Tôi Trúng Số Rồi! - Phong Bất Tiếu

Advertisement
Chẳng bao lâu sau, Mễ Na biến mất khỏi tầm mắt của Trương Phong.

Vẻ mặt Trương Phong vô cùng bất đắc dĩ, vì quan hệ giữa anh với Mễ Na không dễ dàng gì mới dịu đi một chút.

Lúc này, bởi vì sự xuất hiện của Lâm Tiểu Mạn, đột nhiên hạ đến mức đóng băng.

Sau khi Mễ Na rời đi, Trương Phong bắt một chiếc taxi và đi về phía trường Đại học Giang Thành.

Cảnh tượng này ở cửa khách sạn khiến Lâm Tiểu Mạn lầm tưởng mình và Mễ Na thuê phòng, cũng khiến Mễ Na lầm tưởng anh là một tiểu bạch kiểm bị phụ nữ bao nuôi.

Nhưng Trương Phong chưa từng làm qua hai việc này, cho nên hiện tại Trương Phong rất phiền muộn.

"Xem ra muốn che giấu thân phận cũng không phải chuyện dễ dàng gì!"

Ngồi trong xe taxi, Trương Phong không khỏi khẽ thở dài.

Hai mươi phút sau, Trương Phong đến trường đại học Giang Thành và bước vào lớp học.

Bởi vì có sự chậm trễ ở cửa khách sạn, khi Trương Phong đến lớp học, gần như tất cả học sinh trong lớp đều đã đến.

Nhưng khi Trương Phong bước vào lớp, tất cả bạn học trong lớp đều nhìn Trương Phong với ánh mắt kỳ lạ.

Trương Phong do dự một chút, sau đó trực tiếp đi về phía hàng sau của lớp học, tìm một chỗ ngồi bên cạnh Nhãn Kính và Vương Hùng.

"Lớp chúng ta xảy ra chuyện gì hả?"

Sau khi Trương Phong nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của các bạn học, trong lòng có chút lo lắng, sợ thân phận của mình bị bại lộ nên hơi chột dạ hỏi Vương Hùng.

"Trương Phong, cậu nói thật cho tôi biết, tất cả tiền của cậu thật sự đều đến từ trúng số sao?"

Vương Hùng hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.

"Ừ... Ừ, nếu không thì tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!"

Trương Phong cho rằng thân phận của mình thật sự bị bại lộ nên vẻ mặt càng thêm chột dạ, lắp bắp đáp lại.

"Cậu không nói dối tôi đúng không?"

Vương Hùng nói với vẻ nghiêm túc.

"Đương nhiên!"

Trương Phong gật đầu.

"Vậy là tốt rồi!"

Vương Hùng thở ra một hơi dài nhẹ nhõm rồi thì thào: "Tôi nói cho cậu biết, trường chúng ta gần đây có một tên trộm. Dù lớp chúng ta chưa có ai bị mất thứ gì, nhưng một số lớp khác đã lần lượt bị mất tiền rồi, gần đây cậu cũng phải cẩn thận một chút!"

"Có người bị mất tiền?"

Sau khi Trương Phong nghe vậy không khỏi sửng sốt một chút, sau đó lập tức hiểu ra tại sao các bạn học trong lớp đều nhìn mình một cách kỳ quái, hóa ra bọn họ đều tưởng lầm mình là trộm.

"Vừa rồi cậu hỏi tôi như thế cũng là đang nghi ngờ tôi là trộm phải không?"

Trương Phong tức giận hỏi Vương Hùng.

Những người khác nghi ngờ mình, Trương Phong vẫn có thể chấp nhận, nhưng anh không ngờ rằng ngay cả người bạn thân nhất của mình là Vương Hùng cũng sẽ nghi ngờ mình.

"Tôi không nghi ngờ cậu, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi!"

Vương Hùng trả lời có phần ngượng ngùng.

"Trương Phong, thật ra mọi người nghi ngờ cậu là chuyện bình thường. Dù sao mấy ngày trước cậu cũng tiêu nhiều tiền như vậy, gần đây cậu lại tiêu tiền như nước, thật sự như hai người khác nhau với trước đây. Bọn họ chắc chắn phải nghi ngờ cậu trước!" Nhãn Kính nói với Trương Phong.

"Thôi bỏ đi, bọn họ muốn nghĩ sao thì nghĩ. Dù sao tôi cũng không phải trộm!"

Trương Phong do dự một chút, cho rằng những gì Nhãn Kính nói thật ra cũng có lý.

Suy cho cùng, trước đây mình chỉ là một tên đi giao đồ ăn nghèo nàn, nhưng bây giờ bỗng trở thành một kẻ tiêu xài hoang phí, rất khác so với trước đây, nghi ngờ mình là điều bình thường.

"Đúng rồi, vừa rồi lớp chúng ta đã nộp phí lớp. Tiền của cậu là anh Hùng nộp!"

Nhãn Kính nói tiếp với Trương Phong.

"Tôi trả lại tiền cho cậu, bao nhiêu tiền?"

Trương Phong hỏi Vương Hùng.

“Quên đi, cũng không bao nhiêu tiền, buổi trưa đãi tôi một bữa coi như trả lại cho tôi!” Vương Hùng thản nhiên nói.

"Vậy được!"

Trương Phong gật đầu.

Kỳ thật, phí lớp trước đây cũng đều là Vương Hùng nộp thay cho Trương Phong, bởi vì anh ta biết Trương Phong không có tiền, sau đó Trương Phong thỉnh thoảng mời Vương Hùng dùng bữa coi như trả tiền cho anh ta.

Tuy rằng ngoài miệng Trương Phong không nói gì, nhưng thật ra anh vẫn luôn giữ chặt chuyện này trong lòng.

"Cộc cộc cộc!"

Ngay khi Trương Phong còn đang ngơ ngác, bên ngoài phòng học đột nhiên có tiếng giày cao gót đạp xuống đất.

Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, các bạn học trong lớp lập tức lên tinh thần.

Giáo viên phụ đạo Tần Lan tay cầm một phần tài liệu giảng dạy, uốn éo bước vào lớp.

Trang phục của Tần Lan hôm nay rất gợi cảm, thân trên là áo sơ mi đen bó sát người, lộ ra chiếc cổ thon trắng như tuyết, dưới sự bổ trợ của nền áo sơ mi đen, khuôn ngực đầy đặn căng tròn đẹp như một con thiên nga được áo sơ mi ôm lấy, lộ ra đường cong hấp dẫn.

Bên dưới là chiếc váy đen bó sát hông ôm sát vào bờ mông quyến rũ, đồng thời để lộ đôi chân thon thả khiến người ta nhìn mà động lòng.

Nhìn thấy sự xuất hiện của Tần Lan, đám bạn nam trong lớp lập tức xao động, nhìn Tần Lan bằng ánh mắt rực lửa.

"Nghe nói... gần đây có vài vụ trộm cắp trong trường của chúng ta. Nếu bạn nào trong lớp bị thiếu thứ gì đó thì phải báo cho cô càng sớm càng tốt, với lại đừng mang những thứ có giá trị vào trường!"

Tần Lan đặt tài liệu giảng dạy trong tay xuống, nhẹ giọng nói.

Nghe xong lời nói của Tần Lan, các bạn học trong lớp đều quay đầu nhìn về vị trí của Trương Phong.

Tần Lan dường như cũng phát hiện ánh mắt của mọi người, nhưng cũng không nói nhiều mà mang vẻ mặt tỉnh bơ nói: "Lấy hết sách giáo khoa ra chuẩn bị lên lớp!"

Trương Phong cảm thấy rất khó chịu sau khi thấy các học sinh trong lớp nhìn mình.

Nhưng anh không thèm giải thích gì cả, dù sao Trương Phong có nói gì thì bọn họ cũng sẽ không tin.



Vị trí của cửa lớp học.

Dương Uy, Trần Văn Văn, Diệp Mị, Tôn Lị và con chó liếm trung thành của Diệp Mị- Mã Hoành Lượng, đang ngồi và thì thầm với nhau.

“Mã Hoành Lượng, cậu đã sẵn sàng chưa?” Dương Uy híp mắt hỏi Mã Hoành Lượng.

"Cậu Dương, cậu yên tâm đi, tôi đều chuẩn bị xong hết rồi!"

Mã Hoành Lượng cười toe toét, sau đó nói tiếp: "Hôm nay đội trưởng Đường vừa thu quỹ lớp, tiền vẫn còn trong cặp sách của cô ấy. Giờ thể dục kết thúc, các bạn trong lớp đều đều đi hết, chúng ta chỉ cần tìm một cách để đưa Trương Phong đến lớp học, sau đó bỏ quỹ lớp vào cặp sách của Trương Phong là được!"

"Hắc hắc, Mã Hoành Lượng, chiêu này của cậu thật là lợi hại!"

Dương Uy cười ranh mãnh, sau đó quay đầu nhìn về phía vị trí của Trương Phong, tàn nhẫn nói: "Trương Phong, lần này tôi xem cậu làm sao? Đấu với ông đây, cậu chỉ có một con đường chết!"

"Hay là, tôi thấy bỏ qua chuyện này đi!"

Diệp Mị có vẻ hơi lo lắng.

"Bỏ đi? Tại sao lại bỏ đi? Cậu quên Trương Phong đã làm nhục cậu như thế nào vào mấy ngày trước sao?" Trần Văn Văn rất bất mãn nói với Diệp Mị.

"Tôi chỉ lo lắng, nếu có người phát hiện thì sao?"

Diệp Mị ngập ngừng nói.

“Diệp Mị, cậu đừng lo lắng, sẽ không có ai phát hiện ra chuyện này đâu!” Mã Hoành Lượng cười nói.

“Vậy thì ai sẽ làm việc này?” Tôn Lị đột nhiên hỏi.

Sau khi mọi người nghe thấy điều này, tất cả đều tập trung ánh mắt vào Mã Hoành Lượng.

"Mã Hoành Lượng, không phải cậu nói rằng cậu rất thích Diệp Mị sao? Bây giờ là lúc cậu bày tỏ tỏ thái độ của cậu..."

Tâm tư Trần Văn Văn rất ác độc, cô ta tự nhiên sẽ không để cho Dương Uy làm chuyện như vậy.

Rốt cuộc, nếu chuyện này thực sự bị phát hiện, thanh danh chắc chắn sẽ hỏng bét, vì vậy cô ta lập nhắm mục tiêu Mã Hoành Lượng.

Mã Hoành Lượng do dự một hồi, sau đó gật đầu nói: "Được, tôi sẽ làm!"

"Mã Hoành Lượng, cậu..."

Diệp Mị mở miệng định nói.

"Diệp Mị, cậu không cần nói gì cả, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho cậu!"

Mã Hoành Lượng nhìn Diệp Mị trìu mến và nói.

Diệp Mị nghe thấy những lời của Mã Hoành Lượng, trong lòng thầm mắng một câu tên ngốc, rồi sau đó không nói nữa.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement