Anh chồng khờ (full) - Trần Hạo - Bạch Phi Nhi (tác giả: Tinh Quân)

Advertisement
Trương Mạn thấy mẹ mình nhìn Trần Hạo với vẻ khác lạ, sợ Trần Hạo lúng túng, bèn lập tức giới thiệu: “Trần Hạo, đây là mẹ tôi! Mẹ, đây là đồng nghiệp của con, Trần Hạo, người mà con nói là có thể giúp chúng ta liên hệ với Lưu Thánh thủ đó!”

Lý Thúy Lan càng nhìn càng thấy Trần Hạo giống một người bình thường, nhưng vẫn tự động viên mình một lần.

“Trần Hạo!”, Lý Thúy Lan gọi.

“Vâng cô, có gì không ạ?”, Trần Hạo vừa lái xe vừa hỏi.

“Cháu là người thân của Lưu Thánh thủ sao?”, Lý Thúy Lan hỏi.

Trần Hạo sửng sốt, không hiểu Lý Thúy Lan hỏi vậy làm gì: “Ơ... không ạ!”

Lý Thúy Lan lại hỏi: “Thế hai người có mối quan hệ gì khác không?”

Trần Hạo nghĩ một hồi, anh thì có quan hệ gì với Lưu Khánh nhỉ? Bạn bè thì không phải, Lưu Khánh toàn đi cầu xin anh mà.

“Ơ... Cũng không ạ!”

Lúc này, Lý Thúy Lan cảm thấy bực bội, tia hy vọng cuối cùng cũng biến mất!

Bà ta thấy cậu thanh niên này quá bình thường, vừa không phải con nhà giàu lại không có mối liên hệ gì với Lưu Khánh, vậy sao mà đi khám ở chỗ Lưu Khánh được?

Lý Thúy Lan nghĩ một hồi rồi cũng không kìm được mà hỏi con gái: “Bệnh viện Trung y này có hai Lưu Khánh à con?”

“...”

Trần Hạo lúc này mới hiểu ra, có lẽ là người ta muốn hỏi thăm xem anh có lai lịch thế nào ấy mà!

“Mẹ!”, Trương Mạn hơi trách móc mẹ mình, sợ Trần Hạo ngượng.

Cô ấy thầm nghĩ, cho dù Trần Hạo không tìm được Lưu Khánh kia thì anh cũng có ý tốt, đáng để cảm ơn.

Lý Thúy Lan đáp: “Mẹ hỏi vậy thôi mà!”

Trần Hạo nói: “Cô đừng lo, ban nãy Lưu Khánh nói đang ở trong phòng khám, đến lúc nào cũng được khám cả!”

Nghe vậy, Lý Thúy Lan càng không tin. Mấy hôm nay, vì tìm Lưu Khánh để khám bệnh mà bà ta đã nhờ đủ thể loại người thân, nhưng đến cả người em trai làm ở cục ngoại thương còn không nổi thì cậu thanh niên phèn hơn cả phèn này sao có thể làm được chứ? Lại còn đến khám lúc nào cũng được?

Trong lúc hồ nghi, Lý Thúy Lan nghĩ đến một loại khả năng!

Không lẽ cậu thanh niên này theo đuổi con gái mình? Muốn mượn cơ hội này để lấy ấn tượng?

Càng nghĩ Lý Thúy Lan càng thấy hợp lí.

“Ôi! Tiểu Trần à, cô đã lớn tuổi, lại còn mắc bệnh, không chịu được dày vò đâu! Hay là cháu gọi điện thoại lại cho người bạn đó để xác định lại xem? Cô nghe nói số khám của Lưu Khánh đã xếp đến tận tháng sau rồi cơ, mỗi ngày chỉ giới hạn số lượng khám bệnh thôi. Mấy người ở Đế đô còn muốn ông ấy đi khám bệnh cơ đấy!”



Lý Thúy Lan nghi ngờ khiến Trần Hạo cũng ngơ ngác theo! Không lẽ ở Hải Dương này có 2 Lưu Thánh thủ thật sao?

Trần Hạo cũng vò đầu bứt tai: “Cháu nghĩ Lưu Khánh mà cháu tìm là người mà cô nói đó ạ?”

Nghe vậy, Lý Thúy Lan bực bội không thôi.

Chàng trai ơi! Cậu theo đuổi con gái tôi thì cũng phải động não đi chứ? Đây mà không phải Lưu Khánh tôi tìm, giờ bắt tôi dày vò một trận, thì người mẹ vợ tương lai này còn thích cậu được sao? Ngốc quá đi thôi!

Lý Thúy Lan còn định nói gì nữa thì Trương Mạn đã ngăn lại: “Mẹ! Dù không phải thì cũng cứ đi xem đi mà?”

Lúc này, Lý Thúy Lan mới thật sự không nói nữa. Con gái nói không sai chút nào, nhưng cả dường bà ta cứ thở dài mãi.

Cứ cách mấy phút Lý Thúy Lan lại lẩm bẩm.

“Trách mẹ cả, mắc cái bệnh gì không biết nữa... thật là...”

Trần Hạo vừa méo miệng vừa lái xe, chỉ mong đến bệnh viện Trung y nhanh chút.

Thấy Trần Hạo không nói, con gái cũng im lặng, Lý Thúy Lan lại lên tiếng: “Thời thế giờ thay đổi rồi, bác sĩ có địa vị cao, khám bệnh khó, tìm chuyên gia càng khó hơn! Ngay ông Lưu Khánh này thôi, dân thường chẳng gặp được, mà gặp thì không biết xếp đến lúc nào! Nhỡ mà đến đó một chuyến không công thì... Aiz... Số tôi khổ quá mà!”

Trương Mạn không ngăn nổi mẹ mình, chỉ đành nhìn Trần Hạo với ánh mắt xin lỗi.

Trần Hạo bĩu môi, chuyên tâm lái xe, coi như không nghe thấy gì.

Xe nhanh chóng đến bệnh viện Trung y. Sau khi hỏi vị trí phòng khám của Lưu Khánh, ba người đi thẳng tới đó!

Kết quả vừa đến nơi thì Trần Hạo liền sững sờ.

Trước cửa phòng khám toàn người là người.

Trời đã nóng rồi, giờ thêm đống người này nữa, điều hòa có bật cũng như không.

Cả đám người mồ hôi chảy ròng ròng, nhưng chẳng ai dám rời đi dù chỉ một tí.

Thấy biển báo bên ngoài phòng khám, Trần Hạo mới biết mỗi ngày Lưu Khánh chỉ thăm khám cho 60 bệnh nhân, sáng 30 chiều 30!

Anh lại nghe ngóng được rằng, những người có tư cách xếp hàng ở đây đều lấy số từ 1 tháng trước, có thể thấy chúng đáng quý cỡ nào!

Cộng thêm học sinh của Lưu Thánh thủ ở bên cạnh, rất nhiều người không lấy được số thì đều chạy qua tiểu Thánh thủ.

Chỉ một con đường nhỏ mà có những hơn trăm người đứng, chật hơn cả đường tàu điện ngầm trên Đế đô vào giờ cao điểm.

Thấy vậy, mẹ con Trương Mạn cũng sửng sốt!

Lý Thúy Lan lại hỏi: “Cháu chắc chắn là Lưu Khánh ở đây chứ?”

Trần Hạo cười khổ, rút điện thoại ra gọi, kết quả không ai nghe máy, miệng Trần Hạo méo xệch.



Lý Thúy Lan bất lực thở dài, như mất đi dương khí. Trần Hạo chỉ đành rẽ đường ra cho hai mẹ con Lý Thúy Lan đi.

Thấy Trần Hạo chen hàng, một người đàn ông cao to bất mãn nói: “Cậu là ai hả! Mau xếp hàng đi!”

Trần Hạo bất lực cười khổ: “Tôi hẹn với Lưu Khánh rồi!”

“Tôi còn hẹn cả với Obama kia kìa? Nhưng ông ta có gặp tôi không? Bớt lời đi, có số thì mau xếp hàng, không thì cút đi!”, người đàn ông hét lên.

Lý Thúy Lan lúng túng, quay sang trừng con gái.

Thầm nghĩ, chen thế này dù không có bệnh cũng thành bệnh, lại còn mất mặt nữa chứ.

“Trần Hạo, cô qua kia ngồi chút, cháu... từ từ chen nhé...”

Thấy mẹ hoàn toàn không tin Trần Hạo, Trương Mạn cũng ngượng vô cùng, chỉ đành đưa mẹ đi trước.

Mấy người bệnh ồn ào xung quanh thấy vậy thì cười khẩy: “Này người anh em, muốn nịnh mỹ nữ thì nên đến sớm mà xếp hàng đi chứ?”

Trần Hạo cạn lời, gọi lại nữa nhưng vẫn không ai nghe.

Đám người chê Trần Hạo thấy thế thì càng vui hơn: “Ê! Diễn sâu quá cơ, cậu mà gọi được cho Lưu Thánh thủ thì anh đây ăn cái điện thoại đó cho cậu xem!”

Lúc này, Lý Thúy Lan tìm được chỗ ngồi lại thở dài: “Con gái ơi là con gái! Con tìm người yêu kiểu gì đấy? Con đang đòi mạng mẹ đấy à!”

Trương Mạn nói: “Mẹ, cứ chờ xem nào, nhỡ là thật thì sao! Trần Hạo có lòng mà!”

Lý Thúy Lan đáp: “Con bé ngốc này. Mẹ cũng từng có tuổi trẻ, người ta có tốt hay không mẹ không biết, nhưng chắc chắn là thích con rồi!”

Trương Mạn đỏ mặt, không khỏi nghĩ đến cảnh Trần Hạo mạnh mẽ đánh Bách Lương, trong lòng cũng hướng về phía Trần Hạo hơn: “Con tin Trần Hạo!”

Trần Hạo thấy cảnh này cũng trở nên khó chịu, cái tên Lưu Khánh này đã đồng ý rồi mà lại dám không bắt máy, vớ vẩn thật!

Anh bèn tức giận gào lên: “Lưu Khánh, đi ra đây!”

“Vãi chưởng, lại còn gọi người ta ra, bị điên à?”, người đàn ông luôn hạ bệ Trần Hạo bị anh hét cho sợ hãi.

Trần Hạo vừa nói xong, phòng bệnh liền có tiếng bước chân vội vàng chạy ra. Lưu Khánh đi đến trước cử, phía sau còn có mấy học trò trường đại học Trung y.

Người quanh đó nhìn thấy Lưu Khánh thì sửng sốt, sau đó liền hô tên Lưu Thánh thủ cùng nịnh bợ.

Lưu Khánh coi như không nghe thấy mà đi thẳng đến chỗ Trần Hạo, khó giấu nổi kinh ngạc, mỉm cười nói: “Trần đại sư, sao cậu lại tự mình đến đây chứ!”

Nhất thời, cả căn phòng im thin thít, đến nỗi nghe được cả tiếng kim rơi. Tất cả đều ngơ ngác tại chỗ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement