Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

“Trương Tiểu Vi, cô nói bậy.”

Trần Tử Huyên im lặng một phút, cô không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như thế nào, tim đập nhanh, lo lắng, bàng hoàng, sửng sốt, thậm chí có chút sợ hãi.

Đầu óc trống rỗng và hỗn loạn.

Trần Tử Huyên đã rất kháng cự và cố gắng hết sức để lớn tiếng phản bác lại: “Trương Tiểu Vi, cô nói bậy!”

“Tôi nói bậy? Ha ha ha.” Trương Tiểu Vi cười dữ dội: “Trần Võ Quyền, ông nói xem, loại con hoang này có phải là con gái ruột của ông không?”

“Ông nói cho cô ta biết à, ông chính miệng nói với cô ta rằng Trần Tử Huyên là con hoang, đến bố mình là ai cũng không biết đi!” Trương Tiểu Vi phẫn nộ hét lên.

Trần Võ Quyền vẫn ngồi trên ghế trước bàn ăn, sắc mặt khó coi, khuôn mặt xanh xao ốm yếu, đôi môi tím tái, mở to mắt nhìn họ, thở gấp gáp. Cố Như Yên dường như không thể kiểm chế được cảm xúc, nước mắt trượt dài trên má, cầu xin: “Đừng nói nữa, Trương Tiểu Vi, tôi xin cô đừng nói nữa.”

“Tại sao không nói?”

Trương Tiểu Vi nhìn Trần Võ Quyền ở đằng kia không nói lời nào, nỗi uất hận đè nén nhiều năm liền bùng phát trong lòng, cô ta mắng to như oan hồn đang đòi nợ.

“Trần Võ Quyền, tôi và ông đã lĩnh chứng nhiều năm rồi. Tôi đã là vợ hợp pháp của ông, nhưng ông luôn bảo vệ người phụ nữ khốn nạn Cố Như Tình và con gái của bà ta. Ông coi tôi là cái gì? Đúng là tôi gả cho ông vì tiền nhưng tôi đã làm gì sai? Ông đã tận mắt chứng kiến Cố Như Tình đẩy tôi xuống cầu thang, ông chứng kiến bà ta giết con tôi.”

Trương Tiểu Vi như phát điên, lấy bình hoa và khung ảnh trong phòng khách và đập chúng xuống sàn.

“Các người, các người cuối cùng cũng vì để người đàn bà khốn nạn đó có thanh danh tốt. Tôi là tiểu tam phá hỏng cuộc sống của người khác, nhưng con tôi thì có lỗi gì? Con trai tôi vô tội. Các người ở với tôi để chọc giận Cố Như Tình.” Cô ta gầm thét, gương mặt trang điểm đậm đầy nước mắt.

“Trần Võ Quyền, ông điên rồi! Ông giết chết chính con ruột mình, lại để đứa con hoang Trần Tử Huyên này gọi ông là bố…”

“Loạn đủ rồi, câm miệng!” Mặt Trần Võ Quyền vẫn yếu ớt và tái nhợt như trước, ông gian nan ngẩng đầu lên, nhìn Trương Tiểu Vi đang bật khóc bên kia. Ông hít một hơi để dạy dỗ, không muốn cô ta gây chuyện nữa.

Trần Tử Huyên ngồi đối diện với Trần Võ Quyền, vẻ mặt cứng đờ, giọng nói giận dữ bên tai không ngừng vang vọng.

“Chưa đủ! Còn chưa đủ!” Giọng Trương Tiểu Vi khàn khàn, oán hận.

“Trần Võ Quyền, để tôi nói cho ông biết, nợ cũ giữa tôi và ông vẫn chưa trả xong, là Cố Như Tình nợ tôi, là các người nợ tôi!” Khuôn mặt trang điểm đậm, nước mắt càng khiến khuôn mặt cô ta kinh khủng hơn, cô ta chửi rủa như điên: “Con trai tôi chết rồi, sao con gái của Cố Như Tình có thể sống sót được.”

Khi Trần Võ Quyền nghe thấy vậy, ông muốn nói gì đó, nhưng tim lại nhói đau, ông lấy tay phải che ngực trái, cúi đầu thở hổn hển. Trần Tử Huyên thấy rằng có điều gì đó không ổn với ông ta, theo bản năng đứng dậy đi về phía ông ta.

Nhưng Trương Tiểu Vi đột nhiên đi tới phía bọn họ, túm lấy cô: “Trần Tử Huyên, hôm nay những thứ này có làm cô sợ không?”

Bước chân của cô ta càng lúc càng nhanh, cô ta càng lúc càng nóng nảy. Trần Tử Huyên theo bản năng cảnh giác, vừa quay đầu lại, Trương Tiểu Vi đã đứng sau lưng cô như một bóng ma, móng tay sáng quắc đỏ rực dưới ngọn đèn huỳnh quang, năm ngón tay véo cằm nâng cô lên. . Đọc‎ 𝘵ru𝗒ệ𝘯‎ ha𝗒‎ 𝘵ại‎ ‎ Тrù𝑚Тru‎ 𝗒ệ𝘯﹒𝖵𝘯‎

Trương Tiểu Vi cúi đầu, cười điên cuồng, tuyệt vọng: “Tôi còn nói cho cô biết một chuyện khác. Năm đó cô học cao trung bị mấy tên thô bạo trong thôn núi bắt cóc, suýt nữa cưỡng hiếp tập thể. Là tôi trả tiền cho người làm việc đó, có còn nhớ không?”

Trần Tử Huyên bị véo quai hàm, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt u ám của Trương Tiểu Vi, đồng tử cô giãn ra một chút, khung cảnh trước kia thật bẩn thỉu, tối tăm, bóng đêm lộn xộn.

Giọng nói của Trương Tiểu Vi bên tai cô càng chói tai và âm u: “Lúc đó tôi ở gần đó xem. Cô bị bịt mắt và quần áo bị xé toạc. Mấy ông già da thịt thô kệch, thô bỉ đè lên người, cô sợ lắm phải không? Tôi nghe thấy cô khóc lớn, lạc giọng thét chói tai.”

“Trần Tử Huyên, tại sao cô không chết đi? Cố Như Tình đã giết con trai tôi, tại sao cô không chết?”

Cơ thể Trần Tử Huyên cứng ngắc, Trương Tiểu Vi hét lên với cô một cách điên cuồng, ký ức khủng khiếp đó lại ùa về trong cô.

Vụ tai nạn năm đó kết thúc một cách vội vàng, khi cảnh sát tìm thấy mấy tên xã hội đen thì bọn họ đều đã là xác chết. Vụ án liên quan đến một số người đặc biệt, dính líu quá lớn và đã quá cũ, bây giờ ngay cả mấy người Lê Hướng Bắc cũng không tìm được manh mối. Vụ việc xảy ra ở Thành phố C, mà ngay lúc đó nhà họ Trần như mặt trời ban trưa. Dù sao cũng là vụ án liên quan đến cô chủ nhà họ Trần, liên quan đến thanh danh con gái, Trần Tử Huyên cho rằng đó là do Trần Võ Quyền bận tâm đến mặt mũi nhà họ Trần, hóa ra là để bao che cho Trương Tiểu Vi.

Trần Tử Huyên chưa từng nghĩ rằng vụ bắt cóc khủng khiếp năm đó là do Trương Tiểu Vi làm, cô không biết lòng căm thù của một người có thể đáng sợ đến vậy, dường như cả đời cô chỉ toàn là lời nói dối.

Cố Như Yên đứng ở phía bên kia cũng sửng sốt, bà đương nhiên biết Trần Tử Huyên gặp chuyện lúc tốt nghiệp trung học, nhưng không ngờ là do Trương Tiểu Vi làm.

Cố Như Yên tức giận: “Trương Tiểu Vi, cô nói cô bị sẩy thai, con của cô vô tội, nhưng cô làm sao có thể đối phó với Tử Huyên, con bé cũng vô tội mà, cô thật độc ác!”

“Trần Tử Huyên vô tội ư? Cô ta đã chiếm lấy danh nghĩa cô chủ nhà họ Trần và được mọi người chiều chuộng. Tại sao? Đồ con hoang như cô dựa vào cái gì mà được như vậy?” Ánh mắt Trương Tiểu Vi dữ tợn, đặc biệt là khi cô ta nhìn vào khuôn mặt Trần Tử Huyên, đôi mắt này rất giống với Cố Như Tình, khiến cô ta hận thấu xương.

“Trần Tử Huyên, cô nghĩ mình thật đáng thương khi theo Cố Như Yên rời khỏi nhà họ Trần sống khổ sở đúng không? Chút khổ sở này thì tính là gì!” Trương Tiểu Vi trừng mắt, tràn đầy oán hận, hai tay ôm lấy bả vai cô mắng: “Trần Tử Huyên, cô sống khỏe mạnh nhiều năm như vậy, còn tôi, Trần Võ Quyền bắt tôi lên bàn mổ, bắt tôi phải cắt bỏ tử cung, đời này tôi không thể làm mẹ. Trần Tử Huyên, cô có thấy đáng thương không, cô quả thực khiến người ta ghen tị đến mức muốn lấy mạng cô.”

Trương Tiểu Vi dùng lực đột ngột đẩy cô vào góc tường, lưng Trần Tử Huyên đập mạnh vào tường nhưng cô không nhúc nhích.

Trương Tiểu Vi đột ngột quay đầu lại: “Trần Võ Quyền, ông làm nhiều chuyện như vậy là vì tiện nhân Cố Như Tình. Có một việc tôi không nói cho ông biết, thực ra ngày hôm đó hai người cãi nhau, bà ta tức giận với ông là vì sợi dây chuyền bạc này.”

Cô ta lấy một sợi dây chuyền bạc nhìn khá bình thường từ trong túi áo ra, ánh đèn chiếu vào sợi dây chuyền bạc cũ kỹ này, nó lơ lửng trên không trung, dường như khiến người ta quay ngược về quá khứ trong tích tắc.

Trần Võ Quyền ngẩng đầu lên, nhìn sợi dây chuyền bạc quen thuộc này, kinh ngạc trợn tròn mắt, trong đầu hiện lên vô số ký ức về quá khứ.

Đây là chiếc vòng cổ quý giá của Cố Như Tình, bà ấy đeo nó hàng ngày cho đến một ngày không thấy nó đâu.

Trương Tiểu Vi nhìn rõ tình cảm sâu đậm trong mắt Trần Võ Quyền, cô ta đột nhiên cười phá lên, lớp trang điểm đậm của cô ta nhòa đi, hai hàng lệ đen láy chảy trên khuôn mặt, cô ta cười cuồng vọng và dữ tợn.

“Cố Như Tình nói là ông đã lấy sợi dây chuyền của bà ta, bà ta đã cãi nhau với ông, chiến tranh lạnh với ông. Bà ta nói rằng hận ông. Ông rất muốn tìm nó cho bà ta đúng không, hơn nữa ông cũng biết rất rõ chiếc vòng này được Nguyễn Thanh Thừa, cậu chủ lớn của nhà họ Nguyễn tặng cho bà ta. Trần Võ Quyền, ông thật vô dụng nhu nhược!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement