai chân anh ta.
Tiêu Hoàng Khải đau đến mức không thốt lên lời, giọng nói tắc nghẽn trong cổ họng, Kiều Phương Hạ cúi thấp người, khẽ thì thầm với anh ta: “Còn muốn tôi liếm cho nữa không?”
Người lái xe và những vệ sĩ ở xung quanh đều sững sờ trước những gì xảy ra trước mắt, mãi cho đến khi Tiêu Hoàng Khải đau đớn rú lên tru tréo như một con heo, bọn họ mới hoàn hồn trở lại, lập tức bao vây Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ bẻ khớp ngón tay, sự đau đớn giúp cho đầu óc của cô tỉnh táo hơn phần nào, cô khịt mũi một tiếng, liếc nhìn đám người xung quanh.
Cô vẫn chưa giải quyết rõ ràng chuyện ở bữa tiệc với Tiêu Hoàng Khải vậy mà bây giờ bọn họ lại tự mình tìm đến cửa.
Dưới ánh trăng sáng, một khung cảnh hỗn độn được phơi bày.
Lệ Đình Tuấn nhìn theo bóng lưng nhỏ bé của cô, vừa rồi anh đã tận mắt chứng kiến cô dạy dỗ cho đám người đó một bài học, liền không khỏi nhíu mày khó hiểu.
Khi còn nhỏ Kiều Phương Hạ chỉ học vài đòn tự vệ, sao có thể đánh người đến mức này được chứ?
Tiêu Hoàng Khải ở trong xe sợ tới mức run rẩy cả người, vội vàng cầm lấy điện thoại, gọi thêm người đến đánh chết Kiều phương Hạ.
Nhưng vừa mở khóa màn hình, một bàn tay đột ngột vươn vào trong xe, siết chặt cổ tay anh ta.
Tiêu Hoàng Khải giật mình đến nỗi mắt mũi xanh mét.
“Anh Tiêu, cậu chủ của chúng tôi muốn nói chuyện với anh.” Bên ngoài xe, một người đàn ông lạnh lùng nhìn chằm chằm anh ta.
Tiêu Hoàng Khải ôm chặt lấy hạ bộ, run rẩy đi đến chiếc xe phía sau, thời điểm nhìn thấy người đàn ông đang u ám ngồi ở ghế sau, anh ta liền cúi người xuống, chột dạ nói: “Anh Lệ.”
“Nghe nói anh muốn nhà họ Kiều biến mất khỏi Hạ Du?” Lệ Đình Tuấn thơ ơ nhìn anh ta.
“Không phải đâu. Tôi…”
“Lưỡi là một bộ phận rất tốt.” Lệ Đình Tuấn cười nhẹ.
“Nhưng tiếc rằng anh lại không biết trân trọng.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |