Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

“Nguyễn Chi Vũ, cậu có tư cách gì mà giam giữ tôi?”

Đây là một căn phòng lớn khoảng tầm 30 mét vuông, không có cửa sổ cũng không có ban công, là một không gian khép kín, chính giữa phòng được ngăn cách bởi một tấm kính thủy tỉnh dày, bên trong tấm kính chống đạn với mật độ cao. Trương Tiểu Vi giống như một con thú dữ, tức giận không đập lên tấm kính thủy tinh, cô ta lớn tiếng mắng to.

“Cô Trương, tốt nhất cô nên phối hợp đi.”

Phía bên phải của tấm kính thủy tỉnh có một cánh cửa được làm bằng hợp kim điện tử, người đàn ông canh giữ trầm giọng, ngữ khí mang theo tia cảnh cáo mà nói.

“Mẹ nó chứ, lập tức thả tôi ra.”

Cả người Trương Tiểu Vi rất cáu kỉnh, hai chân cô ta dùng sức vừa đá vừa đánh lên tấm kính thủy tinh, tạo ra tiếng động ầm ầm.

Cả không gian ở đây giống như là bị thiếu dưỡng khí, đầu óc con người sẽ trở nên rất nặng nề, không thể suy nghĩ một cách lý trí. Ngọn đèn ở bốn phía đều thắp lên ánh sáng màu đỏ, loại sắc thái đỏ sậm này khiến cho lòng người ta trở nên lo lắng không yên, quần áo tóc tai của Trương Tiểu Vi hỗn độn, ánh mắt oán hận.

Cô ta cố gắng hết sức gào to, hai tay nắm lại thành nắm đấm đập phát tiết: “Nguyễn Chi Vũ, cậu muốn chơi trò bịp bợm gì chứ, cẩn thận tôi giết chết Trần Tử Huyên của cậu đấy.”

“Thả tôi ra ngoài, thả tôi ra ngoài, các người có tư cách gì mà giam giữ tôi? Thả tôi ra.”

“Cô muốn tôi dùng lý do gì để giam giữ cô?”

Nguyễn Chi Vũ ngồi đối diện với tấm kính thủy tinh này, trên mặt anh mang theo nét giận dữ, cuối cùng cũng lên tiếng.

Ánh mắt Trương Tiểu Vi gắt gao trừng anh, cô ta nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Tên nham hiểm nhà cậu sẽ không được chết tử tế đâu.”

“Nguyễn Chi Vũ, cậu đừng cho rằng cậu có thể một tay che trời, rồi cũng sẽ có người có thể trừng trị được cậu thôi.”

Anh cũng không có chút cảm xúc gì đối với một tiếng mắng chửi tức giận kia của cô ta, chỉ là rất không kiên nhẫn với cô ta.

“Trần Võ Quyền tỉnh rồi.“ Nguyễn Chi Vũ ném ra một câu.

Một câu, đột nhiên vẻ mặt của Trương Tiểu Vi đang tựa như điên cuồng lại trở nên khiếp sợ, sau đó cô ta trở nên im lặng.

“Nguyễn Chi Vũ, cậu muốn biết cái gì?”

Trương Tiểu Vi giống như là thỏa hiệp, cô ta điều chỉnh cảm xúc một chút, cánh môi có chút run rẩy hỏi anh.

Sau đó, không đợi cho Nguyễn Chi Vũ mở miệng, Trương Tiểu Vi nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của anh thì phá lên cười giống như điên dại, trong tiếng cười lại lộ ra vẻ châm biếm: “Cậu chủ nhà họ Nguyễn cậu thì có cái gì mà không biết chứ. Cậu bắt tôi đến đây để truy hỏi, hóa ra vẫn còn có chuyện mà cậu không biết, hóa ra trên thế giới này lại còn có chuyện mà Nguyễn Chi Vũ cậu không thể khống chế được. Ha ha ha.”

Nguyễn Chi Vũ nghe thấy tiếng cười của cô ta, sắc mặt của anh càng thêm tối tăm khó coi.

“Chuyện của Trần Tử Huyên, có phải do cô làm không?” Anh trực tiếp hỏi, cũng không còn kiên nhẫn nữa.

Trương Tiểu Vi nhìn anh, tiếng cười lảnh lót dừng lại.

Cô ta lùi về phía sau hai bước, đứng đó sửa sang lại quần áo trên người mình, gảy gảy tóc một chút, hơi ngẩng cằm lên, mang theo vẻ kiêu ngạo của riêng mình: “Hóa ra lại là vì Trần Tử Huyên.”

Giọng điệu đều mang ý đùa cợt.

Cô ta nhìn anh, nheo ánh mắt lại, tỉ mỉ nhìn chằm chằm vào sự biến đổi vẻ mặt rất nhỏ nào đó của người đàn ông này. Trương Tiểu Vi biết, mỗi lần cô ta nhắc đến cái tên ‘Trần Tử Huyên’ này, giống như là có ma lực thần kỳ gì đó, ánh mắt của người đàn ông này đều sẽ theo thói quen mà nheo lại một chút.

“Nguyễn Chi Vũ, vì sao cậu tiếp cận cô ta?”

Trương Tiểu Vi khôi phục vẻ bình tĩnh như bình thường, giọng điệu rất tự nhiên hỏi anh, nhân tiện dùng tay chải chải mái tóc dài, giống như chuẩn bị nói chuyện cùng với anh xong thì rời khỏi đây.

Nguyễn Chi Vũ mím môi, con ngươi sâu thẳm hiện lên một tia khác thường, anh lạnh lùng lên tiếng đáp lại: “Những chuyện xảy ra trong lúc cô ấy mang thai có phải do cô làm không?”

Trương Tiểu Vi cũng là một người cực kỳ kiêu ngạo, cô ta không muốn trả lời vấn đề của anh, đột nhiên cô ta chú ý tới trong đôi mắt thâm thúy của người đàn ông này cất giấu một tia bối rối, điều này khiến cho cô ta cảm thấy rất thú vị, cũng rất buồn cười.

Loại người máu lạnh tuyệt tình như Nguyễn Chi Vũ này mà cũng luống cuống.

“Nguyễn Chi Vũ, hẳn là cậu đã sớm biết người mẹ ruột đê tiện của Trần Tử Huyên chính là người thứ ba đã phá hủy gia đình của cậu năm đó. Cha cậu vì con hồ ly tinh Cố Như Tình kia mà thiếu chút nữa đòi ly hôn, mẹ cậu Giang Hoa Nhân đã đổ hết oán khí lên người cậu, nói trắng ra là, những ký ức đen tối thời thơ ấu này của cậu đều là do Cố Như Tình gây ra.”

Trương Tiểu Vi mang theo vài phần đánh giá nhìn chằm chằm vào người đàn ông ở đối diện kia.

Người đàn ông như Nguyễn Chi Vũ, hoàn mỹ đến không thể soi mói được, đáng tiếc thủ  đoạn rất tàn độc, cất giấu quá sâu, tựa như là Sát Tinh, sát khí quá nặng, không thích hợp để sống.

Hôm nay cô ta sẽ nhìn xem rốt cục người đàn ông này giấu sâu bao nhiêu, khóe môi cô ta nhếch lên nụ cười chế giễu.

“Đúng rồi, tôi còn nghe nói Giang Hoa Nhân đã tức điên mà ra ngoài tìm một tên đàn ông khác, còn cùng với tên đàn ông đó kết hợp lại bắt cóc cậu. Đáng thương cho cậu khi đó chỉ mới có năm tuổi đã bị xích sắt trói chặt lại như chó vậy. Chỉ có điều một đứa nhỏ năm tuổi hẳn là cũng nhớ rõ chuyện xảy ra lúc ấy nhỉ?”

Con ngươi âm u lạnh lẽo của Nguyễn Chi Vũ hung ác nhìn thẳng vào cô ta, anh khẽ nhếch môi giống như chuẩn bị lên án, hai tay nắm chặt lại thành nắm đấm, gân xanh lộ ra.

Anh hít sâu một hơi, cắn răng, đè nỗi tức giận xuống.

Nhà họ Nguyễn, không có ai dám nhắc tới vụ án bắt cóc này.

Đây là vụ bê bối của nhà họ Nguyễn, mùa đông năm ấy tuyết rơi rất lớn. Lúc tuyết tan thì thời tiết cực kỳ lạnh, anh không ngừng chạy trốn, nhưng cho dù là dùng hết toàn bộ sức lực thì bước chân của một đứa nhỏ năm tuổi cũng vẫn rất nhỏ. Phía sau có tiếng đuổi theo nặng nề, anh không nhớ rõ lúc ấy mình có loại cảm xúc sợ hãi này hay không, bởi vì rất lạnh, lạnh đến mức mà các vết thương trên người đều ngứa ngáy đau nhức, xung quanh miệng vết thương lộ ra thịt tái sưng vù, tất cả đại não đều bị lạnh đến chết lặng.

Cuối cùng anh rất may mắn thoát khỏi bọn bắt cóc, lúc được người của nhà họ Nguyễn phát hiện ra thì quần áo trên người anh đã rách nát dính đầy máu từ sớm rồi, viêm phổi cấp, thiếu chút nữa đã chết.

Tất cả mọi người không dám tùy tiện nhắc tới, cảm thấy không may, lúc ấy ông nội của anh đã cảm thấy vụ bắt cóc này không tầm thường, cuối cùng cũng tìm được bọn bắt cóc này nhưng bọn chúng lại chết không đối chứng.

Hơn nữa cho tới bây giờ, ông nội của anh còn không biết chủ mưu của vụ bắt cóc anh năm đó thật ra chính là mẹ ruột của anh.

Anh cũng không đề cập đến chuyện này, thời gian rất nhanh đã làm phai nhạt hết thảy, cuối cùng thì cha và mẹ của anh cũng hòa hợp lại, mẹ vẫn là phu nhân của nhà họ Nguyễn đoan trang cao quý như trước.

Mà bắt đầu từ khi đó, anh cực kỳ chán ghét phụ nữ.

“Chuyện cô biết đúng thật là không ít nhỉ.”

Nguyễn Chi Vũ không tức giận, chỉ là thản nhiên như thường mà trả lời cô ta một câu.

Trong lòng Trương Tiểu Vi rất sợ hãi, lại không cam lòng, cô ta cho rằng nếu nhắc đến vết sẹo của anh, Nguyễn Chi Vũ sẽ bị chọc tức, thế mà anh lại bình thản như vậy.

“Nguyễn Chi Vũ, ngay từ đầu cậu tiếp cận Trần Tử Huyên là vì muốn trả thù cô ta đúng không?”

Trương Tiểu Vi cứ muốn chọc giận anh, cô ta nói ra cái tên mà anh để ý tới nhất, âm thanh trầm trọng: “Mẹ của cô ta đê tiện như vậy, náo loạn nhà họ Nguyễn các người đến gà chó không yên. Cậu không tìm ra Cố Như Tình nên mới tìm Trần Tử Huyên trút giận, chắc chắn cậu rất chán ghét cô ta.”

Anh ngồi ở đó, trong ánh mắt có chút suy nghĩ sâu xa, lại không nói chuyện.

Trương Tiểu Vi đối mặt với vẻ bình tĩnh của anh như vậy, như là cực kỳ tức giận. Cô ta bổ nhào lên phía trước, hai tay vỗ mạnh lên trên tấm kính thủy tinh ngăn cách này, vẻ mặt xinh đẹp có một tia dữ tợn, cô ta nghiến răng nghiến lợi: “Nguyễn Chi Vũ cậu hẳn là rất hận cô ta, cực kỳ chán ghét cô ta mới đúng.”

“Nguyễn Chi Vũ, cậu nên hận cô ta, nên hận cô ta.”

“Rầm”

Nắm tay đập mạnh một quyền lên trên tấm kính thủy tinh, lực đạo thân thủ của Trương Tiểu Vi có thể so sánh được với tuyển thủ vật lộn chuyên nghiệp, trên tấm kính thủy tinh dày và trong suốt xuất hiện một vết nứt thẳng.

Nắm tay trái của cô ta lập tức sưng vù lên, ánh mắt Trương Tiểu Vi tức giận mờ mịt nhìn về phía Nguyễn Chi Vũ ở đối diện, anh vẫn không một chút động đậy như cũ.

“Vì sao cậu… Vì sao cậu lại muốn yêu người phụ nữ như Trần Tử Huyên vậy chứ?”  Giọng nói của Trương Tiểu Vi dần dần thấp xuống, giọng điệu rất không muốn chấp nhận, suy nghĩ lại cảm thấy cực kỳ buồn cười. Hóa ra bọn họ đều là kẻ thất bại trong tình yêu.

“Nguyễn Chi Vũ, cậu có biết hay không,  cậu thật sự rất giống với cha cậu năm đó. Ông ta đã bị người phụ nữ Cố Như Tình kia mê hoặc đến mất đi lý trí, kết quả cuối cùng, Nguyễn Thanh Thừa chẳng qua chỉ là một cái bàn đạp đáng thương mà thôi. Cố Như Tình bỏ chạy với một tên đàn ông ưu tú rồi, con gái nhà họ Cố đều không hiểu tình yêu là gì. Rõ ràng cậu biết rõ, cô ta không hiểu cậu, cậu có bao nhiêu kiên nhẫn để có thể tiêu hao trên người của cô Trần chứ?”

“Tôi có cả đời.”

Gương mặt của Nguyễn Chi Vũ lạnh lùng, anh đứng dậy, nhìn cô ta, cánh môi mỏng mấp máy vài từ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement