Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Trần Tử Huyên chính mắt nhìn thấy mẹ kế cặp kè với người đàn ông khác, vậy mà mọi người đều làm ngơ, còn dặn cô đừng có nhắc đến trước mặt cha cô.

“Nói cái gì mà muốn quay phim, phải cọ xát, chim chuột với những tiểu thịt tươi kia. Hơn nữa dì nhỏ của mình còn nói đừng giận cha mình, mình cũng không biết bọn họ có cái logic gì, trên đầu đã có một đồng cỏ xanh lớn, vậy mà còn không quan tâm.”

Trần Tử Huyên ở lại thành phố Thành phố C một tuần, vốn dĩ cô nghĩ rằng Chu Tiểu Duy nhất định sẽ về thành phố A, không ngờ hôm nay hẹn cô ấy, cô ấy vẫn còn ở Thành phố C, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Chu Tiểu Duy, có vẻ như dạo này cô ấy sống rất tốt.

Gặp được bạn thân, lập tức than thở.

Hình như gần đây Chu Tiểu Duy sống rất hạnh phúc, hai má đều đỏ hồng, nghe thấy những lời than thở này cũng thấy rất ngạc nhiên.

“Cha cậu thật sự không để ý sao?”

“Thật ra thân phận của Trương Tiểu Vi có chút không hợp với giới giải trí, lúc mới bắt đầu cha mình đã đồng ý cho cô ta phát triển trong giới giải trí là có chút không bình thường rồi.”

Sắc mặt Trần Tử Huyên trầm lại: “Bản lĩnh của Trương Tiểu Vi cao, dỗ dành người nhà họ Trần khiến bọn họ rất vui vẻ, cha mình để cô ta phát triển sự nghiệp của mình.”

“Phát triển sự nghiệp?” Chu Tiểu Duy vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, nghĩ một chút rồi hỏi ngược lại cô: “Hình như mình có nhớ mẹ cậu là nghệ sĩ dương cầm, cậu từng nói, cha cậu không đồng ý để mẹ cậu đi biểu diễn mà?”

“Đúng vậy, quá không công bằng rồi!”

Trần Tử Huyên lập tức tức giận: “Trương Tiểu Vi có thể tùy ý phát triển sự nghiệp của mình, mẹ tớ lúc vừa mới kết hôn bị yêu cầu không được như thế này, không được như thế kia, đây là cách đối xử khác biệt của đàn ông đối với vợ và nhân tình, hừ!”

Chu Tiểu Duy thấy cô tức giận như vậy, đột nhiên cười ra tiếng.

“Thật ra mình không có ý này.” Cô ấy cảm thấy mình rất khó câu thông chuyện tình cảm cho Trần Tử Huyên biết.

“Theo lý mà nói, mẹ cậu là cô chủ lớn nhà họ Cố, hơn nữa mình cũng đã nhìn thấy ảnh của mẹ cậu, thật sự rất xinh đẹp rất có khí chất. Lúc đó cha cậu kết hôn với mẹ cậu là leo cao rồi, vậy mà ông ta còn hạn chế công việc của mẹ cậu?”

Mẹ Trần Tử Huyên là Cố Như Tình, năm đó là một nghệ sĩ dương cầm rất nổi tiếng, ngoại hình và dáng vẻ đều tao nhã tuyệt trần, là một người đẹp rất có tầm ảnh hưởng trong nước. Có vô số người theo đuổi, cuối cùng gả cho một tên nghèo, hơn nữa cũng không có lộ mặt nữa, khiến rất nhiều người thương tiếc.

“Mẹ mình mù mắt gả cho nhầm người.” Nhắc đến chuyện trước đây, Trần Tử Huyên cũng đã không còn nhiều oán hận lắm, chỉ than thở: “Hơn nữa ông ngoại mình cũng thường xuyên ủng hộ giúp đỡ cha mình, mình không biết tại sao lại biến thành như thế này nữa.”

Cách nghĩ của Chu Tiểu Duy rõ ràng khác với Trần Tử Huyên: “Năm đó cha cậu lấy mẹ cậu chắc phải chịu nhiều áp lực lắm nhỉ?”

“Không biết.”

Trần Tử Huyên đột nhiên phát hiện, cô thật sự không hiểu mấy việc xưa của nhà mình lắm, hồi bé bọn họ chưa bao giờ cãi nhau trước mặt cô, hơn nữa ông ngoại thích đưa cô về nhà họ Cố sống, cô không biết chuyện của cha mẹ mình.

Cô có chút khó chịu: “Không quan tâm nữa, dì nhỏ cũng bảo mình không được xen vào.”

Chu Tiểu Duy thấy biểu tình chán nản của cô, cũng không hỏi nữa.

Bệnh tình của Trần Võ Quyền cũng đã ổn định, bác sĩ nói rằng nằm viện hai ngày nữa là có thể xuất viện được rồi, gần đầy Trần Tử Huyên đang suy nghĩ về chuyện của mình ở A.

“Tiểu Chu, cậu còn ở bên này bao lâu nữa?”

Cô muốn hẹn Chu Tiểu Duy cũng về thành phố A, kết quả Chu Tiểu Duy bị cô hỏi có chút chột dạ: “Có lẽ qua hai ngày nữa.”

Đúng lúc bên tay phải có một quầy bán trà sữa, Chu Tiểu Duy lập tức chạy đến gọi hai cốc, nhất thời Trần Tử Huyên cũng cảm thấy cô ấy đang có điều gì đó giấu mình.

“Tiểu Chu, rốt cuộc mấy ngày nay cậu ở với ai, cậu có việc gì ở Thành phố C vậy?”

Chu Tiểu Duy đưa cho cô một cốc trà sữa vị nguyên bản, trên tay cũng cầm một cốc, chột dạ cúi đầu uống một hớp, hàm hồ thú nhận: “Thật ra mình đi cùng người khác đến đây.”

Trần Tử Huyên nhíu mày: “Đàn ông sao?”

Chu Tiểu Duy căng thẳng lắp bắp: “Thật ra, thật ra lúc mới bắt đầu chỉ là hiểu nhầm, mình cũng không biết tại sao lại biến thành như thế này.” Gian tình bị phát hiện rồi.

“Trần Tử Huyên?”

Trong quán trà sữa có một người phụ nữ trung niên ngạc nhiên gọi một tiếng, cắt ngang cuộc đối thoại của bọn họ.

Trần Tử Huyên quay đầu lại nhìn, lúc này mới chú ý nhận ra là người quen.

“Thím Trương, sao thím lại chuyển đến đây bán hàng vậy?”

Trần Tử Huyên tạm thời bỏ qua cho Chu Tiểu Duy, bước tới chào hỏi bà chủ tiệm trà sữa ở ven đường, cô trực tiếp hỏi: “Không phải thím luôn mở quán trước cổng trường sao, bên đó chắc phải buôn bán tốt hơn bên đây chứ.”

Vẻ mặt thím Trương ngại ngùng, miễn cưỡng cười, tùy ý bịa ra một cái cớ: “Kinh doanh không tốt, làm buôn bán chính là như vậy.”

“Chào thím Trương.”

Chu Tiểu Duy cũng nhận ra đây là bà chủ tiệm trà sữa ở cổng trường, lúc trước tiệm trà sữa của bà ấy làm ăn rất phát đạt, theo lý mà nói, không nên đóng cửa mới đúng.

Bọn họ cũng phát hiện ra thím Trương đã gầy hơn một năm trước rất nhiều, tiền thuê sạp hàng lưu động ở đây mặc dù rẻ, nhưng mỗi ngày phải lao động nhiều hơn, cái gì bà ấy cũng đều tự mình làm, dầm mưa dãi nắng, trong già đi hơn mấy tuổi.

Trước kia Trần Tử Huyên từng làm công việc bán thời gian ở tiệm trà sữa của thím Trương: “Cửa hàng trà sữa ở cổng trường là nhà của thím, sao lại như thế này?” Một căn nhà dân ba tầng, tầng một là cửa hàng trà sữa, tầng hai tầng ba là nơi mà người nhà thím Trương ở, Trần Tử Huyên biết rất rõ.

“Căn nhà đó đã bán rồi.” Nói đến chuyện này, gương mặt thím Trương không giấu được nỗi buồn.

Trần Tử Huyên tất nhiên nghĩ đến một người phụ nữ khác: “Có phải do Lưu Oánh Oánh tiêu sài hoang phí, cô ta bắt thím bán nhà đúng không?” Bình thường thím Trương rất tiết kiệm, ngoại trừ cô con gái minh tỉnh của bà ấy ra thật sự không còn nghĩ ra việc gì mà phải bán nhà nữa cả.

“Trần Tử Huyên, là do cô hại mẹ tôi mất nhà.” Đột nhiên bên tay trái xuất hiện một người phụ nữ ăn mặc đẹp đẽ, Lưu Oánh Oánh tay cầm túi hàng hiệu, chân đi giày cao gót, khí thế có chút hung hăng.

“Được rồi, đừng nói nữa.”

Thím Trương lập tức túm lấy con gái của mình sợ cô ta lại gây chuyện, quay đầu lại nhìn Trần Tử Huyên, vẻ mặt khó xử phức tạp: “Tử Huyên, thím xin lỗi, tâm tình Oánh Oánh không tốt nên có nói lung tung.”

“Con nói lung tung cái gì chứ?”

Lưu Oánh Oánh tức giận mắng: “Căn nhà không phải là bị Nguyễn Chi Vũ cho người cưỡng chế cướp đi mất sao? Chính là do Trần Tử Huyên thổi bên tai.”

“Oánh Oánh, con đừng gây thêm rắc rối nữa, con đã hứa với mẹ sẽ sống tốt mà, là chúng ta có lỗi với người ta trước.” T

hím Trương ôm chặt con gái bằng đôi tay già nua thô ráp của mình, khi nhìn Trần Tử Huyên, bà ấy rất xấu hổ, cũng có rất nhiều bất lực.

“Tử Huyên, lúc trước bọn thím có gì có lỗi với cháu, mong cháu rộng lòng không tính toán. Từ nhỏ Oánh Oánh đã không có cha, tính khí nó không tốt, thím lại không có bản lĩnh, cháu ngàn vạn lần đừng có để ý đến lời nó nói, bọn thím sống rất tốt.” Nói xong, mắt thím Trương ươn ướt.

Trần Tử Huyên đứng yên tại chỗ, đột nhiên cô không biết nên nói cái gì cả.

Chu Tiểu Duy kéo cánh tay cô: “Trần Tử Huyên, chúng ta đi trước đi.” Miễn khiến cho thím Trương khó xử.

Bước chân của bọn họ có chút nặng nề, quay người bước từng bước rời đi.

“Trần Tử Huyên, cả đời này cô còn chưa xong với tôi đâu, tôi sẽ không để cô sống tốt đâu!”

Mà Lưu Oánh Oánh phía sau giống như một con thú hung ác, lớn tiếng chửi mắng sau lưng bọn họ.

Ban đầu sau khi cô ta bị Nguyễn Chi Vũ phong sát, khắp nơi đều gặp trắc trở không tìm được việc làm, khó khăn lắm mới trèo cao được Triệu Dịch Kiệt, chờ xem bao giờ Trần Tử Huyên sẽ bị vứt bỏ. Kết quả gần đầy Triệu Dịch Kiệt đột nhiên lạnh nhạt với cô ta, cô ta cảm thấy cuộc đời mình bị Trần Tử Huyên phá hoại, đều là do cô hại.

Tâm tình Trần Tử Huyên rất kém, Chu Tiểu Duy đi lang thang không có mục đích với cô, cho đến khi màn đêm kéo xuống. Hai người đứng dựa vào lan can bên sông, gió đêm ở Thành phố C mùa này lạnh thấu xương.

Trần Tử Huyên bị gió lạnh thổi đến nỗi không còn cảm giác, trong lòng đang rất phiền não.

“Có một số người vì cuộc sống, mà cố gắng hết sức mình. Không dễ dàng gì nỗ lực nửa đời người, dành dụm được ít tiền tiết kiệm, kết quả khi về già, đột nhiên không còn cái gì nữa.” Cô lẩm bẩm một mình.

“Tiểu Chu, mình thật sự không biết Nguyễn Chi Vũ đã làm những việc đó.”

Cô nhớ lại hình ảnh thím Trương kìm nén nước mắt, ánh mắt già nua tràn đầy bất lực, cảm thấy mình có lỗi với người ta.

“Lúc trước thím Trương hại mình suýt sảy thai, có điều cuối cùng mình không làm sao cả. Người ta cố gắng sinh sống như vậy, anh ta chỉ cần nói một câu, người ta không còn cái gì cả.”

“Có lẽ Nguyễn Chi Vũ có cách xử lý của riêng mình.“ Chu Tiểu Duy cũng không biết nên bình luận như thế nào.

“Mỗi lần anh ta đều như vậy, luôn kiêu căng ngạo mạn, căn bản không nghe người khác nói, có chuyện gì cũng không thương lượng với người khác, cả ngày chỉ biết lừa dối mình thôi!”

Trần Tử Huyên không nhịn được nữa, cảm xúc càng kích động hơn, đối diện với mặt sông hét to: “Ở trên tầng nhà mình, nghĩ rằng mình không biết sao. Những bông hồng đó, nửa đêm nhét vào nhà mình, nghĩ rằng mình không biết sao. Mình chỉ là đang đợi anh ta, xem bao giờ thì anh ta chơi chán, đợi anh ta đích thân nói với mình sao lại làm như vậy, bao giờ mới chơi chán chứ?”

Chu Tiểu Duy không hiểu cô đang nói cái gì, nhưng cảm thấy cô đã chịu đựng một mình quá lâu rồi, trong ánh mắt cố chấp của cô tràn đầy đau khổ, cô chỉ luôn giả vờ một mình thôi.

“Trần Tử Huyên…”

Chu Tiểu Duy thấp giọng gọi cô. Đôi mắt Trần Tử Huyên có chút đỏ, điều chỉnh lại cảm xúc, cuối cùng trầm giọng nói với chính mình một câu: “Nếu như còn để cho mình biết anh ta còn làm chuyện gì khác quá đáng nữa, mình sẽ không tha thứ cho anh ta nữa đâu.”

Chu Tiểu Duy không nghe rõ câu cuối cùng cô nói là gì, nhưng đột nhiên trong màn đêm có một ngọn đèn pha chói lọi chiếu về chỗ họ, dưới ánh đèn chói lọi, Chu Tiểu Duy đột nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt lập tức thay đổi.

Trước mặt có một chiếc xe màu trắng lao thẳng về phía họ: “Trần Tử Huyên, mau tránh ra.” Hét lên một tiếng, Chu Tiểu Duy đột nhiên phản ứng lại đây Trần Tử Huyên sang một bên.

Trần Tử Huyên ngã sang một bên, đột nhiên hồi thần quay người lại nhìn. Cả người cô sững sờ, mở mắt nhìn chiếc xe trước mặt lao về phía Chu Tiểu Duy, người tài xế trong xe điên cuồng bóp còi, âm thanh sắc bén chói tai, còn có Trương Thiến Thiến thần trí thất thường, ánh mắt cô ta trống rỗng vô thần, điên dại mắng chửi: “Lưu Oánh Oánh, mày là cái đồ hồ ly tinh, mày chết đi, đi chết đi!”

Rầm!

Chiếc xe va chạm dữ dội, khiến phần kim loại bị biến dạng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement