Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Nửa đêm, trằn trọc không ngủ được. Chán nản mở Wechat ra, xem bảng tin bạn bè.

Bùi Hạo Nhiên ngạc nhiên khi thấy tài khoản của mình có đăng một bài lên, mà chính mình lại không hề hay biết.

Anh ta suy nghĩ nửa giây, đoán ra được chắc đây là trò đùa của con trai mình: “Có phải bình thường quá chiều chuộng nó rồi không, nghe nói nuôi dạy con trai là phải nghiêm khắc.”

Anh Bùi thân là một người cha đang bắt đầu suy ngẫm về vấn đề này.

Nhìn vào bảng tin bạn bè trên màn hình, tiêu đề con trai anh ta viết là: “Một ngày vui vẻ hạnh phúc của chúng tôi.”

Quả nhiên là trình độ làm văn của học sinh tiểu học.

Sau đó đính kèm theo sáu bức hình và một đoạn video dài mười giây.

Một người đàn ông to lớn như Bùi Hạo Nhiên nằm nghiêng trên giường, rất nghiêm túc xem. Những cái này rõ ràng là tối nay Lê Hướng Bắc và con trai anh ta đến chỗ Chu Tiểu Duy ăn cơm.

Có điều những bức ảnh và video Bùi Ức quay đều có hình bóng Chu Tiểu Duy, ví dụ như cậu bé và Chu Tiểu Duy ở trong phòng bếp nấu ăn, còn có mấy người bọn họ ngồi đợi ăn, Chu Tiểu Duy múc canh cho bọn họ, nhìn nụ cười ngốc nghếch của con trai mình…

Nghĩ đến những món ăn mà anh ta ăn tối nay, so sánh với nhau, anh ta không thể nhớ được mình đã ăn những thứ gì.

“Thằng nhóc thối này.”

Bùi Hạo Nhiên biết con trai anh ta cố tình chụp cho anh ta xem, đây đều là để kích động thù hận của anh ta.

Cầm điện thoại, ngón tay mảnh khảnh ấn trên màn hình, tìm được ID của Chu Tiểu Duy, xem bài đăng mới nhất của cô ấy.

Vẻ mặt anh ta trầm ngâm một lát: “Cô ấy không tức giận.”

Chu Tiểu Duy cũng giống những cô gái khác, nhìn thấy những gì vui vẻ đều sẽ đăng lên mạng, nhìn dáng vẻ, hình như bị mắng mà cô ấy vẫn không để tâm.

Bùi Hạo Nhiên suy nghĩ một chút, khóe miệng đột nhiên cười: “Sinh vật đơn bào.”

Sau đó anh ta tắt máy, đi ngủ.

Thật ra Chu Tiểu Duy không có phóng khoáng như vậy, tâm tình của cô ấy rất kém. Nửa đêm trằn trọc trên giường không ngủ được.

Cô ấy bắt đầu hoài nghi không biết mình có vấn đề gì không, sao cô ấy lại thích loại người bên ngoài hiền lành bên trong xấu tính như Bùi Hạo Nhiên chứ? Hơn nữa xấu tính lớn còn kèm theo xấu tính nhỏ nữa, cô ấy là một người phụ nữ chưa trải qua tình yêu bao giờ, trước giờ cô ấy chưa nghĩ đến sẽ làm mẹ kế.

“Mình cũng không phải là rất xấu, không phải đàn ông đều mù hết rồi đấy chứ?” Chu Tiểu Duy ôm chăn lăn lộn, thở dài.

Lẽ nào do cả ngày cô ấy ở cùng một chỗ với Trần Tử Huyên, đây chẳng phải là không so sánh không có tổn thương, một khi so sánh sẽ thấy kém rất xa sao. Cô ấy lại thở dài hỏi ông trời sao lại để cho mình tầm thường như thế này.

Gần đây cô ấy còn có một chuyện khác cần phải bận tâm, người mẹ ham của tham lam kia của cô ấy đã hẹn cho cô ấy một đối tượng xem mắt vào hôm giáng sinh, mà cô lại cho đối phương leo cây. Mấy ngày nay cô ấy luôn lo lắng về chuyện xem mắt.

Không tiền, không có đàn ông, còn có người thân khốn nạn.

Đúng rồi, đến công việc cô ấy còn không tìm được nữa.

“Sao cuộc đời của tôi lại thất bại như vậy chứ, tôi cũng không làm ra việc vì bại đức mà?” Chu Tiểu Duy bực bội vò loạn mái tóc ngắn của mình, vùi đầu vào chăn rồi đi ngủ.

Đêm dài, trong thế giới của người trưởng thành có quá nhiều việc phiền não, ngủ nướng đến sáng là một điều rất xa xỉ.

Gần đây Trần Tử Huyên cũng bị mất ngủ.

Từ sau ngày Lê Hướng Bắc dẫn Bùi Ức đến nhà cô ăn cơm, căn hộ của cô vẫn luôn trong tình trạng yên tĩnh, trạng thái rất lạnh lẽo. Có lúc cô cũng rất ghét cái loại yên tĩnh này, quá yên tĩnh rồi.

Hơn nữa cô cũng phát hiện ra một chuyện, cái vị ở tầng trên dường như đã rất lâu rồi chưa quay về.

Bây giờ mỗi sáng thức dậy, Trần Tử Huyên vô thức theo thói quen mà xem Wechat. Nguyễn Chi Vũ đã rất lâu rồi chưa gọi cô đi mua đồ ăn sáng, trên tầng cũng không có âm thanh đánh bóng.

“Hay mình lên tầng tìm anh ta?” Sau khi đấu tranh một phút, Trần Tử Huyên quyết định không đi nữa.

Đi tìm anh ta, chủ động dâng đến cửa. Vậy thì quá ngu ngốc rồi.

Sau đó cô lại một tuần đến câu lạc bộ tập luyện bắn súng một lần, lần này không cần huấn luyện viên nhắc nhở, cô cũng tự mình đi đến.

Buổi luyện tập hôm nay hoàn thành rất suôn sẻ, huấn luyện viên vừa thu dọn đồ đạc, vừa dùng giọng tiếng Trung chưa sõi nói chuyện với cô.

“Cô Trần, cô không tập trung, cô đang suy nghĩ cái gì vậy?”

“Tôi không tập trung hồi nào chứ!”

Trần Tử Huyên giống như bị người ta nói trúng tim đen, vẻ mặt rất khó chịu, giơ khẩu súng trong tay lên nhắm về phía xa bắn một phát, pằng một tiếng, huấn luyện viên bên cạnh bật cười.

“Cô sắp không phải đến đây nữa rồi.”

“Có ý gì?” Cô đột nhiên trở lên cảnh giác.

Huấn luyện viên nhìn gương mặt ngang ngược của cô đánh giá, cười nói: “Sao vậy, lúc trước muốn cô đến đây, cô không nguyện ý, bây giờ cô có thể xuất sư rồi, lại không nỡ sao? Phụ nữ Trung các cô đều bên trong thẹn thùng như vậy sao?”

Trần Tử Huyên mặt không cảm xúc, cái gì mà bên trong thẹn thùng. Cô nhìn vị huấn luyện viên có dáng vẻ thành thật này, do dự một lúc lâu, mới vặn ra mấy chữ: “Nguyễn Chi Vũ thế nào rồi?”

“Có phải gần đây anh ta ra nước ngoài rồi không?”

Huấn luyện viên mở to mắt, dường như rất ngạc nhiên khi cô hỏi chuyện của ông chủ, thấy cô hôm nay có chút bất thường, sau đó lại cười, to gan hỏi một câu: “Cô quan tâm cậu ấy à?”

“Ai quan tâm anh ta chứ!” Mặt Trần Tử Huyên cáu kỉnh.

“Loại người như anh ta không cần phải quan tâm… không cần tôi phải quan tâm.” Xung quanh anh có không biết bao nhiêu người xếp hàng phục vụ anh mà.

“Tôi chỉ muốn nói, tôi không phải con rối, tôi có cách nghĩ của tôi.”

“Anh ta luôn như vậy, anh ta muốn xuất hiện thì xuất hiện, thích biến mất thì biến mất, có chuyện gì cũng không bao giờ nói. Anh ta xem tôi là đồ chơi sao? Chú nói với anh ta, mọi nhẫn nhịn, chờ đợi mà tôi làm bây giờ đều không phải vì anh ta. Nguyễn Chi Vũ, anh ta đừng có nghĩ mình tài giỏi như vậy, tôi chỉ muốn một kết quả, tôi chỉ quan tâm kết quả mà tôi mong muốn!”

Sắc mặt Trần Tử Huyên phức tạp, giống như đã nhẫn nhịn lâu ngày vậy, cô tức giận nói nhanh, rồi quay người rời đi.

Huấn luyện viên đứng tại chỗ nhìn cô tức giận rời đi, thở dài: “Cô Trần này xem ra không giống phụ nữ hiền dịu Trung Quốc, rất khó phục vụ.”

Không ăn cơm tối, sau khi Trần Tử Huyên rời khỏi câu lạc bộ, đột nhiên trong lòng có chút khó chịu.

Tóm lại rất buồn bực.

Đầu giờ tối, cô mua một bịch sáu lon bia và một gói đậu phộng to, ôm đồ đi đến công viên nhỏ đối diện tìm một cái ghế dài ngồi xuống, rồi uống một cách thô bạo. Giáng sinh qua rồi, năm mới sắp đến, thời tiết càng về đêm càng lạnh, mùa đông của thành phố A lạnh thấu xương.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô hơi đỏ bừng, sau đó hơi say ợ hơi một cái.

“Em ngồi ở đây uống rượu một mình sao?”

Ngọn đường mờ dài phía trước kéo dài một bóng hình, người kia từng bước tiến gần về phía cô, âm thanh này, rất xa lạ, tiếng Trung không rõ ràng, Trần Tử Huyên nhất thời không nhận ra.

“Hay là gặp chuyện buồn gì, có lẽ anh có thể giúp được em.”

Cô ngẩng đầu, tầm nhìn có chút mơ hồ, đối diện ánh đèn, không nhìn rõ mặt mũi của người kia, chỉ biết người này là đàn ông, giọng nói của anh ta như đang pha trò. “Cút!”

Tâm trạng của Trần Tử Huyên không tốt, bình thường gặp quá nhiều đàn ông đến bắt chuyện, rất phiền phức.

“Em yêu à, em không nên thô tục như vậy.” Câu “em yêu à” không hề có nửa điểm ngọt ngào, ngược lại là lạnh lùng, mỉa mai.

Đôi mắt của người đàn ông sâu thẳm, nhìn chằm chằm Trần Tử Huyên, từ gương mặt của cô, đến toàn thân cô, dường như rất tò mò về sự tồn tại của cô.

Trần Tử Huyên không quan tâm anh ta là cái chó gì, cầm lon rỗng ném về phía anh ta: “Tôi nói anh cút đi, tránh xa tôi ra.”

Bịch!

Chiếc lon rỗng được đối phương nhanh nhẹn tránh được.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. [Ngôn Tình] Sống Chung
2. [Xuyên Thư] Sư Tôn Chỉ Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện
3. Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa
4. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================

Dưới ánh đèn mờ ảo, anh ta quay người đi, hình bóng của anh ta dần dần đi xa, để lại một thanh âm lạnh lùng vang vọng giữa con phố vắng này.

“Người đàn ông của cô sắp trở về rồi, cô không đi hỏi anh ta sao?”

Có lẽ lời nói của người đàn ông này quá kỳ quái, khi Trần Tử Huyên đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn, anh ta đã đi xa rồi.

Gió đông lạnh lẽo thổi khiến đầu óc cô thanh tỉnh hơn, cô nhíu mày, thu dọn lon rỗng bên cạnh ném vào thùng rác, sau đó gọi xe đi về.

Trần Tử Huyên không trở về căn hộ của mình, mà là lên tầng trên, đến căn hộ 502. Sau đó lợi dụng cơn say, đập mạnh cửa căn hộ 502.

“Nguyễn Chi Vũ.”

“Nguyễn Chi Vũ, anh mở cửa ra cho tôi, mở cửa ra.”

“Tôi, tôi có việc muốn hỏi anh, hôm nay tôi phải hỏi rõ ràng, anh mở cửa ra cho tôi!”

Rầm, rầm, rầm.

Gương mặt Trần Tử Huyên hơi say, tức giận hét lên với cánh cửa, nhưng cô vẫn rất cố chấp, qua một lúc lâu, cũng không có ai trả lời.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement