Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

“Sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?” Trần Tử Huyên vô cùng tự nhiên hỏi Lucy.

Lucy quay đầu nhìn về phía cô, ánh mắt đem theo sự xem xét đánh giá, cuối cùng cô ta cong cong khóe miệng lên có chút ý tứ châm biếm mở miệng nói: “Cô Trần, cô cảm thấy vì sao tôi lại xuất hiện ở chỗ này?”

Nghe xong câu nói của cô ta, Trần Tử Huyên liền liên tưởng đến Nguyễn Chi Vũ, dù sao người phụ nữ này cũng là một trợ thủ đắc lực của anh.

Lucy từ trước đến nay đều không thích nói mấy lời vô nghĩa: “Cô mau xem mấy phần văn kiện này một chút, nếu không có vấn đề gì thì cô hãy ký nó đi.” Cô ta cầm lấy một phần văn kiện về kế hoạch dự trù rồi ném nó về phía Trần Tử Huyên, lực ném đồ của cô ta được căn chỉnh vô cùng chuẩn xác, đến ngay cả phương hướng cũng rất chính xác, tập văn kiện được ném vô cùng chính xác trên mặt bàn, khi đến đúng trước mặt Trần Tử Huyên thì dừng lại.

Trần Tử Huyên cũng không có hỏi nhiều, lập tức kéo chiếc ghế dựa ngồi xuống, sau đó đơn giản lật vài trang giấy trong văn kiện hợp đồng ra xem. Là hạng mục về hợp đồng với IP&G, muốn tìm một công ty quảng cáo để tới Nhật Bản làm một chương trình live streams về sản phẩm mới.

Trần Tử Huyên tò mò ngẩng đầu nhìn về phía Lucy: “Cô qua đó để đàm phán hợp tác?”

Lucy là một khách hàng đại diện cho IP&G. Chuyện này thật sự làm cho Trần Tử Huyên phải giật mình, cô còn tưởng rằng người phụ nữ tên Lucy này là người chuyên đứng ở phía sau chỉ thị mọi chuyện thôi, không nghĩ tới cô ta cũng là một người nhân viên văn phòng rất nghiêm túc.

Lucy trầm ngâm bước vài bước, lúc này mặt của cô ta có chút u ám, lạnh lùng nói với cô: “Vốn dĩ hạng mục sẽ được công khai đấu thầu, nhưng mà bà chủ của IP&G lại đang ở bên này, tự nhiên là sẽ không cần phải làm mấy việc đấu thầu phiền phức kia nữa.”

Đây là thứ mà Nguyễn Chi Vũ bày cho cô ta cách để tăng hiệu suất làm việc của dự án.

Trần Tử Huyên hỏi cô ta: ‘Vậy sao lại cho tôi ký tên, không phải điều trước mắt là phải để người phụ trách của công ty trước hay sao?”

Trong giọng nói của Lucy mang theo sự trào phúng mà không thèm che lấp lấy một chút nào: “Cô Trần, cô là con mèo may mắn của công ty bọn họ. Cô không để lại dấu chân đồng ý của mình trước, thì bọn họ làm sao dám đồng ý tiếp nhận chuyện này?”

Con mèo may mắn. Hình như ngày trước cũng từng có người trêu chọc cô là con mèo may mắn như vậy.

Cho dù Lucy có nói chuyện một cách kỳ quái, trên mặt của Trần Tử Huyên vẫn giống như lúc trước, không hề có gì phản ứng, cô cúi đầu cầm cây bút máy sau đó hạ bút ký tên của mình vào mấy vị trí cần ký.

Lucy thấy cô đột nhiên không nói lời nào, liền cảm thấy bản thân cô ta giống như như một người lòng dạ hẹp hòi vậy. Gần đây cô ta bị Nguyễn Chi Vũ điều đến IP&G để làm việc và điều tra, mới đầu Lucy cảm thấy công việc này khá mới mẻ và thú vị, nhưng một tháng sau, khi sự mới mẻ kia mất đi, cô ta cảm thấy nhàm chán muốn chết luôn, đặc biệt là mấy người phụ nữ trong tập đoàn, suốt ngày ríu rít lắm mồm lắm miệng làm cô ta thực sự thấy rất phiền phức.

Thấy phiền đến mức bị nội thương luôn rồi, Lucy muốn tìm muốn đi tìm tên đầu sỏ sau đó sẽ trút giận lên người đó: “Trần Tử Huyên, hy vọng cô nhớ kỹ, ngọc quý nếu không được thông qua sự mài dũa đánh bóng, vĩnh viễn sẽ không thể so sánh được với người bạn đồng hành của cô. Cả đời này dài như vậy, những sự nuông chiều sủng ái được bố thí kia, cuối cùng sẽ dần trở nên mờ nhạt mất đi màu sắc. Cô tốt nhất nên tự mình thông minh ra một chút, đừng cả ngày phải để chúng tôi ở sau giúp cô giải quyết hậu quả.”

“Tôi đã làm ra chuyện gì mà khiến các cô phải giúp tôi giải quyết hậu quả vậy?”

Lucy thu lại biểu cảm trên khuôn mặt mình, rõ ràng là không muốn nói thêm gì nữa, sau đó lạnh nhạt nói ra câu tiếp theo: “Tóm lại là bản thân cô xem rồi làm đi.”

Cô ta cầm lấy văn kiện đã được ký tên lên tay sau đó liền rời đi.

Vào lúc năm giờ chiều, Trần Tử Huyên đúng giờ hoàn tất công việc tan làm về nhà, giao thông ở thành phố này thực sự rất phát triển, nhưng vào giờ cao điểm thì lượng xe lại rất đông và hay xảy ra tình trạng tắc đường, ở phía Đông Ninh cũng là một nơi rất phồn hoa cho nên tình trạng ùn tắc là không thể né tránh. May mà công ty của cô ở bên phía Tây Ninh, tuy rằng vẫn có những chỗ tắc đường nho nhỏ, nhưng cô cũng không giống với những người khác phải vội vàng về nhà mua đồ ăn rồi nấu cơm, cho nên cũng rất thong thả lái xe từ từ về nhà.

Mất chừng một giờ là về đến nhà họ Nguyễn, việc đầu tiên khi dì Phương thấy cô là kêu cô đi uống canh: “Ở bên ngoài đi làm, bữa trưa khẳng định là không được ăn uống tử tế, tối nay phòng bếp làm món súp Phật nhảy tường, chắc phải hơn nửa tiếng nữa mới có thể ăn cơm, nên cô uống tạm bát canh này lót dạ trước đi.”

“Vâng, cảm ơn dì.” Trần Tử Huyên im lặng ngồi xuống uống canh. Dì Phương thấy cô cũng có tâm trạng ăn uống, lập tức bảo một cô gái giúp việc chạy xuống nhà bếp đem một ít bánh quế hoa cao lên cho cô dùng.

“Cô có cần tôi dặn nhà bếp sau này sẽ làm thêm bữa trưa cho cô rồi mang đến công ty cho cô không?” Dì Phương biết mấy thứ đồ ăn nhanh bên ngoài khẳng định không tốt bằng đồ ăn nhà làm.

Trần Tử Huyên suy nghĩ một chút: “Đến cả một vị tổng giám đốc như Nguyễn Chi Vũ cũng không có đãi ngộ tốt như vậy, tôi cùng với đồng nghiệp ăn trưa ở nhà hàng bên dưới công ty là được rồi, không cần làm phiền mọi người mấy chuyện này đâu.”

Dì Phương lập tức giải thích: “Không có làm phiền gì cả đâu, dù sao mấy đầu bếp trong nhà cũng rất nhàn rỗi, cô muốn ăn cái gì cứ nói với bọn họ, ngày hôm sau bọn họ sẽ chuẩn bị rồi để lái xe mang tới công ty cho cô, vậy thì thức ăn sẽ được giữ ấm và ngon hơn.”

Còn về phần cậu chủ của bọn họ, từ nhỏ anh đã là một người không kén ăn, hơn nữa công việc của anh cũng không có thời gian nghỉ ngơi ổn định, nếu cậu chủ thấy đói bụng thì sẽ bảo thư ký giải quyết chuyện ăn uống cho anh.

Trần Tử Huyên biết dì Phương là đang quan tâm cô, cười cười với bà ấy nói: “Chuyện này để sau tính đi, nếu tôi muốn ăn tôi sẽ bảo nhà bếp chuẩn bị trước để mang tới công ty, dù sao ở công ty cũng có lò vi sóng.”

Bây giờ cô chủ của bọn họ đều là tự mình đi làm, nên cả nhà đều rất quan tâm.

Đến giờ cơm tối, Nguyễn Chi Vũ cũng không quay về nhà họ Nguyễn, anh có một bữa tiệc rất quan trọng nên đã đi một chuyến tới nhà họ Lê. Trần Tử Huyên và ông nội vẫn như mọi hôm, cùng nhau ăn cơm uống trà rồi chơi đùa cùng cục cưng của cô, sau đó thì đi pha nước ấm để tắm, rồi rất sớm đã nằm trên giường nghỉ ngơi.

Thời điểm Nguyễn Chi Vũ trở về nhà thì đã là mười một giờ đêm rồi.

“Cô chủ lúc sáu giờ chiều thì về tới nhà, cô chủ tự mình lái xe về, lúc về đã để cô chủ uống một bát canh và ăn hai cái bánh quế hoa cao, cơm tối thì cô chủ ăn một chén cơm, hình như hôm nay cô chủ rất thích món súp Phật nhảy tường, sau khi ăn xong thì đi tới phòng của trẻ con, sau đó còn cùng với ông cụ Nguyễn nói chuyện phiếm chừng một giờ đồng hồ rồi mới đi lên phòng ngủ.” Dì Phương đi tới, đưa tay nhận lấy áo khoác tây trang của Nguyễn Chi Vũ, làm việc vô cùng lưu loát báo cáo lại mọi chuyện cho anh, thuận tay mở cửa phòng ngủ ra, thấp giọng nói: “Cô chủ chắc là vừa mới ngủ được một lúc thôi.”

Nguyễn Chi Vũ nhìn về phía dì Phương gật đầu, đi vào phòng ngủ, động tác nhẹ nhàng chậm rãi đóng cửa lại.

Trong phòng ngủ chỉ bật một chiếc đèn ngủ nhỏ xinh nhẹ nhàng ở đầu giường, ánh sáng màu cam từ chiếc đèn tạo một cảm giác rất ấm áp, Nguyễn Chi Vũ đi đến gần giường lớn, người phụ nữ đang bọc mình trong chăn nằm ngủ trên giường, không hề có động tĩnh gì cả, tựa hồ như đã ngủ say.

“Ngủ rồi à?” Giọng nói của anh trầm ấm rất dễ nghe.

“Em đang suy nghĩ về một số thứ.” Trần Tử Huyên nói ra sự thật, cô nằm ở trên giường, cũng không có buồn ngủ, nhưng cũng không xoay người lại nhìn anh, dù sao cũng đã là vợ chồng lâu năm, cũng không có chuyện gì đặc biệt cả, cô tiếp tục nằm trong chăn ngẩn người.

Nguyễn Chi Vũ giống như một chú mèo vậy, bàn tay to lớn của anh cầm lấy mái tóc dài của cô nghịch ngợm. Hai người bọn họ trong lúc đó cũng không nói gì nhiều với nhau, anh vốn cũng không phải là một người nhiều lời, về phần người phụ nữ tên Trần Tử Huyên này, cũng chỉ khi tâm trạng cô vui vẻ cô mới cao hứng mà cùng anh nói chuyện, còn bình thường cô cũng là một người rất yên lặng. Bởi vì giao tiếp của hai người bọn họ cũng không nhiều lắm, cho nên anh mới để cho người giúp việc trong nhà theo sát hoạt động và mọi chuyện của cô, sau đó báo cáo lại với anh, như vậy cho dù cô không nói, anh cũng sẽ biết, dần dần chuyện này cũng trở thành một thói quen của anh.

Nguyễn Chi Vũ ngồi ở bên giường hỏi cô: “Hôm nay đi làm có thuận lợi không?” “Không có chuyện gì đặc biệt cả.”

“Ồ? Hôm nay là anh cố ý bảo Lucy qua bên đó đàm phán.”

“Nguyễn Chi Vũ, em cảm thấy anh không nhất thiết phải làm như vậy… Anh lại đi tặng hạng mục sang công ty bên kia, về nhà còn để cho dì Phương nấu canh cho em, sau đó còn nói cái gì mà chuẩn bị cơm trưa nữa.” Trần Tử Huyên xoay người một cái, ánh mắt trong trẻo nhìn thẳng vào gương mặt anh tuấn của người đàn ông.

“Anh xem em có chỗ nào giống một quả hồng mềm bị người ta ức hiếp chứ, anh không cần phải lo lắng cho em quá như vậy đâu.” Cô cảm thấy anh đã lo lắng thái quá với cô rồi.

Vẻ mặt của Nguyễn Chi Vũ lại rất thảnh thơi, đầu ngón tay khẽ vuốt vuốt mái tóc của cô, cười nhẹ: “Vợ của anh lần đầu tiên chính thức đi làm, anh có thể không quan tâm sao?”

“Anh cả ngày đi cùng với Lê Hướng Bắc ăn chơi lêu lổng, sau đó toàn học mấy thứ không đứng đắn từ anh ta thôi.” Trần Tử Huyên cố ý lấy cái trán đập nhẹ vào đùi anh.

Nguyễn Chi Vũ cũng không nói nữa, anh chỉ nhìn cô, đôi mắt chứa đầy ý cười.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement