Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Bà cụ Trần chẳng qua vì lo lắng quá mức, nên huyết áp tăng vọt đến ngất xỉu, chứ cơ thể không có vấn đề gì nghiêm trọng. Khi Trần Tử Huyên mở cửa bước vào phòng thì bà cụ đã tỉnh dậy.

“Tử Huyên, cha của cháu sao rồi?” Bà ta vừa mở mắt đã lo lắng hỏi cô.

Trần Tử Huyên đứng bên giường, nhìn xuống đôi mắt đục ngầu của bà ta, nghẹn ngào trong cổ họng, không biết phải mở miệng thế nào.

Bà cụ Trần lo lắng đưa tay ra ôm cô: “Tử Huyên, cha của cháu nhất định sẽ khỏi bệnh, nhất định sẽ khỏi bệnh.”

Trần Tử Huyên nghe giọng bà nội liên tục lẩm bẩm, như cầu xin, lòng bàn tay già nua dùng sức nặng nề giữ chặt tay trái của cô, hiện tại cô là chỗ dựa duy nhất của bà ta.

Tuy nhiên, cô không phải con gái của nhà họ Trần.

Trần Tử Huyên cũng dùng sức ôm chặt lấy bà ta, cúi đầu, nhẹ nhàng đáp: “Bà nội, cha cháu sẽ khỏi bệnh mà, bà đừng lo lắng quá.”

Bà cụ Trần cũng biết rằng không nên gây thêm phiền phức vào lúc này, hơn nữa bà cũng là người có lý trí, lại hiểu rõ tính tình của Trần Tử Huyên, cô không phải một cô gái yếu ớt, cô không dỗ người khác, cũng không an ủi, nhưng nói ra câu nào cũng đều là thật lòng.

Bà nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô rồi gật đầu trấn an: “Võ Quyền nhất định sẽ qua khỏi.” Bà buồn bã lẩm bẩm.

Bác sĩ bước vào khám cho bà, Trần Tử Huyên lùi lại một bước. Đúng lúc Cố Như Yên vội vàng chạy tới, liếc mắt nhìn bà cụ trên giường bệnh đã tỉnh rồi, trong lòng mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Trần Tử Huyên ra hiệu cho Cố Như Yên, hai người đi đến ban công nhỏ của phòng bệnh.

“Bà nội có phải cũng không biết cái gì đúng không?” Trần Tử Huyên vừa mở miệng đã tỉnh táo hỏi ngược lại.

Cố Như Yên giật mình trong nửa giây, không biết cô đang hỏi cái gì.

Trần Tử Huyên quay đầu lại, nhìn lướt qua giường bệnh, hít sâu một hơi: “Bà nội có phải cũng giống cháu không, bà không biết cháu không phải con ruột của Trần Võ Quyền.”

“Không biết.”

Cố Như Yên thẳng thừng đáp lại.

“Vậy thì đừng để bà biết.” Trần Tử Huyên kiên quyết nói: “Mãi mãi đừng để bà biết.”

Cố Như Yên kinh ngạc nhìn cô, còn tưởng rằng quan hệ giữa cô và nhà họ Trần trở nên lạnh nhạt.

Đột nhiên mắt Cố Như Yên hơi ươn ướt, bà ấy cũng biết cháu gái mình khác với chị bà ấy. Cháu gái này phóng túng tự do, nhưng lại rất mềm lòng. Nhà họ Trần đã trở nên như thế này, nếu nói với bà cụ Trần rằng cháu gái của bà không phải là cháu gái ruột, bà sẽ không còn nơi nương tựa.

Trần Tử Huyên cúi đầu, không nói gì thêm nữa.

“Các người đang nói gì vậy?”

Một bóng dáng cao lớn đi về phía bọn họ.

Trần Tử Huyên nghe thấy giọng nói quen thuộc, lập tức quay lại nhìn, là Lê Hướng Bắc.

Cố Như Yên nhìn thấy Lê Hướng Bắc cũng không có bất ngờ gì, bà ấy nhìn xung quanh, như thể đang tìm kiếm một người đàn ông khác phía sau. Nhưng chỉ có một mình Lê Hướng Bắc đến.

Lê Hướng Bắc cũng nhìn thấy ánh mắt tìm kiếm của Cố Như Yên, anh ta thản nhiên nói: “Chi Vũ đang ở bên ngoài…”

“Lê Hướng Bắc, tại sao anh lại nhúng tay vào vụ án của Trương Thiến Thiến?” Trần Tử Huyên gấp rút ngắt lời anh ta, giống như cô không muốn nghe đến cái tên đó, giọng điệu mang đầy vẻ tức giận: “Tôi nói, vụ tai nạn giao thông vừa rồi của Trương Thiến Thiến đã được giao cho hệ thống tư pháp xử lý theo thủ tục chính thức. Sao anh lại muốn cưỡng chế can thiệp?”

Lê Hướng Bắc bị cô hỏi như vậy, trong lòng có chút chột dạ, anh ta trợn to hai mắt, muốn phản bác nhưng lại không dám nói thẳng. Anh ta ngập ngừng giải thích: “Là do Trương Thiến Thiến chủ quan lái xe đụng trúng cô. Cô ta thực sự có tội. Nếu để nhà họ Triệu nhúng tay vào không phải là lợi cho cô ta quá rồi sao?”

“Nhà họ Triệu có xen vào chuyện này ư?” Trần Tử Huyên trừng mắt nhìn anh ta.

Ánh mắt Lê Hướng Bắc càng thêm chột dạ: “Triệu Dịch Kiệt có tỏ thái độ không muốn xen vào, nhưng dù sao Trương Thiến Thiến vẫn là con dâu nhà họ Triệu. Lỡ như làm mất mặt bọn họ… dù sao cũng không thể chịu thua thiệt, chúng ta cứ hành động trước.”

Càng nói nhiều, anh ta càng trở nên thiếu tự tin.

Vẻ mặt của Trần Tử Huyên rất phức tạp, cô ẩn nhẫn chịu đựng. Đột nhiên cô bước tới, hai tay nắm lấy vai anh ta, hét lớn như trút giận: “Sao các người quản nhiều quá vậy? Tôi không muốn các người giúp tôi, không hề muốn, tôi không cần Nguyễn Chi Vũ quan tâm tôi nhiều như thế.”

“Khiến bệnh của cha tôi phát tác.” Câu cuối cùng, ánh mắt Trần Tử Huyên còn có chút bối rối. Lê Hướng Bắc sững sờ không dám động, cũng không nói lời nào. Trần Tử Huyên không nhìn anh ta nữa, buông lỏng tay ra, quay đầu nhìn bầu trời không trăng không sao đen kịt ngoài ban công, vẻ mặt lo lắng.

“Xin lỗi, tôi không biết.” Nhìn vẻ mặt chán nản của cô, Lê Hướng Bắc yếu ớt nói, thật sự rất hối hận.

“Hai người đang nói chuyện gì vậy?” Cố Như Yên đang lắng nghe, nhưng không hiểu bọn họ đang nói gì: “Tử Huyên, không phải lúc trước cháu nói Trương Thiến Thiến lái xe đụng bạn của cháu sao? Sao lại thành chuyện của cháu rồi?”

Trần Tử Huyên không quay đầu lại nhìn bọn họ, hung dữ nhìn chằm chằm bầu trời đêm đông. Một lúc lâu sau, cô mới trầm giọng nói: “Tất cả là tại cháu.”

Vậy tại sao lại sinh tôi ra?

Cố Như Yên biết trong lòng cô đang rất phức tạp và mâu thuẫn nên không hỏi thêm.

Lê Hướng Bắc nhìn họ đột nhiên im lặng, anh ta không khỏi thốt lên: “Trương Thiến Thiến bị Lưu Oánh Oánh dụ dỗ hút một loại chất cấm mới. Nếu Trương Thiến Thiến lên cơn nghiện mà không có thuốc, cô ta sẽ dễ dàng kích động, rất bạo lực, lúc nguy cấp sẽ gây nguy hiểm cho xã hội. Chi Vũ sai người nhốt cô ta vào bệnh viện tâm thần để giữ an toàn, lúc đó chúng tôi cũng không ngờ…” Lê Hướng Bắc chỉ biết rằng Trương Tiểu Vi đã cố gắng hết sức để đưa Trương Thiến Thiến ra ngoài, không ai ngờ Trương Tiểu Vi sẽ đến nhà họ Trần gây sự, hại Trần Võ Quyền bị xuất huyết não vì kích động.

“Tôi không biết Trương Tiểu Vi nói gì, nhưng chuyện của Trương Thiến Thiến, nếu cô muốn cô ta được xử nhẹ, thì tôi sẽ tìm cách.” Lê Hướng Bắc rất áy náy, không dám nói lớn tiếng.

Có thể là Lê Hướng Bắc đột nhiên hạ thấp tư thế, Trần Tử Huyên nhìn anh ta, trong lòng dâng lên nỗi ưu tư không thể nào giải thích được. Cô biết rõ hơn bất cứ ai, lý do Lê Hướng Bắc giúp cô là vì Nguyễn Chi Vũ.

Bệnh tình của Trần Võ Quyền, không phải do vụ án của Trương Thiến Thiến mà là do Trương Tiểu Vi đã nhắc đến mẹ cô. Trần Tử Huyên biết rằng cô đang giận cá chém thớt, cô đã bị đè nén đến mức không thể kiềm chế mà tức giận lây sang những người xung quanh.

“Không liên quan đến anh.”

Trần Tử Huyên không giận Lê Hướng Bắc nữa, quay người đi về phía giường bệnh. Lê Hướng Bắc cảm thấy mình đã gián tiếp hại nhà họ Trần, cả người tâm trạng đều có chút buồn phiền.

Anh ta nhìn theo Trần Tử Huyên, thật lòng không dám nói lời nào.

Bác sĩ và Trần Tử Huyên nói sơ qua về tình trạng thể chất của bà cụ Trần sau đó đi ra ngoài. Cơ thể của bà cụ quả thật không có vấn đề nghiêm trọng gì, đều là bệnh cũ, chỉ cần chú ý điều tiết cảm xúc và huyết áp là được.

Khi bà cụ Trần nhìn thấy Lê Hướng Bắc, bà liền rất vui vẻ. Bà cụ Trần nắm lấy tay Lê Hướng Bắc như nhìn thấy một vị cứu tinh: “Cậu chủ Lê, tôi biết cậu có quan hệ rộng rãi, bệnh tình của cha Tử Huyên.”

“Chúng cháu đã tìm được bác sĩ giỏi nhất, nếu cần chúng cháu có thể chuyển bác ấy ra nước ngoài điều trị. Bây giờ y học rất tiên tiến.” Lê Hướng Bắc rất giỏi trong việc dỗ dành người ta, lại nói bằng giọng điệu nghiêm túc, sau khi nghe anh ta nói, bà cụ Trần đã yên tâm một nửa.

“Cha của Tử Huyên là tâm phúc của nhà họ Trần, nó đột nhiên xảy ra chuyện, bà già này thật sự rất hoảng sợ. Cậu Lê là ân nhân lớn của nhà họ Trần chúng tôi.”

Lê Hướng Bắc rất hợp ý cả người già lẫn người trẻ, hầu như tất cả trẻ em và người lớn tuổi đã tiếp xúc với anh ta đều thích anh ta, bà cụ Trần nắm tay Lê Hướng Bắc, cảm ơn trong nước mắt.

“Chắc chắn sẽ không sao.” Lê Hướng Bắc đã quen với những cảnh này, vẻ mặt của anh ta rất tự nhiên.

“Đúng là đường xa mới biết ngựa hay, lòng người phải đến cuối cùng mới thấu hiểu được. Cậu Lê, cậu rất có tâm. Mỗi lần cha của Tử Huyên gặp chuyện, cậu đều chạy tới ngay lập tức. Tôi rất cảm kích cậu.”

Bà cụ Trần xúc động cảm khái: “Tôi đã từng là một kẻ ngu ngốc và đã làm rất nhiều điều sai trái. Bây giờ tôi thực sự hiểu ra rồi, chỉ cần Tử Huyên và cha nó bình an khỏe mạnh ở bên tôi, cả nhà tôi được đoàn viên, cái gì tôi cũng không cần, những thứ kia cao xa quá, phải nhìn sắc mặt người khác, tôi không cần, tất cả đều không cần.”

Lê Hướng Bắc muốn nói điều gì đó, nhưng anh ta liếc nhìn Trần Tử Huyên, cuối cùng nghĩ lại, vẫn không nên nói thì hơn.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement