“Trần Võ Quyền ngoại tình là vì muốn cố ý chọc tức mẹ cháu, bao nhiêu năm nay, dì vẫn luôn sinh sống cùng bọn họ, vẫn luôn nhìn bọn họ. Dì biết Trần Võ Quyền rất yêu chị ấy, ông ấy chính là yêu đến quá hèn mọi rồi. Có lúc ông ấy nghiêm khắc với cháu, không phải là cố ý đối xử với cháu không tốt, mà là không thể khống chế được cảm xúc, cháu đừng trách ông ấy.”
“Hơn nữa, cuối cùng Trần Võ Quyền cũng không đạt được cái gì cả.” Cố Như Yên nhìn cô, lương tâm cắn rứt, nói từng từ một: “Trần Võ Quyền đưa Trương Tiểu Vi về nhà, xung đột giữa mẹ cháu và ông ấy ngày càng gay gắt, cuối cùng Trương Tiểu Vi sảy thai, mẹ cháu bị bắt giam… mẹ cháu buộc phải chết. Cuối cùng Trần Võ Quyền đã bí mật thả mẹ cháu đi.”
Cho đến giờ, ngoại trừ Trần Võ Quyền, không ai biết cuối cùng Cố Như Tình đã đi đâu.
Nói xong, Cố Như Yên yên lặng lo lắng nhìn cô, chuyện này, bọn họ vẫn luôn lừa dối cô, trong lòng bà luôn cảm thấy áy náy.
“Mẹ cháu thật sự không hề tự sát, Trần Võ Quyền yêu cầu tất cả mọi người giấu cháu chuyện này. Ông ấy không muốn cháu biết, không muốn cháu có ấn tượng không tốt với mẹ mình. Đến cuối cùng ông ấy vẫn lựa chọn bảo vệ chị ấy.”
Vẻ mặt của Trần Tử Huyên rất bình tĩnh. Qua một lúc, cô mới mở miệng, thanh âm rất bình tĩnh: “Vừa rồi lúc cha cháu bị đẩy vào phòng phẫu thuật, Trương Tiểu Vi cũng đã nói, hình như cô ta quá sợ hãi, cô ta như bị điên mà nói ra.”
Thanh âm của Trần Tử Huyên dần trầm xuống: “Cho nên, mọi thứ cháu biết đều là giả, đúng không?”
“Đúng, là giả.” Cố Như Yên áy náy không dám nhìn cô, nhỏ giọng nói với cô: “Tuy nhiên, cuộc sống của cháu không phải là giả, người bên cạnh cháu…” Đột nhiên, bên phía thang máy có tiếng bước chân vội vàng.
Nguyễn Chi Vũ.
Khi Trần Tử Huyên nhìn thấy rõ người đàn ông ở phía thang máy vội vàng đi tới chỗ cô, cả người cô đều sững lại, trên mặt không có chút biểu tình nào cả. Cho đến khi Cố Như Yên kéo tay áo cô, cho đến khi người đàn ông khí chất phi phàm kia đứng trước mặt cô cách nửa mét, Trần Tử Huyên mới chợt tỉnh táo lại.
Có lẽ do đèn trong bệnh viện quá trắng quá chói lóa, Trần Tử Huyên cảm thấy anh như một ảo ảnh vậy.
Nguyễn Chi Vũ, cậu chủ của nhà họ Nguyễn, cứ như thế mà xuất hiện trước mặt cô.
Trần Tử Huyên đột nhiên cảm thấy hốc mắt có chút đau nhức, nơi sâu thẳm nhất trong trái tim có một cảm xúc đang dâng trào, hốc mắt cô ẩm ướt, tầm nhìn trở lên mờ ảo. Dường như cô đã chịu quá nhiều tủi nhục, vẫn luôn kìm nén, khi nhìn thấy anh, đột nhiên không muốn nhịn nữa, dường như muốn trực tiếp khóc to một trận.
Trần Tử Huyên không khóc, cô cố chấp trầm mặc nhìn thẳng vào người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mặt. Đôi đồng tử trong veo của cô rất đẹp, nước mắt sáng long lanh, những giọt nước mắt đang cuộn trào, giống như một đứa trẻ đang cố gắng nhẫn nhịn, muốn khóc nhưng không dám khóc.
Giống như phản ứng bản năng của cơ thể, cô từ trên ghế đứng thẳng dậy, bước chân, muốn đến gần anh.
Nhưng không, Trần Tử Huyên đứng dậy, quay người, quay lưng lại với anh mà bước đi.
Cố Như Yên hình như hơi không phản ứng kịp, nhìn người đàn ông lãnh đạm trước mặt, lại quay đầu lại nhìn, cháu gái Trần Tử Huyên của bà ấy đang bước rất nhanh, giống như đang chạy trốn vậy, chạy dọc theo dãy hành lang lạnh lẽo của bệnh viện cho đến phòng bệnh cuối cùng.
Nguyễn Chi Vũ này sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Cố Như Yên không hỏi, lập tức chạy theo Trần Tử Huyên.
“Chi Vũ, cậu vẫn chưa thấy Trần Tử Huyên sao?” Lê Hướng Bắc đi từ thang máy bên kia ra, anh ta ngạc nhiên khi nhìn thấy người đàn ông đang đứng im lặng ở đó.
Nguyễn Chi Vũ vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm thường ngày, anh nhìn về cuối hành lang, đôi mắt sâu thẳm như ẩn chứa một chút căng thẳng.
Lê Hướng Bắc cho rằng anh không biết số phòng, cho nên anh ta chỉ về cuối hành lang, nói với anh: “Bà cụ Trần nằm ở phòng bệnh VIP ở cuối tầng này, Trần Võ Quyền đang nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt cách ly ở tầng bảy. Trần Tử Huyên có thể đang ở tầng này, bởi vì Trần Võ Quyền vừa mới kết thúc phẫu thuật, bác sĩ không cho bọn họ vào.” Lê Hướng Bắc vừa nói nhanh vừa bước nhanh về phía trước.
“Chi Vũ, cậu không muốn đi gặp cô ấy sao?“ Lê Hướng Bắc quay đầu lại mới phát hiện ra Nguyễn Chi Vũ không theo kịp bước chân của mình. Lê Hướng Bắc cảm thấy phản ứng của anh có chút kỳ lạ, bọn họ vừa nhận được tin Trần Võ Quyền bị bệnh phải nhập viện, anh đã trực tiếp lái xe đến đây, bây giờ sao lại không đi gặp cô ấy vậy?
Nguyễn Chi Vũ nhìn về phòng bệnh ở cuối hành lang, có chút do dự.
Mà lúc này, phía sau có một vệ sĩ thân hình rắn chắc bước nhanh tới, âm thanh có chút lo lắng: “Cậu Nguyễn, máy giám sát của nhà họ Trần đã lấy được rồi, chúng tôi phát hiện vụ án trước đó.”
Vẻ mặt Lê Hướng Bắc ngạc nhiên, anh ta không biết Nguyễn Chi Vũ còn phái người cài máy giám sát trong nhà họ Trần. Khi anh ta đang định hỏi có chuyện gì, Nguyễn Chi Vũ đột nhiên mở miệng: “Cậu qua thăm cô ấy đi.”
Lê Hướng Bắc nghi hoặc một giây.
“Bây giờ cậu đi thăm Trần Tử Huyên đi.”
Nguyễn Chi Vũ rất không kiên nhẫn mà lặp lại một lần nữa, cả người anh đều rất buồn phiền, bất an.
“Chi Vũ, sao cậu lại không đi tìm cô ấy?” Lê Hướng Bắc thể rằng mình không hề muốn chọc tức anh, chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi. Nhưng Nguyễn Chi Vũ lại nheo mắt lại, ánh mắt lạnh lùng mà u ám, khiến anh ta lạnh hết cả sống lưng.
“Bây giờ tôi đi ngay đây.”
Lê Hướng Bắc lập tức đáp ứng, sải bước rời đi.
Vệ sĩ ở phía sau nghiêm túc báo cáo với Nguyễn Chi Vũ, Lê Hướng Bắc không nghe rõ bọn họ nói chuyện gì, nhưng tình hình dường như rất nghiêm trọng, vệ sĩ mơ hồ nói một câu: “Là Trương Tiểu Vi phái người làm.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |