"Cô bé đã hoàn toàn chọc giận tôi rồi đấy, tốt lắm!"
"Các hạ, hôm nay tôi sẽ cho các hạ biết thế nào gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên*!"
*Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên: trong thế giới rộng lớn hơn có những người tài năng hơn chính mình.
Tô Vô Kỵ không kiềm chế nổi cơn giận dữ, hai luồng ánh sáng đen trắng đan xen tản ra xung quanh cơ thể, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một quả cầu tròn thật lớn, sau đó bất ngờ đánh ra.
Tô Du Du nhìn thấy một màn này, phản ứng đầu tiên là sợ hãi, cô bé ấy kìm lòng không được mà lui về sau hai bước.
"Tiểu chủ nhân không cần phải sợ hãi, Tiểu Lam có thể giải quyết được đòn tấn công này, chẳng những không gây tổn hại đến cô, mà Tiểu Lam cũng nhờ đó mà được bổ sung." Lúc này, giọng nói của Tiểu Lam vang lên trong đầu Tô Du Du.
"Ừm."
Tô Du Du lập tức trở nên vô cùng tự tin, cô bé ấy khiêu khích nhìn Tô Vô Kỵ một cái, cười khẩy nói: "Một đòn mạnh nhất? Chỉ là chút tài mọn mà thôi! "
Vừa dứt lời.
Tô Du Du không chút chần chờ, cô bé ấy đã chủ động tiến lên nghênh đón đòn tấn công của Tô Vô Kỵ.
Ầm!
Nương theo một tiếng vang trầm đục, cơ thể nhỏ bé của Tô Du Du cũng bị quả cầu tròn bao phủ.
Sau đó, một luồng sóng dư chấn của cuộc chiến đánh ra bốn phía xung quanh, khiến cho bụi cát nổi cuồn cuộn đầy trời.
"Giải quyết xong."
Tô Vô Kỵ nhìn thấy đòn tấn công của mình đã đánh trúng địch, cho rằng đối thủ của mình chắc chắn sẽ phải bỏ mạng chịu thua, ông ấy lập tức vỗ tay, lộ ra một nụ cười đắc ý, khinh thường nói: "Vậy mà còn nói tôi là chút tài mọn, ha ha, ai mà chả biết mạnh miệng chứ, nhưng đến cuối cùng chẳng phải đã chết trong tay tôi sao, bị tôi đánh thành bụi luôn rồi đấy chứ?"
"Tô Thương, cháu đã thấy rồi chứ, thấy ông cố lợi hại không. Ông nói cho cháu biết, đây là ông chỉ mới bỏ ra chút thực lực mà thôi, còn nếu như phơi bày thực lực chân chính của ông ra thì ngay cả chính ông cũng cảm thấy sợ hãi." Tô Vô Kỵ vô cùng nghiêm túc nói.
"Lợi hại, lợi hại ạ." Tô Thương nghe vậy, cười phối hợp với ông cố.
"Ha ha, chuyện nhỏ mà thôi."
Tô Vô Kỵ vô cùng đắc ý, ông ấy vừa đi về phía Tô Thương, vừa mở miệng khoe khoang nói: "Ông cố đây đã tung hoành thiên hạ cả đời, đã gặp phải quá nhiều đối thủ, trải qua rất nhiều trận chiến, kinh nghiệm phong phú ra sao, bình thường ông còn không thèm để loại chiến đấu này vào trong mắt."
"Tô Thương, nể tình cháu là chắt trai của ông, với thân phận của một người từng trải ông sẽ chia sẻ kinh nghiệm cho cháu."
Tô Vô Kỵ giống như một giáo sư lão làng dạy học, ông ấy nói: "Thật ra trước khi lao vào đánh nhau, điều kiêng kị nhất chính là mạnh miệng, cũng chính là khoác lác."
"Vừa rồi cháu cũng đã nghe thấy rồi chứ, cái người kia cứ luôn miệng nói ông là chút tài mọn, còn vô cùng kinh thường ông, nhưng kết quả thì sao?"
Tô Vô Kỵ đắc ý nói: "Nhóc đó đã bị ông đánh thành mảnh vụn, ngay cả hài cốt cũng tan tành. Bởi vậy có thể thấy được, khoác lác không có tác dụng gì, đánh nhau thì cứ đánh nhau, chứ ở đó khoác lác làm gì."
"Ông cố."
Tô Thương sờ nhẹ sống mũi, anh cười khổ nói: "Nhưng sao cháu lại nghe thấy, nãy giờ ông cứ khoác lác vậy."
"Ông..."
Tô Vô Kỵ nhất thời có chút xấu hổ, nhưng vẫn mặt dày nói: "Ông nào có như thế, cháu thì biết cái gì, ông làm vậy là đang gây hoảng sợ cho đối thủ!"
"Ông muốn cho đối thủ biết, ông rất mạnh rất mạnh đó, từ đó sẽ bắt đầu sợ hãi ông từ tận sâu trong thâm tâm."
"Muốn đánh bại một người, đầu tiên là phải bắt đầu từ trái tim của người đó. Ông cố và cháu chính là đánh bại cô bé ấy từ đáy lòng, cho nên mới thành công."
Tô Vô Kỵ bĩu môi nói: "Kiến thức trên phương diện này nhiều lắm, cháu cứ chậm rãi học tập."
"Được, ông cố." Tô Thương phối hợp gật đầu.
"Ừm, Tô Thương... À không, ông nên gọi cháu là sư phụ rồi."
Tô Vô Kỵ hài lòng gật gật đầu, sau đó nói: "Sư phụ, vừa rồi sư phụ lại bị người kia dọa sợ sao?"
"Không có." Tô Thương thành thật lắc đầu.
"Sao có thể được, người đó chính là..."
"Ông cố, trước hết ông đừng nói gì cả, ông hãy quay đầu lại nhìn xem, có bất ngờ đó."
Tô Vô Kỵ còn muốn nói cái gì đó, thế nhưng Tô Thương lại nở nụ cười cắt ngang.
"Bất ngờ? Có thể có bất giờ gì... Mẹ kiếp!"
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |