Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Một lúc lâu sau, cửa phòng mổ mở ra, một bác sĩ mặc áo blouse trắng gấp gáp bước ra.

“Bác sĩ, tình hình sao rồi?” Quan Triều Viễn bước nhanh tới hỏi.

Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, khóe miệng nở nụ cười: "Sản phụ vừa sinh một bé gái, các dấu hiệu sinh tồn của em bé vẫn trong giới hạn bình thường, nhưng dù sao cũng là sinh non một tháng, nên đã được đưa vào l*иg ấp rồi.”

Nghe đến đây Quan Triều Viễn mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó sốt sắng hỏi: "Còn người mẹ thì sao?”

Lúc này, bác sĩ bỗng nghiêm mặt lại: “Sản phụ bị băng huyết sau sinh rất nhiều, đã truyền máu, cần phải nằm viện theo dõi thêm.”

Nghe vậy, hai hàng lông mày của Quan Triều Viễn nhíu chặt, sau đó nói: “Bác sĩ, nhờ ông cố gắng hết sức cứu chữa cho cô ấy.”

"Anh Quan, việc này anh cứ yên tâm, cứu giúp bệnh nhân là trách nhiệm của y bác sĩ chúng tôi.” Bác sĩ trả lời.

Ngay sau đó, Quan Triều Viễn lại hỏi: "Bác sĩ ơi, máu cuống rốn của con gái tôi có thể cứu được con trai tôi không?"

Bác sĩ đáp: "Máu cuống rốn của con gái anh đã được gửi đi xét nghiệm. Chỉ cần hòa hợp nhóm máu là có thể tiến hành phẫu thuật ngay cho con trai anh!"

“Cảm ơn ông.” Quan Triều Viễn nghe xong thì nói một tiếng cảm ơn, sau đó chìm vào trầm tư hồi lâu.

Lâm Minh thấy vậy chỉ đứng sang một bên không dám quấy rầy anh, Lâm Minh biết tâm trí của Quan Triều Viễn lúc này đang rất căng thẳng, nếu máu cuống rốn của con gái không trùng với nhóm máu của Minh An thì không biết anh sẽ đối mặt với chuyện này ra sao. Trong sáu tháng qua, có thể nói Quan Triều Viễn đã dùng tất cả các mối quan hệ của mình để tìm ra tủy phù hợp với Minh An, nhưng đáng tiếc, vì Minh An và anh đều là nhóm máu hiếm, cho nên tỷ lệ thành công tìm được tủy xương phù hợp cho Minh An gần như bằng không, hy vọng duy nhất chính là những anh chị em cùng cha khác mẹ của Minh An có thể có tủy xương phù hợp với cậu bé.1

Quan Triều Viễn dồn hết mọi thứ cho đứa con trong bụng Tô Lam, nhưng nếu lần này không thành công, Minh An có thể sẽ vĩnh viễn phải rời xa anh, anh tuyệt đối không thể chấp nhận một kết quả như vậy. Nhưng dù anh có giỏi giang đến mức độ nào, thì đứng trước hiện thực cuộc sống, anh cũng đều chẳng giải quyết được gì.

Khu nội trú, khoa Phụ Sản.

Hai ngày nay Tô Lam mơ mơ màng màng, lúc ngủ, lúc tỉnh, cả người lâng lâng như nằm trên mây, thân thể mềm nhũn không có sức lực, khi mở mắt ra, mọi thứ đều là một màu trắng tinh. Trong giấc ngủ, cô đang nghĩ về đứa trẻ trong bụng mình, cô có vô số giấc mơ, mơ thấy một đứa bé dễ thương khóc oe oe rơi xuống đất, mơ thấy con lớn lên và chạy về phía mình...

Cuối cùng, sau hai ngày mê man Tô Lam nhập nhèm mở mắt ra.

“Em tỉnh rồi à?” Một giọng nam dịu dàng đột nhiên vang lên bên tai cô.

Tô Lam quay đầu nhìn, là Quan Khởi Kỳ đang mỉm cười nhìn cô. Nhìn thấy anh ấy, cô không khỏi sửng sốt! Sau đó, đưa mắt nhìn xung quanh thêm một lần nữa, tất cả đều là màu trắng, lúc này cô mới chắc chắn mình đang ở bệnh viện.

Sau đó, Tô Lam đột nhiên ngồi dậy, níu tay Quan Khởi Kỳ, gấp gáp hỏi: “Đứa bé, con của tôi đâu?”

Quan Khởi Kỳ vội vàng nói: "Đứa bé rất khỏe, nhưng vì sinh non nên hiện tại đã chuyển vào l*иg ấp.”

Nghe vậy, Tô Lam chần chừ một chút, nhưng vẫn túm chặt lấy tay Quản Khởi Kỳ không buông: “Anh không gạt tôi chứ? Đứa bé vẫn còn sống thật chứ?”

Tô Lam có thể mơ hồ nhớ lại cảnh mình nằm trong phòng mổ, lúc đó dường như cô có nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ, nhưng những chuyện xảy ra sau đó thì cô không biết gì nữa.

Thấy Tô Lam vẫn chưa yên tâm, Quan Khởi Kỳ nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, nói: "Tôi có chụp một bức ảnh của con bé, để tôi cho em xem.”
Nghe vậy, Tô Lam hơi do dự, cô không dám nhận lấy điện thoại từ tay Quan Khởi Kỳ, bởi vì cô sợ, cô sợ đứa con này của mình sẽ giống như đứa con trước của cô, một khi rời đi thì sẽ không bao giờ trở về bên cô nữa.

“Là một bé gái, cực kỳ xinh đẹp và dễ thương.” Quan Khởi Kỳ cười nói với Tô Lam.

Nghe vậy Tô Lam cầm điện thoại, cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên trên màn hình điện thoại hiện lên hình ảnh một đứa bé gái trắng nõn hồng hào đang được bọc trong tấm đệm màu hồng nhạt. Đôi mắt con bé nhắm nghiền, hai bàn tay bé xíu giơ lên ngang đầu, gương mặt ngủ yên rất ngây thơ. Nhưng con bé rất nhỏ, lại rất ốm yếu, khiến người ta vừa nhìn đã dâng lên niềm cảm thương xót xa.

“Sao con bé lại gầy như vậy?” Ánh mắt của Tô Lam vẫn không dời khỏi màn hình điện thoại.
"Vì sinh non nên em bé hơi gầy hơn những đứa trẻ khác, nhưng tôi đã hỏi bác sĩ rồi, không sao cả, sau này cũng không ảnh hưởng gì đến sự phát triển của bé, vài tháng nữa bé sẽ bụ bẫm như những đứa trẻ khác thôi.” Quan Khởi Kỳ an ủi Tô Lam.

Tô Lam đưa tay chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái mình trên màn hình điện thoại, biết được hiện tại con bé đã bình an vô sự, còn gì có thể khiến cô hài lòng hơn thế này? Tô Lam thở phào nhẹ nhõm, nỗi thấp thỏm lo sợ cuối cùng đã có thể bay đi rồi.

Tô Lam trả lại điện thoại cho Quan Khởi Kỳ và hỏi: "Bác sĩ nói khi nào con tôi có thể ra khỏi l*иg ấp?"

"Con bé sinh non một tháng, bác sĩ nói sẽ cần nuôi trong l*иg áp khoảng hai tuần.” Quan Khởi Kỳ trả lời.

“Ừm.” Tô Lam gật đầu, bắt đầu mong chờ thời gian sẽ trôi đi nhanh hơn.
Sau đó, đột nhiên Tô Lam nhớ tới điều gì đó, nên ngẩng đầu hỏi Quan Khởi Kỳ: "À phải rồi, sao anh lại ở đây?”

Tô Lam nhớ rõ cô bị Quan Triều Viễn ép buộc đưa tới đây, sao bây giờ Quan Khởi Kỳ lại xuất hiện ở trước giường bệnh của cô?

Quan Khởi Kỳ ngập ngừng một lúc, sau đó nhìn Tô Lam nói: “Anh họ của tôi gọi cho tôi, bảo rằng em đã sinh con ở bệnh viện này, nhờ tôi đến chăm sóc cho em.” Nghe đến đây, Tô Lam nhíu mày rất chặt. Cô thực sự không hiểu Quan Triều Viễn đang muốn giở trò gì? Anh hao tâm tổn sức ép cô đến đây, mổ bụng lấy con của cô ra, bây giờ không còn hứng thú với cô và cả đứa bé trong bụng của cô nữa, thì lập tức phủi mông bỏ đi, đem mẹ con cô giao lại cho Quan Khởi Kỳ chăm sóc.

Anh đang cố làm gì vậy? Lẽ nào chỉ đơn giản là muốn đùa bỡn cô thôi sao? Nhưng sự bỡn cợt này không phải là quá đáng rồi sao? Làm cho cô đau khổ tột cùng và khiến đứa trẻ bị tổn hại sức khỏe, anh thật sự mắc bệnh tâm thần ư? Thấy Tô Lam im lặng hồi lâu, Quan Khởi Kỳ mở miệng nói: "Hai ngày trước, chị Bình gọi điện nói không thấy em, bà nội tôi lo lắng đến mức suýt báo cảnh sát. Tôi đang định chạy về, thì không ngờ anh họ lại bất ngờ gọi điện thoại cho tôi, nói là em đã sinh em bé, anh ấy có việc quan trọng cần giải quyết, nên nhờ tôi qua đây chăm sóc em.”
"Quan Triều Viễn không phải người! Anh ta là cầm thú, là cầm thú!" Tô Lam đột nhiên không giữ được bình tĩnh, liên tục gào to.

Thấy cô kích động như vậy, Quan Khởi Kỳ vội vàng nắm tay cô hỏi: "Tô Lam, đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải em vẫn chưa đến ngày dự sinh ư? Sao lại đột ngột sinh con?"

“Là Quan Triều Viễn, là anh ta đánh thuốc mê khiến tôi mê man, sau đó bác sĩ mổ lấy thai, con tôi chưa đủ tháng, anh ấy đã bắt con tôi ra khỏi bụng mẹ, nên con tôi mới phải đưa vào l*иg ấp... " Nói đến đây, Tô Lam không thể kìm chế được cảm xúc và bắt đầu òa khóc nức nở.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement