Tôi Trúng Số Rồi! - Phong Bất Tiếu

Advertisement
"Cậu... những lời này của cậu là có ý gì?"

Mã Hoành Lượng nhìn Trương Phong sửng sốt một phen.

Trương Phong nhìn Mã Hoành Lượng không nói gì.

"Chủ nhiệm Ngụy, em cảm thấy hiện tại Trương Phong chắc chắn đang có tật giật mình, cho nên mới không dám cho thầy soát người, cái tên Trương Phong này chính là kẻ trộm!"

Mã Hoành Lượng hết sức kích động hô với Ngụy Đức Hải.

Ngụy Đức Hải do dự một hồi, sau đó nhỏ giọng nói với Tần Lan: "Cô Tần, tình huống hiện tại cô cũng thấy đấy, nếu Mã Hoành Lượng và Trương Phong đều có hiềm nghi, tôi cảm thấy cứ tiến hành lục soát người hai đứa là cách tốt nhất!"

"Chủ nhiệm Ngụy, nếu không có người khác cho phép, tự tiện soát người chính là trái pháp luật, thầy tốt nhất nên cân nhắc cho kỹ!" Tần Lan nhẹ giọng đáp lại một câu.

"Chuyện này..."

Ngụy Đức Hải nghe thế, vẻ mặt có chút khó xử.

Bởi vì trong lòng ông ta rất rõ, nếu không có Trương Phong đồng ý, mình soát người là trái pháp luật.

"Chủ nhiệm Ngụy, nếu không thì thế này đi, em soát người Trương Phong, nếu em không lục soát ra được gì thì lại để cho Trương Phong tới soát người em!"

Mã Hoành Lượng thấy chuyện đã đến nước này, đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua, mặt mày kích động hô.

"Thầy cảm thấy ý tưởng này của em không tệ, vậy em soát người Trương Phong đi!"

Ngụy Đức Hải nghe được đề nghị của Mã Hoành Lượng, thoáng chốc đã đồng ý.

Dù sao nếu để cho Trương Phong và Mã Hoành Lượng soát người nhau, cho dù Trương Phong thật sự không phải kẻ trộm, cũng không có bất cứ ảnh hưởng gì đến ông ta, người gánh vác trách nhiệm cũng là Mã Hoành Lượng.

Mã Hoành Lượng bước thẳng đến chỗ Trương Phong, nhưng anh ta cũng không lục soát quần áo của Trương Phong mà đi về phía chỗ ngồi của Trương Phong.



Cực hiển nhiên, trước đó Mã Hoành Lượng đã giấu tiền bên trong ngăn bàn của Trương Phong rồi.

Trương Phong đương nhiên cũng phát hiện ra điều này, sau đó nhìn Mã Hoành Lượng nhẹ giọng nói: "Vì hãm hại tôi, mấy cậu thật đúng là tốn công tốn sức!"

"Hãm hại cậu? Cậu nói bậy bạ gì đó, ai hãm hại cậu hả?"

Mã Hoành Lượng cười khẩy một tiếng.

"Cậu nhớ kỹ cho tôi, một tiếng sau, cậu sẽ phải trả giá thật nhiều vì hành vi hiện tại của mình!"

Lúc này trên mặt Trương Phong hoàn toàn không có vẻ gì là khẩn trương, ngược lại còn rất bình tĩnh.

Bởi vì theo Trương Phong thấy, đám người Mã Hoành Lượng diễn kịch thật sự quá vụng về, một kẻ con ông cháu cha kế thừa 30 triệu tỷ, làm sao có thể trộm tiền được?

Mà lúc này Mã Hoành Lượng lại đang rất đắc ý, bởi vì anh ta biết chỉ cần mình tìm được khoản tiền này bên trong bàn của Trương Phong, Trương Phong sẽ không còn cơ hội xoay mình.

Cả phòng học lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng bước chân của Mã Hoành Lượng lúc đi đường vang lên.

Đám người Dương Uy và Trần Văn Văn thấy Mã Hoành Lượng đang đi về phía bàn của Trương Phong, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.

Mà Diệp Mị lại có chút khẩn trương.

Song khẩn trương nhất vẫn là lớp trưởng Đường Tiểu Mạn!

Đường Tiểu Mạn dường như đã nhận ra chuyện hôm nay có phần không thích hợp, Mã Hoành Lượng có thể chắc chắn nói Trương Phong là kẻ trộm.

Điều này đã nói lên có hai khả năng, khả năng thứ nhất là Trương Phong thật sự là trộm, khả năng thứ hai chính là Trương Phong bị Mã Hoành Lượng hãm hại.

"Không cần tìm nữa!"

Ngay lúc này, Đường Tiểu Mạn đột nhiên đứng dậy cao giọng hô.

Mọi người nghe được tiếng của Đường Tiểu Mạn, thi nhau quay đầu nhìn về phía cô ấy, Mã Hoành Lượng cũng dừng bước, trong mắt mang theo vài phần khó hiểu.

"Tôi nhớ ra rồi, thật ra... khoản tiền kia không bị mất mà bị tôi gửi vào ngân hàng, vừa rồi tôi sốt ruột nên đã quên..."

Đường Tiểu Mạn nắm chặt góc áo nói dối, giọng điệu vô cùng khẩn trương.

Lúc này Đường Tiểu Mạn đứng ra làm rõ hiển nhiên là đang bảo vệ Trương Phong, tuy cô ấy không biết quỹ lớp kia rốt cuộc có bị Trương Phong trộm đi hay không, nhưng nếu để cho Mã Hoành Lượng thật sự tìm được khoản tiền kia ở trong bàn của Trương Phong, vậy thì Trương Phong tuyệt đối sẽ bị ụp lên cái nồi ăn trộm, thậm chí còn có thể bị trường đuổi học.

Cho nên Đường Tiểu Mạn tình nguyện tự mình gánh vác trách nhiệm, cũng không muốn nhìn thấy Trương Phong bị trường đuổi học.

"Tiểu Mạn, em nói cái gì?"

Tần Lan nghe thấy những lời Đường Tiểu Mạn nói, giọng điệu vô cùng khó hiểu.



"Cô... cô Tần, khoản tiền này không bị mất, là... là bị em gửi trong ngân hàng..."

Đường Tiểu Mạn nói lắp bắp.

"Không thể nào!"

Mã Hoành Lượng kích động hô lên, trong tiết thể dục, là chính tay anh ta giấu tiền vào hộc bàn của Trương Phong.

Nhưng lúc này Đường Tiểu Mạn lại nói tiền không mất, có đánh chết anh ta, anh ta cũng không tin.

"Làm sao cậu dám chắc chắn như vậy?"

Đường Tiểu Mạn thấy phản ứng này của Mã Hoành Lượng, càng thêm thấy không thích hợp, trực tiếp phản bác một câu.

"Tôi... cậu quản tôi làm sao mà biết được làm gì! Dù sao chuyện quan trọng như vậy, sao cậu có thể dễ dàng quên như thế!"

Mã Hoành Lượng đột nhiên bị Đường Tiểu Mạn hỏi cho nghẹn họng, nói năng lộn xộn đáp lại một câu.

"Lớp trưởng, cậu nói cậu giữ tiền trong ngân hàng đúng không?"

Trần Văn Văn xem xét tình huống thấy có chút mất khống chế, trực tiếp đứng lên hỏi Đường Tiểu Mạn.

"Đúng... Đúng vậy!"

Đường Tiểu Mạn khẽ gật đầu.

"Nhưng vừa rồi cậu mới nói, học xong tiết thể dục cậu trực tiếp trở lại phòng học, vậy cậu gửi tiền khi nào? Còn cậu gửi tiền vào ngân hàng nào? Có giấy tờ chứng minh không?"

Trần Văn Văn hỏi liên tiếp mấy vấn đề, trực tiếp khiến Đường Tiểu Mạn lơ mơ.

Đường Tiểu Mạn thất thần tại chỗ, hoàn toàn không biết đáp lại thế nào.

"Nếu cậu thật sự gửi tiền vào ngân hàng, không sao, hiện tại cậu dẫn chúng tôi đến ngân hàng lấy tiền, nếu có thể lấy ra được khoản tiền này, chúng tôi sẽ tin cậu, nhưng nếu không lấy ra được, có phải tôi nên nghi ngờ cậu và Trương Phong thông đồng chuẩn bị biển thủ công quỹ không?"

Giọng điệu Trần Văn Văn vô cùng sắc bén.

"Tôi, tôi..."

Đường Tiểu Mạn sốt sắng không biết nói sao, nước mắt lại chảy ra.

"Lớp trưởng, cậu không cần giải thích, nếu bọn họ muốn soát, vậy thì để bọn họ soát là được!"

Đúng lúc này, Trương Phong đột nhiên mở miệng nói một câu.



Trương Phong biết Đường Tiểu Mạn là vì bảo vệ mình nên mới làm vậy, cho nên anh không đành lòng tiếp tục nhìn Đường Tiểu Mạn bị người ta bắt nạt.

"Trương Phong, đây là chính miệng cậu bảo tôi soát đấy!"

Mã Hoành Lượng cười khẩy một tiếng, sau đó trực tiếp đi đến trước bàn học của Trương Phong bắt đầu lục đồ.

Một chốc sau, anh ta tìm thấy dưới hộc bàn một chiếc ví hồng.

"Bốp!"

Mã Hoành Lượng ném ví tiền lên mặt bàn, sau đó hắng giọng nói: "Trương Phong, phiền cậu hiện tại cho tôi một lời giải thích, đây là cái gì?"

Sinh viên trong phòng lúc nhìn thấy Mã Hoành Lượng thật sự tìm được ví tiền bên trong bàn học của Trương Phong, lập tức đều sôi trào!

Tuy trước đó các bạn trong lớp chỉ đang hoài nghi tên trộm trong trường chính là Trương Phong!

Bởi vì gần đây, Trương Phong đã xảy ra thay đổi cực lớn, không chỉ có tiêu tiền như nước, mà còn mời bạn cùng lớp đến nhà hàng Túy Tiên ăn cơm, hoàn toàn không giống như một sinh viên nghèo phải dựa vào giao đồ ăn nhanh để duy trì cuộc sống.

Nhưng khi bọn họ xác định Trương Phong chính là kẻ trộm, ai nấy không khỏi hít sâu một hơi, trong lòng vô cùng chấn động.

"Không nghĩ tới Trương Phong thật sự là kẻ trộm!"

"Đúng vậy, Trương Phong này đúng là quá ghê tởm, bình thường thấy cậu ta ở trường nghèo rớt mồng tơi, nhưng ít ra còn thành thật, không nghĩ tới cậu ta lại là người như thế!"

"Thật ra tôi đã sớm đoán được Trương Phong là tên trộm rồi, bằng không ngày đó cậu ta lấy đâu ra nhiều tiền mời khách ăn cơm như vậy?"

Đám sinh viên bắt đầu nhốn nháo bàn tán.

Vương Hùng và Nhãn Kính quay đầu nhìn Trương Phong, vẻ mặt hết sức khiếp sợ, bọn họ hoàn toàn không thể tin Trương Phong sẽ thật sự làm ra chuyện như vậy.

Mà vẻ mặt của Đường Tiểu Mạn và Tần Lan thì lại quá đỗi kinh ngạc.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement