Trần Hạo lạnh nhạt nói: “Vương Khải! Chẳng lẽ mày không biết bố mình chết như thế nào hả? Sỡ dĩ bỏ qua cho mày là không muốn thù hận liên luỵ đến vợ con kẻ thù, nhưng tao không ngờ là mày không biết tự lượng sức mình như thế!”
“Không biết tự lượng sức mình? Trần Hạo, tao thấy nó càng thích hợp với mày hơn đấy. Mày phá huỷ cơ ngơi Thiên Khôi của tao, giết bố tao, nay Thiên Khôi đã sụp, những gì vốn nên là của tao cũng mất hết, tao không sống tốt thì mày cũng đừng mong được sống yên ổn!”, Vương Khải độc ác nói.
“Ngu si, đợi lát nữa xuống dưới gặp bố mình, mày nhớ nói với ông ta là mày chết là do tự chuốc vạ vào mình nhé!”, tia tàn nhẫn chợt lóe lên trong mắt Trần Hạo.
Vương Khải không hề sợ hãi, cười to như thằng điên: “Trần Hạo ơi là Trần Hạo, mày nghĩ tao biết sự lợi hại của mày, lại gây phiền phức cho mày mà không chuẩn bị gì sao? Lục đại sư, trổ tài của ông đi!”
Lục đại sư mỉm cười, từ tốn bước ra, quan sát Trần Hạo từ trên xuống dưới.
“Người trẻ tuổi, tôi cho cậu một cơ hội tự sát! Nếu như để tôi ra tay, cậu sẽ sống không bằng chết đó!”
Trần Hạo cười híp mắt nhìn Lục đại sư: “Là ông thôi miên Giang Ngạo Tuyết phải không?”
Lục đại sư ngạo nghễ nói: “Khá lắm!”
Sắc mặt Vương Khải đầy đắc ý: “Lục đại sư, giết chết thằng khốn này đi, cho anh ta nếm mùi lợi hại của ông!”
Lục đại sư cười nham hiểm: “Tôi thấy cậu ta rất mạnh mẽ, tôi phải thôi miên sâu cậu ta, rồi xoá sạch ý thức, biến cậu ta trở thành con rối của tôi! Một cỗ máy giết người!”
Vương Khải hơi bất ngờ, rồi cười cợt nói: “Hay lắm! Ý này của Lục đại sư quá tuyệt vời, như vậy càng hả giận hơn giết chết anh ta nhiều!”
Trần Hạo cười híp mắt nhìn Lục đại sư: “Chỉ bằng ông à? Đừng nói là biến tôi thành con rối, sợ là đến thôi miên còn chả được, chỉ là một tên giao tiếp linh hồn cỏn con mà thôi, ông có đang tự đề cao bản thân quá không vậy?”
Lục đại sư cao ngạo cười cợt, tựa như khinh thường tranh cãi với Trần Hạo.
Vương Khải cười nói: “Ngu dốt, mày không hề biết gì về sự lợi hại của Lục đại sư! Ông ấy là người dẫn đầu của giới giao tiếp linh hồn trong cả nước!”
“Ha ha ha!”, Trần Hạo cười khinh bỉ.
Lục đại sư nói: “Biết điều thì quỳ xuống xin lỗi cậu Vương ngay bây giờ, có lẽ tôi còn cầu xin cậu Vương tha cho cậu một mạng, nếu đợi tôi ra tay, cậu sẽ gặp xui xẻo đấy!”
“Chỉ là giao tiếp linh hồn thôi, đừng làm bộ làm tịch nữa, thuật thôi miên của ông chẳng qua là tà thuật hắc ám cộng thêm vài ba chú thuật mê hoặc, ra vẻ cái gì!”
Lục đại sư bất ngờ, ông ta không ngờ rằng Trần Hạo đã nhìn thấu mánh khóe của mình, ông ta càng lúc càng ngứa tai gai mắt anh hơn.
“Xem ra cậu rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt”, Lục đại sư nói.
Trần Hạo cười nhạt, đi thẳng tới chỗ Vương Khải, anh chẳng muốn nhiều lời với bọn này nữa.
Vương Khải ngơ ngác, hắn ta biết rõ sự lợi hại của Trần Hạo, bèn vội vã cầu cứu: “Lục đại sư! Đừng để anh ta đến đây!”
“Hừ! Đồ không biết trời cao đất dày, thiên đường có lối lại không đi, địa ngục không lối thì cứ thích chui đầu vào, đã như vậy, tôi phải biến cậu thành con rối!”
Lục đại sư vừa nói, ngón tay vừa chuyển động như cánh hoa đang nở rộ, chỉ một lát, những người xung quanh cũng cảm giác được mình đang bị ngón tay Lục đại sư hấp dẫn trong vô thức.
“Bây giờ, cậu đang nằm trên đồng cỏ ở thảo nguyên Rabesia, không khí trong lành, ánh mặt trời ấm áp, gió nhẹ thoang thoảng, hương thơm hoa cỏ êm dịu, đến đây…an tâm…lặng lẽ cảm nhận sự tốt đẹp của thế giới này với tôi nào”.
Giọng nói Lục đại sư nhẹ nhàng như ru người đi vào giấc mơ đẹp, Trần Hạo lúc nãy còn cười nhạt, khinh thường, nhưng chẳng bao lâu sau, đôi mắt anh trở nên đờ đẫn mơ màng, sau đó, ngay khi ngón tay Lục đại sư dừng lại, hai mắt anh chợt nhắm nghiền.
Thấy cảnh này, Vương Khải cười ha ha.
“Tự cho bản thân là đúng, dám đối đầu với Lục đại sư, cứ bị thôi miên đi! Đồ ngu!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |