Chương 514:
Diệp Phi vội vàng đưa tay ra đè bả vai của cậu ta lại: “Tôi không phải là người xấu, cũng không nhận ra cậu là ai, chỉ là vì có chút duyên phận, cho nên sẽ không hại cậu.”
“Trong vòng ba ngày, sẽ không có ai tới Phòng khám này, cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi, đói khát thì tự mình lấy đồ đến ăn”
“Tôi đã để ở đầu giường của cậu không ít đồ ăn và nước sạch, còn có một ấm thuốc Đông y lớn mà tôi vừa mới nấu ngày hôm nay”
“Thuốc này một ngày uống ba lần, đủ để cho cậu uống trong vòng ba ngày”
“Đợi sau khi thân thể khỏe lên một chút, cảm giác không còn gặp nguy hiểm gì nữa thì cậu có thể lặng lẽ rời đi từ cửa sau: Diệp Phi bản ra một loạt đạn pháo liên hồi, nói hết những lời cần nói trong một lượt, tiếp sau đó, ngay cả tên của người thiếu niên là gì cũng không hỏi mà đã nhấc chân rời khỏi sân sau.
Việc anh cứu người thuần túy là xuất phát từ lòng tốt, cũng không muốn có quá nhiều liên hệ cùng với thiếu niên áo xám kia, dẫu sao thì cậu ta cũng đang bị người đuổi giết.
Diệp Phi cũng không muốn trêu chọc vào loại ân oán như thế này dù chỉ là một chút.
Thấy Diệp Phi rời đi, thiếu niên áo xám hơi sững sờ, sau đó lại liếc mắt nhìn vết thương trên người của chính mình, trên khuôn mặt lạnh lùng lúc này lại có nhiều thêm một chút hiền hòa.
Hồi lâu sau, cậu ta mới thì thầm hai chữ: “Cảm ơn…
Sau khi Diệp Phi đi ra khỏi Kim Chi Lâm thì cẩn thận đóng kỹ cửa lại, sau đó mở hệ thống giám sát trước cửa lên một lần nữa, để cho chính mình có thể nắm giữ được toàn bộ tình hình ở Kim Chi Lâm.
Anh đi bộ ở bên ngoài đường phố một vòng, đợi cho mùi rượu cồn khử độc và mùi máu tươi ở trên người tan đi hết thì mới chắp hai tay sau lưng mà đi trở về chỗ ở trong Phòng khám.
“Mẹ, sao mẹ lại có thời gian rảnh rỗi mà nấu cơm vậy…”
Diệp Phi vừa đi vào khu sinh hoạt thì đã phát hiện ra mẹ mình đang bận rộn ở trong phòng bếp: “Không phải mẹ đang trông nom bố hay sao?”
“Tình huống của bố con bây giờ đã ổn định rồi, không cần phải có người trông nom liên tục nữa”
Thẩm Bích Cầm vừa cười vừa nhanh tay xào thức ăn: “Chuyện Phòng khám của con, mẹ không thể giúp gì được, cho nên chỉ có thể bớt chút thời gian để mà nấu cơm cho con thôi”
Có không ít người cùng ở bên trong Phòng khám, ngoại trừ Tôn Thắng Hàn và Công Tôn Uyên ra, thì còn có Hoàng Thiên Kiều, Diệp Vô Cửu, Lưu Phú Quý, Diệp Phi và Thẩm Bích Cầm.
Thỉnh thoảng Công Tôn Thiến cũng sẽ trở lại ở mấy ngày, cho nên ăn cơm cũng được coi là một công trình lớn thuộc vào hạng nhất.
“Có nhiều người như vậy, nấu cơm làm gì chứ, cứ trực tiếp gọi đồ ăn ở bên ngoài về là được rồi”
Diệp Phi oán trách một câu: “Thân thể của mẹ không tốt, đừng để cho bản thân bị mệt lả”
“Yên tâm đi, mẹ không sao hết.”
“Con trở về cũng đúng lúc lắm, mau chóng rửa tay rồi ra ăn cơm đi”
Thẩm Bích Cầm ở trong phòng bếp gọi với ra một tiếng: “Còn không ăn cơm nữa, con dâu của mẹ có lẽ là sẽ đói bụng lắm”
Con dâu?
Diệp Phi nghe vậy thì hơi sững sờ.
“Mẹ, gọi con là Hồng Nhan là được rồi”
Một thân hình cao gầy, xinh đẹp đi ra từ trong phòng ăn, trong tay bưng một đĩa trứng chiên: “Mẹ không cần phải quá khách sáo với con như vậy đâu.”
“Đúng rồi, thuốc của bố đã nguội rồi, có cần con đi cho bố uống thuốc trước hay không?”
Trên người người phụ nữ mặc một chiếc yếm màu đen, bên ngoài khoác một chiếc khăn choàng cùng là màu đen, làn da trên người trắng nõn, hai chân thon dài, vô cùng xinh đẹp.
Thẩm Bích Cầm trả lời: “Không cần, không cần, đợi cơm nước xong xuôi rồi mang đến cho bố con uống…”
Con mẹ nó, đã gọi bố mẹ luôn rồi?
Diệp Phi trợn mắt há miệng, sau đó giật mình một cái, kéo.
Tống Hồng Nhan lại, khẽ gọi: “Chị Nhan, chị làm cái gì vậy?”
Nghĩ đến Đường Nhược Tuyết đang ở trong Đào Hoa số 1 kia, Diệp Phi bỗng nhiên cảm thấy rất nhức đầu.
“Tôi tới đây thăm bố, thuận tiện cũng chuyện trò với mẹ một hồi”
Tống Hồng Nhan nhón một miếng trứng gà bỏ vào miệng: “Cũng thuận tiện nếm thử tay nghề của mẹ”
“Không thể không nói, tay nghề của mẹ đúng là hạng nhất, so với đầu bếp còn tốt hơn”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |