Bịch một tiếng.
Giống như có một vật nhỏ bằng kim loại rơi xuống sàn nhà.
Nửa đêm, Trần Tử Huyên đang mơ mơ màng màng, vốn dĩ muốn đi toilet một chút nhưng lại quên là mình đang ở nhà họ Nguyễn, lúc xoay người không cẩn thận va một phát vào tủ đầu giường.
Cô cúi đầu, xoay người nhặt lên, là một cái đồng hồ bỏ túi màu vàng.
Trần Tử Huyên nhìn đồng hồ bỏ túi trong lòng bàn tay, cả người đột nhiên tỉnh táo.
“Cái đồng hồ bỏ túi này…” Nhìn rất quen mắt!
Cái này không phải là cái đồng hồ bỏ túi trong túi cái áo khoác cô cướp của Nguyễn Chi Vũ trong đêm hôm đó sao, rõ ràng cô đã kín đáo đưa cái này cho tài xế taxi coi như phí đi đường rồi mà, tại sao nó lại ở chỗ này?
Cô cẩn thận dò xét một phen, hình như nâng cái nắp của đồng hồ bỏ túi lên, bên trong có khảm một tấm ảnh nhỏ…
“Cô đang làm cái gì thế!” Đột nhiên, một tiếng quát tháo trong trẻo lạnh lùng vang lên ngoài cửa.
Trần Tử Huyên giống như là thấp thỏm không yên, lập tức giấu đồng hồ bỏ túi trên tay ở phía sau, ngẩng đầu lên chính là trông thấy Nguyễn Chi Vũ đang bước nhanh về phía mình.
Trần Tử Huyên nhìn anh đang bước gần lại phía mình, hơn nữa đôi mắt kia còn đang hung dữ nhìn cô chằm chằm.
Không sai, ánh mắt của anh rất hung ác, giống như có chuyện gì làm anh nổi nóng.
“Lấy đồ vật ra đây!”
“Thật sự xin lỗi, lần trước không phải tôi cố ý…” Anh chuyên tâm tìm chiếc đồng hồ bỏ túi này về, chắc chắn là anh rất để ý chiếc đồng hồ này.
Nhưng lời nói áy náy của Trần Tử Huyên vừa đến miệng, Nguyễn Chi Vũ giống như đã mất hết kiên nhẫn, nhanh chóng đưa tay phải ra giữ bả vai của cô.
Bỗng nhiên, Nguyễn Chi Vũ dùng sức nằm chặt, ghìm lấy vai làm cô hơi đau nhức, anh trực tiếp cướp lấy đồng hồ bỏ túi trên tay cô.
“Trần Tử Huyên, cô thật sự cho rằng gả cho tôi, cô chính là nữ chủ nhân của nhà họ Nguyễn sao, thật đúng là thích nằm mơ giữa ban ngày!” Anh cười nhạo.1
Anh đang đứng trước mặt cô, thân hình anh tuấn và cao lớn của anh làm cô có một cảm giác nặng nề và chèn ép.
Trần Tử Huyên ngẩng đầu lên đối mặt với hai con ngươi lạnh lùng của anh, cảm thấy rất tức giận: “Anh cho rằng tôi muốn gả cho anh sao, tôi mới không…”
“Hừ, còn giả vờ thanh cao cái gì! Có người phụ nữ nào lại không muốn gả vào nhà họ Nguyễn, Trần Tử Huyên cô thật sự cho rằng mình có gì đặc biệt…”,1
Nguyễn Chi Vũ cúi đầu xuống, hung ác trừng mắt với gương mặt này, đáy mắt nặng nề kia của anh… Mang theo hồi ức.
Dường như suy nghĩ của anh đang nhớ lại một số việc.
Cơ thể bọn họ dựa sát gần như vậy khiến Trần Tử Huyên vô cùng không quen, giãy dụa muốn đẩy anh ra.
Nguyễn Chi Vũ đè nén đáy lòng có phần bực bội và hừng hực, ánh mắt rơi vào trên bờ môi đỏ hồng của cô, có một sự kích thích không thể nói rõ được.
Không nói hai lời, anh liền hôn lên cánh môi của cô, động tác có chút vội vàng và gấp gáp.
Trần Tử Huyên không kịp phản ứng liền giật mình, sau khi đã hoàn hồn, cánh môi truyền đến một chút cảm giác đau, còn có chút mùi máu tươi…
Anh coi cô là người như thế nào chứ! Đáy lòng Trần Tử Huyên vừa hoảng loạn vừa bực tức.
“Thả tôi ra!”
Cô giơ lên tay phải, bỗng nhiên vung lên tát vào mặt người đàn ông ở trước mặt.
Ngay lúc cô vung tay lên, Nguyễn Chi Vũ buông lỏng cô ra, dường như giọng nói của cô đã phá vỡ hồi ức của anh.
Nguyễn Chi Vũ giữ lấy cô tay cô ở giữa không trung với tốc độ cực nhanh, lại lần nữa nhìn về phía gương mặt này của cô, đáy mắt chỉ có một mảng lạnh lùng xa cách.
“Trần Tử Huyên, biết rõ thân phận của cô, cô chỉ là phụ trách sinh con mà thôi! Đây chỉ là một cuộc giao dịch, đừng có nói chuyện tình yêu ấu trĩ với tôi, chung thủy vì người đàn ông nào đó, đây là trò chơi của người trưởng thành, ngay cả tôn nghiêm cũng không đáng một đồng.”
Giọng nói của anh rất lạnh lùng, anh cởi áo khoác ra, dùng sức quăng về phía giường giống như đang rất bực bội. . Ngôn Tình Sắc
… Trò chơi của người trưởng thành, tôn nghiêm cũng không đáng một đồng.
Trần Tử Huyên rất tức giận, đột nhiên bị anh áp chế ở trên giường, không có cách nào thoát ra.
Hai tay chống đỡ trước ngực anh, lòng tràn đầy lo lắng và bất an: “Đừng, đừng đụng vào tôi…”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |