Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Tô Lam nhìn kỹ lại, thì ra là Lam Dịch Bân, bây giờ chỉ nhìn thấy anh ta ăn mặc luộm thuộm, đầu tóc bù xù, khác hẳn với dáng vẻ lòe loẹt lúc làm việc ở Khải Hàng.

Đột nhiên nhìn thấy Lam Dịch Bân làm Tô Lam nhíu mày. Chợt nghĩ: Không phải Lam Dịch Bân và Tôn Ngọc Như đều đã bị cảnh sát đưa đi rồi sao? Tại sao bây giờ anh ta lại có mặt ở đây?

Lam Dịch Bân lộ ra dáng vẻ điên cuồng, lớn tiếng mắng mỏ: “Bố mày bị công ty sa thải rồi, nhưng mà đồ của tao thì phải trả lại cho tao chứ nhỉ? Khải Hàng là cái thá gì, tao làm việc bán mạng bao nhiêu năm cho bọn mày vậy mà nói muốn sa thải là sa thải, đã thế còn muốn cho bố mày đi ăn cơm tù. Sao nào? Bây giờ tao được thả rồi, không thanh toán tiền trợ cấp thôi việc cho tao thì chuyện này không xong đâu!”

Lúc này trông Lam Dịch Bân hơi điên khùng, mọi người trong văn phòng đều không dám đứng ra nói lý với anh ta, lo sợ anh ta sẽ tìm mình gây rắc rối, bởi vì ai cũng biết anh ta là một tên tiểu nhân bỉ ổi.

“Anh ta làm thế nào mà được thả ra vậy?” Tô Lam nhỏ giọng hỏi.

Chị Tiểu Lệ còn dùng giọng càng nhỏ hơn để đáp lời: “Nghe nói được thả từ hai ngày trước rồi vì Jessica là thủ phạm, anh ta chỉ là tòng phạm, với lại cũng không trực tiếp nhận tiền từ bên phía đối thủ cạnh tranh của Kình Thiên, là do Jessica bao che cho anh ta, nghe bảo là do anh ta bị sa thải, về sau chắc cũng không thể trụ nổi trong ngành kế toán này nữa, trong nhà thì nợ nần chồng chất, vợ của anh ta cũng đòi ly hôn nên về nhà mẹ đẻ ở rồi. Chắc là không chịu đựng nổi nữa nên mới đến đây quậy phá.”

Nghe xong, nhìn thấy dáng vẻ bất chấp mọi thứ của Lam Dịch Bân, trong lòng cô cũng không thấy cảm thông cho anh ta một chút nào. Tuy rằng bây giờ anh ta thất nghiệp, hôn nhân đổ vỡ, thân bại danh liệt nhưng tất cả những điều này đều là do anh ta tự làm tự chịu. Nếu như lúc trước anh ta làm việc có nguyên tắc dù chỉ một chút thì cũng sẽ không tới bước đường cùng như ngày hôm nay.

Bây giờ Tô Lam đã là giám đốc bộ phận của tổ sáu, tất nhiên sẽ không để cho anh ta quậy tung ảnh hưởng đến công việc của nhân viên. Nhưng giữa cô và anh ta lại có xích mích, nếu lúc này đứng ra chắc chắn sẽ bị công kích.

Do đó, Tô Lam liền quay ra nói với chị Tiểu Lệ: “Gọi điện thoại kêu bảo vệ tới đây, cũng gọi Linda qua đây luôn.”

“Được.” Chị Tiểu Lệ gật đầu, rời khỏi phòng làm việc của Tô Lam đi gọi điện.

Lúc này, tên điên Lam Dịch Bân đảo mắt chợt phát hiện Tô Lam đang đứng ở cửa phòng làm việc vốn dĩ của Jessica, con ngươi của anh ta như muốn lồi ra.

Lam Dịch Bân cất bước đến trước mặt Tô Lam, ánh mắt tràn đầy khinh thường nhìn chằm chằm Tô Lam, chế giễu: “Đây không phải là Tô Lam sao? Bây giờ có phải nên gọi là giám đốc Tô không? Tao với Jessica vào tù rồi, vậy mà mày lại được thăng chức.”. W𝚎b‎ đọc‎ nhanh‎ tại‎ --‎ T𝘙‎ 𝓊𝑀T𝘙U𝘠𝚎N﹒VN‎ --

Tô Lam chán ghét liếc Lam Dịch Bân, anh ta vẫn như trước kia, đến chết cũng không biết hối cải, từ trước tới giờ đều không vì nhận được bài học mà sửa đổi, vì vậy con người anh ta thật sự có vấn đề ngay cả trong suy nghĩ.

“Anh với Jessica làm sao đi tới ngày hôm nay bản thân anh chắc là biết rõ nhất, nếu hai người không ăn táo rào sung, còn bị người khác đem ra làm con chốt thí, các người sẽ ra nông nỗi này sao?” Tô Lam thật sự căm hận anh ta và Tôn Ngọc Như, nếu như Quan Triều Viễn không ra tay vào thời khắc quyết định thì bây giờ người bị thân bại danh liệt, công ty sa thải, đã vậy còn phải vào tù chính là cô.

Lời nói này đã làm cho Lam Dịch Bân nổi điên, anh ta giơ tay định tát Tô Lam. “Con đĩ này, từ lúc mày đặt chân vào Khải Hàng tao không ngừng gặp xui xẻo, hôm nay để bố mày dạy cho mày một bài học.”
Tô Lam trông thấy anh ta hạ tay muốn đánh tới, đôi chân lui về sau hai bước, Lam Dịch Bân thấy không đánh tới Tô Lam đã nổi cơn tam bành muốn lao lên vặn gãy cổ của Tô Lam.

Tô Lam cau mày, đầu óc hơi rối loạn. Lam Dịch Bân đã phát điên rồi, không chừng chuyện gì anh ta cũng dám làm.

Đang trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, may thay bảo vệ chạy tới kịp, hai bảo vệ đứng hai bên giữ lấy tay của Lam Dịch Bân, khống chế không cho anh ta tiếp tục làm xằng bậy.

Lam Dịch Bân còn đang muốn làm loạn, nhưng đối thủ của anh ta lúc này lại là hai người bảo vệ vai u thịt bắp nên đành phải khoanh tay chịu trói, chỉ có thể không ngừng đấm đá mắng chửi Tô Lam: “Con khốn này, tao sẽ không tha cho mày!”

Tô Lam giương mắt nhìn Lam Dịch Bân đang phát cuồng, trong lòng vẫn rất căm hận, con người anh ta dù sao cũng từng được tiếp nhận nền giáo dục bậc cao, vả lại còn làm kế toán, không biết có phải do ông trời mù rồi hay không mà lại để cho tên xấu xa này làm người lãnh đạo.
“Giám đốc Tô, cô có sao không?” Chị Tiểu Lệ đi đến trước mặt đỡ lấy Tô Lam vẫn còn đang đứng thẫn thờ.

“Không sao, may sao bảo vệ tới kịp.” Tô Lam lắc đầu.

Lúc này, Linda dẫn theo trợ lý và người của phòng nhân sự của công ty từ bên ngoài nhanh chóng tiến lại.

Linda nhìn Tô Lam rồi chỉ vào Lam Dịch Bân đang bị hai người bảo vệ khống chế buông lời cảnh cáo: “Lam Dịch Bân, tôi cảnh cáo anh, đừng đến công ty quậy phá nữa, nếu không sẽ đưa anh đi uống trà ở đồn cảnh sát đấy.”

NHìn thấy Linda, thái độ hung hăng của Lam Dịch Bân thay đổi ngay lập tức, khổ sở van nài Linda: “Linda, tôi đâu dám quậy, tôi chỉ muốn lấy lại đồ thuộc về mình thôi, đồ của tôi đều bị người phụ nữ kia lấy mất rồi, chắc chắn là do cô ta đã lên kế hoạch trả thù tôi.”
Ánh mắt của Linda hướng về phía Tô Lam, Tô Lam bèn nói: “Đồ của anh ta đều ở trong kho, tôi đã nhờ người đi lấy rồi.”

Tô Lam nhìn về đống đồ được đặt trong góc phòng, Linda gật đầu rồi quay sang nói với Lam Dịch Bân: “Đồ đạc của anh đều ở bên kia, mau nhận lấy rồi đi đi, sau này đừng để tôi nhìn thấy anh nữa.”

Linda đưa mắt ra hiệu cho bảo vệ, hai người bảo vệ liền buông tay thả Lam Dịch Bân ra, Lam Dịch Bân ủ rũ đi tới góc phòng ôm lấy đống đồ của mình, vừa đi được hai bước thì nhanh chóng quay lại, ngay trước ánh nhìn chòng chọc của mọi người, “bịch” một tiếng, quỳ ngay trước mặt Linda.

Linda sợ run, lập tức lui về sau một bước, ngạc nhiên nói: “Anh đang làm cái gì vậy?”

Lam Dịch Bân cúi người lạy lục van xin: “Linda, tôi xin cô, cứu mạng tôi với, bây giờ tôi bị công ty sa thải rồi, vợ cũng đòi ly hôn với tôi, cuộc đời tôi sau này không có cách nào lăn lộn được nữa rồi.”
Nghe được những lời này, Linda nhíu mày, lắc đầu nói: “Lam Dịch Bân, đây đều là do anh gieo gió gặt bão, quyết định sa thải anh là quyết định của hội đồng quản trị đưa ra, tôi cũng không còn cách nào khác.”

Lam Dịch Bân liền cúi đầu: “Tôi biết, tôi biết hết, không phải tôi xin cô cho tôi trở lại làm việc, cô xem tôi của bây giờ ngay cả cơm cũng không có mà ăn. Linda, tôi biết cô là người tốt, cô có thể nói với cấp trên để công ty phát cho tôi chút tiền trợ cấp thôi việc không?”

Vừa nói xong những lời này, hai mắt mọi người xung quanh ai cũng trợn to.

Tô Lam cũng bất lực lắc đầu.

Cái tên Lam Dịch Bân này cũng là một người đàn ông dám nói dám làm, bây giờ mọi việc đều bị phanh phui liền chạy đến quỳ lạy cầu xin người ta mấy tháng tiền lương, thật lòng khó mà tưởng tượng nổi. Từ bé tới giờ, Tô Lam đã được diện kiến hai người không đáng mặt đàn ông nhất, một người là Lam Dịch Bân, người còn lại chính là ba ruột của cô, Tô Mạnh Cương. Cô nhận ra Tô Mạnh Cương và Lam Dịch Bân đều cùng một loại người, không xứng đáng để được người khác thương hại.
Linda tất nhiên sẽ không ôm việc này vào người, cười nhạt nói: “Lam Dịch Bân, anh có biết tổng giám đốc ghét nhất là loại người nào không? Chính là cái loại ăn cháo đá bát đấy.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement