Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Lời nói của Tô Lam làm cho Phương Ngọc Hoan tức giận, cô ta nói với vẻ khinh bỉ: "Cô nói gì? Cô muốn bị đánh sao?"

Nói xong thì Phương Ngọc Hoan giơ tay muốn đánh Tô Lam.

Tô Lam vươn tay nắm giữ cổ tay của cô ta, lạnh lùng nói: "Phương Ngọc Hoan, cô quậy đủ chưa? Tôi đã nhẫn nhịn cô lâu lắm rồi! Không phải cô muốn có Quan Triều Viễn sao? Tôi đã cho cô, còn chuyện có thể khiến anh ta cưới cô hay không, đó là chuyện của bản thân cô.”

Mặc dù Tô Lam không biết rốt cuộc Quan Triều Viễn và Phương Ngọc Hoan đã kết hôn hay chưa, nhưng theo lời nói lúc nãy của Quan Khởi Kỳ thì cô đã hiểu ra, anh ta nói Phương Ngọc Hoan không phải là người của nhà họ Quan.Vậy là Quan Triều Viễn vẫn chưa kết hôn với cô ta.

Cô không biết vì lý do gì Quan Triều Viễn không cưới Phương Ngọc Hoan, tuy chuyện không liên quan gì đến mình, nhưng cô cảm thấy phiền khi Phương Ngọc Hoan cứ liên tục bám lấy cô không buông, giống như cô là kẻ thù kiếp trước của cô ta!

Nói xong,Tô Lam thả tay đẩy Phương Ngọc Hoan ra, sau đó đi thẳng về phía cửa.

“Tô Lam, cho dù bây giờ Quan Triều Viễn không cưới tôi, anh ấy cũng đã vứt bỏ cô!” Đột nhiên phía sau truyền tới tiếng hét của Phương Ngọc Hoan.

Tô Lam không hề dừng bước, đi thẳng ra ngoài. Thầm nghĩ: "Cô ta bị chó cắn một miếng nhưng không thể cắn lại con chó một miếng để trút giận, cô chẳng muốn vướng vào loại người như Phương Ngọc Hoan, người giống như cô ta chính là oán phụ trời sinh."

Từ phòng vệ sinh đi ra, Tô Lam quay người đi về phía sảnh bữa tiệc, nhưng mới vừa đi được vài bước, đột nhiên cổ tay bị một bàn tay to nắm giữ lại!

Cô hoảng sợ quay đầu thì đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt lạnh lùng, còn chưa kịp nói là anh đã kéo mình ra đến cánh cửa cuối hành lang.

Rời khỏi hành lang, thẳng đến vườn hoa nhà của ông Lý, nơi hoa cỏ rậm rạp ánh đèn ảm đạm khác với ánh đèn huy hoàng và huyên náo rực rỡ của sảnh ở bữa tiệc.

“Anh đưa tôi đến đây để làm gì?” Tô Lam dùng sức hất tay của Quan Triều Viễn ra.

“Tôi có chuyện muốn nói với cô.” Quan Triều Viễn cau mày nói.

“Tôi không muốn nghe!” Nói xong, Tô Lam xoay người chuẩn bị quay lại bữa tiệc.

Quan Triều Viễn bước lên phía trước chặn đường cô, khiến Tô Lam phải vùng vẫy một hồi: “Anh buông tôi ra, có nghe không?”

Quan Triều Viễn không những không buông cô ra, ngược lại còn nắm chặt vai cô: “Cô có biết Khởi Kỳ em ấy đã có bạn gái rồi không? Cách làm của cô bây giờ là kẻ thứ ba chen chân vào cô có biết không?”

Nghe những lời này, Tô Lam sững sờ!

Mặc dù cô không có bất kỳ tình ý gì với Quan Khởi Kỳ, nhưng cô thực sự không biết anh ấy đã có bạn gái.

Nhưng do sự sững sờ của Tô Lam lại khiến Quan Triều Viễn hiểu lầm là cô đang quan tâm đến Quan Khởi Kỳ, cho nên anh lại càng tức giận hơn, dùng giọng điệu ra lệnh nói: "Khởi Kỳ và Tưởng Vân đã hẹn hò nhiều năm, với lại mối quan hệ này cũng đã được hai nhà Quan Tưởng đồng ý, cho nên cô không có cơ hội làm vợ của Khởi Kỳ đâu, vậy nên từ bây giờ tốt nhất cô lập tức vạch rõ ranh giới với Khởi Kỳ, chuyện này truyền ra ngoài không chỉ tổn hại đến danh dự của cô, mà nhà họ Quan chúng tôi cũng rất mất mặt, dù sao tôi cũng không muốn anh em mang chung giày!”

Những lời nói lúc nãy Tô Lam có thể hiểu được, nhưng bốn từ sau cùng anh em mang chung giày khiến cô tức hộc máu, như kiếm đã tuốt vỏ, bốn từ này quả thật là sỉ nhục người khác. Dường như anh chưa từng coi mình là người phụ nữ đúng đắn, ở trong lòng anh cô chỉ là con điếm.

Tô Lam không thể chịu được, giơ tay đánh vào khuôn mặt tuấn tú của Quan Triều Viễn!

Chát...

Một cái tát vang lanh lảnh trong không khí.

Quan Triều Viễn bị đánh sững sờ, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô.1

Phản ứng của Tô Lam khiến Quan Triều Viễn hơi hối hận, cảm thấy mình đã quá lời.

"Anh đã thương lượng với người phụ nữ của anh chưa? Cô ta vừa mới coi thường tôi, bây giờ anh lại đến sỉ nhục tôi? Rốt cuộc mấy người muốn như thế nào?" Tô Lam khàn giọng quát vào mặt anh.

Nghe được lời cô nói, Quan Triều Viễn không kiềm được cau mày hỏi: “Cô ta làm phiền cô sao?”
“Anh làm ra vẻ vô tội là có ý gì? Người phụ nữ của anh như thế nào anh cũng không biết sao?” Tô Lam tức giận nói.

Quan Triều Viễn im lặng cau mày, ngập ngừng nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ cảnh cáo cô ta sau này không được tìm cô để gây phiền phức, nhưng cô phải tránh xa Khởi Kỳ ra!”

“Anh không quản nổi đâu!” Tô Lam kiên quyết phản bác.

"Sự kiên nhẫn của tôi có hạn, cô đừng thách thức giới hạn của tôi!" Quan Triều Viễn im lặng cảnh cáo cô.

Tô Lam không nhịn được cười nhạt: “Quan Triều Viễn, anh tưởng anh là ai? Tôi với anh đã ly hôn rồi, sau này tôi với anh đường ai nấy đi, anh có tư cách gì quản chuyện tôi hẹn hò với người đàn ông khác? Tôi nói cho anh biết, sau này tôi vẫn sẽ qua lại với Quan Khởi Kỳ, đúng, tôi thích Quan Khởi Kỳ, với lại tôi sẽ chuyển đến nhà của anh ấy, tôi …”
Chát …

Lời của Tô Lam còn chưa nói xong, Quan Triều Viễn giơ tay cho cô một cái tát!

Tô Lam bị đánh đến hai mắt lảo đảo một chút may mà chưa ngã xuống.

Quan Triều Viễn chỉ tức giận muốn dạy dỗ cô, không ngờ ra tay nặng như vậy, anh đưa tay ra muốn đỡ cô, nhưng Tô Lam bước tới loạng choạng đẩy anh một cái.

Tô Lam sờ vào khuôn mặt nóng như bốc lửa, nhìn anh nói: "Quan Triều Viễn, lúc nãy tôi tát anh một cái, bây giờ anh tát tôi một cái, chúng ta hòa nhau, sau này tôi không quen biết anh, nếu gặp mặt thì cứ như... người qua đường."

Nói xong, Tô Lam vừa sờ mặt vừa quay đầu bỏ chạy.

Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn bàn tay của mình, trong lòng chua xót đau khổ không nói nên lời, vừa lo lắng cho khuôn mặt của cô, vừa tức giận thái độ của cô đối với mình.

Tô Lam chạy thẳng vào phòng vệ sinh, nhìn đôi má trắng nõn của mình đã sưng đỏ lên, cô nhíu mày, như thế này mà đi ra ngoài rất dễ bị phát hiện, nhưng cứ thế này mà lặng lẽ rời đi lại không hay.
Do dự một hồi, cô đưa tay lên làm hư chiếc kẹp tóc trên đầu, mái tóc dài suôn mượt lập tức bị được thả xuống, cô nhanh chóng thay đổi thành một kiểu tóc mới.

Mấy phút sau,Tô Lam mang giày cao gót trở lại sảnh tiệc.

Lúc này, cuộc bán đấu giá vừa mới bắt đầu, Quan Khởi Kỳ nhìn thấy Tô Lam thì lập tức hỏi: "Cô đã đi đâu vậy? Tìm cả buổi không thấy cô đâu?"

"Tôi đi vào phòng vệ sinh một chút.” Tô Lam mỉm cười trả lời, cảm thấy khuôn mặt vẫn còn nóng như bốc lửa.

“Mà này, sao cô thay đổi kiểu tóc vậy?” Quan Khởi Kỳ nhìn mái tóc của Tô Lam hỏi.

Lúc này, mái tóc dài của Tô Lam mềm mại buông xuống một bên vai, kiểu tóc này vừa hay che được nửa khuôn mặt, nhưng so với vừa nãy còn quyến rũ hơn.

Tô Lam vội vàng sờ tóc của mình nói: “Kẹp tóc của tôi bị gãy, vậy nên chỉ có thể như thế này.”
“Như này càng đẹp hơn.” Quan Khởi Kỳ khen ngợi cô.

Nghe được những lời như vậy, Tô Lam hơi xấu hổ đỏ hết cả mặt, hai mắt rủ xuống, khóe mắt vừa hay nhìn thấy Quan Triều Viễn cách đó không xa, lúc này chỉ thấy con mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm mình, mặc dù cô tự nhủ mình là không quan tâm. Nhưng trong lòng vẫn cứ cảm thấy khó chịu, vậy nên nhanh chóng quay mặt đi, làm như không nhìn thấy anh.

Quan Khởi Kỳ dẫn Tô Lam đi vào trong đám đông, lúc này mọi người đang hết sức chăm chú theo dõi MC buổi lễ trên sân khấu bán đấu giá những vật phẩm do vợ chồng ông Lý quyên góp. . TruyenHD

Quan Khởi Kỳ ôm vai cô, Tô Lam nghiêng người dựa vào, không có dấu hiệu rời khỏi vòng tay của anh ấy.

Nhớ tới lúc nãy Quan Triều Viễn nói Quan Khởi Kỳ đã có bạn gái, hơn nữa đã tiến triển đến mức bàn chuyện kết hôn, cô nên tránh xa anh ấy ra để không bị cô ấy nghi ngờ, nhưng cô lại cảm thấy dường như sự quan tâm của Quan Khởi Kỳ đối với mình đã vượt quá ranh giới bạn bè, điều này có hơi đáng sợ!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement