Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

“Chi Nghiên, tìm anh trai của em à, anh ấy đang ở vườn hoa phía bắc với ông nội.” Trần Tử Huyên rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Nguyễn Chi Nghiên đến vườn hoa phía Đông.

Tuy nhiên, câu hỏi của cô vẫn không có lời hồi đáp.

Trần Tử Huyên nhìn Nguyễn Chi Nghiên đứng cách bàn ăn gần chục mét, cô ta không đến gần mà chỉ lặng lẽ đứng đó, vẻ mặt rụt rè và ngập ngừng như đang chờ đợi điều gì đó.

“Chi Nghiên, em bị sao vậy?”

Trần Tử Huyên cau mày, có chút bối rối.

Nghe họ nói rằng Nguyễn Chi Nghiên thường ngày hơi tự kỷ và không thích giao tiếp với mọi người, hành vi này của cô ta bây giờ rất kỳ lạ.

Nhưng nghĩ lại, Nguyễn Chi Nghiên có lẽ không có khả năng đến vườn hoa phía đông tìm anh trai mình, Nguyễn Chi Vũ lạnh lùng nên rất ít chủ động tiếp cần cô em gái này, Nguyễn Chi Nghiên càng không dám bám dính người khác.

“Chi Nghiên, em tìm chị à?” Cô hỏi dò xét.

Trần Tử Huyên đã sớm không còn hứng thú với cả bàn đồ ăn nữa, cô ăn cũng hơi no, dứt khoát đứng dậy khỏi bàn ăn, đi về phía Nguyễn Chi Nghiên.

Con ngươi trong veo của Nguyễn Chi Nghiên thoáng qua một tia kinh ngạc, “Không được làm phiền bữa ăn của người khác, không được nói chen lời, không được nói lớn tiếng…”

Cô ta nhìn Trần Tử Huyên tiến đến bên cạnh mình, đôi môi khẽ run rẩy, thấp giọng lẩm bẩm vài quy tắc.

Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của cô ta, Trần Tử Huyên lập tức dừng lại, không dám lại gần cô ta nữa.

“Em đang đợi chị ăn xong bữa sáng à?”

Trần Tử Huyên đã cố gắng hết sức để nói chuyện nhẹ nhàng, dịu dàng giao tiếp với cô em chồng này.

Nhưng Nguyễn Chi Nghiên ở phía đối diện vẫn không lên tiếng.

Cô ta có vẻ không thích người ta nhìn thẳng vào mắt mình nên vẫn cúi thấp đầu, mái tóc đen dài thẳng che mất nửa khuôn mặt, nửa gương mặt lộ ra có chút rụt rè và hơi đỏ lên, cô ta đang rất căng thẳng.

“Hay là chị gọi bác Phương qua đây…”

Trần Tử Huyên hết cách.

Cô không muốn làm cô ta sợ, cô nghĩ cô chủ nhà họ Nguyễn này có lẽ sẽ quen thuộc với những người nữ giúp việc nhà họ Nguyễn hơn.

“Anh trai không được vui.”

Nguyễn Chi Nghiên có vẻ rất lo lắng, đột nhiên ngẩng đầu lên rồi hét vào mặt cô.

Gì cơ?

“Chi Nghiên, anh trai em không có ở đây… Hay là em tìm chị?”

Trần Tử Huyên vẫn không hiểu, nhưng rõ ràng cô gái này không muốn cô tìm bác Phương.

Chỉ là tiếng hét lớn này khiến cô cảm thấy mình đã làm sai điều gì đó, Nguyễn Chi Nghiên trông rất bối rối, cô ta đã mở miệng định nói mấy lần, nhưng lại im lặng.

“Em tìm chị có việc gì, muốn nói gì?”

“Em cứ nói đi, chị hứa sẽ không nói ra ngoài.”

Trần Tử Huyên đã dùng thủ đoạn rẻ tiền mà cô dùng để đối phó với Đường Duật ngày trước để dỗ dành cô gái rụt rè trước mặt mình.

Mánh khóe này có vẻ hiệu quả, Nguyễn Chi Nghiên như sáng mắt lên khi nghe cô nói “hứa sẽ không nói ra ngoài.”

“Chị dâu.”

Cô ta thì thầm kêu một tiếng rất quy củ.

Trần Tử Huyên cảm thấy trong lòng có một cảm giác khác lạ, Nguyễn Chi Nghiên cố ý chạy đến tìm cô thật.

Cô không nói chuyện nhiều mấy với cô em gái này của Nguyễn Chi Vũ, không giống Hạ Vân Lệ rất hiểu cô ta, bình thường dùng cơm ở nhà chính cũng theo quy củ gọi một tiếng “chị dâu”, nhưng hôm nay tiếng gọi này nghe kì lạ làm sao.

“Chi Nghiên, nếu em có chuyện muốn nói thì cứ nói thẳng, nếu chị có thể giúp, chị sẽ cố gắng hết sức để giúp…”

“Anh trai không được vui.”

Nguyễn Chi Nghiên ngắt lời cô, hơi lo lắng mà nói một câu kỳ lạ.

Vẻ mặt của Trần Tử Huyên trở nên khó xử: “Ý em là Nguyễn Chi Vũ không được vui?”

Nguyễn Chi Vũ không vui?

Câu này nghe có vẻ ngây ngô, một người đàn ông lớn đầu rồi có gì mà vui với chả không, nhưng ý của cô chủ nhỏ này chắc có lẽ là Nguyễn Chi Vũ dạo này tâm trạng không tốt lắm.

Chắc hẳn anh rất phiền lòng vì những chuyện gần đây.

“Chi Nghiên, đừng lo lắng, anh trai em tự biết xử lí chuyện của mình.”

Trần Tử Huyên đã làm đúng nghĩa vụ của một người chị dâu, kiên nhẫn giải thích với cô em dâu, thấy dáng vẻ rụt rè, tự kỷ của cô bé làm người khác rất đau lòng.

“Chi Nghiên, em thích ăn trái cây gì, ngồi vào sảnh đi, đừng đứng đây…”

Cô chỉ muốn kết nối một mối quan hệ tốt đẹp với cô em dâu này, Trần Tử Huyên bước tới một bước, Nguyễn Chi Nghiên ở phía đối diện lại sợ hãi ngồi thụp xuống, hai tay ôm đầu, cả người run lên.

“Em, em không có ác ý.”

Trần Tử Huyên có chút sững sờ, cô chưa từng gặp phải tình huống như vậy bao giờ, có vẻ như cô bé đang rất sợ hãi.

Cô bé sợ mình sao?

Trần Tử Huyên không hiểu, tại sao cô bé phải sợ mình?

Lúc này cô cũng không dám kích thích cô ta nữa nên trực tiếp đi ngang qua cô ta, vẫn là nên tìm người khác đến thì tốt hơn.

Nhưng khi cô vừa đi ngang qua Nguyễn Chi Nghiên, vạt áo của cô bất ngờ bị nắm lấy.

“Chị dâu, anh trai, anh ấy rất không vui.” Nguyễn Chi Nghiên ngồi xổm lúc này mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt lo lắng.

Trần Tử Huyên là sững sờ.

Mặc dù cô không thể hiểu Nguyễn Chi Nghiên đang nói gì, nhưng cô biết rằng vấn đề này có liên quan đến Nguyễn Chi Vũ, mà dường như tình hình có vẻ hơi bất thường.

Trần Tử Huyên vốn dĩ cũng muốn ngồi xổm xuống, đối diện với cô ta ngang tầm mắt để hỏi rõ nhưng bụng cô rất to, không thể hạ thấp xuống được.

“Chi Nghiên, chị biết em tìm chị nhất định là có chuyện muốn nói với chị đúng không?”

“Em có thể đứng dậy không, sau đó chúng ta nói chuyện nghiêm túc, chị đảm bảo sẽ không nổi nóng, không nổi giận, không tỏ thái độ hung hăng với em, em đừng sợ chị.”

Trần Tử Huyên có ít kinh nghiệm trong việc giao tiếp với người tự kỷ, thế giới tinh thần của họ rất nhạy cảm và mong manh nên cô không thể tùy ý quát mắng họ, cô nghĩ có khi nào do thường ngày quá hung dữ nên Nguyễn Chi Nghiên mới sợ mình không.

“Em không có sợ chị.”

Cô ta lúc này mới chịu đứng dậy, nhìn xung quanh một cách rụt rè, đảm bảo rằng không có ai đi về phía vườn hoa phía đông này nữa mới cô thả lỏng một chút.

Nhìn thấy hành vi đáng ngờ của cô ta, Trần Tử Huyên cố gắng kiên nhẫn hết mức để giao tiếp với cô ta.

“Vậy thì em… sợ điều gì?”

“Sợ anh nổi giận.”

Cô bé lại nói những lời rất lạ lùng.

Trần Tử Huyên cố gắng giữ nụ cười trên môi: “Anh trai em không có ở đây, đừng sợ anh ấy.”

Đây là lần đầu tiên Trần Tử Huyên phát hiện ra rằng hoá ra cô gái mắc chứng tự kỷ này luôn quan tâm đến anh trai mình nhiều như vậy.

“Chi Nghiên, chị biết em lo cho anh mình, em thấy gần đây tâm trạng anh không tốt nên lo cho anh đúng không? Nguyễn Chi Vũ tự xử lí được, hơn nữa còn có cả nhà họ Nguyễn, ông nội và mọi người sẽ giúp anh ấy…”

“Anh không thích nhà họ Nguyễn.”

Nguyễn Chi Nghiên nói những điều cô không ngờ tói, Trần Tử Huyên lập tức dừng nói, trong lòng dấy lên sự ưu tư.

“Em nói, Nguyễn Chi Vũ không thích nhà họ Nguyễn?”

Nguyễn Chi Nghiên không thích ánh nhìn thẳng của người khác, cô ta lại cúi gầm mặt, gương mặt trong sáng ngây ngô của cô ta mang theo nhiều cảm xúc phức tạp.

“Anh không thích nhà họ Nguyễn, anh không thích piano, anh không thích con gái…” Giọng cô ta trầm đi, giống như đang nói chuyện bí mật với người khác, không dám lớn tiếng.

Đột nhiên ngưng lại: “Anh thích chị.”

Trần Tử Huyên hơi mở to mắt, không ngắt lời thì thầm của cô ta.

“Anh trai rất không vui, anh bị người xấu trói, những người đó cầm dây xích đánh anh, đau lắm, trời đổ tuyết lạnh lắm, quần áo ông nội mua cho anh bị mất, anh liều mạng chạy, anh trốn vào thùng rác, anh đổ nhiều máu lắm, nhưng mẹ tìm thấy anh, lại trói anh lại…”

Giảng Hoa Nhân trói Nguyễn Chi Vũ lại…

Nguyễn Chi Vũ bị bắt cóc lúc năm tuổi, là do mẹ anh làm ư?

Đầu óc Trần Tử Huyên trở nên trống rỗng.

“Anh không thích nhà họ Nguyễn, anh không thích piano, anh không thích con gái…”

Nguyễn Chi Nghiên giống như đã làm sai điều gì đó, gò má cô đỏ ửng lên, lặp đi lặp lại điều gì đó, có hơi vấp váp, cố gắng tổ chức lại khả năng diễn đạt ngôn ngữ của mình.

“Kể từ khi cậu chủ Chi Vũ bị bắt cóc khi lên năm tuổi, tính tình của cậu ấy trở nên khó gần và không còn gần gũi với mọi người nữa.”

“Nguyễn Chi Vũ cực kỳ ghét phụ nữ, đừng lại gần anh ấy, anh ấy không thích khoảng cách quá gần.”

“Không thể nói với ông nội, không thể nói với quản gia, không thể nói với chị Hạ,” Nguyễn Chi Nghiên cúi đầu đếm ngón tay: “Không thể nói với anh Lê, không thể nói với anh Bùi… ”

Anh luôn như vậy, luôn giữ rất nhiều bí mật.

Ngừng một chút, Nguyễn Chi Nghiên mới ngẩng đầu lên nói với cô: “Chị dâu, anh bây giờ không giống lúc trước, anh rất không vui.”

Khuôn mặt của Trần Tử Huyên đanh lại, cô ấy nhìn cô ta, không nói gì.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement