Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Ấy thế mà anh ta cũng biết giở chiêu trò rồi, hỏi gì là giả vờ như không biết.

Sau đó Lê Hướng Bắc đưa cô đến nhà hàng riêng, trông bên trong trang trí sắp xếp cũng bình thường thôi, không thấy có mấy khách nhưng đồ ăn thì lại rất ngon.

Sau khi ăn no uống say, tâm trạng liền trở nên vô cùng thoải mái.

Lúc thanh toán hóa đơn, Lê Hướng Bắc nhân cơ hội giảng đạo: “Vì thế làm người ấy mà đừng để tâm quá vào những chuyện vụn vặt, nghĩ thoáng một chút, khoan dung một chút, lúc cần hưởng thụ thì nên hưởng thụ, cuộc sống vốn dĩ rất chỉ là đơn giản.”

Trần Tử Huyên liếc mắt nhìn qua hóa đơn mà anh ta đã kí tên: “Người có tiền nói cái khỉ gì chẳng được.” Bữa ăn này quả nhiên đắt đỏ.

“Đàn ông chúng tôi cũng không cần phụ nữ các cô phải kiếm tiền, chỉ cần sinh con rồi an phận ở nhà giúp chồng dạy dỗ con cái là được rồi.”

Lê Hướng Bắc cho rằng một người phụ nữ tiêu chuẩn thì nên như vậy, nhưng Trần Tử Huyên lại không thèm để tâm đến cái quan điểm đó của anh ta: “Sau đó thì đàn ông các anh chỉ việc phong lưu phóng khoáng chơi gái ở bên ngoài phải không?”

“Có phải cô cho rằng Chi Vũ có rất nhiều phụ nữ ở bên ngoài đúng không?” Anh ta nhận thấy Trần Tử Huyên dường như không có cảm giác an toàn.

Cô căng mặt, không nói gì nữa.

Hai người đứng trước cửa ra vào của nhà hàng nói chuyện, đợi nhân viên lấy xe từ gara ra.

“Tử Huyên, cô có từng nghe qua một câu nói, muốn biết sự nghiệp của người đàn ông thành công hay không chỉ cần nhìn vào cuộc hôn nhân của anh ta. Kiểu người dựa vào vận may nhất thời mà trở nên giàu có thì không giữ được bao lâu. Cô thử nhìn vào kênh tài chính mà xem, bất kể người đàn ông nào thật sự thành công đều có thể xử lý tốt các mối quan hệ hôn nhân và gia đình.”

Thấy Lê Hướng Bắc tự dưng đi giảng giải đạo lý như vậy, cô có chút không quen.

Anh ta cũng thấy hơi kỳ: “Nhà tôi là như vậy đấy, gia quy hôn nhân rất nghiêm khắc, nhà họ Nguyễn lại càng nghiêm hơn.”

Trần Tử Huyên lạnh nhạt đáp lại một câu.

Thực ra trong lòng cô khá ngạc nhiên, lần đầu tiên thấy Lê Hướng Bắc lảm nhảm mấy chuyện này, có vẻ như đang muốn an ủi cô trước.

Rất nhanh sau đó phục vụ của nhà hàng đã lái xe đến.

Lê Hướng Bắc ngồi vào ghế lái, cửa ghế phụ bên cạnh đã được mở ra, nhưng Trần Tử Huyên không ngồi vào, mà lại nhìn theo hai vị khách vừa bước vào cửa nhà hàng.

Cô tức giận lập tức lao đến, Lê Hướng Bắc vừa ngẩng đầu lên thì phát hiện cô đã chạy mất hút rồi.

Trần Tử Huyên giữ lấy tay người phụ nữ đang đứng trước quầy nhà hàng: “Tôi không nhìn nhầm chứ, cô cùng một người đàn ông khác ôm ấp như vậy ra thể thống gì chứ hả?”

Trương Tiểu Vi vô cùng ngạc nhiên khi gặp cô ở đây, nhưng với kinh nghiệm ứng phó lâu năm, cô ta đã nhanh chóng trấn tĩnh lại, bắt đầu ra vẻ.

“Người đẹp, xem giọng điệu của cô kìa, cô là ai vậy?“ Người đàn ông bên cạnh tò mò nhìn cô hỏi.

Trái ngược với khuôn mặt tức giận của Trần Tử Huyên, Trương Tiểu Vi lại nở một nụ cười yêu diễm: “Đây là con gái em.” Sau đó cô ta liền cười lớn tiếng hơn.

Người đàn ông nghe xong cũng bật cười theo: “Trương Tiểu Vi, em còn trẻ như vậy mà lại sinh được đứa con gái lớn như này rồi ư?”

Cô ta cười buột miệng nói: “Em với nó chỉ hơn kém nhau có ba tuổi thôi, ha ha ha.”

Trần Tử Huyên nhìn bọn họ, sắc mặt càng ngày càng u ám khó coi. Trương Tiểu Vi chỉ hơn cô có ba tuổi đã có thể trèo lên giường của cha cô.

“Cô gái này, cô chắc hẳn là người đam mê phim truyền hình lắm nhỉ, cô có phải bị tẩu hỏa nhập ma rồi không? Trương Tiểu Vi không chơi bách hợp đâu, mời cô đi chỗ khác giùm.”

Người đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt ám muội, hạ thấp giọng điệu, giễu cợt nói: “Hay là cô theo tôi, tôi có đóng rất nhiều phim truyền hình, có biết tôi là ai không?”

“Cút sang một bên!”

Lê Hướng Bắc vừa bước vào thì nhìn thấy một nam diễn viên đang trêu ghẹo cô.

Nếu như là những người có tiền khác thì nghệ sĩ hàng nhất như bọn họ cũng sẽ không để tâm đến, nhưng vị này là Lê Hướng Bắc, vừa nhìn đã nhận ra là ông lớn của ngành điện ảnh, hắn ta liền lập tức im bặt khi nhìn rõ đối phương.

“Sếp Lê, cậu cũng tới đây ăn cơm sao?” Giọng điệu phút chốc mang theo ý nịnh bợ, tuy nhà hàng này nhỏ bé nhưng rất nổi tiếng.

“Tôi bảo anh cút ra!”

Trần Tử Huyên đen mặt, không nhẫn nại được mà quát lên.

Nam nghệ sĩ không còn đắc ý như trước nữa, có Lê Hướng Bắc ở đây, anh ta chỉ còn cách ngượng ngập mà rời đi.

Trương Tiểu Vi nhìn hai người trước mặt, chế giễu nói: “Cô đúng là mệnh tốt, trời sinh vận quý nhân, đi đến đâu cũng có người giúp đỡ nhỉ.”

“Mệnh tốt hay xấu, phải xem cô có than trời oán đất hay không?”

Trần Tử Huyên nhìn cô ta với vẻ khó chịu. Cô thực sự cảm thấy ngứa mắt với loại người chỉ biết dựa vào thủ đoạn để thăng tiến như ả.

“Người được bảo vệ một cách quá đáng như cô không có tư cách để coi thường tôi đâu.”

Trương Tiểu Vi nhìn thẳng vào mắt cô, sắc mặt trở nên u ám mang theo sự hận thù: “Một kẻ ngu xuẩn mù quáng như cô chẳng qua cũng chỉ là nhờ vào mệnh tốt mà thôi, vừa sinh ra đã có người giúp cô hư cấu nên những ảo tưởng đẹp đẽ. Còn những người như tôi thì phải ở bên ngoài vật lộn với cuộc sống. Cô thực sự rất khiến người ta phải đố kỵ đó.”

“Tôi sống như thế nào không phải việc của cô, ít nhất thì tôi cũng không có than thân trách phận như ai đó.”

Mỗi lần gặp phải người đàn bà này, Trần Tử Huyên đều muốn nổi cáu, nhất là hiện tại, cô tức đến nỗi quát vào mặt cô ta: “Trương Tiểu Vi, cha tôi gặp tai nạn giao thông bị thương nặng phải nằm viện, cô thân là con dâu nhà họ Trần lại không đến chăm sóc cho ông ấy, còn ở bên ngoài mờ ám với người đàn ông khác, cô rốt cuộc có ý gì hả?”

Vừa nhắc đến chuyện nhập viện của Trần Võ Quyền, tâm trạng cô ta liền hồi lại một chút, nhướng mày: “Cha cô sắp chết rồi hả, vậy tôi có thể chia tài sản được rồi chứ?”

Trần Tử Huyên trở nên kích động: “Cô nói cái gì hả? Cha tôi vẫn đang sống rất yên ổn!”

“Thật không nhìn ra được, cô cũng khá là có hiếu với cha cô đó chứ.”

Trương Tiểu Vi vốn đã quen với việc ao ước hư vinh, một người phụ nữ trẻ đẹp như ả gả cho một người đàn ông già nua đã ngoài năm mươi, thì còn mong đợi gì hơn ngoài việc ông ta chết sớm để chia gia sản chứ.

Trần Tử Huyên nghiến răng nghiến lợi: “Trương Tiểu Vi, tôi nói cho cô biết, nếu như cô dám lén lút làm chuyện vô liêm sỉ, tôi tuyệt đối sẽ không để yên cho cô đâu.”

Tính cách của Trần Tử Huyên nói được là sẽ làm được.

Trương Tiểu Vi có phần kiêng dè, nhất là bên cạnh cô còn có Lê Hướng Bắc và nhiều người nữa giúp đỡ, càng nghĩ càng thêm hận.

“Cậu Lê đây không phải cũng sẽ đối xử với tôi giống như Nguyễn Chi Vũ đối xử với Lưu Oánh Oánh đó chứ?”

Nhớ tới mấy chuyện cũ trong quá khứ, cô ta đột nhiên bật cười: “Lần mà Nguyễn Chi Vũ xử lý Lưu Oánh Oánh, đúng là giết người không thấy máu. Dù gì thì cũng là cô ấy cũng yêu anh ta nhiều năm như vậy, đến cuối cùng anh ta còn không thèm nói một lời nào. Người đàn ông đó thực sự quá tàn nhẫn.”

“Trần Tử Huyên à, cô ở cùng loại người như vậy phải hết sức cẩn thận đó nhé.”

Giọng điệu cô ta trở nên kỳ quái ném ra một câu, sau đó liền xoay người rời đi.

Trần Tử Huyên tức giận nhìn theo bóng cô ta, nhưng không hề đuổi theo.

Lê Hướng Bắc cũng không có mấy thiện cảm với Trương Tiểu Vi. Người dưới trướng của anh ta ham mê hư vinh nhiều vô kể, nhưng cô ta ở trong giới cũng được coi là có chút thực lực, hơn nữa cũng rất thông minh.

Lê Hướng Bắc liền an ủi một câu: “Kẻ không ăn được nho thì đều chê nho xanh, đừng có để tâm đến lời cô ta nói, cô ta cố ý chọc giận cô đó.”

Trần Tử Huyên dường như không có tâm trạng gì đối với những lời bình luận về Nguyễn Chi Vũ, khuôn mặt cô vô cảm: “Chuyện ban nãy đừng nói cho ai biết.”

Trương Tiểu Vi ở bên ngoài lăng nhăng với người đàn ông khác, thì người mất mặt sẽ là người nhà họ Trần.

Lê Hướng Bắc đưa cô trở về bệnh viện, sau đó cũng bận việc đi luôn.

“Cháu có gói về mấy đồ ăn ngoài này.”

Trần Tử Huyên đem phần cơm rang ban nãy mang từ nhà hàng về đặt lên bàn. Cố Như Yên đang ăn thì thấy sắc mặt cô tối sầm, rõ ràng là tâm trạng không tốt.

“Cháu sao thế?”

Hỏi xong, Trần Tử Huyên đột nhiên muốn bùng nổ: “Vừa nãy cháu có bắt gặp Trương Tiểu Vi, cô ta đi cùng một người đàn ông nào đó, bọn họ ôm ấp nhau.”

Trái lại, Cố Như Yên rất bình thản: “Có lẽ là tạo tin tức để lăng xê đó, bố cháu cũng đã sớm quen với chuyện này rồi.”

“Bị cắm sừng mà vẫn còn bao dung độ lượng vậy.”

Tuy Trần Tử Huyên biết Trương Tiểu Vi sẽ không dám gây chuyện, nhưng cô vẫn rất khó chịu. Nhất là bình thường Trần Võ Quyền nghiêm khắc với cô như vậy, không biết cô ta cho ông ấy uống thần dược gì mà suốt ngày giúp đỡ cho thứ đàn bà giả tạo ấy.

Cố Như Yên cùng những người khác ăn cơm ở ngoài, bà ấy sợ rằng Trần Tử Huyên sẽ chạy vào phòng bệnh cãi nhau với bố cô, liền thở dài: “Hai cha con đúng là tính khí y hệt nhau, ai cũng coi hôn nhân là chuyện vặt vãnh. Cháu thì kết hôn vì đã có bầu, ông ấy kết hôn vì tình thế nhất thời…”

Trần Tử Huyên không hiểu: “Sao lại là tình thế nhất thời ạ?”

“Thôi không nhắc đến chuyện trước đây nữa.” Giọng nói của Cố Như Yên có chút lo lắng, sau đó trở nên nghiêm túc dặn dò: “Bác sĩ nói tim mạch của cha cháu không tốt. Đừng nhắc về Trương Tiểu Vi trước mặt ông ấy nữa, ông ấy đã trải qua hơn nửa đời người rồi, nhiều tuổi như vây sẽ tư khắc biết cách xử lý.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement