Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (Truyện FULL)

Advertisement

 

Người ven đường không ngừng liếc mắt nhìn người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đang khóc lóc thảm thiết trên vỉa hè.

Đột nhiên có một đôi tay rắn chắc đỡ cô ngồi sang một bên.

Cô đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy Trần Vũ đã quay lại, trên tay anh cầm một đôi giày đế bằng mới.

"Chồng, anh…" Diệp Hân Vũ sửng sốt.

“Em đang mang thai, đừng đi giày cao gót.” Trần Vũ nhẹ nhàng cởi đôi giày cao gót ra, thay cho cô đôi giày đế bằng mới kia: “Sau này, dù là dịp gì cũng đừng đi giày cao gót nữa, loại giày đế bằng này mềm, nhẹ, thoải mái khi đi bộ, cũng không trơn trượt."

Trần Vũ nói xong, cầm lấy đôi giày cao gót ném vào thùng rác.

"Anh không giận em à?" Diệp Hân Vũ hỏi.

"Giận cái gì? Em là vợ của anh." Trần Vũ lau nước mắt trên khóe mi của cô, hơi mỉm cười nói: "Ai mà không từng bị kẻ cặn bã lừa gạt, hơn nữa, loại người như Lưu Văn Viễn rất mưu mô, trong mắt hắn, em chỉ là một con cừu non mà thôi.”

"Thật xin lỗi, em không biết anh ta đã trở lại, cũng không biết anh ta là người ký hợp đồng." Nước mắt Diệp Hân Vũ lại rơi xuống.

"Không sao cả, nếu hắn ta dám làm phiền em lần nữa, anh sẽ khiến hắn ta phải hối hận vì được sinh ra trên thế giới này." Trần Vũ đưa tay ra: "Không ai có thể bắt nạt vợ của Trần Vũ anh… Anh thề, quãng đời còn lại anh chỉ có em thôi."

Diệp Hân Vũ mỉm cười, cô đưa tay ra nắm lấy tay Trần Vũ, tựa vào vai anh, khuôn mặt tràn đây hạnh phúc…

"Vợ, để anh đưa em về, bây giờ anh có việc phải làm." Trần Vũ nói thế khi nhìn thấy Ninh Nhã Tuyết ở đăng xa.

"Không cần, anh cứ làm việc của mình đi, em sẽ tự đến công ty, ở đây cách công ty không xa." Diệp Hân Vũ đứng dậy nói.

Sau khi tiễn Diệp Hân Vũ đi, Trần Vũ và Ninh Nhã Tuyết đi đến một quán cà phê.

"Đó là vợ anh à?" Ninh Nhã Tuyết hỏi. "Đúng vậy." Trần Vũ gật đầu.

"Rất xinh đẹp!" Ninh Nhã Tuyết cười. "Cô có tiến triển gì mới à?" Trần Vũ hỏi.

"Không có, nhưng tôi nhận được tin là Chu Lâm và 

Lý Thanh Uyển có thể sẽ trở về nước." Ninh Nhã Tuyết nói: "Hơn nữa tập đoàn Trần thị mà Trần Vũ sở hữu khi còn sống đã được đổi tên thành Tập đoàn Thanh Uyển và sẽ sớm được niêm yết."

"Chu Lâm nắm giữ 30% cổ phần, Lý Thanh Uyển nắm giữ 65%, còn lại là một ít cổ đông nhỏ."

Nắm đấm của Trần Vũ không tự chủ được mà siết chặt: “Bọn họ cuối cùng cũng quay lại sao?”

“Nghe nói bọn họ dự định trở về, nhưng thời gian cụ thể cũng không rõ ràng.” Ninh Nhã Tuyết nhìn chằm chằm Trần Vũ, không bỏ sót bất kỳ một biểu cảm trên mặt nào của anh: “Hơn nữa, Lý Thanh Uyển và Chu Lâm đã kết hôn ở nước ngoài, lần này bọn họ ra nước ngoài là để đi hưởng tuần trăng mật.”

Rắc một tiếng, chiếc cốc trong tay Trần Vũ đột nhiên vỡ tan, những mảnh vỡ của chiếc cốc đâm mạnh vào. lòng bàn tay anh, máu hòa với cà phê nhỏ xuống bàn.

Mặc dù đã biết trước kết quả sẽ như thế này, nhưng Trần Vũ vẫn không thể chấp nhận sự thật này.

Lý Thanh Uyển và Chu Lâm là cô gái mà anh yêu nhất và người anh em thân thiết nhất ở kiếp trước của anh, hai người này lại cấu kết với nhau để đẩy anh vào. đường cùng, mà giờ đây, đôi trai gái khốn kiếp này chiếm đoạt tài sản của anh và sống tự do thoải mái ở nước ngoài.

"Người bị thương kia còn chưa tìm được sao?" Trân Vũ hết lần này đến lần khác siết chặt năm đấm.

"Tạm thời vẫn chưa có tin tức gì." Ninh Nhã Tuyết nhìn Trần Vũ: "Có vẻ như anh rất quan tâm đến chuyện của bạn tôi, cũng rất kích động, có thể nói cho tôi biết là Vì nguyên nhân gì sao?”

"Không có nguyên nhân gì cả, tôi chỉ cảm thấy hai người chúng tôi cùng tên, rất có duyên, hơn nữa tôi cũng thấy tiếc nuối thay anh ta, điều này không đáng." Trần Vũ gượng cười.

"Không phải như vậy." Ninh Nhã Tuyết khẽ lắc đầu: "Anh cho tôi cảm giác là anh cũng đồng cảm đối với việc của Trần Vũ như thể bản thân mình từng trải qua vậy, giống như… Người bị hại chính là anh."

"Tôi chỉ cảm thấy tiếc nuối thay cho bạn của cô thôi." Trần Vũ nói: "Có thể đó là do cô tưởng tượng quá nhiều."

"Hy vọng là do tôi tưởng tượng." Ninh Nhã Tuyết _ dừng một chút, không hỏi nữa: "Được rồi, tôi phải đến _ bệnh viện xử lý một số việc."

"Đi bệnh viện? Cô không khỏe sao?" Trần Vũ sửng sốt.

"Một trong những khách hàng của tôi thôi, là một cô gái sinh viên năm hai, bị cưỡng hiếp khi đang làm việc bán thời gian trong quán bar, bây giờ cô ấy có chút vấn đề về tâm lý và đang được điều trị tại bệnh viện, tôi đi thăm cô ấy và thuận tiện tìm hiểu tình hình." 

Ninh Nhã Tuyết nói xong, liếc nhìn Trần Vũ: "Anh là thầy thuốc Trung y, tổn thương về mặt tâm lý, anh có cách gì không?”

"Còn tùy vào tình huống, nhưng hẳn là không phải vấn đề lớn." Trần Vũ nói: "Tôi đi theo cô một chuyến."

Bệnh viện, khoa tâm lý tâm thần.

Có một cô gái tự nhốt mình trong phòng bệnh, cô ấy co ro ôm chặt hai chân, trên mặt cô ấy còn có vết thương và dấu bầm tím, cô ấy giống như một con chim nhỏ sợ hãi, bất cứ một âm thanh nào cũng có thể khiến cô ấy hoảng sợ.

Cô gái này không ai khác, chính là Lý Tố – người có liên quan đến vụ án cưỡng bức ở quán bar đầy chấn động gần đây, người phụ nữ trông có vẻ già nua ngoài cửa chính là mẹ cô ấy.

"Luật sư Ninh, tôi cầu xin cô, nhất định phải đưa tên khốn đó ra trước công lý." Mẹ Lý vẫn khóc không thành tiếng khi đề cập đến hoàn cảnh của con gái mình.

"Dì, dì đừng kích động, bên đối phương đã có người đứng ra gánh hết trách nhiệm rồi, hiện tại chúng tôi đang tìm kiếm chứng cứ thêm! Xin hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa thủ phạm chính Đỗ Minh vào tù." Ninh Nhã Tuyết an ủi bà.

“Bây giờ Tố Tố thế nào rồi?” Ninh Nhã Tuyết liếc nhìn cô gái có đôi mắt đờ đẫn qua tấm kính. 

“Hiện tại tâm lý của con bé rất bất ổn, thường xuyên bị giật mình trong lúc ngủ mơ, hơn nữa sẽ tự làm hại bản thân, tổn thương cơ thể của mình, bác sĩ chỉ có thể sử dụng thuốc an thần và can thiệp tâm lý nhưng nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài, chỉ có thể đưa con bé đến bệnh viện chuyên dành cho bệnh nhân tâm thần.”

Mẹ Lý khóc ròng nói: “Tại sao lại là con bé, tại sao lại là con gái tôi?”

"Thế nào? Có cách gì không?" Ninh Nhã Tuyết ngẩng đầu hỏi Trần Vũ.

"Cô ấy bị tổn thương tâm lý sau khi bị ai đó làm hại, không phải thủ phạm đã bị bắt sao?" Trần Vũ hỏi.

"Cô ấy xuất thân từ một gia đình đơn thân và là một cô gái rất hiểu chuyện, cô ấy làm việc bán thời gian trong một quán bar sau giờ học, nhưng lại bị một thằng khốn tên Đỗ Minh nhắm tới, sau đó kẻ này đã cưỡng bức cô ấy."

Ninh Nhã Tuyết cau mày nói: “Nhưng thân phận của Đỗ Minh không bình thường, hơn nữa bên đó đã có kẻ chết thay, chủ động gánh hết trách nhiệm, hiện tại tôi vẫn đang tìm chứng cứ.”

"Nếu cô ấy đích thân làm chứng, tôi có thể nắm chắc 60%, nhưng bây giờ cô ấy như thế này, tôi thật sự không dám kích thích cô ấy." Ninh Nhã Tuyết thở dài.

"Chuyện này để tôi xử lý, tôi đi vào xem thử!" Trần Vũ nhìn cô gái trong phòng, trong lòng có chút thương hại cô gái kia.

"Dì, đây là bạn của tôi – Trần Vũ, anh ấy là bác sĩ, anh ấy có cách chữa trị cho Tố Tố." Ninh Nhã Tuyết nói với mẹ Lý.

Trần Vũ nhẹ nhàng mở cửa bước vào, tiếng cửa nhẹ nhàng vang lên, Lý Tố ở bên trong sợ hãi nhảy dựng lên.

"Đừng tới đây, tránh ra, đừng tới đây!" Lý Tố đột nhiên từ trên giường nhảy lên, liều mạng co rúm vào trong góc tường, kinh hãi hét lên.

"Đừng sợ, tôi tới để giúp cô!" Trần Vũ sửng sốt, cô gái này bị tổn thương tâm lý còn nặng hơn anh suy đoán.

"Tôi cầu xin anh, cậu Đỗ, xin anh đừng làm vậy, tôi cầu xin anh hãy để tôi đi, kinh nguyệt của tôi còn chưa hết, tôi cầu xin anh!" Lý Tố nửa quỳ trên mặt đất, không ngừng cầu xin.

"Tôi nói, tôi tới để giúp cô!" Trần Vũ hít sâu một hơi, niệm lực dâng lên, anh chậm rãi duỗi tay ra.

Lý Tố ngơ ngác nhìn Trần Vũ, dưới sức mạnh tinh thần và khuôn mặt thân thiện của Trần Vũ, cô ấy từ từ đưa tay ra.

Trần Vũ nắm lấy tay cô ấy: “Tôi biết cô đã phải chịu tổn thương, tôi cũng hiểu điều đó, nhưng cô hãy yên tâm, tôi sẽ bắt tên khốn đó phải trả giá đắt, cô phải chăm sóc bản thân thật tốt, mẹ của cô vẫn luôn chờ cô về nhà." 

Đôi mắt của Trần Vũ tràn ngập ánh sáng, anh sử dụng sức mạnh tinh thần của mình để xoa dịu dần vết thương tâm lý của Lý Tố, Lý Tố ngơ ngác nhìn Trần Vũ, cô ấy đột nhiên cảm thấy vô cùng buồn ngủ, sau đó nghiêng đầu ngã xuống giường.

"Tố Tố, Tố Tố nhà tôi bị làm sao vậy?" Mẹ Lý kích động vọt vào.

"Không sao đâu, cô ấy chỉ ngủ thôi, ngủ một giấc dậy rồi sẽ khỏe lại thôi." Trần Vũ nói: 'Mấy ngày này đừng kích thích cô ấy, tránh cho bệnh tình tái phát!"

"Cám ơn cậu nhiều lắm, cậu là ân nhân của tôi." Mẹ Lý quỳ xuống đất bùm một tiếng, khóc không thành tiếng: "Bố của Tố Tố mất sớm, tôi đã vất vả nuôi con bé khôn lớn, nếu con bé xảy ra chuyện gì, tôi thực sự không thể sống nổi.”

"Dì đứng dậy đi, chuyện này tôi sẽ giải quyết đến cùng và trả lại công lý cho Tố Tố." Trần Vũ đỡ bà đứng dậy.

Đột nhiên, cửa phòng bệnh vừa mở, năm, sáu tên cao to xông vào, cầm đầu là một người đàn ông cao 1m89, trên tay có hình xăm, vừa bước vào cửa liền ồm ồm quát lên: “Ai là mẹ của Lý Tố?”
 

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement