Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Sáng sớm mới sáu giờ, Trần Tử Huyên đã tỉnh dậy, cô đứng trước gương trong phòng tắm, ngẩn người một hồi lâu.

Vén mái tóc quăn dài của mình lên, nghiêng người, ở trong gương có thể nhìn thấy rõ ‘dấu vết’ trên cần cổ trắng nõn.

Ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn, không đau không ngứa, giống như vết hôn.

Chân mày của cô nhanh chóng nhăn lại, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một phần cảnh giác, lập tức xoay người chạy ra ngoài phòng khách, cẩn thận quan sát phòng trọ nhỏ hẹp của mình một lần.

Tối hôm qua cửa sổ đã bị cô khóa lại, trong phòng này cũng chỉ có một mình cô.

Cô cũng không cảm thấy trên người mình có chỗ nào không thoải mái, chỉ là đầu óc có chút nặng nề, cô quay đầu nhìn lọ thuốc an thần được đặt trên bàn.

Dùng loại thuốc an thần nào cũng đều có tác dụng phụ, ví dụ nếu như dùng quá liều sẽ xuất hiện ảo giác, ngắn thì mất trí nhớ tạm thời, đại não trở nên chậm chạp, thậm chí cũng ảnh hưởng rất nhiều tới cuộc sống.

Trần Tử Huyên không thể xác định được “dấu vết’ trên cổ hay trên vành tai của mình từ đâu mà có. Có lẽ bởi vì tác dụng của thuốc, nên trong lúc nằm ngủ cô đã va vào một vật gì đó mà bản thân không thể nhớ rõ.

Cửa sổ đóng chặt cả đêm, hệ thống sưởi vẫn luôn mở, hơn nữa trong căn phòng này còn có vẻ phiền muộn, không phí rất bí bách.

Đứng ở giữa phòng khách, tầm mắt của cô hơi hốt hoảng, nhìn lại lần nữa không gian tĩnh mịch này.

Ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn, Trần Tử Huyên lập tức cảm thấy áp lực, thật khó chịu.

Trong không gian khép kín như vậy dễ dàng khiến cho người ta phải suy nghĩ linh tinh, cũng khiến bản thân muốn thoát khỏi cảnh ngộ này.

Cô xoay tay nắm cửa, xông ra ngoài. Nhiệt độ chênh lệch giữa trong nhà với bên ngoài khiến cô rùng mình một cái, cảm giác rét lạnh của thời tiết mùa đông cũng khiến cho đầu óc Trần Tử Huyên trong nháy mắt trở nên tỉnh táo hơn rất nhiều, tâm trạng cũng theo đó mà bình thường trở lại.

Nhưng rất nhanh, Trần Tử Huyên liền phát hiện, chân mình đang giẫm lên một vật lạ.

Vừa cúi đầu xuống nhìn, cả người cô lập tức hoảng hốt mất hai phút.

Một bó hoa hồng màu đỏ tươi.

Trần Tử Huyên chạy chân trần ra ngoài, đôi bàn chân trắng nõn khiến màu đỏ của hoa hồng càng trở nên nổi bật. Tâm tình Trần Tử Huyên lúc này vô cùng phức tạp, cô cúi người nhặt lên.

Tất cả gai trên thân hoa hồng đều đã được cắt bỏ cẩn thận: “Là ai đã đặt nó ở đây?”

Ai lại đặt một bó hoa hồng trước cửa căn hộ của cô. Trong đầu cô lập tức hiện lên một màn tối qua, trên quảng trường đông người qua lại kia, có một bé gái đã mời cô mua hoa.

Chính là loại hoa hồng này.

Sắc mặt Trần Tử Huyên trở nên phiền muộn, siết chặt bó hoa trong tay, mãi đến khi có một cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống, cô mới hít sâu một hơi xoay người đi vào phòng, thay quần áo rồi nhanh chóng ra ngoài.

Chín giờ sáng, Trần Tử Huyên nhận được một cuộc điện thoại của Chu Tiểu Duy.

Ở đầu dây bên kia, Chu Tiểu Duy hỏi cô có muốn cô ấy mang về một ít đặc sản của thành phố C không? “Hiện tại mình đang ở thành phố C, hôm nay là lễ Giáng Sinh, sao cậu lại tới bệnh viện, có phải bị bệnh rồi không?” Cô ấy nghe được có tiếng loa bệnh viện ở bên kia điện thoại.

“Tối hôm qua ở quảng trường đi dạo một lúc, sau đó thì bị cảm rồi phát sốt thôi.” “Có nghiêm trọng lắm không?”

“Chỉ là cảm mạo bình thường thôi, cậu không cần lo lắng.“ Giọng nói Trần Tử Huyên rất bình thản, không nghe ra một chút bất thường nào.

“Mình đang xếp hàng để lấy số, sắp đến lượt mình rồi, khi nào xong sẽ nói chuyện với cậu.”

Cuộc trò chuyện cứ thế mà kết thúc.

Chu Tiểu Duy suy nghĩ một chút, giọng nói của cô cũng không có gì khác thường, nhưng tại sao chỉ là bị cảm bình thường lại phải tới bệnh viện?

“Xảy ra chuyện gì rồi?”

Đột nhiên từ phía sau có người tiến lại gần, Chu Tiểu Duy hoảng sợ, ngẩng đầu liền nhìn thấy một người đàn ông đang đứng đó, lập tức phát run: “Anh, sao anh lại ở trong phòng tôi?”

Bùi Hạo Nhiên thấy vẻ mặt kinh hãi của cô ấy thì làm như không có gì mà nhún vai: “Nếu không chẳng lẽ cô cho rằng tối qua cô và tôi ngủ lại trên đường cái hả?”

“Tối hôm qua anh ngủ ở đây cùng tôi sao?”

Tiểu Duy càng cảm thấy sợ hãi, cô cao giọng, âm điệu trở nên chói tai: “Bùi Hạo Nhiên, anh chính là tên biến thái, tự dưng chạy đến phòng tôi hả.”

Câu nói kế tiếp có cảm giác không được tự nhiên, cô ấy đột nhiên không nói tiếp nữa.

“Sao phải căng thẳng như vậy?” Người gây ra mọi chuyện không có một chút hổ thẹn, liếc mắt thấy khuôn mặt cô ấy dần dần ửng hồng nhịn không được liền trêu ghẹo một chút. Sau đó kẻ luôn nhã nhặn trước mặt người khác này nở một nụ cười vô cùng bại hoại: “Chu Tiểu Duy, cô sợ tôi làm gì cô à?”

Cả người Chu Tiểu Duy lập tức cứng đờ.

Này, này đúng là mặt dày mày dạn, lại có thể nói ra những lời như vậy!

“Tối hôm qua, rốt cuộc anh…“ Giọng nói Chu Tiểu Duy có chút run run.

Bùi Hạo Nhiên có lòng tốt mà giải thích với cô ấy: “Tối hôm qua tôi xuống dưới quây lễ tân để đặt thêm một phòng, nhưng nhân viên lễ tân nói cho tôi biết vì là đêm Giáng Sinh nên khách sạn đã sớm hết phòng.”

“Không còn phòng, sao anh không nói trước cho tôi biết!”

Bùi Hạo Nhiên thấy cô ấy có thành kiến rất lớn với mình, thở dài nói: “Không phải tôi đang lo cho cô đấy à?”

Chu Tiểu Duy nghiến răng nghiến lợi mà trừng mắt với người trước mặt.

Có điên mới tin những lời tên tâm địa đen tối này nói!

Bùi Hạo Nhiên nhíu nhíu mày, thẳng thắn hỏi lại một câu: “Nếu tối hôm qua tôi nói cho cô, tôi phải ở cùng phòng với cô, cô có thể ngủ ngon như vậy không?”

Chu Tiểu Duy nhất thời ngây người.

Cô ấy không cam tâm, vì sao mỗi lần như thế này cô ấy đều không thể phản bác lại.

Nếu như cả tối hôm qua, anh ta cùng cô ấy ở một phòng, đương nhiên cô ấy sẽ không ngủ được.

“Phòng lớn như vậy, một mình cô chiếm hết cả một giường hai người, tối hôm qua tôi cũng không vào đó, tôi ngủ ở ngoài sô pha.”

Đương nhiên những lời này của Bùi Hạo Nhiên nói vô cùng nghiêm túc, nhưng dường như trong đó lại có chút chịu thiệt. Nói xong anh ta không quên bổ sung một câu: “Cô Chu, cô yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô đâu.”

Chu Tiểu Duy trừng mắt nhìn gương mặt nhã nhặn tuấn dật này, thật sự, sao người này lại có thể nói ra những lời như thế chứ!

Sáng sớm, một người luôn luôn dày công tu dưỡng như Chu Tiểu Duy đã muốn chửi thề.

Cùng với người này ở chung thêm giây nào là huyết áp của cô ấy lại tăng lên.

Từ ngày đầu tiên cô ấy quen anh ta, cậu hai nhà họ Bùi chính là tên cặn bã có văn hóa! Bộ mặt hứng thú khiến người khác mắc ói của Bùi Hạo Nhiên rất ít người biết. Nhìn thấy vẻ mặt Chu Tiểu Duy vô cùng tức giận mà không dám nói gì, nhất thời khiến tâm tình anh ta vô cùng khoan khoái.

Anh ta vô cùng tự nhiên vươn bàn tay to lớn của mình, xoa nắn gương mặt cô ấy: “Cô Chu, cô đừng trưng ra bộ mặt đáng ghét như vậy, lát nữa chúng ta còn đi gặp khách hàng. Nào, cười một cái.” Quả nhiên ngay cả mặt cô ấy cũng mềm mại như vậy.

Sắc mặt Chu Tiểu Duy càng trở nên khó coi hơn, người này còn ngây thơ hơn cả con trai anh ta.

Buổi chiều ngày hôm qua khi cô ấy ra khỏi tiểu khu, chuẩn bị đi tới quảng trường Thành Đông cùng dạo phố với Trần Tử Huyên thì vô tình gặp anh ta ở nhà xe, đang đứng bên cạnh xe của cô ấy.

Lúc đó cô ấy hoàn toàn không ngờ, hơn nữa còn rất xấu hổ, bởi vì mấy hôm trước bị anh ta cho nghỉ việc, cô ấy liền khóc lóc rồi bỏ chạy.

Anh ta nói, Bùi Ức phát bệnh, cáu kỉnh nhất định đòi gặp cô ấy.

Có lẽ lúc ấy vẻ mặt của Bùi Hạo Nhiên vô cùng thành thật cho nên cô ấy mới thực sự ngốc nghếch mà chạy theo anh ta.

Tới thành phố C mới phát hiện, hóa ra mình bị lừa.

Bùi Hạo Nhiên kỳ quái nói với cô ấy: “Chuyện lần trước, là tôi xử lý chưa thỏa đáng. Tiểu Ức rất thích món quà cô tặng.”

Chu Tiểu Duy cũng không trông cậy người trước mặt này nói một câu giải thích, thật sự ngẫm lại, mọi người đều là người trưởng thành, có một số việc không cần phân rõ ai đúng ai sai.

“Anh lừa tôi tới thành phố C để làm gì?”

Người này lại cho rằng đó là chuyện đương nhiên, nói: “Lễ Giáng Sinh nhưng tôi không muốn nghỉ, tôi muốn tới đây gặp một khách hàng.”

Chu Tiểu Duy biết có tranh cãi cũng vô ích, rất muốn mắng một câu, liên quan gì tới tôi.

Sau đó tựa như mỗi lần cô ấy cảm thấy bản thân có lý, lúc muốn truy hỏi anh ta, Bùi Hạo Nhiên lại vô cùng bình tĩnh mà nói với cô: “Cô Chu, dựa trên những gì tôi biết về cô, cô sẽ không tiêu tiền cho bản thân ngay cả khi có tiền. Cho nên để đền bù chuyện thất lễ lần trước, tôi sẽ chi trả toàn bộ tiền du lịch ở thành phố C này, ăn những món ăn đắt tiền nhất và ở trong phòng tổng thống.”

Những lời này chính là muốn ám chỉ cô ấy đúng là một đứa nghèo kiết xác, không chừng cả đời này cũng không có cơ hội hưởng thụ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement