Trò Đùa Tình Yêu Diêu La Hạ

Advertisement

CHƯƠNG 124: KHÔNG THỂ ĐỂ NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA ANH MỘT MÌNH GÁNH VÁC

Khi Diêu Lan Hạ tỉnh dậy, đã là hơn ba giờ chiều ngày hôm đó. Đào Khánh Trần trở lại bệnh viện sau khi cơn sốt của cô đã giảm.

Vì vậy khi cô tỉnh dậy, chỉ có Lục Thu Trà ở bên cạnh.

“Bạn thân yêu, cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi, tưởng chừng như cậu đã dọa chết tớ rồi đấy, cậu có biết không! Sau này cậu đừng làm chuyện ngu ngốc này nữa!”

Nhìn thấy cô đã tỉnh, Lục Thu Trà ôm tới, mặc kệ tất cả, quở trách một trận, quở trách đến nỗi bản thân suýt nữa thì nước mắt chảy ròng ròng.

Đồ ngốc, trên đời này sao lại có người ngốc như vậy!

Diêu Lan Hạ cau mày, dời ra khuôn mặt nước mắt, nước mũi của cô ấy: “Tớ còn chưa có chết, khóc có phải là quá gấp rồi không?”

“Quái, bà đây sắp bị cậu dọa chết, vừa tỉnh lại đã nói móc tớ. Bây giờ cậu thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu không?”

Lục Thu Trà giở trò sờ loạn trên người cô.

Diêu Lan Hạ bị cô ấy gãi, toàn thân nhột nhạt: “Không sao, tớ có thể làm sao được? Không phải đang rất tốt đây sao?”

Chị em tốt!

“Cậu đã phát sốt, suýt nữa bị bỏng đầu, là Đào Khánh Trần đã cứu cậu. Đối với cậu là ngủ một giấc, nhưng đối với chúng tôi thì khác!”

Điệu bộ phẫn nộ của Lục Thu Trà, giống như muốn cô lấy thân báo đáp mới chịu vậy.

“Cậu nói Viện phó đã cứu tớ? Là ý gì?” Diêu Lan Hạ không nhớ gì cả, ký ức cuối cùng của cô dừng lại ở khoảnh khắc tắm xong nằm trên sô pha, còn chuyện đã xảy ra sau đó cô không chút ấn tượng. Cái gì mà Đào Khánh Trần, anh ta đã tới sao?

“Hu hu hu, tớ thực sự muốn bóp chết cậu, Viện phó Đào của cậu, từ cửa sổ bên cạnh trèo vào, đây là tầng mười sáu đó, cậu thử nghĩ xem, anh ấy có bao nhiêu dũng khí mới có thể liều mạng tới cứu cậu?”

Lục Thu Trà đem đầu đuôi sự việc kể ra, sau cùng còn thở dài phụ họa: “Lan Hạ, cậu nói cậu… phải nói là vận mệnh cậu tốt. Trong một đêm mất đi công ty, mất đi nhà cửa, đúng thật là số phận cậu không tốt, nhưng vậy mà lại có một người đàn ông như Đào Khánh Trần sẵn sàng liều mạng vì cậu, lúc đó tớ suýt bị cảm động khóc đến chết đi đó.”

Sau khi nghe Lục Thu Trà kể lại, Diêu Lan Hạ im lặng hồi lâu, rồi chống giường ngồi dậy: “Xem ra là tớ nợ anh ta, có trả cũng trả không hết.”

“Trả? Trả cái đầu cậu sao mà trả? Bây giờ cậu chỉ còn một cách cuối cùng, đó chính là lấy thân báo đáp đó, cậu biết không? Xí! Nói nghe, cậu và Lưu Nguyên Hào rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Đôi mắt to của Lục Thu Trà vụt sáng khi nhìn chằm chằm vào mắt cô như thể trên mặt cô đã viết sẵn câu trả lời.

“Người đẹp, tớ vừa mới tỉnh lại, không phải cậu lại muốn kích động tớ ngất xỉu lần nữa chứ? Hiện tại Diêu thị đã thay đổi tổng giám đốc, tớ còn không biết là ai. Dự án Seattle của MBK xảy ra chuyện, anh ấy phải đi giải quyết. Bọn tớ lấy đâu ra tâm trí để suy nghĩ đến vấn đề tình cảm.”

“Tớ mặc kệ! Đời người phụ nữ, sự nghiệp gì đó đều là phù vân, gả cho một người đàn ông tốt, biết lạnh biết nóng, mới là điều quan trọng nhất, hiểu không?”

Diêu Lan Hạ bĩu môi hờ hững: “Đợi cậu gả đi rồi nói, tớ phải đến công ty một chuyến.”

“Không được! Trước khi đi bác sĩ Đào đã nói, hôm nay cậu cần phải ở nhà nghỉ ngơi, không được đi đâu hết.”

“Cậu nghe anh ta hay là nghe tớ?”

“Tớ nghe theo bác sĩ!”

“Cậu là kẻ phản bội!”

Lục Thu Trà đè bả vai cô, mặt cười xấu xa: “Tớ chính là kẻ phản bội, dù sao tớ chỉ muốn đảm bảo an toàn và sức khỏe của cậu, thứ khác bà đây mặc kệ! Cậu nằm xuống, tớ xuống bếp xem canh nấu thế nào rồi.”

“Cậu biết nấu canh?”

Mặt trời mọc lên từ đằng tây sao?

“Không phải tớ, là bác sĩ Đào nấu trước khi rời đi. Tớ chỉ phụ trách trông chừng chín chưa thôi. Này, một người đàn ông tốt như bác sĩ Đào, cậu còn phân vân gì nữa? À, điện thoại của cậu hình như bị hư rồi, đợi cậu khỏe lại rồi mới quyết định đem đi sửa hay là đổi mới.”

Điện thoại cũng hỏng rồi? Khi vận mệnh đang trêu đùa một người thì dường như không để lại chút sức lực nào.

Diêu Lan Hạ im lặng, ngoan ngoãn tựa vào thành trên đầu giường. Một người đàn ông tốt như Đào Khánh Trần, cô còn nghĩ gì nữa chứ?

Cô đang nghĩ đến Lưu Nguyên Hào nơi nước Mỹ xa xôi.

Seattle, nước Mỹ.

Quý Đông Minh đứng trong sảnh chính của tòa nhà chính phủ Seattle, trông chừng thời gian và lo lắng không yên. Lát nữa tổng giám đốc bước ra, anh ta nên giải thích thế nào về mọi chuyện đã xảy ra?

Hai ngày một đêm, những chuyện đã xảy ra ở trong nước quá bất ngờ, tổng giám đốc vẫn chưa biết gì về toàn bộ quá trình. Anh ta đè nén tin tức xuống, hay là…

Nếu để tổng giám đốc biết tình cảnh của Diêu Lan Hạ ở trong nước, anh ấy nhất định sẽ bay trở về xé xác đám người đó, nhưng mọi chuyện ở Seattle vẫn chưa lắng xuống, tổng giám đốc cần phải ở lại.

Giấu giếm hay nói theo đúng sự thật?

Nội tâm Quý Đông Minh rất rối, rất phiền muộn.

Sau tất cả các cuộc trao đổi với các ban ngành địa phương có liên quan, cuối cùng Lưu Nguyên Hào cũng thoát khỏi vòng xoáy tra hỏi.

Một bóng dáng cao lớn bước ra từ cửa thang máy, đối diện với ánh sáng, sải bước về phía anh ta. Dường như cuộc thẩm tra xét hỏi cả ngày hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến vẻ hào hoa phong nhã của anh. Lưu Nguyên Hào trước mắt vẫn giữ vẻ cao quý, lạnh lùng thanh cao không mảnh bụi bám vào người.

Anh cầm trên tay tập tài liệu cuối cùng của các cơ quan chức năng, từ lông mày và biểu cảm, có vẻ như anh đã xử lý chuyện này ổn thỏa.

Quý Đông Minh bước nhanh tới chào đón, đi bên cạnh nói: “Tổng giám đốc, thế nào rồi?”

Lưu Nguyên Hào đưa tập tài liệu trong tay cho anh ta, giọng nói có chút trầm thấp và khàn khàn, sau cùng vẫn có chút mệt mỏi: “Bản thân dự án không có vấn đề, mà có người muốn trục lợi trong quá trình thi công. Các nhân sự liên quan bên đó sẽ chịu trách nhiệm truy xét, chậm nhất là tuần sau có thể tiếp tục thi công lại.”

Quý Đông Minh gật đầu: “Vậy có phải bây giờ chúng ta đến công trường xem tình hình không? Xảy ra chuyện như vậy, nếu anh đích thân đến xem, đồng nghĩa với việc cho công nhân viên thuốc an thần.”

Lưu Nguyên Hào ừ một tiếng, ánh mắt sắc lạnh thường ngày nhìn về phía trước, bước chân vững vàng bước xuống bậc thang với tốc độ nhanh nhịp nhàng: “Đưa điện thoại cho tôi.”

Trong thời gian tiếp nhận điều tra, anh bị cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, điện thoại vẫn luôn do Quý Đông Minh cất giữ.

Lần đầu tiên Quý Đông Minh nói dối Lưu Nguyên Hào, anh ta đến gần, hạ thấp giọng day dứt: “Điện thoại hết pin rồi, tôi sạc đầy pin sẽ lập tức đưa cho anh.”

Vốn tưởng rằng như vậy có thể ngăn cản anh liên lạc với Diêu Lan Hạ. Nào ngờ, Lưu Nguyên Hào thản nhiên liếc nhìn anh ta, trầm giọng nói nhưng không dễ chen vào: “Lấy cái của cậu, không phải cái của cậu cũng hết pin rồi.”

Tảng đá này của Quý Đông Minh đập mạnh vào chân anh ta: “Tổng giám đốc…”

Với sự nhạy bén của Lưu Nguyên Hào, bất kỳ sự thay đổi nào trên biểu cảm của Quý Đông Minh đều không thể thoát khỏi tầm mắt của anh. Anh lạnh lùng lấy làm lạ trách mắng: “Điện thoại, đem ra đây!”

Quý Đông Minh không dám không nghe theo, lấy điện thoại của Lưu Nguyên Hào đưa ra. Trên mục hiển thị cuộc gọi nhỡ lại không có của Diêu Lan Hạ.

Ngón tay thon dài mở khóa, Lưu Nguyên Hào nhanh chóng bấm số điện thoại của Diêu Lan Hạ.

Nhưng bên kia thông báo không thể kết nối được.

Lưu Nguyên Hào cau mày lạnh lùng. Sao có thể không kết nối được? Cô ấy đang làm gì?

“Hai ngày nay có tin tức gì không?”

Quý Đông Minh chần chừ một giây rồi chọn nói thật: “Có, Diêu Yến Anh đã phá thai. Vụ bê bối làm Diêu thị bị rút vốn, gần như phá sản. Tuy nhiên, vài tiếng trước, cổ phiếu của Diêu thị bất ngờ bị mua hết với số lượng lớn. Chủ tịch Diêu thị đã thay đổi.”

Ồ?

Lưu Nguyên Hào nhướng mày, rất bình tĩnh, cười lạnh một tiếng người ngoài không nhìn ra: “Nói vậy, thời kỳ của Phương Linh Ngọc đã kết thúc.”

“Vâng, thưa tổng giám đốc.”

Quý Đông Minh im lặng, anh ta quyết định không nhắc gì đến chuyện của Diêu Lan Hạ.

Lưu Nguyên Hào đi tới trước xe, đột nhiên hỏi: “Cô ấy ở đâu? Cô ấy bây giờ thế nào?”

Diêu thị là bảo bối trong lòng cô ấy, bây giờ Diêu thị đổi chủ, cô ấy nhất định sẽ bị ảnh hưởng.

Quý Đông Minh khẽ cắn răng: “Tạm thời không có tin tức gì về mợ chủ… Tổng giám đốc, mời lên xe.”

Ngồi vào trong xe, Quý Đông Minh dặn dò chạy thẳng đến công trường. Lưu Nguyên Hào thắt dây an toàn: “Quay đầu, đến sân bay!”

“Tổng giám đốc, anh không đến công trường sao? Hiện tại công trình cần anh.”

Dự án cần anh, nhưng một người phụ nữ đối mặt với chuyện công ty đổi chủ càng cần chồng mình hơn.

“Để bọn họ xử lý, đặt chuyến bay gần nhất, tôi phải về nước ngay.”

Trong tay cô ấy đang cầm thẻ ngân hàng của anh, đừng nói là thay đổi Diêu thị, cho dù tái tạo lại một Diêu thị đều là chuyện chỉ trong một câu nói, tại sao cô ấy lại để cho người khác thừa cơ nhảy vào?

Cô từ chối sử dụng số tiền anh đưa. Tại sao?

Quý Đông Minh không dám không nghe theo, nhắm mắt nói: “Vâng!”

Lưu Nguyên Hào là một người nổi tiếng điềm tĩnh, khách quan, khôn ngoan và lạnh lùng, nhưng trước mặt Diêu Lan Hạ, anh lại là người bốc đồng, chủ quan, cảm tính và bị mắc kẹt sâu trong vòng xoáy tình cảm, không thể tự thoát ra.

Thủ đô trong nước.

Diêu Lan Hạ đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, cháo trước mặt còn bốc hơi nóng, nhưng chiếc thìa trên tay cô lại rơi “lách cách” xuống đất.

“Chủ tịch mới nhậm chức của Diêu thị hoàn toàn không tham gia họp hội đồng quản trị lần đầu tiên, trợ lý sẽ thay thế điều hành tập đoàn Diêu thị một thời gian trong tương lai.”

“Cổ phần trong tay bà Phương Linh Ngọc giảm mạnh từ 23% xuống 10%. Đồng thời, bà bị tước đoạt quyền hành tài chính ở Diêu thị, bà Phương Linh Ngọc mất kiểm soát cảm xúc tại chỗ…”

“Theo báo cáo, dự án đầu tiên sau khi chủ tịch mới đến của Diêu thị lên nhậm chức là tham gia thị trường tài chính, phấn đấu đảo ngược cục diện thua lỗ của Diêu thị trong thời gian ngắn nhất. Về hiệu quả, người trong ngành cho biết họ sẽ chờ xem.”

Lục Thu Trà tắt TV!

“Tớ bảo cậu tập trung ăn cơm, xem TV làm chi? Sau này không được phép xem TV nữa. Món canh bác sĩ Đào vất vả nấu cho cậu, nhất định phải ăn hết.”

Lục Thu Trà nhặt chiếc thìa lên, đổi một chiếc mới cho cô.

Diêu Lan Hạ nhún vai: “Tớ thật sự không sao. Đối với Diêu thị, có lẽ đây cũng là một chuyện tốt.”

Có là chuyện tốt đi nữa, khi nhìn món đồ của nhà mình bị người khác lấy mất, trong lòng sẽ không cảm thấy dễ chịu.

“Đừng tỏ ra mạnh mẽ, nếu cậu muốn khóc, ăn xong canh thì khóc một trận.”

Diêu Lan Hạ đưa một thìa canh gà vào miệng: “Tớ sẽ không khóc, khóc cũng không thay đổi được gì. Đã muộn rồi, hay là tối nay cậu ở lại đây đi.”

“Nói thừa, muộn như vậy cậu còn muốn đuổi tớ đi hay sao?”

Diêu Lan Hạ uống từng muỗng canh: “Cho tớ mượn điện thoại cậu dùng một lát.”

Lục Thu Trà đề phòng, giữ lấy điện thoại: “Làm gì?”

“Tớ cũng đâu phải giết người phóng hỏa, cho tớ mượn dùng một lát.”

Đoán được cô muốn gọi cho Lưu Nguyên Hào, nhưng khi Diêu Lan Hạ trở nên cố chấp thì không ai có thể thay đổi được.

“Được rồi được rồi, đưa cậu đưa cậu.”

Bấm gọi Lưu Nguyên Hào, nhưng không kết nối được.

Sao vẫn không thể kết nối được? Lẽ nào vấn đề của dự án vẫn chưa được giải quyết?

Anh ấy có ổn không?

Lục Thu Trà xoa tóc cô: “Cô gái, cậu đừng suy nghĩ lung tung. Nếu trong lòng Lưu Nguyên Hào thật sự có cậu, cho dù ở nước Mỹ hay ở chân trời nào, nhất định sẽ tìm cách liên lạc với cậu. Cái gọi là bận, chính là cái cớ của đàn ông.”

“Anh ấy không phải là người như vậy, nhất định là có chuyện gì làm chậm trễ.”

Buột miệng nói là lời giải thích, cô cũng không ngờ bản thân lại sốt sắng muốn biện bạch giúp anh ấy như vậy, nói xong liền hối hận: “Tớ… ý tớ là anh ấy thật sự có chuyện.”

“Được rồi đấy, có hay không có chuyện, đều không liên quan đến cậu, cậu ngoan ngoãn đi ngủ cho tớ!”

Lưu Nguyên Hào bay trên bầu trời độ cao mười nghìn mét, rút ra một tờ báo, nhìn thấy những hình ảnh và dòng chữ trên đó, lửa giận trong người anh suýt nữa đốt cháy cả chiếc máy bay!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement