Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

“Anh nói xem có phải tất cả mẹ kế đều là người xấu không?” Chu Tiểu Duy đi ra từ trong nhà hàng, cả người đều ủ rũ.

Vừa rồi lúc cô ấy đi ra khỏi nhà vệ sinh ở tầng một của nhà hàng, thì vừa lúc nhìn thấy một người phụ nữ túm lấy một cậu nhóc cũng tầm tuổi Bùi Ức đi qua. Cô ấy thấy rõ ràng hốc mắt của cậu bé này đỏ ửng, đang nức nở kìm nước mắt, trên cánh tay trái của cậu bị bỏng, vết bỏng này rất nghiêm trọng, chỗ vết thương đã to khoảng bằng một bàn tay, lớp da trong cũng đều ứa máu.

Chu Tiểu Duy nhìn thấy cũng cảm thấy đau thay cậu bé kia, sau đó càng khiến cho cô ấy khiếp sợ hơn chính là, người phụ nữ này rất không kiên nhẫn mà ôm lấy cậu bé, cầm cánh tay bị bỏng của cậu đặt vào dưới vòi nước kia rồi mở mức nước lớn nhất chà rửa, hành động xử lý vết thương thô lỗ như vậy khiến cho cậu bé đau đến mức nhịn không được mà khóc lớn.

Cậu bé càng giãy dụa, sắc mặt của người mẹ kia lại càng khó coi.

“Khóc cái gì mà khóc hả? Mặt mũi của tao đều bị mày làm cho mất hết rồi, mới nãy tất cả mọi người đều nhìn tao, cũng chỉ là không cẩn thận bị bếp lẩu làm bỏng một chút thôi mà đã khóc thành như vậy. Sao mày lại vô dụng như thế hả?”

“Câm miệng, lập tức câm miệng cho tao, có nghe thấy không! Hèn gì mẹ ruột của mày cũng không cần mày.”

“Này, tay của cậu bé bị bỏng nghiêm trọng như vậy, bây giờ cô nên đưa cậu bé đến bệnh viện đi.” Chu Tiểu Duy lớn gan đi qua đó tranh luận với người phụ nữ kia.

Nhưng đối phương lại bày ra tư thế muốn gây sự: “Không phải con của cô, có chết cũng không liên quan gì đến cô cả.”

Chu Tiểu Duy thật sự tức giận rồi: “Cô nói chuyện tích đức một chút đi.” Nhưng bảo cô ấy đi cãi nhau với người ta thì đúng thật là không có khí thế. Lúc cô ấy đang nghĩ có nên đi tìm nhân viên của nhà hàng tới đây khuyên một chút hay không, thì Bùi Hạo Nhiên nhìn thấy cô ấy cũng đã đi tới.

“Ở đây chắc là đều có camera giám sát, cô à, loại hành vi này của cô thuộc loại ngược đãi trẻ em đấy.” Giọng nói của Bùi Hạo Nhiên nhàn nhạt, nhưng cực kỳ có tác dụng.

Sắc mặt của người phụ nữ này thay đổi, cô ta hất đầu lên, thẹn quá hóa giận rống lên với bọn họ một câu: “Cái gì mà ngược đãi trẻ em? Tôi cảnh cáo anh đừng có nói lung tung. Mặc dù nó không phải do tôi sinh ra, nhưng cũng là con của tôi, tôi thấy tay nó bị bỏng, dẫn nó đi rửa nước lạnh một chút. Đây là phương pháp xử lý cơ bản nhất.”

“Bị bỏng nghiêm trọng như vậy, cô không định đưa cậu bé đến bệnh viện xem một chút sao?”

“Ai nói tôi không đưa nó đến bệnh viện?” Cuối cùng người phụ nữ kia với khí thế hùng hổ túm lấy cậu bé kia rời đi.

Chu Tiểu Duy đứng tại chỗ hồi lâu, tâm trạng buồn bực: “Quả nhiên từ xưa đến nay mẹ kế đều rất ác độc.”

Bùi Hạo Nhiên cúi đầu, vẫn luôn chú ý đến sự thay đổi trên mặt của cô gái nhỏ này.

Loại sinh vật đơn bào Chu Tiểu Duy này, cực kỳ dễ chịu ảnh hưởng từ bên ngoài. Thấy cô ấy đã ngây người trong nhà vệ sinh tận hai mươi phút mà không lên tầng, còn tưởng rằng cô ấy bị lạc đường, hóa ra là xen vào việc của người khác.

Anh ta giơ tay ra, vò rối mái tóc ngắn mềm mềm của cô ấy, nói một câu không rõ ràng: “Cũng không phải mẹ kế nào cũng đều là người xấu.”

Chu Tiểu Duy ngẩng đầu lên nhìn về phía anh ta, trên mặt Bùi Hạo Nhiên vẫn là nụ cười tao nhã kia, giọng điệu khá là nghiêm túc nói với cô ấy.

“Loại mẹ kế ngu xuẩn kia không làm người xấu nổi đâu.”

Bọn họ cùng nhau rời khỏi nhà hàng, sóng vai đi trên phố thương mại rộng lớn này. Một giây trước Chu Tiểu Duy có chút cảm giác bi thương thì ngay lập tức đã hóa thành lửa giận.

Tên bại hoại có văn hóa này, thật sự đúng là miệng chó không phun ra được ngà voi.

Thật ra nhịp điệu cuộc sống sinh hoạt ở thành phố C cũng khá thoải mái, ít nhất không có sầm uất gấp gáp như thành phố A.

Vào dịp Lễ Giáng Sinh, thế mà lại chạy tới bệnh viện đăng ký bác sĩ tâm lý khám bệnh, Trần Tử Huyên cũng rất bội phục mình.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, cả người cô đều có chút sa sút tinh thần, chú tài xế taxi đã hỏi cô mấy là lần muốn đến đâu, Trần Tử Huyên tự giễu, cô cũng không biết mình muốn đi đâu nữa.

Xuyên qua cửa sổ xe nhìn ra ngoài, nhìn thấy cảnh sắc ở bên ngoài, bỗng nhiên nghĩ đến một địa chỉ.

Trần Tử Huyên đi đến chỗ ở của Cố Như Yên, hôm nay là lễ Noel, trước kia cô hay cùng với dì nhỏ của cô trải qua ngày lễ cùng nhau. Tính ra cũng đã rất lâu rồi không gặp mặt, tuy trong lòng có chút ngăn trở, nhưng chung quy thì cũng là người thân của nhau.

Chỗ ở mới này của Cố Như Yên là do Đường Duật sắp xếp giúp, cũng thuộc khu vực trung tâm thành phố, vừa vặn chính là ở phía sau quảng trường Thành Đông. Giá thuê nhà đắt đỏ nhưng Cố Như Yên cứ khăng khăng muốn trả tiền, với tính cách của Đường Duật cũng chỉ có thể theo ý bà ấy.

Trần Tử Huyên xuống xe ở cửa tiểu khu, đầu tiên cô nhìn về phía tòa nhà khổng lồ của quảng trường Thành Đông ở phía trước, ánh mắt dường như có chút đăm chiêu.

“Lát nữa lại tới quảng trường tìm cô bé bán hoa kia một chút.” Cô thấp giọng lẩm bầm.

Cô gọi điện thoại cho Cố Như Yên, lại nói vài câu với bảo vệ trước cửa, rồi chậm rãi đi vào trong.

Biệt thự ở bên này đều được sắp xếp thành một hàng, thật ra sở dĩ dì nhỏ của cô ở lại đây cũng có một nguyên nhân. Lúc trước Cố Như Yên muốn cô ở đây cùng với bà ấy, nhưng lại không thuyết phục được cô.

Cô đã từng tới đây một lần, đại khái cũng biết đường đi thế nào.

Nhưng cứ đi mãi, Trần Tử Huyên phát hiện một bóng dáng lén la lén lút quanh quẩn trước cửa nhà dì nhỏ.

Trần Tử Huyên đứng lại, vẻ mặt có chút giật mình nhìn người đàn ông trung niên có dáng người ục ịch trước mắt. Đó là chú họ của Đường Duật, Mạc Cao.

Bình thường Mạc Cao luôn thích đeo một chiếc dây chuyền màu vàng kim, giống như một tên nhà giàu mới nổi nói năng thô lỗ. Thế nhưng hôm nay cô lại trông thấy ông ta bắt chước người khác mặc vest, vòng cổ vàng kim giàu có kia cũng đã tháo xuống rồi. Nhìn kỹ, cái bụng kia của ông ta hình như là đã gầy đi một chút rồi.

Một tên đàn ông như ông ta lại xách một giỏ hoa quả, còn có mấy hộp tổ yến để bồi bổ, thò đầu ra lén lút nhìn về phía cửa sổ nhà người ta, giống như muốn đi vào nhưng lại không dám vào, bộ dạng này có chút buồn cười.

“Chú đang làm gì thế?” Trần Tử Huyên nhanh chóng đi qua, trực tiếp hỏi ông ta.

Mạc Cao giống như là bị cô dọa sợ, vừa quay phắt đầu lại, nhìn thấy là cô, không biết vì sao giống như có chút xấu hổ, luống cuống giải thích.

“Tôi đi ngang qua, vừa lúc đi ngang qua.”

Trên mặt của Trần Tử Huyên không có biểu cảm gì, ánh mắt nhìn về phía giỏ hoa quả cùng với hộp thuốc bổ trên tay ông ta, cô hất cằm: “Đi ngang qua á?”

Lời nói trong lúc hoảng hốt này thật sự là quá không có trình độ rồi.

Nếu không phải do màu da của Mạc Cao rất đen, da mặt quá thô ráp thì nét mặt già nua của ông ta đã bị đỏ lên từ lâu rồi.

Có thể Cố Như Yên cũng nghe thấy tiếng động ở bên ngoài, bà ấy cho rằng chắc chắn là Trần Tử Huyên đến, cũng mở cửa rất nhanh.

Mạc Cao ở ngoài cửa vừa nghe thấy tiếng mở cửa liền giống như bị kích thích, dường như rất bàng hoàng chạy đến trước mặt Trần Tử Huyên, nhét giỏ hoa quả kia cùng với đống thuốc bổ vào tay cô.

Bỏ lại một câu: “Đường Duật cho cô đó. Cô, cô với dì nhỏ của cô ăn đi.”

Sau đó, ông ta chạy nhanh như chớp không thấy bóng dáng.

Trần Tử Huyên không kịp phản ứng lại, yên lặng nhìn thân hình ục ịch kia của Mạc Cao bỏ chạy, thật sự là hơi buồn cười.

“Người vừa rồi là ai thế?” Cố Như Yên cũng không phải đứa ngốc, bà rõ ràng nghe thấy còn có giọng nói của đàn ông.

Trần Tử Huyên cúi đầu nhìn quà tặng trên tay, cô trầm mặc trong chốc lát. Với tính cách của Đường Duật, cô biết, anh ta sẽ không làm cái chuyện nhờ người khác đến tặng quà như này.

Vứt đi thì đáng tiếc.

“Chỉ là một người hỏi đường mà thôi.” Trần Tử Huyên nói như vậy, giọng nói nhàn nhạt thản nhiên, gần đây bản lĩnh nói dối của cô đã gia tăng rồi.

Nói xong, cô nhét giỏ hoa quả cùng với hộp thuốc bổ trong tay lên tay của Cố Như Yên.

“Đến đây rồi còn đi mua mấy thứ phiền phức này làm gì nữa chứ.” Cố Như Yên nhận lấy. Tuy bà ấy không có hứng thú gì đối với đống quà tặng này, nhưng là do cháu gái của bà tặng, trên mặt vẫn cười sáng lạn như trước.

Trần Tử Huyên nhìn bà, do dự một giây, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng.

Trước kia cô rất kiêu căng, gặp phải chuyện gì đều luôn trực tiếp vạch trần ra, cô cảm thấy đúng chính là đúng, sai thì vẫn là sai.

Nhưng bây giờ, cô có thể giả vờ như không biết gì cả, cô sẽ lựa chọn một số lời nói dối tốt và chờ đợi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement