Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời ( truyện full tác giả Tâm Niệm Duyên)

Advertisement

Mọi việc giống như chưa từng xảy ra vậy, ngoại trừ việc Trần Tử Huyên gần đây trở nên rất yên tĩnh.

Nếu nói thẳng ra thì, ở nhà họ Nguyễn bây giờ, Trần Tử Huyên nhìn ai cũng thấy không vừa mắt, ngay cả Tiểu Thanh, người hầu thân cận nhất với cô, cô cũng không muốn để ý tới.

“Nếu như ông nội cảm thấy tôi không xứng làm mẹ của hai đứa bé thì ông ta tự đi mà tìm một người mẹ mới cho hai đứa nó đi.”

Trần Tử Huyên bị chặn bên ngoài phòng của hai đứa nhỏ, mấy người bảo mẫu ngăn cô lại không cho cô vào trong, khiến Trần Tử Huyên rất tức giận. Người bảo mẫu già đứng về phía ông cụ Nguyễn, mà người này, tuổi cũng đã lớn nên hay ỷ già lên mặt, tư tưởng vẫn còn chút bảo thủ, bà ta không thích những chuyện trong nhà giàu ly hôn hay đổi con dâu gì đó.

Vậy nên người phụ nữ như Trần Tử Huyên chắc chắn khiến bà ta khinh thường, trong lòng bà ta luôn nghĩ Trần Tử Huyên là loại không phải người khéo ăn khéo nói, không biết nhìn trước ngó sau, gả vào nhà giàu như thế này cũng trở thành tốt thí của người ta, về cơ bản sẽ chẳng ai thật sự để tâm đến cô cả.

“Đây là chuyện ông chủ yêu cầu, xin cô đừng làm khó người hầu như chúng tôi.” Bà bảo mẫu già ngoài miệng nghe như vô cùng cung kính, lễ phép nhưng trong con mắt đục ngầu của bà ta lại ánh lên vẻ khiêu khích.

“Được, được lắm, tôi làm sao dám làm khó dễ cho mấy người cơ chứ!” Trần Tử Huyên nghiến răng nghiến lợi nói.

Chẳng phải chính đám người hầu này mới hôm nay thôi còn vì cô nói mấy lời khó nghe rồi xông vào nên thì lập tức chạy đi kể lề, thêm mắm thêm muối sao?

“Tôi thông báo trước cho mấy người biết luôn, cuối tuần này, tôi nhất định sẽ dẫn hai đứa con của tôi trốn khỏi đây, mấy người cứ liệu hồn mà trông coi cho kỹ vào, bằng không đợi tới khi tôi mang hai đứa trẻ rời đi thì lại không biết ăn nói thế nào với ông già kia.” Trần Tử Huyên phẫn nộ, hung hăng vứt lại một câu: “Các người cứ đợi đấy cho tôi!” Rồi quay lưng rời đi.

Mặc dù Trần Tử Huyên cũng được tính là được nuông chiều, ăn ngon mặc đẹp từ bé, lại thêm việc sống cùng Nguyễn Chi Vũ hai năm nữa nên trong vô tri vô giác mà tính tình trở nên tùy hứng, khí chất trên người cũng theo đó mà có lực uy hiếp. Cô hung dữ nói ra lời đó cũng đủ khiến đám người hầu giật nảy mình, khi cô quay đi rồi vẫn còn chưa hoàn hồn.

Bà bảo mẫu già mắng: “Sao phải sợ cô ta chứ, loại phụ nữ như cô ta ngồi cái ghế mợ chủ kia chẳng được bao lâu đâu.” Bà ta gặp rất nhiều bà chủ này phu nhân kia, ai nấy đều là kẻ không thiếu tiền, nhưng bà ta chưa từng gặp có ai phô trương, tùy tiện như Trần Tử Huyên cả.

Trong công ty, Chu Tiểu Duy đột nhiên nổi hứng muốn trốn làm: “Trần Tử Huyên, cậu có thể cùng mình đến phòng siêu âm một chuyến được không?” Gần đây cuộc sống của Trần Tử Huyên ở nhà họ Nguyễn rất phiền chán, cô ngẩng đầu nhìn người bạn lâu năm của mình không trả lời mà hỏi lại: “Bùi Hạo Nhiên không chịu đi cùng cậu à?”

Chu Tiểu Duy cúi đầu, xấu hổ đáp: “Không phải thế, là do mình còn chưa dám nói với anh ấy.”

“Kẻ nhát gan này!” Trần Tử Huyên phẫn nộ, đập bàn đứng phắt dậy quát lên.

Cô bỗng nhiên quát lên khiến đồng nghiệp không khỏi đổ dồn ánh mắt về phía các cô, không ít ánh nhìn đầy thương cảm nhìn Chu Tiểu Duy.

Mấy ngày nay, Trần Tử Huyên bị khó ở, mặt lúc nào cũng cau cau có có khiến cho mọi người không dám đến gần, mà lúc này Chu Tiểu Duy lại không may đứng mũi chịu sào.

Các đồng nghiệp thực ra cũng không biết chuyện có chuyện gì, cũng chỉ biết lúc này Trần Tử Huyên nóng nảy vô cùng, áp suất xung quanh người cô bỗng hạ thấp tới âm độ, lạnh lẽo vô cùng, chỉ vậy cũng đủ hiểu tâm trạng của cô xấu tới mức nào.

Trần Tử Huyên không nói thêm mà trực tiếp dắt tay Chu Tiểu Duy rời khỏi công ty, vẻ mặt không hài lòng mà nhìn Chu Tiểu Duy chằm chằm: “Sao cậu cứ kéo dài như vậy, Tiểu Duy, cậu như thế thật nhát cáy đấy.”

Chu Tiểu Duy ấp úng, nhỏ giọng nói: “Vì mình lo lắng, nếu mình thật sự mang thai thì sao, mang thai lúc này sẽ khiến nhà họ Bùi cảm thấy quá đột ngột. Mà nếu không có thai thì chẳng phải bị hụt một phen sao?”

“Cậu cứ suốt ngày lo người này nghĩ cho người kia, sao cậu không lo cho chính mình chứ, trong bụng cậu còn có một sinh mạng nữa đấy!” Mấy ngày nay Trần Tử Huyên vô cùng nóng nảy, cô nói nhanh như gió, cũng hơi lớn tiếng, có vẻ như là đang giận chó đánh mèo.

“Chúng ta không thể lúc nào cũng nhường nhường nhịn nhịn người khác, cũng có những chuyện chúng ta không thể nhường nhịn được, phải học cách phản kháng, cậu không thấy những người kia thật quá đáng à, tại sao cứ phải nhẫn nhịn chứ, mình nhìn cậu như vậy cảm thấy rất không đành lòng!” Trần Tử Huyên tức giận bày tỏ, cô nói cho Chu Tiểu Duy cũng như đang nói cho chính mình nghe. Mấy ngày nay ở nhà họ Nguyễn cô thực sự phải nhẫn nhịn sự tức giận của mình rất nhiều, cô bây giờ như quả bom, bất cứ lúc nào cũng có thế nổ tung, tổn thương người khác.

“Bây giờ mình lập tức đưa cậu tới bệnh viện làm xét nghiệm luôn!” Trần Tử Huyên lập tức gọi một chiếc taxi để tránh việc Chu Tiểu Duy cuối cùng lại do dự không chịu quyết.

Trước thái độ quyết liệt của Trần Tử Huyên, Chu Tiểu Duy chỉ ngoan ngoãn im lặng đi theo. Cô ấy cũng hiểu mình như vậy thật quá nhu nhược, trong lòng cô cũng chỉ biết thở dài. Mấy ngày nay cô ấy đã do dự, đắn đo mãi nhưng cuối cùng vẫn không đủ dũng khí đối diện một mình, nên hôm nay cô ấy mới đến tìm Trần Tử Huyên để cô đi tới bệnh viện cùng cô ấy, khi được ở cạnh Trần Tử Huyên lòng cô ấy cũng thấy an tâm hơn rất nhiều.

Trần Tử Huyên làm việc lúc nào cũng rất nhanh nhẹn, hai người hoàn thành thủ tục đăng ký, xếp hàng tới gặp bác sĩ phụ khoa, rồi rất nhanh đã có kết quả siêu âm.

“Mang thai 4 tuần rồi.”

“Thời kỳ đầu cần bổ sung vitamin B11, cùng một ít dinh dưỡng… Ba tháng đầu thai nhi không ổn định, cho nên càng phải chú ý, không nên ăn một số đồ ăn không thể ăn, chú ý làm việc và nghỉ ngơi, đừng thức khuya, đừng khuân vác vật nặng…”

Trong khi kê toa danh mục thuốc dinh dưỡng, bác sĩ nói về một số lưu ý cho các bà mẹ mới làm quen trong thời kỳ mang thai.

Trần Tử Huyên nghe được những lời khuyên bảo này, không biết vì sao, trong lòng đột nhiên dâng lên rất nhiều cảm xúc, trước kia cô mang thai cũng đều nghe những lời này cả ngày, thời gian trôi nhanh, hai đứa con trai song sinh cũng sắp tròn một tuổi rồi.

Còn Chu Tiểu Duy thì hoàn toàn chết lặng.

Khi Tiểu Chu nghe bác sĩ nói có thai bốn tuần, cô ấy không thể nghe những biện pháp mà bác sĩ nói phía sau, cô ấy đưa tay vuốt ve phần bụng, đầu óc trống trơn, kích động không dám tin.

“Choáng váng hả?” Trần Tử Huyên cười lắc lắc nàng.

Nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của Chu Tiểu Duy, bác sĩ phụ khoa cũng cười nói: “Rất nhiều bà mẹ lần đầu tiên phát hiện có thai cũng như thế, nhất thời không phản ứng kịp… Lần sau cô cùng chồng đi tái khám định kỳ, bệnh viện có một số chương trình học tập cho các ông bố bà mẹ đấy…”

“Trước đây Nguyễn Chi Vũ rất không tự nguyện, nhưng anh ấy cũng muốn cùng tớ đi lên lớp.” Trần Tử Huyên nghĩ đến chuyện trước đây, nhất thời tràn đầy suy nghĩ.

Vỗ vai Chu Tiểu Duy nói: “Yên tâm đi, nhà họ Bùi biết cậu mang thai đứa nhỏ nhất định sẽ rất vui mừng. Dù sao cũng là chung huyết thống, tính tình của Bùi Hạo Nhiên dễ chung sống hơn Nguyễn Chi Vũ, chắc là anh ta sẽ thích đứa nhỏ thôi.”

Chu Tiểu Duy mỉm cười gật đầu: “Bùi Hạo Nhiên rất thích trẻ con.” Nhìn hiện tại anh ta yêu thương Bùi Ức như vậy, sau này nhất định sẽ đối xử thật tốt với con của cô ấy.

Trần Tử Huyên xếp hàng lấy thuốc dinh dưỡng, bệnh viện đông người, cô theo bản năng bảo vệ Tiểu Duy: “Đi chậm, đi chậm thôi.”

Chu Tiểu Duy mỉm cười: “Lúc trước cậu mang thai cũng không thấy cậu cẩn thận như vậy.”

“Cái kia thì khác, khi đó tớ mang thai chỉ là ngoài ý muốn, một chút cũng không có chuẩn bị, bác sĩ cũng nói thể chất của cậu tương đối yếu, trong ba tháng đầu nhất định phải chú ý.”

Trần Tử Huyên cùng cô ấy chậm rãi ra khỏi bệnh viện, suy nghĩ một chút, nói thêm: “Đúng rồi, mang thai không được ăn cua.”

“Tớ biết không thể ăn cua mà, cua lạnh.” Chu Tiểu Duy dường như biết nhiều hơn cô.

Trần Tử Huyên lúng túng mỉm cười, khi bắt đầu mang thai, cô đã bảo Nguyễn Chi Vũ nấu cua cho cô, kết quả là cô bị đau bụng vào lúc nửa đêm, sau đó, cả hai đều bị ông nội mắng mỏ.

Chu Tiểu Duy đáng tin cậy hơn cô rất nhiều, Trần Tử Huyên cũng không lo lắng một cách mù quáng nữa: “Bây giờ, cậu nên nghĩ cách nói với Bùi Hạo Nhiên về vấn đề này, cậu không thể trì hoãn nữa, vì con của cậu, Tiểu Duy, cậu phải kiên cường lên.”

Chu Tiểu Duy không ngừng dùng tay phải vuốt ve vùng bụng của mình, đối với cô ấy mà nói, cái thai là món quà trời cho, tâm trí cô ấy luôn ở trạng thái phấn khích, “Tớ hiểu rồi.”

“Đang nói gì mà vui vẻ thế?”

Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.

Trần Tử Huyên cùng Chu Tiểu Duy đồng thời quay đầu nhìn lại, sửng sốt một chút, là anh cả Lê.

“Hai người tan sở sớm, đến bệnh viện còn cười như điên, có chuyện gì tốt à?”

Anh Lê vừa khiêm tốn vừa hài hước, anh ta liếc nhìn Chu Tiểu Duy và đoán: “Có lẽ nào Bùi Hạo Nhiên sắp làm cha?”

Chu Tiểu Duy có chút xấu hổ.

Trần Tử Huyên cười nói: “Nhãn lực tốt đấy.”

Chu Tiểu Duy mang thai là một điều tốt, Trần Tử Huyên nghĩ rằng không cần phải che giấu điều đó, Lê Kỳ Phong là một người đã ở trên thương trường nhiều năm, anh ta tự nhiên sẽ cẩn thận hơn trong việc nhìn người, nhìn thấy họ vui mừng khi họ ra khỏi bệnh viện, Chu Tiểu Duy còn đặt tay lên bụng, quả thực rất dễ đoán.

“Anh Lê, anh có thể đừng nói về chuyện đó trước được không, em muốn tạo bất ngờ cho Bùi Hạo Nhiên.” Chu Tiểu Duy hơi lo lắng.

Lê Kỳ Phong mỉm cười và gật đầu: “Đương nhiên, chắc là Bùi Hạo Nhiên sẽ rất bất ngờ.”

“Bây giờ các người đi đâu? Nếu Tiểu Chu có thai rồi, đừng đi lung tung nữa. Có muốn tôi lái xe đưa các người về không?”

Trần Tử Huyên và Chu Tiểu Duy là chuồn từ công ty ra: “Không cần đâu, tôi lái xe ra ngoài.”

Lê Kỳ Phong bình thường là một người bận rộn, anh ta có rất nhiều công ty trong tay, họ chỉ làm việc ở một chi nhánh của anh ta, vì vậy họ không thường xuyên gặp anh Lê.

Trần Tử Huyên nhớ tới lần trước Đường Duật bảo cô mang một ít tài liệu đưa cho Lê Kỳ Phong: “Anh Lê chờ một chút, trong xe của tôi có một ít tài liệu, Đường Duật bảo tôi đưa cho anh…”

Trần Tử Huyên chạy vào xe của cô và tìm thấy chiếc túi mà Đường Duật đã dặn dò cô mãi trước đó.

Bởi vì Đường Duật hiếm khi lặp lại một điều gì đó nên Trần Tử Huyên cũng rất chú ý.

“Đây không phải là tài liệu của công ty.” Lê Kỳ Phong nhận lấy nó và đọc dòng chữ tiếng Pháp trên danh mục: “Đây là những thỏa thuận chuyển nhượng, là dành cho cô.”

Trần Tử Huyên cả kinh: “Cho tôi?”

“Nhưng Đường Duật nói muốn tôi giao cho anh…” Trần Tử Huyên nhất thời không hiểu ra sao, sau đó liếc nhìn Lê Kỳ Phong cùng túi hồ sơ trong tay: “Cậu ta biết tôi ghét nhất tiếng Pháp, xem không hiểu tiếng Pháp, sao có thể chuẩn bị tài liệu bằng tiếng Pháp cho tôi chứ, có nhầm lẫn chỗ nào không?”

Lê Kỳ Phong nghe cô nói như vậy, cảm thấy hành vi của Đường Duật có chút kỳ quái: “Muốn tôi mở ra cho cô xem không?”

Trần Tử Huyên có thể tin tưởng anh ta, vì vậy cô hơi nghi hoặc và thì thầm: “Được rồi, có lẽ Tiểu Trụ Tử đã viết nhầm thôi, đôi khi cậu ấy hay tùy tiện lấy giấy vụn và viết bừa…”

Lê Kỳ Phong không nghĩ như vậy, Đường Duật không thể mắc phải sai lầm cấp thấp như thế, trừ phi anh ta cố ý.

Anh ta mở túi hồ sơ ra, bên trong có vài văn kiện bản to được in ngay ngắn, Lê Kỳ Phong lấy ra, tất cả đều là tiếng Pháp, anh ta lật nhanh vài trang, tất cả đều có chữ ký và đóng dấu của Đường Duật.

Nhìn vào nó, khuôn mặt của Lê Kỳ Phong trở nên nghiêm túc.

“Cái này, đây là tài liệu công ty sao?”

Trần Tử Huyên không hiểu tại sao Lê Kỳ Phong đột nhiên có một biểu hiện kỳ lạ như vậy.

“Vì lý do riêng tư, tôi nghĩ đọc quá kỹ cho cô thì hơi bất tiện.” Lê Kỳ Phong đặt lại tài liệu vào hồ sơ, sau đó trả lại toàn bộ cho cô, nói với giọng điệu nghiêm túc hơn: “Đây là của Đường Duật cho cô.”

Trần Tử Huyên vẫn không thể tin được: “Tại sao cậu ấy lại đưa cho tôi một số tài liệu này làm gì?”

“Anh ta không chỉ cho cô tài liệu, còn có rất nhiều đồ vật.” Lê Kỳ Phong nói không rõ ràng, thở dài nói: “Tôi không hiểu vì sao anh ta lại muốn làm như vậy, cô trở về xem cho kỹ đi.”

Trần Tử Huyên cảm thấy nặng nề bất thường khi cầm túi hồ sơ trong tay.

Đường Duật biết cô không đọc được tiếng Pháp, nhưng những tài liệu lớn này đều được viết bằng tiếng Pháp, anh ta cố ý không muốn cô biết quá sớm.

Nhớ lại lúc đó, khi Đường Duật nói chuyện với cô, giọng điệu có chút kỳ quái, anh ta không giỏi nói dối cô, ngày hôm đó anh ta đưa túi cho cô, do dự một chút mới lên tiếng.

“Có thể có liên quan đến bệnh của Đường Duật không?” Lúc trước Chu Tiểu Duy cũng ở đó, nghĩ đến bệnh tình của Đường Duật gần đây, cảm thấy rất có khả năng này.

“Có cái gì mà không thể trực tiếp nói, mà lại phải chuẩn bị một chồng văn kiện lớn như vậy.”

Trần Tử Huyên oán giận, nhưng cô bắt đầu cảm thấy khó chịu trong lòng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement