Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Tô Lam bị đánh thức bởi tiếng chim hót ríu rít bên tai.

Vừa mở đôi mắt còn đang ngái ngủ ra, những đồ trang trí và nội thất tinh xảo đã đập vào mắt cô. Tô Lam ngay lập tức nhớ lại chuyện tối qua.

Cô quay đầu thì thấy người bên gối đã không ở đây nữa, chỉ còn lại tấm khăn trải giường lộn xộn cùng chiếc gối vương đầy mùi hương của anh.

May mà anh không có ở đây, bằng không Tô Lam không biết nên đối mặt với anh thế nào nữa. Chuyện tối qua thật sự khó nói.

Sau đó, Tô Lam bất chợt nhìn thấy chiếc đồng hồ trên tường. Chín giờ rồi cơ á!

Trời ạ! Vậy là cô muộn làm rồi.

Vài phút sau, Tô Lam đột nhiên ngồi dậy.

Nhìn xuống cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình dưới chăn, cô nhặt chiếc khăn tắm chết tiệt bị ném xuống đất tối qua lên, quấn quanh người rồi đi vào phòng tắm. Nhưng sau khi tìm kiếm một hồi lâu, cô vẫn không tìm thấy bộ quần áo mình thay ra sau khi tắm lúc tối.

Quần áo của cô đâu rồi? Sao lại biến mất? Phải làm sao đây? Cô mặc gì đi làm bây giờ?

Lúc đang sốt ruột, Tô Lam đột nhiên nhìn thấy một chiếc túi xách trên bồn rửa mặt trong phòng tắm. Trên túi xách có một tờ giấy ghi chú.

Tô Lam cầm lấy tờ giấy một cách ngờ vực, nhìn xuống thì thấy trên đó viết hai dòng chữ phượng bay rồng múa.

Trong sự phóng khoáng của nét chữ hoà lẫn vẻ kiêu ngạo. Tô Lam biết đây là chữ của Quan Triều Viễn.

"Tôi nhờ mẹ Trần giặt quần áo cho em rồi. Em mặc tạm bộ trong túi xách một ngày đi.”

Tô Lam đặt tờ giấy xuống. Lấy trong túi xách ra một chiếc váy lụa màu kaki, kiểu dáng mới lạ, chất vải tốt, hơn nữa còn rất trang nhã.

Thậm chí còn có bộ nội y da báo phong cách nóng bỏng đến mức khiến người ta nhìn thôi cũng phải đỏ mặt.

Tô Lam ném chiếc bikini và qυầи ɭóŧ chữ T ít vài đến mức đáng thương vào trong túi xách một cách chán ghét.

Bộ quần áo và đồ lót này rất quen thuộc với Tô Lam. Cô lập tức nhớ ra đây là đồ Quan Triều Viễn bảo nhân viên của trung tâm thương mại giao đến nhà.

Chắc chắn Quan Triều Viễn đang cố ý giờ trò, định để cô mặc kiểu đồ lót hở hang như vậy. Nghĩ thôi là đã thấy chán nản rồi!

Đúng rồi, hình như trước cô có mua cho anh ta một chiếc qυầи ɭóŧ có hoa văn da báo. Thì ra anh ta đang trả thù mình.

Tuy rằng rất khó chịu, nhưng Tô Lam không có cách nào khác, dù sao cũng không thể không mặc gì ra ngoài được.

Nhìn bộ đồ lót da báo trên người trong gương, đến cả ý định chết đi Tô Lam cũng có.

Nhưng may mắn mà đó là nội y. Khi cô mặc chiếc váy dài màu kaki vào, thứ xuất hiện trong gương là một người phụ nữ thanh lịch cao quý, khác hoàn toàn với hình ảnh khiến người ta phải mơ tưởng hão huyền trước đây.

Tô Lam không có thời gian suy nghĩ vẩn vơ. Sau khi tắm rửa đơn giản, cô xách túi chạy nhanh xuống lầu.

Lúc này, mẹ Trần đã đưa Minh An đến trường mẫu giáo. Còn chị Hồng thì đang bế Xuân Xuân và ăn sáng.

Nhìn thấy Tô Lam, Xuân Xuân vẫy vẫy đôi tay nhỏ của mình và gọi một cách ngọt ngào: “Mẹ, mẹ.”

Tô Lam bước tới, âu yếm chạm vào đầu Xuân Xuân rồi mỉm cười hỏi chị Hồng: "Chị Hồng, Xuân Xuân không sao chứ?"

“Không sao rồi. Khi nào no, chị sẽ cho cô bé uống thuốc. Chắc chỉ hơi cảm lạnh thôi.” Chị Hồng đáp.

Tô Lam gật đầu nói: "Vậy thì phiền chị lo cho con bé. Em muộn làm rồi, giờ phải đi ngay!"

Nghe vậy, chị Hồng nhíu mày, liếc nhìn bữa sáng trên bàn rồi nói: "Em còn chưa ăn sáng mà."

Tô Lam xoay người bước ra ngoài: "Không kịp nữa đâu. Bây giờ đã muộn rồi!"

“Cô Tô…”
Khi Tô Lam chuẩn bị đi tới cửa ra vào, chị Hồng đột nhiên gọi cô từ phía sau.

“Sao vậy? ”Tô Lam nghĩ rằng chị Hồng có chuyện nên quay đầu nhìn chị Hồng, cau mày hỏi.

Nhưng chị Hồng lại đánh giá trên dưới Tô Lam rồi nói: "Cô Tô, hôm nay em rất đẹp!"

Nghe vậy Tô Lam có chút xấu hổ, đỏ mặt, sau đó cô sờ tóc của mình rồi nói: "Cảm ơn chị!"

Nói xong, Tô Lam xoay người rời đi.

Lúc đến nơi thì cũng đã mười giờ rồi.

Tô Lam ngồi vào bàn làm việc, lòng đầy khó chịu. Từ khi đi làm ở đây, cô chưa bao giờ đến muộn.

Cho nên giờ phút này, cô thầm nguyền rủa người khởi xướng trong lòng. Nếu không phải tại anh ta, sao cô có thể dậy muộn như vậy?

Tô Lam dựa vào ghế. Cô thấy khá mệt mỏi, bụng cũng reo lên.

Cũng chẳng trách được, tối hôm qua lao động thể chất nhiều như vậy, bây giờ sao mà không đói được? Nhưng đã mười giờ rồi, cô chỉ có thể chờ bữa trưa rồi ăn luôn cả phần bữa sáng thôi.
Cộc… cộc…

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Tô Lam vội vàng ngồi thẳng người, kêu to: "Vào đi!"

Sau khi cánh cửa được đẩy ra, chỉ thấy chị Tiểu Lệ bước vào.

Chị Tiểu Lệ đặt một phần thức ăn gọi bên ngoài lên bàn của Tô Lam, mỉm cười nói: "Quản lý Tô, đây là đồ ăn sáng shipper vừa đưa đến cho cô đấy."

Nhìn thoáng qua bữa sáng trên bàn, Tô Lam cau mày nói: "Tôi không gọi đồ ăn sáng mà?"

Chị Tiểu Lệ hơi bất ngờ. Sau đó ánh mắt cô ta dán vào cái cổ bằng phẳng của Tô Lam rồi nhếch mép, hỏi: "Quản lý Tô, chắc là do người theo đuổi cô đưa đó? Có lẽ anh ta lo cô không ăn sáng thì sẽ đói.”

Nghe vậy, Tô Lam căng mặt lên, nói: "Cảm ơn chị Tiểu Lệ."

Lúc này, cô đã biết ai gọi đồ ăn sáng đến cho mình rồi.

“Vậy thì tôi ra ngoài làm việc đây.” Sau đó chị Tiểu Lệ che miệng và lùi ra ngoài.
Sau khi cánh cửa đóng lại, Tô Lam nhìn chằm chằm đồ ăn sáng mười giây. Ban đầu cô bất mãn nên định không ăn.

Nhưng thực sự bụng cô đang biểu tình, cứ cồn cào mãi nên cô tự nhủ: Phải xem bữa sáng là gì rồi mới quyết định

Vậy mà bên trong lại là món xúc xích giăm bông trứng và bánh nướng yêu thích của cô. Còn có cả cải bẹ và một ly sữa đậu nành nóng nữa.

Nhìn thấy mỹ thực, Tô Lam không kìm lòng được nữa, cầm bánh nướng lên cắn một miếng lớn.

Sau khi ăn hết nửa quả trứng và bánh nướng, Tô Lam đang nhai thức ăn trong miệng thì trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh chị Tiểu Lệ nhếch mép cười khi nhìn thấy cổ cô.

Tô Lam lập tức để trứng và bánh nướng trong tay xuống, đứng dậy đi tới tủ sách rồi lấy một chiếc gương nhỏ từ trong ngăn kéo ra.

Trời ạ!

Trong gương, Tô Lam thấy quanh cổ cô có mấy vết đỏ.
Phát hiện này khiến Tô Lam tái mặt vì sửng sốt. Sáng nay cô rời khỏi nhà quá vội vàng nên hoàn toàn không nhìn ra sự khác thường trên người mình.

Sau đó, kéo cổ áo ra, Tô Lam nhìn thấy những vết đỏ khắp ngực. Những bằng chứng không thể chối cãi này khiến cô nhớ tới chuyện điên cuồng đêm qua nên mặt không khỏi đỏ lên.

Quan Triều Viễn chết tiệt, anh đúng là lúc nào cũng gây chuyện! Khiến cô mất mặt trước đồng nghiệp.

Tô Lam biết chị Tiểu Lệ lắm miệng, Hiện tại chắc chắn chuyện vết hôn trên cổ cô đã trở thành tin tức nóng bỏng, ước chừng cũng truyền khắp công ty rồi.

Trời ơi, cô không còn mặt mũi đâu mà nhìn người nữa!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement