Chương 461:
Bây giờ nghĩ lại mới biết bản thân sai rồi, cứ nhún nhường mãi như vậy không chỉ tạo cơ hội cho cả nhà bác cả được nước lấn tới, được voi đòi tiên, mà còn làm liên lụy tới Diệp Phi.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy hai nhà trở nên gay gắt như vậy, Thẩm Bích Cầm lại cảm thấy có chút nghiêm trọng.
“Sau này mẹ đừng tiếp xúc với bọn họ nhiều quá, nếu như bọn họ còn tới làm phiền mẹ thì mẹ cứ nói với con, con sẽ ra tòa nhờ pháp luật đòi lại căn nhà Tổ đó”
Diệp Phi dặn dò mẹ mấy câu, sau đó anh sực nhớ ra một chuyện nên nói luôn: “Mẹ, mẹ đừng ở khu Bạch Thạch nữa, chắc chắn bọn họ sẽ tới làm phiền mẹ nữa cho xem”
“Con nói thật với mẹ, bây giờ con không chỉ có tiền mà còn mua được nhà nữa, con cũng đã ly dị với Đường Nhược Tuyết rồi, bây giờ con tự mở một phòng khám ở ngoài.”
“Bên phòng khám có rất nhiều phòng, đầy đủ tiện nghi, còn có người giúp việc nữa, con hy vọng mẹ có thể dọn qua đó ở chung với con.”
“Còn về tiệm trà thì mẹ cứ mở ở phòng khám đi, ở đó có rất nhiều bệnh nhân hay bị cảm lạnh cảm cúm gì đó, tiệm trà của mẹ mở ở đó là thích hợp nhất”
Lúc trước bởi vì bị nhà họ Đường cấm cản, Diệp Phi không thể ở cùng với mẹ, bây giờ anh có thể tự do làm gì mình thích nên anh hi vọng mẹ có thể sống cùng mình.
“Con và Nhược Tuyết ly dị rồi ư?”
Thẩm Bích Cầm nghe anh nói vậy thì giật mình, sau đó lại thở dài một tiếng: “Nhược Tuyết là một cô gái tốt, ly dị thì đáng tiếc quá”
“Nhưng đó là việc của con thì con tự quyết định lấy, mẹ sẽ không can thiệp.”
“Còn chuyện dọn qua phòng khám ở thì thôi đi, mẹ không đi đâu.”
“Tiền thuê nhà vẫn còn tới bốn tháng nữa lận, tiệm trà cũng dần đi vào quỹ đạo rồi, nếu cứ đóng cửa như vậy thì tiếc lắm”
Bà cảm thấy mình không nên làm phiền đến con tr; Phi, chỉ cần con thường xuyên về thăm mẹ là mẹ vui rồi…
“Mẹ, con tìm được bố rồi”
Diệp Phi tung ra át chủ bài: “Bố đang ở phòng khám của con”
“Hả?” Thẩm Bích Cầm nghe vậy giật mình, dè dặt nói từng chữ một.
“Bố con?”
“Còn sống?”
“Trở về rồi?”
Bà nhìn Diệp Phi với vẻ không tin tưởng: “Phi ơi, con đừng có lừa mẹ.”
Diệp Phi gật đầu một cái: “Con không có lừa mẹ đâu, trước đó vài ngày, Đường Nhược Tuyết tình cờ gặp được bố, con đưa ông ấy về, ông ấy không sao cả chỉ là vẫn còn đang hôn mê”
“Phỏng chừng qua mấy ngày nữa thì ông ấy sẽ tỉnh lại”
Tình hình của Diệp Vô Cửu làm Diệp Phi rất nhức đầu, ngay cả hồn phách của người chết anh cũng có thể chữa trị nhưng lại không thể mở được ý thức đã bị niêm phong của Diệp Vô Cửu.
Mấy ngày nay, anh cũng thử dùng mười mấy miếng Bạch Mang để chữa trị cho ông ấy nhưng mà chỉ có thể chữa trị được cơ thể của Diệp Vô Cửu, chứ ý thức thì vẫn bị niêm phong, cứ ngủ li bì suốt.
“Đi, đi xem bố con như thế nào rồi”
Sau khi Thẩm Bích Cầm xác nhận Diệp Phi thật sự không có nói giỡn thì lập tức vui mừng nắm lấy tay của Diệp Phi: “Mẹ phải đi hỏi ông ấy, một năm qua ông ấy ở đâu?”
Lúc xe đang ra khỏi khu Bạch Thạch, Diệp Phi phát hiện có một chiếc xe taxi đi theo, có vẻ như đang theo dõi bọn họ nhưng Diệp Phi không quá để ý, anh bận giải thích cho mẹ tình hình hiện giờ của bố.
Nửa giờ sau, xe về đến Huyền Hồ Cư, Diệp Phi đỡ mẹ xuống xe.
Anh đang định đưa mẹ đi gặp Diệp Vô Cửu, thì đột nhiên nghe thấy một loạt tiếng động cơ ầm ï phía sau.
“Ruỳnh” một giây sau, mười mấy chiếc xe gắn máy ruỳnh ga xông tới vây lấy hai người bọn họ không ngừng chuyển động xung quanh tạo thành một vòng tròn.
Tiếp theo, một chiếc xe hơi nhỏ xuất hiện, xe dừng lại bên cạnh vòng tròn, sau đó cửa xe mở ra, mấy tên thanh niên nhìn có vẻ bụi đời chui ra.
Diệp Hạo mà hồi trước bị Diệp Phi đánh cho gãy tay vác theo một cây gậy đánh bóng chày xuất hiện.
Trên người Diệp Hạo vẫn còn mặc nguyên bộ đồ luyện công, mặt trước và sau lưng đều có hai chữ “Vũ Minh”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |