Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)

Advertisement

Chu Tư Dĩnh nói không sai, nếu sử dụng vai trò của chủ trì buổi tiệc để nói ra những lời đó, đích thực rất dễ dàng khiến người khác hiểu lầm mối quan hệ giữa hắn và Mộ Hồng Nhan, và đây cũng là mục đích thật sự của hắn 

ta. 

Tôi ngồi ở trên ghế sô pha, quay đầu nhìn Mộ Hồng Nhan đang tỏ ra không vui, khẽ cười nói: "Đừng nóng giận, có một người dẫn chương trình miễn phí không phải cũng rất tốt sao?" 

“Cậu cứ đùa giỡn không đúng chổ." Mộ Hồng Nhan tức giận liếc tôi một cái, nhưng nhìn thần sắc lạnh nhạt của tôi, lại nhịn không được mà bật cười. 

Ánh mắt của tôi dừng lại trên khuôn mặt tươi cười như hoa của Mộ Hồng Nhan một lát, tiếp theo liên không tự chủ được mà trượt xuống phía dưới, một đường du ngoạn qua xương quai xanh vô cùng gợi cảm và đáng yêu, sau đó đến ngọn núi cao vút, vòng eo thon gọn, cuối cùng dừng lại ở đôi chân dài trắng nõn dưới làn váy kia. 

Cái này cũng không thể trách ánh mắt của tôi không thành thật được, thật sự hôm nay Mộ Hồng Nhan mặc trang phục lộng lẫy đến mức không ngừng thu hút ánh mắt của tôi. 

Đặc biệt là đôi chân vừa nhỏ vừa dài, vừa trắng vừa thẳng kia, ở dưới lớp tất chân màu trắng như phảng phất hiện ra ánh hào quang lấp lánh, có thể dễ dàng làm cho nhịp tim của tất cả đàn ông gia tốc nhanh hơn. 

Tất cả mỹ nữ bên cạnh tôi, ở phương diện nhan sắc, dáng người và khí chất đều mỗi người một vẻ, ví dụ như Chu Thái Vi thì dịu dàng như nước, cô Y thì quyến rũ từ trong xương cốt, Đới Điềm Điềm lại dâm đãng mê người, Giản Ấu Vi ngây thơ dễ thương, còn Triệu Hổ Phách thì tài sắc vẹn toàn. 

Nhưng nếu muốn từ trong số bọn họ chọn ra người có cặp đùi đẹp nhất, tuyệt đối không phải Mộ Hồng Nhan thì còn ai khác nữa. Thật sự đẹp đến mức kinh tâm động phách, đã vượt quá sự thỏa mãn của tất cả đàn ông. 

Cô ấy dường như cảm nhận được ánh mắt nóng rực của tôi, hai chân của Mộ Hồng Nhan theo bản năng mà nhẹ nhàng run rẩy, đỏ mặt liếc tôi một cái, nhỏ giọng nói: "Lưu manh, cậu đang nhìn cái gì vậy?" 

Tôi nghe vậy liền cười sáng lạn, chế nhạo nói :"Đang nhìn thứ có thể làm cho tâm trạng của tôi cảm thấy sung sướng. 

Khuôn mặt của Mộ Hồng Nhan càng ngày càng đỏ hơn, sau đó quay đầu đi và không nói gì. 

Tôi lại tiếp tục nhìn về phía cô ấy, không chỉ không 

kiềm chế một chút, ngược lại càng nhìn càng lộ liễu. 

Mộ Hồng Nhan rốt cuộc cũng nhịn không được, như oán trách như cầu xin nói: "Thôi được rồi, xung quanh còn nhiều người ở đây mà.” 

“Ý của cậu là đợi đến khi không còn nhiều người, thì có thể yên tâm và táo bạo cho tôi xem đúng không?" Tôi cười nhíu mày. 

Mộ Hồng Nhan tỏ vẻ tức giận, giận dỗi nói: "Thích xem thì cứ xem đi, tôi không để ý tới cậu nữa!" 

Khi tôi đang nói chuyện phiếm với Mộ Hồng Nhan, Cổ Trạch Khải vẫn chậm rãi nói chuyện trên sân khấu. 

Đầu tiên hắn đọc diễn văn hoan nghênh tất cả mọi người tới tham dự buổi tiệc này, tiếp theo lại bắt đầu giới thiệu từng người bạn phú nhị đại được hắn mời tới. 

Từng cái tên công ty hoặc doanh nghiệp được xướng lên, những công tử tiểu thư nhà giàu kia ắt tự nhiên sẽ thu hoạch được từng đợt ánh mắt kinh ngạc và cực kỳ hâm mộ, khiến Cố Trạch Khải cảm thấy mặt mũi của mình cũng tràn ngập sự hãnh diện. 

Nhưng không nằm ngoài dự đoán của tôi, gia tộc của những phú nhị đại này tuy rằng cũng có chút tài sản, công ty và doanh nghiệp của bọn họ ở Lôi Trạch này cũng khá là nổi tiếng, nhưng vẫn chưa đủ để so sánh với vòng tròn phú nhị đại đẳng cấp nhất của Lôi Trạch, càng không nói đến đám người được Bạch Thủy Mặc chọn lọn từ các mối 

quan hệ cao cấp nhất mà tụ tập ở bên cạnh tôi. 

Khoảng thời gian giới thiệu chương trình cuối cùng cũng đã kết thúc, Cố Trạch Khải tiếp tục chủ trì các tiết mục tiếp theo, để cho người ta đẩy ra một cái bánh ngọt lớn sáu tầng, cũng ra hiệu cho ban nhạc và ca sĩ biểu diễn ca khúc chúc mừng sinh nhật. 

Trong tình huống như vậy, thân là nhân vật chính của buổi tiệc, Mộ Hồng Nhan tự nhiên sẽ không thể tiếp tục 

trốn ở góc sô pha nữa, mà theo lời mời của Cố Trạch Khải cùng từng đạo ánh mắt chiều vào, chỉ có thể cố nặn ra một nụ cười lễ phép trên mặt, sau đó đứng dậy đi đến giữa sân khấu. 

Nhưng trong suốt quá trình này, từ đầu đến cuối cô ấy đều nắm chặt một góc áo của tôi, nửa ép buộc muốn tôi đi bên cạnh cô ấy. 

Tôi đối với việc này cũng không ngại, chỉ là cảm thấy 

hành động này của Mộ Hồng Nhan không hiểu sao có chút đáng yêu. 

Mọi người trong đại sảnh đều tụ tập lại xung quanh sân khấu, vây quanh Mộ Hồng Nhan đang đứng ở chính giữa, hợp xướng ca khúc sinh nhật vui vẻ. 

Sau khi ca khúc kết thúc, Cố Trạch Khải nhìn Mộ Hồng Nhan vô cùng chân tình, dịu dàng nói: "Hồng Nhan tiểu thư, chúc cô sinh nhật vui vẻ!" 

“Cảm ơn, cảm ơn mọi người." Mộ Hồng Nhan ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn ta một cái, mà là hướng về phía mọi người hơi hơi cúi đầu cảm ơn. 

Cố Trạch Khải đối với chuyện này cũng không thèm để ý chút nào, bởi vì kế tiếp, chính là phân đoạn mà hắn ta mong đợi nhất, cũng là phân đoạn hắn ta dự đoán có thể làm cho mình nổi bật nhất, chính là tiết mục tặng quà sinh nhật! 

“Hồng Nhan, đây là món quá mà tôi đã tỉ mỉ chọn lựa cho cô, hy vọng cô sẽ thích nó." 

Cố Trạch Khải mỉm cười và lấy món quà mà mình đã chuẩn bị ra, nhất thời khiến cho đông đảo phụ nữ có mặt ở đây đều kinh ngạc. 

"Wow, đây là chiếc túi mới nhất của Hermès phải không?!" 

"Trời ạ, cái túi này cho dù có tiền cũng không chắc có thể mua được đâu, phải đặt hàng trước mới được. Không 

ngờ Cổ thiếu gia lại có thể mua được cái túi này, còn tặng cho Hồng Nhan làm quà sinh nhật nữa chứ!" 

“Cái túi này bao nhiêu tiền vậy?" 

"Ít nhất phải hơn hai mươi vạn! Cái này cũng quá hào phóng đi mất, Cố thiếu gia.” 

Đại đa số nữ sinh đang có mặt ở đây mặc dù xuất thân bình thường, chắc chắn không thể bỏ tiền ra để mua loại túi xa xỉ như vậy, nhưng bọn họ vẫn có chút hiểu biết, đồng loạt tỏ ra vô cùng kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Mộ Hồng Nhan cũng trở nên hâm mộ hơn. 

Có một đại thiếu gia nhà giàu tiện tay liền tặng một cái túi xách xa xỉ phẩm giá hơn hai mươi vạn, hơn nữa còn đang theo đuổi mình, đông đảo nữ sinh hận không thể lập tức thay thế vị trí của Mộ Hồng Nhan. 

Lần này, Cố Trạch Khải có thể nói đã kiếm đầy đủ thể diện, khóe miệng không tự chủ được mà cong lên. 

Đương nhiên, muốn đem hiệu quả lúc này đẩy lên mức cao nhất, còn cần một người đủ tư cách để ủng hộ mình. 

"Ông trời của tôi ơi, quả nhiên không hổ danh là Cố thiếu gia, ra tay một cái là món quà hơn hai mươi vạn, quả thực khiến tôi vô cùng chấn động nha! Tôi chưa bao giờ thấy ai tặng quà sinh nhật đắt tiền như vậy!” 

Vương Hải Lượng hết sức khoa trương liền nhảy ra, như là thấy được chuyện gì đó rất khó tin vậy, biểu cảm 

trên mặt muốn bao nhiêu khoa trương có bấy nhiêu khoa trương, "Có câu nói như thế nào nhỉ? Để biết được một người đàn ông có thật lòng yêu bạn hay không, thì phải xem anh ta sẵn sàng tiêu bao nhiêu tiền cho bạn! Lễ vật quý trọng như vậy, đủ để chứng minh lòng thành của Cố thiếu gia rồi!" 

"Haha, chỉ là một món quà thôi mà, trọng ở tình cảm, chứ không phải ở giá cả. Hơn hai mươi vạn đối với tôi mà nói chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, chỉ cần Hồng Nhan tiểu thư thích, đừng nói hai mươi vạn, cho dù là món quà hai trăm vạn, hay là hai ngàn vạn, tôi cũng sẽ không chút do dự mà mua tặng cho cô." Cố Trạch Khải vẻ mặt hết sức chân thành. 

“Đúng đúng, tình cảm của Cổ thiếu gia đối với Hồng Nhan đã rõ như ban ngày!" 

Vương Hải Lượng như một con chó săn liên tục phụ họa, liền sau đó lại làm ra bộ dạng khó xử, nói: "Cố thiếu gia đã ra tay như vậy, thì những món quà do chúng tôi chuẩn bị... cũng ngại phải lấy ra rồi!" 

Nói xong, Vương Hải Lượng có chút ngượng ngùng đưa ra một hộp mỹ phẩm có nhãn hiệu nào đó, nói với Mộ Hồng Nhan: "Hồng Nhan, đây là món quà tôi tặng cậu. Chỉ đáng giá hơn một ngàn đồng mà thôi, đương nhiên không thể so sánh với Cố thiếu gia rồi, hy vọng cậu sẽ thích.” 

Sau khi Vương Hải Lượng bắt đầu tặng quà, những 

người khác cũng bắt đầu rối rít tặng món quà sinh nhật mà mình đã chuẩn bị. 

Đúng như Cố Trạch Khải dự đoán, điều kiện gia đình của Mộ Hồng Nhan hoàn toàn bình thường, bạn bè hay bạn học của cô ấy đương nhiên cũng đều cùng một giai cấp, giá cả của các món quà cũng không quá đắt, giá trung bình không vượt quá một ngàn đồng. 

 

Ngay cả những người bạn phú nhị đại mà hắn ta mời 

tới, quà tặng tuy rằng sang trọng hơn những người khác một bậc, nhưng đơn giá cũng không vượt quá hai ngàn. Cho nên cái túi xách Hermes hơn hai mươi vạn mà hắn ta tặng, không thể nghi ngờ chính là món quà chói mắt nhất. 

Có món quà này làm nền tảng, hơn nữa hắn ta còn sắp xếp một loạt các tiết mục đáng kinh ngạc phía sau như biểu diễn pháo hoa, bản thân hắn căn bản không tin 

rằng Mộ Hồng Nhan sẽ không có một chút động lòng nào với hắn! 

Cố Trạch Khải tràn ngập lòng tin, nhất định phải thẳng. 

Đương nhiên, hắn cũng không có ý định kết thúc trận chiến này một cách đơn giản như vậy. 

Cố Trạch Khải cười haha nhìn tôi một cái, sau đó ném cho Vương Hải Lượng một ánh mắt mịt mờ, Vương Hải Lượng lập tức ngầm hiểu và gật đầu. 

“Trần Thiên Vị, tất cả mọi người đều đã tặng quà rồi, còn người thì sao?" 

Vương Hải Lượng bỗng nhiên lên tiếng, châm chọc và khinh thường nhìn tôi, nói: "Cố thiếu gia tặng một cái túi xách Hermes hơn hai mươi vạn, không phải người nói mình có tiền hơn Cổ thiếu gia sao? Tôi nghĩ món quà của ngươi chắc hẳn cũng không thua kém chứ?" 

Lời nói vừa dứt, nhất thời khiến cho mọi người đều xôn xao, không ít người đều nhao nhao và thấp giọng bàn 

tán. 

"Người này là ai vậy? Lại dám dõng dạc nói mình có tiền hơn Cổ thiếu gia sao?!" 

"Cố thiếu gia cũng là một trong những người thừa kế của nhà họ Cố ở Tây Nam, tiện tay là có thể mua được một căn nhà ở biệt thự Phong Đình, hơn nữa còn là bạn thân của vị chủ nhân thần bí của căn biệt thự số 1 kia! Người 

này lấy cái gì để so với Cố thiếu gia chứ hả?" 

“Có chút lạ mặt, ở trong giới này hình như chưa từng thấy qua người này." 

“Hình như hắn là bạn học thời trung học của Mộ Hồng Nhan đúng không?" 

"Con mẹ nó, không phải chỉ là một tên gà mờ chỉ biết khoe khoang chứ? Vậy cũng quá ghê tởm đi mất.” 

Khi nghe thấy mọi người xung quanh đang thấp giọng bàn tán, Vương Hải Lượng càng thêm đắc ý, bỗng nhiên bước về phía trước một bước, hùng hổ nhìn tôi với ánh mắt vô cùng dọa người. 

"Sao lại không nói gì? Chột dạ hả?" 

“Trần Thiên Vị, quan hệ của ngươi và Hồng Nhan tốt như vậy, đừng nói với tôi là ngươi tới tham dự tiệc sinh nhật của người ta, lại không chuẩn bị quà nha?"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement