Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

“Cậu Nguyễn, mời anh đi hướng này…” Cửa ở tầng trên cùng của quán bar Diễm Hỏa bị đẩy ra, người đàn ông chậm rãi đi vào. Anh không quan tâm đến những âm thanh nịnh nọt xung quanh, chỉ nhướng mày nhìn một vòng, sau đó trực tiếp nhắm đi về phía bên kia của quầy bar.

“Chi Vũ, ông nội cùng các cổ đông cũng tới sao?

Hạ Vân Lệ vừa mới quay đầu, đã thấy người đàn ông trước mặt kia đi tới, mỉm cười hỏi một câu.

“Ông nội không thích quán bar…” Nguyễn Chi Vũ nhàn nhạt trả lời một câu, nói được một nửa, anh chợt nhíu mi lại, trầm giọng nói: “Tay sao vậy?”

Trần Tử Huyên bị anh nhìn chằm chằm, lập tức chột dạ giấu tay ra sau.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Nguyễn Chi Vũ làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy, con ngươi trầm mặc nhìn kỹ người phụ nữ này, đưa tay nắm lấy bàn tay phải đang quấn băng gạc của cô.

“Không có gì.”

Trần Tử Huyên không muốn giải thích, rút tay về, nhưng Nguyễn Chi Vũ lại nắm chặt cổ tay cô.

“Lòng bàn tay của cô ấy bị trầy da một chút.” Lê Hướng Bắc vô tội nói, anh ta sợ Nguyễn Chi Vũ sẽ đổ tội cho anh ta, bèn cầm lấy ly rượu uống một hớp, sau đó không quên nhấn mạnh một câu: “Trần Tử Huyên tự mình làm bị thương.”

Nguyễn Chi Vũ cố ý dùng ngón tay ấn nhẹ vào vết thương đang quấn băng gạc của Trần Tử Huyên, nơi đó chợt đau nhói, đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu lại. Chuyện này làm cho anh càng thêm tức giận.

“Buổi sáng tôi đã nói với em rồi, đợi tôi kêu người tới đón em, em lại chạy loạn…”

“Là bởi vì tôi.” Hạ Vân Lệ cười có hơi ngượng nghịu, cô ta không ngờ Nguyễn Chi Vũ lại dễ dàng nổi giận như vậy.

Chậm rãi khuyên một câu: “Chi Vũ, anh đừng trách Tử Huyên, cô ấy vì muốn đỡ em, sở dĩ bị thương là vì đụng phải góc kim loại nhọn dưới sàn nhà…”

“Em tình nguyện.”

Không biết Trần Tử Huyên mang tâm trạng gì mà sậm mặt lại, lẩm bẩm một câu.

Ý cô là, cô bị thương không liên quan đến họ Nguyễn nhà anh, càng không cần Hạ Vân Lệ thay cô nói giúp.

“Trần Tử Huyên!”

Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ có chút âm trầm, cúi người xuống, hai tay đè lên vai cô, môi ghé vào tai tức giận nói: “Tôi đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không được phép cậy mạnh…”

“Em không tổn thương đến con trai của mình.”

Trần Tử Huyên nhớ đến mình đang mang thai đầu tiên, hơi đắc ý ngẩng đầu lên, bổ sung một câu nói: “Em phản ứng rất nhanh, lập tức hơi ngồi xổm người xuống, một tay chống dưới đất. Em sẽ không để con trai em xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào cả.”

Khóe mắt Nguyễn Chi Vũ thấy cô còn dám bày ra bộ dạng đầy đắc ý, đúng là chọc tức anh mà.

“Trần Tử Huyên, em rất đắc ý sao, hửm?” Nguyễn Chi Vũ tức đến cười ra tiếng.

Anh dứt khoát ngồi xuống bên cạnh cô, kéo cô ngồi lên chân mình, tay trái ôm bụng cô, tay phải cố ý gẩy tóc cô rối bù lên.

“Này, đừng làm tóc em lộn xộn, kiểu tóc sẽ bị hỏng đấy.”

“Nhìn cũng không khác gì bình thường…”

“Đó là do anh mù, tối nay rõ ràng em xinh đẹp hơn so với thường ngày.” Trần Tử Huyên cũng không hề khiêm tốn nói.

Nguyễn Chi Vũ bật cười, không nói gì nữa.

Trần Tử Huyên có hơi buồn bực, tóc trên trán cũng đã lộn xộn, cô dứt khoát tựa đầu vào vai anh mè nheo.

Hôm nay cô quả thật cố ý lựa chọn quần áo và kiểu tóc mới để tham gia vào buổi tụ họp trong giới của anh, muốn cho những nhân viên cấp cao cùng bạn bè kia có ấn tượng tốt. Tuy nhiên xem ra cũng không cần thiết lắm, những người đó thật sự không dám tới.

“Nguyễn Chi Vũ, nếu như vợ anh thay đổi quần áo mới, kiểu tóc mới, anh phải khen ngợi một chút. Nếu không em có quyền tức giận với anh.” Gần đây Trần Tử Huyên xem rất nhiều mẹo nhỏ về việc nam nữ sống chung.

“Vậy em nhắc nhở tôi.” Nguyễn Chi Vũ rất dễ nói chuyện.

Trần Tử Huyên bất mãn, tay phải đánh nhẹ vào ngực anh, nói: “Em nhắc nhở anh vậy thì còn ý nghĩa gì nữa.”

Nguyễn Chi Vũ bị cô đánh không đau không ngứa, anh căn bản không biết cấu tạo đầu óc của loài sinh vật phụ nữ này, đúng là vô cùng khó hiểu, anh có hơi không biết làm sao nói: “Em mỗi ngày đều như cũ là được, không cần phải cố gắng trang điểm đâu…”

Hạ Vân Lệ cầm nửa ly rượu đỏ trên quầy bar, khóe mắt không khỏi nhìn về hai người bên kia. Cô ta rủ mắt xuống, khóe môi mím chặt, kiềm chế cảm xúc, sau đó nâng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

“Đúng rồi, Tiểu Lệ, nhân viên Diễm Hỏa nói vừa rồi em chạy trên hành lang…”

Lê Hướng Bắc tò mò cùng cô ta nói chuyện phiếm: “Có phải em đuổi theo ai không, có người dám can đảm cướp ví tiền của em sao?”

Hạ Vân Lệ bị anh ta hỏi như vậy, biểu cảm có hơi căng chặt lại, sau đó đặt ly rượu trên tay buông xuống.

Khóe môi mang theo sự khổ sở, hạ thấp giọng nói: “Vừa rồi tôi nhìn thấy bóng dáng rất giống anh ấy, cho nên mới…”

“Em nói nhìn thấy Đường Duật ở Diễm Hỏa này sao?”

“Có lẽ là tôi nhận nhầm người.”

Bartender lại rót đầy nửa ly rượu đỏ cho Hạ Vân Lệ, cô ta cầm lên, uống một hớp lớn, có hơi phiền não cùng sa sút.

“Sau này đừng lên mạng xem những mẹo nhỏ kia nữa…”

Nguyễn Chi Vũ không nghe rõ cuộc trò chuyện của Hạ Vân Lệ, Trần Tử Huyên bị anh dạy dỗ, giận dỗi sưng mặt lên, không lên tiếng.

Lê Hướng Bắc thấy Trần Tử Huyên đang bị dạy dỗ, trong lòng có chút thầm thoải mái, yêu nữ này chính là thiếu đòn mà.

Tuy nhiên anh ta chợt nhớ ra một chuyện khác, nói: “Chi Vũ, có một chuyện tớ muốn nói với cậu…”

Vừa nói, sắc mặt Lê Hướng Bắc mang theo chút nghiêm túc, đứng lên từ quầy bar: “Liên quan đến đoạn video lúc trước…”

Nguyễn Chi Vũ thấy dáng vẻ kia của cậu ta, tỏ ý để Trần Tử Huyên từ trên đùi anh đứng lên, rất tự nhiên đặt cô ngồi xuống ghế. Sau đó anh đến gần Lê Hướng Bắc, hai người đàn ông rất ăn ý đi đến gần cửa sổ sát đất bên kia.

“Lúc trước, khi cậu xảy ra tai nạn xe cộ, đoạn video Trần Tử Huyên bị một người đàn ông đưa đi bệnh viện trước ấy, vốn tớ chuẩn bị định gửi cho cậu, nhưng trùng hợp tối hôm đó máy tính của tớ lại bị hacker xâm nhập, toàn bộ tài liệu đều bị mất…”1

Trần Tử Huyên thò đầu nhìn về phía hai người bọn họ bên kia, cô không nghe rõ Lê Hướng Bắc nói gì với anh. Nhưng nhìn từ xa, sắc mặt của Nguyễn Chi Vũ có hơi âm trầm khó coi, trông tâm trạng của anh không tốt lắm.

“Tử Huyên, nghe nói cô lắp thiết bị nghe lén trong điện thoại của Chi Vũ sao?”

Hạ Vân Lệ cũng liếc mắt nhìn hai người đàn ông ở phía xa, tuy nhiên rất nhanh cô ta đã thu hồi tầm mắt, mang theo nụ cười quen thuộc trên môi, tựa như rất tùy ý hỏi cô.

Mà Trần Tử Huyên nghe thấy cô ta nhắc tới chuyện này, đáy lòng có hơi mâu thuẫn.

Lần trước bởi vì Nguyễn Chi Vũ phát hiện ra chuyện cô đặt thiết bị nghe lén đã hung dữ phê bình cô một hồi.

“Đừng quá để ý, tôi chỉ tò mò bởi vì gần như không ai có thể ở bên cạnh Nguyễn Chi Vũ dùng thiết bị này cả…” Hạ Vân Lệ đánh giá cô, nhẹ nhàng mở miệng cười, nói: “Thiết bị nghe lén à, sao cô có thể nghĩ đến được vậy, đúng thật là thú vị nhỉ.”

“Mua trên mạng, thiết bị điều khiển từ xa, còn có thể phản trinh sát nữa.”

Giọng điệu của Trần Tử Huyên có hơi chua xót, thứ đồ chơi kia đã tiêu tốn 3000 tệ, kết quả bị Nguyễn Chi Vũ phát hiện ra liền tan tành ngay.

“Không phải, tôi không hỏi cô mua ở đâu.” Hạ Vân Lệ lại cầm ly rượu trên quầy bar lên, như có như không ngửa đầu thưởng thức rượu đỏ, giọng điệu ung dung thong thả nói.

“Tôi chỉ muốn hỏi, sao cô lại đặt vật này trên điện thoại di động của Nguyễn Chi Vũ, chẳng lẽ cô không biết, loại hành động này… chính là bán đứng, phản bội sao?” Dứt lời, giọng điệu cô ta còn mang theo vẻ châm biếm.

Đôi lông mày của Trần Tử Huyên hơi nhíu lại, thấy đáy mắt cô ta mang theo vẻ khinh miệt, miệt thị sai lầm của cô sao?

“Tử Huyên, cô còn không biết mình sai ở đâu à… Cô có nghe qua câu chuyện người sói chưa?”

Giọng nói của Hạ Vân Lệ vô cùng bình tĩnh, nhưng lại vừa trong trẻo vừa lạnh lùng: “Truyền thuyết kể, người sói là một loài sinh vật vô cùng mạnh mẽ lại thần bí, trời sinh tính tình của bọn họ cực kỳ hung tàn, tuy nhiên có ngoại lệ… Một khi bọn họ nhận định đối phương, bọn họ sẽ quỳ một chân trên mặt đất, nâng cổ mình lên, bày tỏ sự trung trinh cả đời.”

“Nghe nói, người sói nâng cổ lên, chính là đại diện bày ra nhược điểm trí mạng của mình cho đối phương. Tuy nhiên có vài người, sẽ nhân cơ hội đó để dùng lưỡi dao giết chết bọn họ.” Nói đến đây, âm thanh của Hạ Vân Lệ cực kỳ nghiêm túc.

Người thích nhất, là người có thể mang lại vết thương trí mạng nhất. Loại vết thương này, giống như phản bội vậy.

Đáy lòng Trần Tử Huyên run lên, con ngươi hơi mở lớn nhìn cô ta.

Ngay sau đó, cô cúi đầu xuống, không đối mặt với Hạ Vân Lệ nữa, chỉ là tâm tư chùng xuống.

Khó trách ngày đó Nguyễn Chi Vũ lại tức giận như vậy.

“Nhưng tôi chỉ muốn đến gần anh ấy hơn mà thôi…”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement