Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Trần Tử Huyên ngồi co ro trên sofa, bây giờ đang là ban ngày, nhưng đèn trong nhà đều được bật đến chói mắt, dưới ánh đèn chân không trên đỉnh đầu, vẻ mặt cô lo lắng, tay cầm điện thoại mới màu đen liên tục bấm gọi một số điện thoại, nhưng vẫn không có ai nghe máy.

Cô cúi đầu, ánh mắt mờ màng nhìn màn hình điện thoại tự động ngắt máy, tâm trạng rối bời.

Người đàn ông ở bên cạnh luôn giữ im lặng, anh ta cứ lặng lẽ ở bên cạnh nhìn cô nghe thấy tiếng máy bận hết lần này đến lần khác, mãi đến khi cuộc gọi tự ngắt kết nối.

Điện thoại của cô đang để ở nhà họ Nguyễn không mang theo bên người, cô gọi cho anh bằng điện thoại của Đường Duật, là số điện thoại lạ, cũng khó trách Nguyễn Chi Vũ sẽ không nghe máy.

Trên mặt cô thoáng hiện lên vẻ mất mát rồi nhanh chóng biến mất, cô ngẩng đầu lên, rồi mím chặt môi, nở nụ cười miễn cưỡng: “Tôi không gọi nữa, trả cậu này…”

Cô trả điện thoại lại cho Đường Duật.

Đường Duật cực kỳ đẹp trai, chỉ cần là người từng gặp mặt anh ta chắc chắn sẽ nhớ mãi, dáng người anh ta cao gầy, mái tóc đen hơi xoăn cực kỳ điển trai, làn da bẩm sinh đã rất trắng trẻo mịn màng, sống mũi thẳng tắp, ngũ quan hoàn hảo như điêu khắc cùng đôi mắt xanh cực kỳ thâm thúy.

Đôi mắt xanh của anh ta hơi rũ xuống, khẽ liếc nhìn điện thoại mà cô đưa tới như đang do dự điều gì đó.

Đúng lúc này, điện thoại mà Trần Tử Huyên đang cầm bỗng đổ chuông.

Cô sửng sốt một lát, lúc tầm mắt nhìn thấy số điện thoại của Nguyễn Chi Vũ gọi lại trên màn hình, trong lòng cô không nén được nỗi kích động.

“Ai cho phép con gọi cho cậu ta?”

Trần Tử Huyên chưa kịp ấn nút nghe thì phía sau đã truyền tới tiếng quát mắng, rồi điện thoại cũng bị cướp đi mất.

“Dì trả lại cho con…”

Cô vội quay đầu nhìn lại, rồi theo bản năng giơ tay định giành lại điện thoại, nhưng lúc đối mặt với gương mặt đầy giận dữ của Cố Như Yên, tay cô bỗng cứng đờ ở giữa chừng không dám hành động tiếp nữa.

“Dì út, con, con chỉ muốn…”

Cô lên tiếng định giải thích tiếp, nhưng Cố Như Yên thấy vẻ mặt do dự của cô, nhất là điện thoại nắm trong tay vẫn không ngừng vang lên, càng khiến bà thêm buồn bực.

“Sau này con không được phép liên lạc với người nhà họ Nguyễn nữa.”

Rồi bà vung tay, điện thoại bị ném mạnh xuống sàn, tiếng chuông cũng nhất thời im bặt.

“Tại sao ạ…”

Trong lòng Trần Tử Huyên chấn động nhìn người phụ nữ ở trước mặt, rồi lại nhìn phụ tùng điện thoại bị đập vỡ, khẽ nói: “Dì út, tại sao ạ…”

Sắc mặt Cố Như Yên tái mét, như không muốn nghe cô nói tiếp nữa, nên tức giận quát mắng.

“Nhà họ Nguyễn là nhà quyền thế mà ai cũng muốn bám vào, cũng chính vì thế mà đám người nịnh hót nhà họ Trần kia mới chân chó đi lấy lòng nịnh nọt, con còn không biết bà nội con là hạng người gì à? Chỉ cần có thể nhận được lợi ích thì nhà họ Trần bọn họ có thể quỳ xuống xu nịnh, bọn họ đóng gói bán con đi cũng sẽ nói rằng muốn tốt cho con. Trần Tử Huyên! Bây giờ con không nghe lời dì nữa đúng không, hay là con cũng cần mấy thứ hư vinh giàu sang đó.”

“Con, con không có… quan hệ gì với nhà họ Trần.”

Trần Tử Huyên gần như không dám nhìn thẳng vào Cố Như Yên, giọng nói nhỏ dần, rồi cô mím môi, bổ sung thêm một câu: “Nguyễn Chi Vũ đối xử rất rốt với con.”

“Con ngậm miệng lại cho dì!”

Cố Như Yên nóng đầu, nghiến răng nghiến lợi nhắc nhở cô, nói năng rất nặng lời.

“Tên Nguyễn Chi Vũ đó là cháu đích tôn duy nhất của nhà họ Nguyễn, Nguyễn Chi Vũ vừa chào đời đã là con cưng của trời, muốn gió gọi gió muốn mưa gọi mưa, bao nhiêu thiên kim tiểu thư ngấp nghé với cậu ta, từ nhỏ cậu ta đã có một đám đối tượng để đính hôn, bây giờ con gả cho cậu ta nên rất đắc ý kiêu ngạo đúng không? Vậy con hiểu cậu ta được bao nhiêu? Con của Nguyễn Thanh Thừa và Giang Hoa Nhân có gì tốt đẹp chứ?”1

Cố Như Yên gần như nghiến nát răng, như nhớ lại điều gì đó nên tức đến mức cả người run rẩy.

“Sau này con không được phép nhắc đến họ Nguyễn nữa, một chữ cũng không được phép nhắc đến.”

“Còn nữa, dì nói cho con biết, dì mặc kệ người nhà họ Trần đồng ý chuyện hôn sự này như thế nào, dù sao thì dì cũng không đồng ý, đợi con sinh đứa con hoang trong bụng con ra thì con hãy cắt đứt quan hệ với Nguyễn Chi Vũ đi.”

Trần Tử Huyên sốt sắng đứng dậy: “Tại sao ạ?”

“Dì út, rốt cuộc người nhà họ Nguyễn đã đắc tội gì với dì, còn nữa Nguyễn Chi Vũ đã làm sai điều gì cơ chứ, dì nói cho con biết đi, con không hiểu, con không hiểu tại sao dì lại phản đối, người nhà họ Nguyễn không có ngang ngược như bên ngoài đồn đại, bọn họ đối xử rất tốt với con…”

“Nếu con cảm thấy người nhà họ Nguyễn tốt thì con đừng nhận dì là dì út nữa, bây giờ con hãy đi đi, con mau cút đi…”

Cố Như Yên không muốn nghe cô giải thích, mà chỉ về phía cửa, rồi rống giận.

Tiếng quát lạnh lùng này vang vọng trong căn nhà mới…

Trần Tử Huyên không tranh cãi nữa, mà mím môi cúi đầu xuống.

Hồi nhỏ nhà họ Trần giàu nhất thành phố C cũng chỉ có mình cô là đứa nhỏ, ông ngoại Cố tướng quân càng cưng chiều cô, quả thật đã nuôi dưỡng tính khí tùy hứng tiểu thư của cô, nhưng cô luôn kính trọng người dì ốm yếu này, sức khỏe dì út không tốt, nên cô chưa bao giờ dám ầm ĩ trước mặt bà. Nhất là khoảng thời gian cực khổ hai người nương tựa nhau mà sống sau khi rời khỏi nhà họ Trần, toàn bộ tiền tích góp đều dùng để mua thuốc cho dì út nằm viện, dù phải chịu đựng đói rét cô cũng mỉm cười khoe mẽ.

Trần Tử Huyên rất nghe lời Cố Như Yên, nhưng lần này cô thật sự không hiểu, nên cô không muốn chấp nhận những sắp xếp này…

“Nhiều năm trôi qua, nhà họ Cố đã không còn ai nữa, con có còn nhớ ông ngoại và mẹ con không…”

Trong căn nhà yên tĩnh vang lên giọng nói trầm thấp của Cố Như Yên, bà tự lẩm bẩm, tràn đầy hồi ức và hoài niệm.

“Con có còn nhớ ông ngoại nghiêm khắc ôm lấy con, mỗi lần con phạm sai lầm, ông đều sờ đầu hù dọa để dạy bảo con không? Ông ngoại con thương con như thế, lúc trước những chuyện ông ngoại sắp xếp cho con đều là vì muốn tốt cho con… Tử Huyên, sao con lại không nghe lời như vậy?”

Cố Như Yên nghẹn ngạo, vành mắt đã đỏ lên, giọng nói dịu dàng này mới là bà ngày thường.

Trần Tử Huyên ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn Cố Như Yên đã không kiềm được nước mắt, từng giọt nước mắt rơi lã chã xuống sàn.

Dì út của cô khóc rồi.

Trần Tử Huyên bỗng luống cuống, ngạc nhiên nhìn bà.

Đáy mắt Cố Như Yên tích tụ nỗi đau buồn và bất đắc dĩ, bà nhắm mắt lại, nước mắt vẫn đang lấp lóe trên lông mi dài, bà yếu ớt nỉ non gần như khẩn cầu: “Bảo Bảo, con phải nghe lời…”

[Bảo Bảo, con phải nghe lời.]

Cả người Trần Tử Huyên cứng đờ, những hồi ức này bỗng tuôn trào ở trong đầu.

Nhiều năm trôi qua, đó là khoảng thời gian thời thơ ấu hạnh phúc nhất của cô, tùy hứng nghịch ngợm chẳng hề kiêng dè, mẹ rất ấm áp ôm cô vào lòng, luôn dùng giọng nói dịu dàng nhất để dỗ dành cô.

“Bảo Bảo, con không được ầm ĩ, con phải nghe lời.”

Khoảng thời gian ngày trước thật sự rất vui vẻ, có ông ngoại, mẹ, ngay cả Kiều Vũ Văn cũng là người cha hiền từ, nhưng đây chỉ là quá khứ…

Những chuyện quá khứ này đã không thể quay lại được nữa.

Sau khi ông ngoại cô qua đời, Kiều Vũ Văn đã ngoại tình, mẹ cô tuyệt vọng tự sát ở trong tù, cô cùng Cố Như Yên trốn khỏi nhà họ Trần trải qua cuộc sống khốn khổ tiết kiệm từng đồng, kể từ giây phút đó thế giới của cô chỉ còn lại cô và dì út bơ vơ nương tựa lẫn nhau.

[Bảo Bảo, con phải nghe lời.] Mấy chữ đơn giản này cứ liên tục vang vọng trong đầu cô.

Trần Tử Huyên sửng sốt, rồi hoàn toàn yên tĩnh lại.

Hình như Cố Như Yên đã cực kỳ mệt mỏi, toàn bộ lòng can đảm đều đã dùng hết trong ngày hôm nay, bà không cầu xin, cũng không quát mắng cô nữa, mà từng bước nhẹ nhàng quay về phòng của mình.

Trần Tử Huyên nhìn bóng lưng gầy yếu của bà, trong lòng vô cùng chua xót.

Cố Như Yên là người phụ nữ dịu dàng thuận theo như vậy, chuyện gì cũng khiêm tốn không muốn tranh giành với người khác, nhưng hôm nay bà lạnh lùng nghiêm khắc như vậy đã dùng hết tâm sức của bà.

Không ngờ bà lại ra sức quát mắng, dạy bảo, thậm chí là khẩn cầu…

Một bóng người đi tới, Đường Duật vẫn lặng lẽ ở bên cô như thế.

Cô nói nhỏ như đang hỏi chính mình, nhưng lại giống như đang hỏi người trước mặt: “Tiểu Trụ Tử, cậu nói thử xem tôi phải làm thế nào đây?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement