Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần - Đỗ Thanh Trần (Truyện FULL)

Advertisement

Khi lái xe mới về đến nhà thì trời đã tối.  

             Đỗ Thanh Trần gửi cho Vương Lăng Ảnh một tin nhắn bảo cô về nhà ăn cơm tối.  

             Vương Lăng Ảnh không có trả lời.  

             Đỗ Thanh Trần bỏ ra hơn một giờ nấu năm món ăn mặn và một món canh, khá là thịnh soạn.  

             Vừa nấu xong thì Vương Lăng Ảnh liền trở về, hai vợ chồng Vương Nguyên Luân cũng trở về nhà đúng giờ cơm.  

             "Em có mệt không?"  

             Đỗ Thanh Trần quan tâm hỏi thăm cô.  

             Vương Lăng Ảnh nhìn những món ăn đầy đủ sắc hương vị trên bàn, không khỏi kỳ quái nhìn Đỗ Thanh Trần, tựa hồ còn chưa quen.  

             "Cũng ổn."  

             Cô đi rửa tay.  

             Mã Kim Phượng trợn mắt nhìn Đỗ Thanh Trần, rồi lẩm bẩm với chồng bà: “Một người đàn ông mà ở nhà nấu ăn, đúng là không biết xấu hổ!”  

             Đỗ Thanh Trần cũng lười để ý tới bà.  

             Dù sao họ cũng là ba mẹ của Vương Lăng Ảnh, hắn phải kính trọng họ.  

             Bình thường Vương Lăng Ảnh phải ra ngoài xã giao rất nhiều, thời gian ăn cơm ở nhà cũng không nhiều lắm, thỉnh thoảng về tới chủ yếu gọi đồ ăn mang về, hôm nay hiếm lắm mới ở nhà ăn một bữa cơm, mới nếm thử một miếng, đôi mắt cô đã sáng lên.  

             "Thế nào? Có hợp khẩu vị không?"  

             Đỗ Thanh Trần hỏi.  

             "Ăn ngon lắm."  

             Vương Lăng Ảnh tiếp tục ăn mà không ngẩng đầu lên, cô không quen khen ngợi người khác, đặc biệt là khi đối mặt với Đỗ Thanh Trần, rất nhiều lời khen không thể thốt ra được, cô vẫn chưa quen với mối quan hệ giữa hai người, đột nhiên xuất hiện một người đàn ông ở trong nhà, cô cũng không quen lắm.  

             Vương Nguyên Luân nếm thử một miếng, không khỏi khen ngợi: “Ăn ngon quá, còn ngon hơn ở khách sạn năm sao.”  

             "Khụ khụ!"  

             Mã Kim Phượng ho khan nhắc nhở chồng.  

             Vương Nguyên Luân liền im lặng.  

             Trên bàn ăn, mọi người đều im lặng dùng bữa, không ai nói một lời nào.  

             Mặc dù bữa cơm này bọn họ đã ăn rất ngon, nhưng lại không hề khen ngợi một câu nào, đối với bọn họ Đỗ Thanh Trần chỉ là người ngoài mà thôi.  

             Đỗ Thanh Trần cũng không quan tâm.  

             Tất cả đồ ăn đều đã được ăn sạch, thậm chí nửa muỗng canh cũng không còn, cả nhà vẫn chưa đã thèm.  

             Đây là lời khen ngợi tốt nhất cho tài nấu nướng của hắn.  

             Sau khi dọn dẹp chén đũa, Vương Lăng Ảnh đã lên lầu, Mã Kim Phượng cũng không thấy đâu, chỉ có Vương Nguyên Luân đang ngồi ở đó xem TV.  

             "Ba, ba có muốn uống trà không?"  

             "A, tôi không uống, ngồi xuống nghỉ ngơi đi." Vương Nguyên Luân lén lút nhìn lên lầu một cái, sau đó mới khách khí nói với Đỗ Thanh Trần.  

             Đỗ Thanh Trần ngồi xuống, hai người đàn ông ngồi cạnh nhau, trong lòng có chút xấu hổ.  

             Một lúc sau, Vương Nguyên Luân vẫn không nhịn được.  

             "Tiểu Đỗ, cậu thật sự kết hôn với con gái của tôi sao?"  

             "Đúng vậy."  

             "Hai đứa nghiêm túc sao?" Vương Nguyên Luân nhỏ giọng hỏi.  

             Đỗ Thanh Trần không biết trả lời thế nào, chỉ im lặng.  

             Vương Nguyên Luân nói: “Cậu thích con gái tôi sao?”  

             "Cũng khá thích."  

             Lần này Đỗ Thanh Trần không hề do dự chút nào.  

             Nếu trong lòng hắn thực sự không thích Vương Lăng Ảnh, cho dù là vì trách nhiệm, cho dù là để báo đáp ân tình, Đỗ Thanh Trần cũng sẽ không kết hôn, hắn có giới hạn và nguyên tắc làm người của riêng mình.  

             Vương Nguyên Luân thở dài: “Cuộc sống của Lăng Ảnh rất khổ sở, nếu cậu thật sự thích con bé thì phải biết trân trọng nhau, con người mẹ cậu thích lợi dụng người khác trong những chuyện nhỏ nhặt, nhưng lại không có ác ý, bà ấy chỉ khẩu xà tâm Phật thôi, cậu đừng để trong lòng."  

             "Con biết rồi, ba."  

             Đỗ Thanh Trần khẽ mỉm cười.  

             Vương Nguyên Luân còn muốn nói tiếp, nhưng Mã Kim Phượng lại từ trên lầu đi xuống, vẻ mặt chán nản.  

             Ngồi xuống bên cạnh Vương Nguyên Luân, bà bất mãn nói với Đỗ Thanh Trần: “Tôi nói này, cậu trai trẻ, cậu thật sự định dựa dẫm vào con gái tôi à, cậu cho rằng cậu có thể chiếm được trái tim của con gái tôi chỉ vì cậu biết nấu ăn sao? Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi là mẹ con bé, tôi biết rất rõ tính cách của con gái mình như thế nào, con bé sẽ không yêu cậu chỉ vì một chuyện tầm thường như vậy đâu, tốt nhất là cậu nên rút lui đi."  

             “Tôi đã nói, nếu cô ấy muốn ly hôn thì tôi sẽ không phản đối.”  

             Đỗ Thanh Trần bình tĩnh nói.  

             Không cần đoán cũng biết, vừa rồi Mã Kim Phượng lại đi tìm con gái để làm công tác tư tưởng, nhưng kết quả dường như cũng không khả quan cho lắm.  

             Vẻ mặt Mã Kim Phượng tức giận, hừ lạnh nói: “Tôi nói cho cậu biết, cho dù con bé có đồng ý, thì tôi cũng không đồng ý, hơn nữa, tôi chỉ muốn tốt cho hai người thôi, cậu cho rằng nhà họ Vệ sẽ bỏ qua cho cậu sao, bây giờ Vệ Hải Dương vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, hơn nữa bà cụ sẽ không bao giờ đồng ý cho hai người ở bên nhau đâu."  

             "Mẹ, đây là chuyện riêng của chúng tôi, không cần mẹ phải lo lắng."  

             Đỗ Thanh Trần vẫn bình tĩnh như cũ.  

             Mã Kim Phượng càng tức giận hơn, bà không thích thái độ thờ ơ của Đỗ Thanh Trần.  

             Cậu nghĩ mình là ai?  

             Cậu thực sự có thể đối phó với nhà họ Vệ sao?  

             Người ta nói mẹ vợ xem con rể thì càng nhìn càng thích, nhưng bà lại không thích hắn một chút nào.  

             Đỗ Thanh Trần trở về phòng, nếu nói chuyện không hợp nhau thì nói nửa câu thôi cũng không muốn nghe, tranh cãi thêm cũng vô ích.  

             Trong phòng khách, Mã Kim Phượng tức giận nói với Vương Nguyên Luân: “Nhìn xem, tên này thật sự muốn chọc tức tôi, sao ông không nói giúp tôi, cậu ta căn bản không coi tôi ra gì, ông đừng quên bà cụ đã ra kỳ hạn, nếu trong vòng nửa tháng không hoàn thành được thì chúng ta thật sự không thể quay lại được nữa đâu."  

             “Vợ à, bà thật sự muốn cho con gái mình gả vào nhà họ Vệ sao?” Vương Nguyên Luân thở dài.  

             Trong phút chốc, Mã Kim Phượng mở miệng, lại không nói nên lời.  

             Bà cũng thở dài nói: “Nhưng tôi cũng không muốn con bé gả cho tên không nên thân này, cậu ta bốc đồng và liều lĩnh như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ gây ra rắc rối lớn, hơn nữa, cậu ta dựa vào cái gì mà cưới con gái tôi, Lăng Ảnh giỏi giang cỡ nào, ông không biết à?"  

             "Chỉ cần con gái thích, thì tôi không phản đối, những chuyện như thế này, cứ tùy duyên đi."  

             Vương Nguyên Luân cẩn thận nói.  

             Mã Kim Phượng hận không thể lấy dép đánh chồng bà mấy cái.  

             "Ông đang nói cái gì vậy, thái độ của ông thay đổi quá nhanh, không có một chút lập trường gì cả, tôi là vì hạnh phúc của con gái tôi, người làm cha như ông, quả thực quá máu lạnh, làm sao lúc trước tôi có thể coi trọng một người đàn ông như ông chứ, tức chết tôi rồi."  

             Vương Nguyên Luân không dám lên tiếng nữa.  

             Ông sợ vợ.  

             Một lúc sau, Mã Kim Phượng đột nhiên nói: "Hiện tại vẫn còn có cơ hội, nhìn qua là biết bọn họ chỉ kết hôn giả, nếu không tại sao lại không ở chung phòng?"  

             Vương Nguyên Luân nói: “Bà muốn làm gì?”  

             "Báo cho bà cụ biết."  

             Mã Kim Phượng lấy điện thoại di động ra gọi cho bà cụ, vừa nói được mấy câu thì chợt phát hiện Đỗ Thanh Trần đi ngang qua, khiến bà sợ hãi vội vàng cúp máy.  

             "Đi đường không có một chút tiếng động, cậu muốn hù chết người sao?"  

             Bà trách mắng.  

             Đỗ Thanh Trần phớt lờ bà và đi vào bếp.  

             Một lúc sau, hắn bưng bát canh ra, đi đến bên ngoài phòng Vương Lăng Ảnh rồi gõ cửa phòng.  

             "Xin lỗi, tôi lên lầu mà không có sự cho phép của em, tôi thấy hình như em bị cảm nên nấu cho em một bát canh đường phèn tuyết lê."  

             Đỗ Thanh Trần nói xin lỗi, trong mắt hắn tràn đầy sự quan tâm.  

             Vương Lăng Ảnh vốn đang chuẩn bị hỏi hắn, nhưng hiện tại cô không thể nói ra lời gì khó nghe, trong lòng cô vẫn có chút cảm động, chưa từng có người đàn ông nào quan tâm đến cô nhiều như vậy.  

             Cô nhận lấy bát canh và nói: “Lần sau không cần phải nấu cho tôi nữa”.  

             Đỗ Thanh Trần cười nói: "Ngày mai tôi đưa em đi làm, cũng đừng thức quá khuya, thật ra về nhà cũng không nên làm việc nữa, đây là thói quen và nguyên tắc của tôi."  

             Nói xong hắn quay người rời đi.  

             Vương Lăng Ảnh mở miệng muốn nói cám ơn, nhưng cuối cùng lại không nói gì.  

             Sáng sớm hôm sau, Đỗ Thanh Trần không ra ngoài mua đồ ăn sáng mà tự nấu một nồi cháo, chiên thêm vài quả trứng, làm bánh mì…  

             Khi cả nhà ăn cơm, lại được một phen bất ngờ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement