Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Nhà họ Trần có thông lệ, vào những ngày tết cả gia đình phải dậy sớm, tập trung lại với nhau để ăn món canh hạt sen.

Tuy nhiên, Trần Tử Huyên vẫn chưa ngủ dậy.

Bà cụ Trần cũng không thấy nghiêm trọng và quyết định không gọi cô dậy. Đèn phòng Trần Tử Huyên sáng suốt đêm qua, có lẽ cô đã không ngủ cả đêm.

Cố Như Yên đỡ Trần Võ Quyền vào bàn ăn. Lần trước, Trần Võ Quyền bị liệt nửa người do xuất huyết não, nhờ tích cực điều trị phục hồi chức năng nên tuy tay trái không còn linh hoạt như trước nhưng ít nhất ông không cần dùng xe lăn, có thể đi lại bằng nạng.

Ba người ngồi quanh bên bàn ăn, Cố Như Yên múc ba bát canh hạt sen, nhưng không ai trong số họ muốn ăn cả.

“Lần trước, ông Nguyễn mời chúng ta đến nhà họ… nhưng mẹ đã từ chối rồi.” Bà cụ Trần đặt thìa xuống, đột nhiên thở dài.

“Nhưng hai đứa trẻ ấy là máu mủ của nhà họ Trần chúng ta. Mẹ rất muốn thấy chúng, mấy ngày hôm nay mẹ vẫn nghĩ về điều đó…”  Bà cụ chán nản, không còn cảm giác ngon miệng. Bà tự lẩm bẩm những suy nghĩ của chính mình.

“Tiểu Yên, nếu chúng ta quyết liệt thể hiện ý muốn đón hai đứa nhỏ về đây thì sao?”

Từ khi Cố Như Yên biết hai đứa bé còn sống, bà đã chết lặng mấy ngày mới phản ứng lại. Trước đây, bà đã suýt hại chết chúng, vậy nên bây giờ thực sự muốn được gặp hai đứa nhỏ.

Cố Như Yên cũng rất buồn khổ: “Làm sao nhà họ Nguyễn để cho chúng ta nuôi dưỡng chúng được?”

Bà cụ Trần cảm thấy bất lực: “Dù sao cũng là một cặp sinh đôi. Nhà họ Nguyễn có một mình Nguyễn Chi Vũ là con trai duy nhất. Nhà họ Trần chúng ta cũng chỉ có một mình Tử Huyên. Cả hai gia đình đều thưa người, bên nào cũng muốn một mái ấm nhiều tiếng người. Vì sao mà nhà họ Nguyễn lại có được cả hai đứa trẻ chứ?”

Một tuần trước, Trần Từ Huyên mới trở về từ thành phố A. Khi bước vào, cô đã bình tĩnh nói với họ: “Hai đứa trẻ chưa chết và đang được nhà họ Nguyễn nuôi dưỡng.”

Một lời nói ra, cả nhà chấn động.

Họ muốn tiếp tục hỏi, nhưng không dám nhắc đến bọn trẻ trước mặt Trần Tử Huyên.

“Nhà họ Nguyễn lấn lướt chuyện gì, chúng ta đều có thể chịu đựng được. Nhưng họ lại thực sự lấy tính mạng bọn trẻ ra làm trò đùa, thực sự không coi nhà họ Trần chúng ta ra gì. Nếu như Trần Tử Huyên trở về nhà họ Nguyễn, chắc chắn con bé sẽ bị bắt nạt đến chết!” Bà cụ trở nên kích động hơn bao giờ hết.

“Mẹ ơi, đừng nhắc đến từ “chết” vào ngày đầu năm mới.” Trần Võ Quyền vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên lên tiếng, giọng nói bình thản. Sau đó dùng tay phải lấy điện thoại từ trong túi áo khoác ra, gõ ngón trỏ lên màn hình, sau một vài thao tác, ông mở Weibo ra…

Một đoạn video ngắn được phát ra trên màn hình điện thoại.

Bà cụ Trần ban đầu không hứng thú, bỗng nhiên có tiếng trẻ con khóc phát từ trong màn hình điện thoại.

Cố Như Yên biến sắc, bà vội vàng nhìn kỹ hơn.

Bà cụ Trần và Cố Như Yên nhìn chằm chằm vào hai đứa trẻ sinh đôi được quay trong video. Đoạn video chỉ dài vỏn vẹn 9 giây, hai đứa trẻ đang khóc rưng rức trên chiếc nôi nhỏ.

Cố Như Yên nhấp vào video và phát nó liên tục. Đầu óc bà trống rỗng, bà không biết nói gì, chỉ thấy mọi thứ nhòe đi trong võng mạc.

“Hai đứa nhỏ xinh xắn quá, lại còn hiếu động nữa.”

Bà cụ Trần vui vẻ nói, mắt vẫn nhìn vào màn hình, đôi mắt già nua nhăn lại, bà mỉm cười trong một lúc lâu.

“Trần Võ Quyền, lẽ ra ông nên cho chúng tôi xem sớm hơn chứ, ông tìm thấy video này ở đâu thế? Tại sao lại giữ im lặng với chúng tôi lâu như vậy?”

Cố Như Yên quay đầu nhìn người đàn ông trầm lặng này, có hơi khó chịu, rồi than thở.

“Trần Võ Quyền, con biết mẹ và Như Yên đều rất buồn, lại ngại hỏi Tử Huyên. Con nên nói sớm hơn chứ.” Bà cụ Trần cũng thấy con trai mình thật quá đáng.

Trần Võ Quyền thực sự vô tội. Vốn dĩ ông là một người bệnh, cần sự quan tâm của gia đình, đột nhiên xuất hiện một cặp song sinh, thân thế và địa vị bỗng không bằng hai đứa trẻ. Lần trước kiên quyết từ chối nhà họ Nguyễn, nhà họ Trần ngoài mặt có vẻ điềm tĩnh nhưng thực chất trong lòng đang nổi bão.

Bất cứ ai dám che giấu một chút thông tin của đứa trẻ, đều trở thành kẻ thù.

“Mẹ, con vừa mới xem được trên Weibo.”

“Weibo là gì?” Bà Trần chộp lấy điện thoại, bắt đầu nghiên cứu.

“Sáng nay, đám người Lê Hướng Bắc đến nhà họ Nguyễn, và quay được đoạn video ngắn này…”

Bà cụ không hiểu những điều này, bà chỉ muốn biết về hai đứa trẻ.

“Mau tìm xem còn bức ảnh nào khác không, sao lại quay lúc chúng khóc như thế này chứ? Hẳn là lúc ngủ chúng phải đáng yêu lắm, con mau tìm đi.”

Trần Tử Huyên mơ màng tỉnh ngủ, lúc xuống lầu thì thấy mọi người cầm điện thoại nghiên cứu gì đó, ngay cả canh hạt sen trên bàn mà họ cũng không động vào.

“Mọi người đang làm gì vậy?” Khi Tử Huyên nói, Bà Trần lập tức giật mình.

Trần Tử Huyên càng nhìn, càng thấy có chuyện không ổn, mấy ngày này người nhà cô đều không có nhiều sức sống, ngày Tết mà lại rất tẻ nhạt, không ngờ hôm nay lại náo nhiệt như vậy.

“Thực ra, đó là… chúng ta đang nghiên cứu cách sử dụng mạng xã hội mà giới trẻ vẫn hãy sử dụng.” Bà Trần nói mà lương tâm cắn rứt.

Trần Tử Huyên nghi ngờ nhìn họ, vẻ mặt Cố Như Yên rất do dự, Trần Võ Quyền đột nhiên uy nghiêm hét lên: “Ăn canh hạt sen thôi.”

Tết của nhà họ Trần rất bình thường, không tiêu xài xa hoa, chỉ đơn giản là treo một vài chiếc lồng đèn đỏ trong sân, cùng những bức tranh cắt giấy mừng xuân được dán lên tủ kính.

“Bà nội, chúc bà sức khỏe.”

Khi Trần Tử Huyên và Cố Như Yên mua đồ mừng năm mới, cô đã mua tặng bà cụ bộ một sợi dây chuyền có mặt ngọc bích.

Dù không phải là đồ xịn nhưng ai cũng sẽ rất vui khi được nhận quà trong ngày Tết.  Trần Tử Huyên mua cho dì một bộ đồ thời trang nữ, đó là chiếc váy màu đỏ hồng. Cố Như Yên thường mặc những màu thanh nhã, nhưng nếu mặc đỏ hồng trông bà sẽ sang chảnh, trẻ trung và tươi sáng hơn.

“Tử Huyên của chúng ta càng lớn càng hiếu thảo, biết cách làm cho mọi người vui vẻ.” Bà cụ Trần rất thích sợi dây chuyền. Thực ra, Nhà họ Trần không có thói quen tặng quà cho nhau.

Trần Tử Huyên đã thay đổi rất nhiều, những góc cạnh sắc nhọn của quá khứ đã được san phẳng, giờ đây, cô đã học được cách buông bỏ và trân trọng.

Nhưng cô cũng không quá tinh tế, mua quà cũng không nghĩ đối phương có thích hay không, chỉ cần bản thân thấy hợp lý là được.

Trần Tử Huyên đưa cho Trần Võ Quyền một chiếc mũ màu xám đậm.

Trần Võ Quyền nhận lấy, tuy rằng trên mặt vẫn lộ rõ vẻ nghiêm nghị, nhưng trong lòng lại cảm động. Những năm trước, bố con ông không hợp nhau, cắt đứt liên lạc, không ngờ sau khi mọi chuyện bại lộ, cô không rời đi, mà nguyện ý ở lại.

“Bố, con chúc cái đầu hói của bố sẽ sớm mọc tóc.” Trần Tử Huyên nghiêm túc nhìn bố.

Đôi mắt Trần Võ Quyền mở to, không nói lên lời. Đam Mỹ Hay

Bà cụ Trần và Cố Như Yên cũng nhìn cái đầu cạo trọc của Trần Võ Quyền sau ca phẫu thuật, rồi cười phá lên một trận.

Mặc dù vẫn còn nhiều lo lắng, nhưng Trần Tử Huyên vẫn có một cái tết tốt hơn mong đợi.

Sáng mùng 2 tết, Mạc Cao mang đến một giỏ trái cây và hộp quà để chúc tết Nhà họ Trần. Khi Trần Tử Huyên nhìn thấy ông ta, cô đã rất ngạc nhiên.

“Đây chẳng phải là chú của Đường Duật sao?” Cố Như Yên cười hỏi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement