Chương 207:
Phải biết rằng, anh ta là một võ giả, không phải là người mà một kẻ bình thường có thể thách đấu được.
Vài người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh cũng coi thường nhìn Diệp Phi, dám thách đấu cùng với Trần Lệ Dương đúng là không biết sống chết mà.
“Vèo…” Thân ảnh Diệp Phi lóe lên, trong phút chốc liền tới trước mặt Trần Lệ Dương, cho anh ta một cái bạt tai.
“Bếp…” Một tiếng giòn tan vang lên.
*Một sự tồn tại không thể chạm tới?”
Diệp Phi lại cho anh ta thêm một cái bạt tai nữa: “Tôi cứ thích chạm đấy, làm sao?”
*A…” Dưới hai cái bạt tai mà Diệp Phi cho, điều xì gà của Trần Lệ Dương bị đánh bay ra khỏi miệng, trên gương mặt hiện lên hai vết hồng hồng.
Diệp Phi không dừng lại, lại cho thêm một cái bạt tai nữa.
“Sự tồn tại không có cách nào có thể chạm tới?”
“Anh cho rằng anh là ai cơ chứ? Tu tiên à?”
“Trong mắt tôi anh còn không bằng một con chó, Trần gia các người cũng chẳng khác nào một đống rác thải cả.”
“Anh có tin giờ tôi sẽ dùng một đao đâm chết anh không?”
Sau đó, anh một bước đá bay Trần Lệ Dương.
Trần Lệ Dương kêu lên một tiếng đau đớn, bị đá bay bốn năm mét lại còn kéo theo một tắm khăm trải bàn khiến cho hậu trường trở thành một mảnh hỗn độn.
Thấy một màn này của Diệp Phi toàn bộ hiện trường liền trở nên tĩnh mịch.
Trên mặt mọi người đều thể hiện sự ngây ngốc, họ không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào một màn này.
So với Hắc Cầu đâm cậu thanh niên đeo khuyên tai kia thì mấy cái bạt tai này của Diệp Phi càng có lực công kích hơn.
Đây chính là Trần Lệ Dương đấy, một trong những ác thiếu đếm trên đầu ngón tay ở Trung Hải, không có Hàn Nam Hoa kìm chê, Diệp Phi lại dám khiêu khích Trân Lệ Dương, điều này khác gì đi tìm đường chết đâu?
Ngay cả Viên Tĩnh và Trần Dương Dương cũng ngây người, cảm thấy Diệp Phi sau khi đâm người có phải đã bị ngốc rồi hay không?
Võ giả nha, Trần Lệ Dương là một võ giả đó, có thể khiêu khích nổi không?
“Đánh lén tao? Tát tao?”
Trần Lệ Dương bò từ mặt đất lên, trên gương mặt thể hiện rõ sự áp bức và phẫn nộ: “Diệp Phi, mày xong đời rồi, mày triệt để xong đời rồi.”
*Ở nhà hàng mày có thể lên mặt với tao có điều đó cũng là mày chó cậy gần chủ mà thôi.”
“Giờ đây không có người để mày dựa vào, không, cho dù Hàn Nam Hoa có ở đây đi chăng nữa tao cũng phải đích thân giết chết mày.”
Ánh mắt hèn mọn, gào thét lên hết lần này tới lần khác, hoàn toàn không chú ý đến thân phận của mình, điều này có nghĩa là gia thế võ đạo hiển hách Trần Lệ Dương đã tức đến cực điểm.
Còn về máy cái bạt tai với một cái đạp ban nãy của Diệp Phi anh ta cũng chỉ coi như là bị đánh lén mà thôi.
Diệp Phi nhẹ nhàng lấy một cái khăn tay ra nhẹ nhàng lau hai bàn tay cười nói: “Không cần Hàn lão, tôi như vậy cũng có thể đấu lại anh.”
Cuông, quá ngông cuông! Tất cả mọi người ở đây đều có cái cảm giác như vậy.
Bao nhiêu người ở trước mặt thế này mà anh ta lại dám nói những lời như vậy.
“Ha ha ha, tốt, bao nhiêu năm nay đều không có ai dám nói với tao những lời như vậy.”
Trần Lệ Dương không giận mà cười, xoay xoay vai cổ, thả lỏng gân cốt của bản thân, chuẩn bị cho Diệp Phi một bài học: “Diệp Phi, sự ngu dốt và cuồng ngạo này của mày thật sự đã khiến cho bọn này kinh ngạc một phen.”
“Cho mày một lựa chọn, phế đi hai chân của mày, đem Đường Nhược Tuyết tới giường của tao.”
“Hôm nay tao sẽ cho mày một con đường sống, nếu không mày cũng sẽ như chiếc ly này…”
“Bụp!”
Hắn răng rắc một tiếng đập tan chén trà, thể hiện sự cường đại của bản thân mình.
Võ giả một khi tức giận thì máu sẽ chảy thành sông.
Đám đồng bọn của Trần Lệ Dương thấy vậy thì phấn khích reo lên, hô to Trần thiếu uy vũ Trần thiếu khí phách.
Đôi mắt xinh đẹp của Viên Tĩnh cũng tỏa sáng lấp lánh.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |